Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 0

Tiểu thuyết gốc · 992 chữ

Thực sự không biết nên bắt đầu từ đâu cho hợp lý, dù sao bản thân tôi không nhớ rõ tên tuổi hoặc lý lịch cá nhân mình khi còn sống ở trái đất rồi, chắc là do vấn đề nào đó xảy ra trong lúc chuyển sinh sang thế giới khác. Những thứ còn lưu lại trong đầu chỉ là các loại kiến thức học được khi còn sống, và ngày cuối cùng của cuộc đời.

Khiếp trước tôi cũng chỉ là một tên binh nhì chuyên chạy vặt cho mấy lão sếp, lúc nào cũng bị ép làm những công việc vô lý khó mà thực hiện nổi, chỉ để nhận được mấy lời trách móc than vãn từ bọn khốn đó, nhớ lại mấy chuyện kiểu này đúng là tức chết thật. Nhưng một tên lính nhỏ nhoi thì có thể làm được gì, cũng chỉ biết nhịn và nhịn cho đến khi thời gian nhập ngũ hết thời hạn, phận làm lính nó vậy đấy.

Chỉ được tuân theo mệnh lệnh bất chấp mọi thứ, không được phép chống đối hoặc phản kháng lại lời cấp trên.

Xui xẻo như thế là chưa đủ cho tôi hay sao, giờ phải kết thúc cuộc đời mình bởi một hành động bất cẩn bởi một tên nào đó trong đội. Cái chết của tôi có lẽ bắt đầu từ đây, trong một lần tiểu đội nhận được nhiệm vụ vận chuyển vũ khí lẫn đạn dược đã hết sử dụng tới nơi đủ tiêu chuẩn xử lý, tất nhiên việc di dời đống đồ nguy hiểm và nặng khủng khiếp đó điều do chính tiểu đội tôi phải tự tay làm.

Từ sáng cho đến tận chiều tối, tất cả vũ trang quá hạn sự dụng trong nhà kho cuối cùng cũng được chuyển lên xe bọc thép chuyên dụng để vận chuyển, tôi cùng đồng đội được cho phép nghỉ ngơi một ngày để chuẩn bị đầy đủ cho chuyến đi lần này.

Tối hôm đấy đội hậu cần biết chúng tôi sẽ chuyến đi xa, nên đã chuẩn bị tận hai con gà nướng cho tiểu đội chúng tôi. Đây cũng chỉ là nghi thức nhỏ cầu mong được bình an trong quân khu, nhưng tôi lại có linh cảm đây sẽ bữa cuối tốt nhất là ăn thật nhiều.

Mọi người trong tiểu đội ai cũng nghĩ rằng đây sẽ là một nhiệm vụ đơn giản, và là cơ hội hiếm có để ra ngoài quân khu thay đổi tí không khí thường ngày. Kịch bản đẹp ấy đã có thể diễn ra, nếu thằng khốn đội trưởng không lái xe chạy vào con đường đầy ổ gà ổ voi các kiểu, thì viễn cảnh tồi tệ nhất không bao giờ xuất hiện rồi.

Tên đội trưởng không não khốn nạn đó cứ khăng khăng với mọi người, đây là tuyến đường tắt mà hắn phát hiện từ vài tuần trước khi đi công tác chung với Chỉ Huy. Tôi thường nhận con đường tắt này đúng thật là đi nhanh thật, vì nhờ nó mà cả đám bọn tôi được tiễn thẳng sang khiếp khác trong cái nháy mắt luôn.

Nói cụ thể hơn là chiếc xe vô tình vấp vào ngay một cái ổ gà khá lớn, cộng thêm từ đầu đến giờ bộ giảm sốc đã làm việc hết công xuất. Sự rung lắc mạnh này đã khiến cho sợi dây cố định hàng hóa bị tuột ra khỏi móc câu, một thùng gỗ chứng đạn dược nằm trên đỉnh rớt xuống làm cho những ở trong lăn lóc ra bên ngoài.

Tiếng va đập lớn khiến tim cả bọn gần như muốn dừng lại, khoảng khắc tiếp theo là hàng loạt tiếng nổ gầm lên ngay trong xe. Kết quả chắc hẳn ai cũng đoán được rồi, vũ trang hết hạn sử dụng thì tất nhiên nó phải thế thôi. Thứ cuối cùng tai tôi có nghe thấy là các vụ nổ đang diễn ra cùng tiếng gào hét đầy tuyệt vọng của đồng đội, cảm giác nóng rát và đau điếng khi bị sóng xung kích xé toạc cơ thể.

Tất cả chuyện ấy xảy ra quá là nhanh chóng nên bản thân tôi chỉ cảm nhận được bấy nhiêu đó trước khi chết, không biết mọi người trong tiểu đội có cảm giác thế nào về cái chết. Liệu có giống như tôi không ? lướt qua tầm mắt chỉ là thoáng chốc, cuộc đời này thật là nhạt nhẽo mà.

Vụ việc này chắc thẳng sẽ làm cho nhiều người phải khóc lắm đây, với tôi không rõ nó có thể xem là may mắn hay không. Khi thứ được gọi là gia đình đã không còn tồn tại từ rất lâu trong quá khứ rồi, nên tôi cũng không lưu luyến gì với cuộc sống hiện tại nữa.

Buông xuôi cái cõi đời đầy sự mệt mỏi này thôi, vĩnh biệt thế giới.

- [ Xác Nhập Dữ Liệu Thành Công ]

- [ Xin Mời Người Chơi Điền Tên Đăng Nhập ]

Giọng nói máy móc đó đột nhiên vang vọng trong đầu tôi, cùng giao diện màn hình kỳ lạ xuất hiện trước mặt. Có lẽ nào do bản thân chơi game quá nhiều nên giờ sinh ra hoang tưởng khi chết sao ?, điều này cũng ổn thôi dù gì tôi là một kẻ nghiện game hết thuốc chữa.

Đặt bàn tay lên bàn phím đang lơ lửng kia, dứt khoát gõ ra loạt ký tự mà tôi thường xuyên sử dụng cho nhân vật của mình ở trong mọi loại game. một cái tên đơn giản nhưng chưa bao giờ bị trùng với ai khác.

Đó là BLACKTER.

- [ Đã Xác Nhận Người Chơi Blackter ]

- [ Bắt Đầu Thực Hiện Quá Trình Tải Xuống Và Đồng Bộ ]

- [ Quá Trình Hoàn Tất ]

- [ Chào Mừng Bạn Đến Với Thế Giớii SF ].

[ Kết Thúc Chap 0 ]

Bạn đang đọc World Seravero Fantasia sáng tác bởi blackrockshooter123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blackrockshooter123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.