Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mùa thi.

Tiểu thuyết gốc · 2574 chữ

W.S.P.B.I - World Super Power Bureau of Investigation (Cục điều tra siêu năng liên hợp quốc) hay Cục siêu năng là tổ chức quân sự được thành lập bởi chính phủ năm cường quốc mạnh nhất thế giới gồm Liên bang Tự do, Liên bang Cộng sản, đế quốc Sorway, cộng hòa Perreaux và Cộng hòa Viêm Hy cùng hơn một trăm quốc gia thành viên khác.

Xuất hiện sau Đại Biến Động Siêu Năng, tổ chức này được thành lập nhằm duy trì trật tự và hòa bình của thế giới khỏi các thảm họa và các tổ chức tội phạm liên quan đến siêu năng. Đặc biệt nhằm vào các sự kiện có thể gây nên thảm họa diệt thế.

Cách hiện tại một thế kỷ, cuộc Đại Biến Động Siêu Năng ập đến. Một trận mưa thiên bất ngờ trải xuống khắp Lam Tinh. Hàng trăm thành phố bị phá hủy, hàng triệu người đã chết. Trật tự của thế giới bị đảo lộn.

Cướp bóc và giết chóc diễn ra khắp mọi nơi. Những hành phạm pháp diễn ra như cơm bữa. Vì sinh tồn, con người có thể làm những điều điên rồ mà trước đây bản thân họ không thể ngờ tới.

Thế nhưng người ta thường nói: chó cắn áo rách. Khi bạn nghĩ mọi chuyện đã đủ tệ rồi, thì ông trời nói với bạn rằng: “Yên tâm! Phía trước còn tệ hơn”

Thiên thạch không chỉ mang theo chết chóc, nó còn mang theo một loại năng lượng kỳ lạ thúc đẩy con người tiến hóa thêm một bước nữa.

Các nhà khoa học gọi nó là Ma năng.

Nhờ có ma năng, những cá thể người mang theo năng lực siêu phàm dần xuất hiện.

Họ được gọi là Siêu năng giả hay Tân nhân loại.

Siêu năng xuất hiện khiến xã hội vốn đã không ổn định, nay càng trở nên hỗn loạn. Nhất là khi chúng rơi vào tay kẻ ác.

Những tổ chức tội phạm siêu năng xuất hiện khắp mọi nơi với đủ loại quy mô lớn nhỏ. Những tổ chức lớn nhất thậm chí lên đến hàng chục nghìn thành viên, đủ để chiếm đánh một quốc gia nhỏ.

Trong số chúng, mạnh mẽ nhất là tổ chức tà giáo mang tên Hội Khai Sáng, Liên minh sát thủ U Ảnh, băng đảng Xà Hạt cùng với tổ chức khoa học Lập phương gồm toàn những kẻ điên.

Trước tình hình đó, nguyên thủ của các quốc gia lớn đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp tại Tây Đô, thủ đô của quân quốc Ánh Dương. Họ đưa ra kết luận rằng thế giới lúc này cần một cơ cấu quân đội để ổn định thế cục.

Cơ quan này cần phải có đủ sức mạnh dẹp yên những có thế lực đang hoành hành, phải đủ thẩm quyền để giải quyết các sự kiện liên quốc gia.

Hiệp ước Tây Đô được ký kết, W.S.P.B.I cũng theo thời thế mà sinh ra.

Cục siêu năng vừa xuất hiện liền mạnh mẽ trấn áp toàn bộ thế cục. Họ là những siêu năng giả xuất thân quân nhân, cũng có thể là những tên tội phạm được chính quyền hứa hẹn, thu mua hay thậm chí là những người bình thường có được sức mạnh, muốn ra sức bảo vệ chính nghĩa.

Bọn họ có người vì tiền, có người vì quyền lực địa vị, có người lại chỉ đơn giản vì chính nghĩa trong lòng. Cùng nhau, bọn họ chiến đấu, đổ máu vì lập lại trật tự.

Chiến tranh kéo dài suốt ba mươi năm, rất nhiều người đã ngã xuống. W.S.P.B.I cuối cùng tiêu diệt toàn bộ những thế lực tội phạm vừa và nhỏ.

Các tổ chức lớn cũng bị bọn họ đả kích. Băng Xà Hạt bị tiêu diệt hoàn toàn, những kẻ cầm đầu bị phát xét công khai. Hội Khai Sáng và tổ chức Lập phương thì bị buộc phải ẩn mình. Chỉ có liên minh U Ảnh là còn tồn tại do tính chất đặc trưng của nó.

Cục siêu năng W.S.P.B.I đã không còn cần thiết.

Họ bị chính phủ các nước chèn ép, mất dần những đặc quyền vốn có. Nội bộ tổ chức cũng bởi vì lợi ích, đấu đá chia rẽ mà tan rã. Cuối cùng, một vị nguyên lão quyết định cải cách lại tổ chức. Ông biến W.S.P.B.I trở thành một tổ chức giáo dục thuần túy, chuyên đào tạo siêu năng giả cho quân đội.

Bảy mươi năm qua đi, W.S.P.B.I vẫn tồn tại, vẫn là nơi quy tụ những siêu năng giả mạnh nhất, những tinh anh được tuyển chọn từ hệ thống học viện quân sự siêu năng trải đều tại khắp các quốc gia trên thế giới.

Thế nhưng họ dần được gọi với cái tên khác:

Phòng tuyến cuối cùng trước khải hoàn.

o0o

Học viện siêu năng Long Đô, trường cấp 3 quân sự lớn nhất của nước Cộng hòa Viêm Hy.

Hôm nay là ngày diễn ra buổi tuyển sinh thường niên. Cổng trường đông khắp nơi đều là người và người.

Những học sinh đang hồi hộp, nơm nớp lo sợ trước giờ thi. Các bậc phụ huynh thì đang an ủi, đang động viên, dặn dò con cái. Mấy câu như “Cố gắng!”, “Tự tin lên!”, “Không sao! Hết khả năng là được” có thể nghe thấy ở khắp mọi nơi.

À! Thi thoảng còn có những thanh âm như “Không thi tốt thì đừng có trách.”, “Đừng làm tao mất mặt.”, “Liệu hồn!” vang lên đâu đó. Còn có vài học sinh lủi thủi một mình bước vào trường thi.

Cái này chính là thứ người ta vẫn gọi là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh.

Đám đông phụ huynh cùng học sinh dần bị thu hút bởi một chiếc BMW đang tiến đến công trường.

Họ xì xào, bàn tán về giá cả chiếc xe, về chủ nhân của chiếc xe là con cháu của đại gia nào.

Từ cánh cửa phía phụ lái, một thanh niên mặc bộ đồ tây đen bước xuống. Bộ đồ của hắn ta rất giống với đồ của vệ sĩ.

Thế nhưng, mọi người xung quanh không một ai cho rằng hắn ta là vệ sĩ. Bởi vì khuôn mặt người này trông rất non nớt. Khuôn mặt này rõ ràng chỉ mười tám, mười chín tuổi mà thôi. Còn nữa, tuy hắn ta cũng đeo kính, nhưng không phải kính đen, mà là một cặp kính nhìn như kính cận.

Khuôn mặt mặc dù luôn tỏ ra rất nghiêm túc, nhưng khiến cho người ta nhìn vào luôn cảm thấy dáng vẻ này nhìn có chút cố làm ra vẻ, trông rất ngốc.

Đây là thiếu gia nhà nào vậy? Khuôn mặt trông rất bình thường.

Khi mọi người vẫn đang đoán xem bối cảnh phía sau người này thì lại thấy hắn bước tới mở cánh cửa phía sau xe.

Từ trong xe, một thiếu nữ bước ra. Mái tóc cô uốn xoăn. Khuôn mặt xinh đẹp của cô tuy non nớt nhưng đôi mắt phượng lại khiến cô trông vô cùng cao quý. Cô mặc một chiếc sơ mi trắng phối bèo cùng với váy ngắn màu đen, đi kèm một chiếc túi LV.

Thiếu nữ mang theo nét thành thục của một phụ nữ trưởng thành xen lẫn chút ngây thơ của một cô gái mới lớn. Một sự kết hợp hoàn hảo của hai chữ thuần khiết và quyến rũ.

Rất đẹp! Rất thành thục! Rất ngây thơ! Rất quyến rũ! Rất thuần khiết!

Vấn đề là mặc như vậy vào trường thi sẽ không bị đuổi ra ngoài đâu nhỉ? Cô gái này đi thi hay đi mua sắm vậy?

Cô gái này rõ ràng đang khoe khoang.

Thiếu nữ chẳng hề để ý tới ánh mắt kỳ quặc cùng những lời bàn luận xung quanh. Cô chậm rãi bước về phía trường thi.

Phía sau là tên thiếu niên mặc đồ tây đen đeo kính cận vừa đi vừa đưa ánh mắt đề phòng nhìn xung quanh, khuôn mặt thì cố làm ra vẻ hung thần ác sát nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác hắn đang rất bất an.

Tên này vậy mà thật là vệ sĩ?

Luôn cảm thấy có gì đó sai sai.

Mọi người lại tiếp tục làm chuyện của mình. Các cha các mẹ lại tiếp tục dặn dò con cái. Các con các cháu thì tiếp tục gật gật gù gù.

Thế nhưng chẳng được bao lâu, ánh mắt của mọi người lại bị thu hút bởi một chiếc xe khác. Lần này ánh sáng của tiền tài càng làm mọi người chói mắt hơn: một chiếc Land Rover Royal.

Cửa phụ lái mở ra, một thiếu niên bước xuống. Trên người cậu chỉ mặc một bộ đồ học sinh đơn giản. Khuôn mặt điển trai tuy non nớt nhưng lại toát ra một vẻ nghiêm nghị hiếm thấy ở những người đồng lứa.

Cậu đi về phía sau xe, bước từng bước đều nhau, đưa tay mở cửa. Mỗi hành động đều khiến người ta nghĩ đến hình ảnh của một người lính.

Một thiếu nữ bước ra từ trong xe. Cô cũng mặc một bộ đồng phục học sinh, mái tóc dài thẳng tự nhiên, khuôn mặt xinh đẹp với biểu cảm lạnh lùng. Cô mang theo khí chất ưu nhã của một tiểu thư khuê các cổ đại. Từng hành động, từng cử chỉ của cô đều tỏa ra sự thanh khiết, cao quý.

Hai người sóng vai, cùng bước về phía trường thi. Phía sau là những ánh mắt dõi theo hai người.

Mọi người lúc này mới chợt bừng tỉnh. Sau đó, họ không khỏi nghĩ đến cặp đôi tiểu thư sang chảnh cùng vệ sĩ cận thị, khẽ lắc đầu.

Hai bên không cùng đẳng cấp.

o0o

Phòng họp hội đồng học viện siêu năng Long Đô.

Sau khi đã tiếp nhận khu vực giám sát, các giám thị bắt cặp với nhau cùng tiến về phòng thi của mình.

Trương Minh Húc là một giáo viên nhận nhiệm vụ giám thị ngày hôm nay.

Bản thân Trương Minh Húc cảm thấy nếu như trên thế giới này có cái gọi là nhân vật chính thì đó hẳn phải là hắn.

Hắn xuất thân cũng không tốt lắm. Cha từng tham gia quân ngũ, thế nhưng hàm úy đều không lấy được. Sau khi giải ngũ ông liền về quê mở một cửa siêu thị nhỏ. Nhà mẹ đẻ là nông dân trong làng.

Cha mẹ hắn cũng coi như bạn chơi từ nhỏ. Hai bên nội ngoại là bạn nhiều năm. Một nhà đẻ con trai, một nhà đẻ con gái, tuổi cũng tương đương. Ông nội một lần uống rượu cùng ông ngoại, hỏi rằng con trai tôi cũng lớn rồi, chưa vợ, con ông gả cho nó được không.

Ông ngoại đồng ý, thế là hai nhà thành thông gia.

Kỳ thật mẹ Trương Minh Húc cũng coi là người xinh đẹp nhất làng. Nhà cha hắn tuy không giàu nhưng cũng coi như có tiền. Phải biết siêu thị nhà hắn cũng là được tính là nơi to đẹp nhất trong làng rồi. Toàn bộ tiền xây dựng siêu thị đều do ông nội bỏ ra. Hai người cũng nhìn nhau vừa mắt. Họ lấy nhau là chuyện sớm muộn.

Bọn họ kết hôn được một năm thì có hắn.

Từ nhỏ Trương Minh Húc đã biểu hiện được khả năng học tập xuất sắc. Suốt thời học sinh, thành tích của hắn luôn thuộc vào nhóm đầu toàn trường. Hắn từng đoạt giải trong vài cuộc thi tỉnh, từng là con nhà người ta trong mắt nhiều người. Trương Minh Húc vẫn rất tự tin về bản thân. Cha mẹ cũng tự hào vì hắn.

Học hết cấp ba, Trương Minh Húc thi vào một trường sư phạm có tiếng trong nước. Sau đó hắn thành công giành được học bổng, tốt nghiệp loại ưu, tiếp tục thi nghiên cứu, lấy được bằng thạc sĩ. Vừa ra trường hắn liền được Học viện siêu năng Long đô danh giá chiêu mộ.

Trương Minh Húc đương nhiên cũng có siêu năng, thế nhưng khá yếu. Hắn chỉ có thể tăng giảm vài độ xung quanh cơ thể. Nhưng hắn không quan tâm. Siêu năng không còn bị thần thánh hóa như trước đây nữa rồi.

Kỳ thật siêu năng vẫn rất hữu ích nha.

Đông ấm hè mát.

Trương Minh Húc tự nhận mình là một người thành công. Thứ duy nhất hắn thiếu chính là một người gối ấp vai kề. Hắn cũng đã có đối tượng thích hợp.

– Cô giáo Hàn! Chờ tôi một chút! Chúng ta cùng đi.

Hàn Tuyết Ngưng cũng là một giáo viên trong trường. Cô xinh đẹp, lạnh lùng, độc lập. Trong trường rất nhiều thầy giáo trẻ ái mộ cô.

Nhà của cô cũng rất có tiền. Hàn gia nắm trong tay chuỗi siêu thị lớn nhất cả nước cùng rất nhiều bất động sản.

Giàu có, xinh đẹp, giàu có và giàu có nữa. Người phụ nữ như vậy ai mà lại không thích cơ chứ.

Ặc! Trương Minh Húc không có ý định làm một tên đào mỏ, không có ý định dựa vào nhà vợ. Hắn dù sao vẫn có thể kiếm ra tiền.

Nhưng nước chảy chỗ trũng, người hướng nơi cao nha! Không ai lại đi chê tiền nhiều cả.

Trương Minh Húc luôn tận dụng mọi cơ hội để tiếp xúc với Hàn Tuyết Ngưng. Hắn luôn tin vào một chân lý: nhất cự ly, nhì cường độ. Hai bọn họ cùng là giáo viên trong trường, có rất nhiều cơ hội để tiếp xúc nha.

Thế nhưng Hàn Tuyết Ngưng quá lạnh lùng. Trương Minh Húc dùng đủ mọi thủ đoạn tiếp cận, đủ mọi lời ngon tiếng ngọt đều không có hiệu quả gì. Nhưng hắn không nản lòng.

Cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí cần phải cố gắng lên.

– Cô Hàn! Thật trùng hợp! Tôi không ngờ chúng ta lại được phân cùng một phòng thi đấy.

– Cô cảm thấy năm nay thí sinh nào có triển vọng nhất. Tôi xem qua hồ sơ của nhóm học viên mà chúng ta giám sát có rất nhiều nhân tài. Tôi nghĩ hai học viên tên Trần Anh Nguyệt và Trần Bình An. Hai người này là hai học viên đứng đầu cùng thứ ba trong phần thi lý thuyết. Bọn họ là người của Trần gia. Bối cảnh quân đội nha! Thực chiến hẳn không kém.

Hàn Tuyết Ngưng bên cạnh hắn khẽ lắc đầu, không nói gì.

Cô có chút chán ghét kẻ này.

Mặc dù không thể phủ nhận hắn rất khá. Thế nhưng chỉ vậy mà thôi. Xung quanh cô không thiếu người ưu tú hơn hắn.

Một cơn gió khẽ thổi qua. Khiến cho mái tóc Hàn Tuyết Ngưng tung bay theo gió, cũng cuốn theo vài tờ trong đống hồ sơ Trương Minh Húc đang cầm.

Một tờ trong số chúng bị cuốn đi xa nhất. Trên đó mang theo một cái tên.

Đường Dạ.

Bạn đang đọc W.S.P.B.I: Học viện siêu năng. sáng tác bởi DatThanhVan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DatThanhVan
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.