Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hình xăm Diêm Vương

Phiên bản Dịch · 1644 chữ

"Hừ, còn nói đến sư phụ tôi cũng phải nể mặt bà ba phần, kết quả đại sư huynh của tôi vừa ra tay, bà còn không tiếp nổi mấy chiêu, chỉ toàn giả vờ giả vịt thôi, không sợ bị sét đánh à?" Tô Tình mỉa mai Quỷ bà đang nằm dưới đất.

Dương Thiên đúng là lợi hại, chỉ một thoáng đã nhìn ra vu thuật của Quỷ bà, dùng mấy chiêu đã chế ngự được chị ta, đám âm binh giấy càng không đáng là bao.

Nếu không phải vì thực lực cách nhau quá xa, Quỷ bà không thể thua thảm hại như vậy được, xem ra chị ta chỉ có thể giả thần giả quỷ trước mặt đám tiểu bối chúng tôi thôi.

"Muốn chém muốn giết tùy các người, đừng có lắm lời." Quỷ bà vẫn cứng miệng.

Tôi hơi thắc mắc, hỏi chị không phải bà già à? Sao mới tầm này tuổi? Hưng lùn nói hồi Quỷ bà cưới ông già làm người giấy đã hai mươi tám tuổi rồi, chắc chuyện này phải từ nhiều năm trước rồi chứ?

Còn nữa, Quỷ bà Quỷ bà, tôi còn tưởng là bà già lắm cơ.

Quỷ bà cười lạnh, nói tin đồn mà cậu cũng tin, khi chị ta cưới ông già kia mới có mười tám tuổi, đến giờ cũng chỉ mới có mười mấy năm mà thôi. Chị ta nhiều kẻ thù, bình thường rất ít khi lộ mặt, người từng gặp chị ta chỉ có vài người.

Ôi chao, nếu đã nhiều kẻ thù thì giao Quỷ bà này cho kẻ thù của chị ta đi. Chị ta không xin tha chẳng phải vì chắc chắn rằng chúng tôi sẽ không giết chị ta sao? Thời đại này giết người là phải đền mạng đấy, hơn nữa dân chính phái như chúng tôi sẽ không dễ dàng giết người, cũng không dùng cách đặc biệt gì để giấu giếm giết người. Giết chị ta rồi, chúng tôi cũng phải đền mạng, thế không được.

Nhưng nếu giao chị ta cho kẻ thù, chị ta cũng có vài phần nhan sắc, chắc là sẽ sống không bằng chết.

Quỷ bà biến sắc, lúc này mới nhận ra mình lỡ lời rồi, chị ta không ngờ suy nghĩ của tôi lại "đê tiện" đến thế.

"Hừ, hết giờ rồi, các người đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để giết ta, sau này sẽ còn gặp lại. Mối thù hôm nay cứ nhớ đấy cho ta." Quỷ bà nói xong thì cắn đứt một ngón tay, máu từ gốc ngón tay phun ra, bắn lên người chị ta.

Đột ngột, người Quỷ bà bốc khói trắng, chị ta từ từ rũ xuống, da bắt đầu biến màu, cuối cùng biến thành một người giấy.

Đây là thuật pháp gì? Sao một người đang sống sờ sờ lại biến thành người giấy? Quỷ bà đâu?

Chỉ thấy Dương Thiên cau mày lầm bầm: "Bỏ ngón tay để giữ mạng, xem ra mình đánh giá thấp chị ta rồi."

Nói xong, Dương Thiên quay người nhìn cái cây đằng sau lưng, trên cây còn treo một tấm bùa màu đen, anh ta dùng kiếm gỗ đào khều nó xuống.

Bùa chú bình thường đều là màu vàng, tôi chưa từng thấy bùa màu đen bao giờ, hơn nữa nó cũng khác bùa màu vàng truyền thống, hình vẽ trên đó giống rắn, hai đầu bùa còn có hình đầu lâu, bên trên dính một ít máu, trông rất kỳ dị.

Dương Thiên nói bùa đen là bùa tà, chỉ có vu sư tà ác mới dùng. Thực ra vu thuật của Quỷ bà này không tính là lợi hại, nhưng sau khi kết hợp với thuật làm hình nhân thì thực sự thêm phần kỳ dị, là anh ta lơ là nên mới để chị ta chạy mất.

Dương Thiên xé bỏ tấm bùa đen, đột nhiên mây đen bao trùm cả khu dân cư tản ra, mặt trời xuất hiện, rọi nắng lên mặt chúng tôi.

Sương sớm đã có đủ, Quỷ bà cũng bị chúng tôi đánh chạy, cuối cùng cũng có thể yên tâm phá bỏ cái thai này rồi.

Lần này Dương Thiên đến còn mang thêm một tấm bùa tiêu xác cho Từ Mộng, quan trọng nhất là anh ta không lấy tiền, có điều anh ta nói lát nữa có việc cần nói chuyện với tôi, tiền lá bùa tiêu xác này coi như tôi nợ ơn anh ta.

Nói chuyện với tôi? Tôi với anh ta có quen nhau đâu? Có chuyện gì mà nói chứ? Không phải đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau à?

Tôi hỏi anh ta có việc gì, anh ta lại không chịu nói, bảo chờ phá xong cái thai sẽ nói với tôi sau.

Tô Tình bên cạnh không vui, nói Dương Thiên lâu lắm rồi mới gặp cô nàng mà không nói chuyện với cô ấy, đi nói chuyện với người mới gặp lần đầu làm gì? Trước mặt một anh trai đẹp như Dương Thiên, Tô Tình bỗng biến thành nàng fangirl.

Nhưng mặt Dương Thiên lạnh tanh như không muốn nói chuyện, cho dù cô tiểu sư muội xinh đẹp Tô Tình làm nũng đòi ôm, anh ta cũng mặc kệ, còn lạnh lùng hơn cả Đới Khiết Doanh, nhưng ánh mắt anh ta nhìn Tô Tình vẫn có sự ấm áp của sư huynh dành cho sư muội.

Sau khi về nhà của Từ Mộng Dương Thiên hòa chung bùa tiêu xác với nước sương sớm rồi chụm hai đầu ngón tay vẽ một vòng, miệng lầm bầm niệm chú như đang làm phép.

Chừng mười phút sau, lá bùa đó tan ra trong nước sương, Từ Mộng bưng bát lên uống cạn.

Ban đầu Từ Mộng không có cảm giác gì, sau đó dần dần, chị ấy nói bụng quặn lên đau lắm, mặt bỗng chốc trắng bệch. Chị ấy nói dường như cái thứ trong bụng mình đang chui ra, nó... nó muốn ra ngoài!

Tô Tình nói chết rồi, không ngờ thứ này mới bé từng ấy mà đã có ý thức rồi, nếu cứ để mặc nó thì Từ Mộng sẽ khó mà sống được, tác dụng của thuốc tiêu xác không nhanh như thế.

Đúng lúc này, đột nhiên Dương Thiên quát to: "Yêu nghiệt, mi vốn không thuộc về thế giới này, nếu mi dám ra, ta đảm bảo sẽ khiến mi hồn phi phách tán, kiếp sau có muốn đầu thai cũng không được!"

Anh ta quát rất khí thế, dường như đã trấn được thứ trong bụng Từ Mộng. Từ Mộng bớt đau hơn rất nhiều, nửa tiếng sau, bụng chị ấy không ngừng co bóp, sau đó quần toàn là máu, nhưng chị ấy lại cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Bụng Từ Mộng từ từ xẹp lại rồi không còn động tĩnh gì nữa như đã trở lại bình thường, cuối cùng cũng bỏ được cái thai này rồi.

Mặt Từ Mộng tái mét, người cũng trông vô cùng yếu ớt, có điều chắc là không còn gì đáng ngại nữa. Chị ấy quỳ thụp xuống nói cảm ơn chúng tôi đã giúp, đây là ơn lớn, chị ấy từng này tuổi rồi nhưng chưa từng có ai đối xử với chị ấy tốt như thế.

Từ Mộng thực sự rất đáng thương, giống như những gì Quỷ bà nói trước đó, bát tự của chị ấy có mệnh nhưng không vận, trời sinh mệnh khổ.

Tôi vội vàng đỡ chị ấy dậy, bảo chị ấy cố gắng nghỉ ngơi, không cần cảm ơn chúng tôi, chúng tôi nhận tấm lòng là được rồi.

Cuối cùng cũng giải quyết được cái thai, Dương Thiên không ở lại thêm mà chọn cùng tôi về tiệm xăm. Tô Tình thì phải về trường, cô ấy nói còn tiết buổi sáng, phải về nhanh.

Sau khi về tiệm xăm, Hưng lùn không ở nhà. Tôi thấy hơi lạ, gọi điện thì không ai nghe máy, không biết là đi đâu rồi, cũng không thấy nhắn lại câu gì.

Tôi hỏi Dương Thiên: "Anh Tiểu Dương, hôm nay chúng ta mới gặp nhau lần đầu thì có chuyện gì để nói hả?"

Dương Thiên không nói năng gì mà cởi đạo bào trên người ra, để lộ bờ lưng săn chắc cho tôi xem.

Chỉ thấy sau lưng Dương Thiên xăm kín, hình xăm này khiến tôi vô cùng kinh ngạc, đây là... Diêm Vương!

Hình xăm Diêm Vương rất khác thường, Diêm La Vương thống lĩnh bách quỷ, là quân chủ của quỷ quái trong thiên hạ, có khả năng phán xét bách quỷ.

Xăm Diêm Vương hút âm khí, nếu dương khí yếu thì tốt nhất đừng xăm lung tung, gánh được thì có thể trên cơ ma quỷ, đổi vận tránh tà, không gánh được thì sẽ bị Diêm Vương đè chết, thứ này còn độc hơn cả Quan Công mở mắt. Hơn nữa xăm Diêm Vương mà không chịu được, sau này chết sẽ phải chịu đủ nỗi khổ của mười tám tầng địa ngục, mệnh cứng chịu được thì sẽ trường thọ.

Không nên xăm lung tung, vị trí xăm cũng phải chú ý, xăm ở sau lưng, được quỷ đi theo thì có thể giữ mạng. Hình xăm này khá lợi hại, có thể đè được Ngũ Quỷ khiêng quan và Rồng qua vai.

Tôi nhìn mực xăm hình Diêm Vương của Dương Thiên, hình như cũng là xăm quỷ, hơn nữa còn là xăm âm, hình xăm lợi hại thế này thì phải dùng ma như thế nào nhỉ? Nghĩ thôi cũng thấy tò mò rồi.

---

Đội ơn đạo hữu Tuan_67890 đã tặng kẹo (づ ̄ 3 ̄)づ

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.