Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Propose

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

Từ cái ngày mà anh ngỏ lời yêu với cậu đến nay đã là 6 tháng. Anh và cậu đã chính thức yêu nhau được 6 tháng. Trong 6 tháng qua hội bạn bè giàu có quyền lực của cả hai người mỗi khi tụ tập gặp nhau là chứng kiến những màn anh anh em em, ngập trong hường phấn đến mức nhìn hai người bằng những cặp mắt " khinh bỉ".

Cũng kể từ sau hôm đó, Wooseok mặc nhiên trở thành quản lý riêng cho anh. Một tay cậu nhận lịch trình, sắp xếp chăm lo cho anh. Wooseok bảo không an tâm để cho người khác làm, nên dù cho phải bận rộn với công việc ở JK, cậu vẫn nói với Seungwoo để mình làm công việc đó. Mà Seungwoo thì biết cái tính cứng đầu của cậu rồi nên đành xui theo.

Vậy đó nên đi đâu cũng đi cùng nhau. Được 1-2 tháng đầu thì Wooseok bắt đầu đổ bệnh vì cậu phải chạy đi chạy lại hai bên. Anh gắt gỏng không cho cậu làm quản lý của mình nữa vì như vậy sẽ rất cực. Nhưng cậu nào có chịu nghe lời anh đâu. Anh chỉ biết thở dài thôi rồi nhờ Lão Đại quản lý công việc phụ với cậu, vì so với Lão Đại thì anh chẳng biết gì nhiều về quản lý công ty đâu.

Sau gần 1 năm ra mắt, cái tên Lee Jinhyuk và Son Dongpyo chưa khi nào hạ nhiệt. Liên tục all kill trên các bảng xếp hạng, no.1 trên nhiều sân khấu lớn nhỏ, fanmeeting liên tục sold out vé sau 2p mở bán. Thì hôm nay là ngày đầu tiên trong chuỗi World Tour Concert của cả hai anh em. Và hôm nay cũng chính là ngày mà anh chọn để cầu hôn cậu.

- Bảo bối, em nghỉ ngơi đi. Đừng có chạy ra rồi chạy vào nữa.

Từ sáng đến giờ cái thân ảnh nhỏ bé này cứ đi ra đi vô, hết kiểm tra cái này đến kiểm tra cái khác chẳng ăn gì mà chỉ uống cà phê lót dạ. Cho tới bây giờ, anh đã thay outfit và đang makeup, cậu vẫn cứ đi xung quanh kiểm tra lần cuối. Anh xót chứ vì chuẩn bị cho chuỗi concert đầu tiên này của anh mà 1 tháng qua cậu phải làm rất nhiều việc gầy đi biết là bao nhiêu.

- Anh không lo lắng sao? Cậu sau khi nghe anh cằn nhằn đủ điều đã chịu yên vị ngồi trên ghế sofa trong phòng chờ ăn sandwitch lót dạ.

- Anh lo cho em hơn đấy.

- Ôi thôiii, tôi sặc hường phấn của hai người chết mất. Hangyul vừa chỉnh tóc cho anh vừa bĩu môi nói.

- Này, đừng thấy không có chú Seungwoo ở đây rồi anh anh em em trước mặt em đi. Dận á. Dongpyo từ nãy đến giờ vẫn chưa thấy chú già của mình xuất hiện nên có phần sặc cẩu lương nhẹ.

- Ai vừa nhắc tên anh đấy. Seungwoo đẩy cửa bước vào khi vừa họp báo xong thì nghe thấy ai đó nhắc đến tên mình.

- Xì, ai thêm nhắc tên chú. Dongpyo dỗi chú Seungwoo rồi. Cả phòng cười như được mùa.

- Chuẩn bị ra sân khấu nào. Đến giờ rồi. Seungyoun kiểm tra lần cuối mọi thứ xong xui thì vào gọi hai nhân vật chính hôm nay ra sân khấu.

Cậu đặt vội cái sandwitch đang ăn dở xuống bàn, nhanh chân bước lại phía anh, chỉnh trang phục lại lần cuối.

- Cố lên nhé! Cậu nhón chân hôn nhẹ lên môi anh cổ vũ.

- Cảm ơn bảo bối. Anh cười ôn nhu đặt lại trên trán cậu một nụ hôn.

Sau khi anh đi thì cậu cũng chỉnh trang lại đôi chút rồi cùng Hangyul đi ra phía hàng ghế khách mời đặc biệt.

Suốt buổi concert cậu không hò hét theo Sunshine, chỉ lặng lẽ mỉm cười quan sát người đàn ông của mình. Hôm nay anh toả sáng vô cùng, mấy ngôi sao trên trời đêm nay không thể sáng bằng anh rồi. 3 tiếng concert trôi nhanh cái vèo, bây giờ đã đến phần ending rồi.

- Sau cùng, tôi muốn cảm ơn một người đặc biệt đã luôn ở phía sau ủng hộ và dõi theo tôi. Đã trải thảm hoa cho con đường tôi đi. Cảm ơn vì đã luôn ở bên cạnh tôi.

Cậu long lanh nước mắt khi nghe lời cảm ơn vừa rồi anh dành riêng cho mình. Hangyul ngồi kế bên choàng vai cậu dỗ dành. Cậu của lúc này hạnh phúc lắm.

Phần ending cũng nhanh chóng kết thúc. Khi hầu như các fan đã tản ra về gần hết, thì cậu mới cùng Hangyul đứng dậy trở về phòng chờ. Cậu định bụng sẽ ôm chầm lấy anh chúc mừng anh khi đêm đầu tiên của concert thành công vượt mong đợi. Nhưng khi cậu đẩy cửa phòng chờ thì chỉ thấy mỗi Dongpyo vừa thay outfit xong và đang được các staff tẩy trang. Hỏi em ấy thì em bảo em không biết. Ở bên này thì Hangyul đã nhận được tin nhắn đưa hai nhân vật chính của hôm nay đến điểm tập kích.

- Em biết. Đi theo em, à cả Dongpyo nữa. Hangyul đọc tin nhắn xong thì ngẩn lên nhìn cậu với nụ cười khó hiểu rồi lôi cả Dongpyo đi theo mình.

Cậu và Dongpyo được dẫn đến một sân cỏ được trang trí rất đẹp. Đèn lấp lánh, còn có những bức ảnh của cậu và anh, của Dongpyo và Seungwoo đặt cạnh nhau trải dài một đoạn đường đi như triễn lãm vậy. Cả hai khó hiểu nhìn Hangyul đi theo ở phía sau nhưng chỉ nhận được một nụ cười nhẹ nhàng.

Cậu và Dongpyo theo lối của những bức ảnh đi vào thêm một chút nữa thì thấy một sân khấu nhỏ. Bỗng dưng đèn xung quanh tắt, chỉ còn đèn sáng ở sân khấu. Cậu nheo mắt một hồi thì thấy anh của cậu xuất hiện hảo soái trong bộ vest đen cùng với ông anh già Seungwoo của mình. Cả hai người đẹp trai ngồi trên sân khấu cùng hát bản tình ca ngọt như mật " Me after you" của tiền bối Paul Kim.

"Này, em cũng hạnh phúc từ khi gặp tôi chứ

Tôi xin lỗi vì không thể mang đến cho em nhiều hơn

Tôi biết mình ích kỷ và cảm xúc hay bất ổn

Nhưng tôi muốn mang đến cho em những điều tuyệt vời nhất

Tôi nghĩ mình đã tìm thấy một tình yêu trọn vẹn

Điều mà tôi luôn mong chờ bấy lâu nay

Bởi vì em đã ở đó giữ lấy tôi và cho tôi dũng khí

Bởi vì em đã ở đó ôm lấy tôi bằng tất cả sự dịu dàng của em

Tất cả những điều tốt đẹp đó chỉ xảy ra kể từ khi tôi gặp được em..."

Anh vừa hát đến đoạn gần cuối, tay vừa cầm một bó Lavender cùng cỏ dại loài hoa mà cậu yêu thích bước xuống tiến lại đứng trước mặt cậu. Trao cho cậu bó hoa trên tay mình. Cậu vừa nhận hoa thì bài hát cũng vừa kết thúc. Dongpyo đã chạy lên sân khấu đứng bên cạnh chú Seungwoo của em từ bao giờ. Vậy nên thời khắc này cậu và anh đang đứng ở giữa, xung quanh là những người anh em thân thiết của mình.

Anh cúi xuống cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu nắm thật chặt, rồi ôn nhu nhìn cậu cười.

- Bảo bối, anh có thể gặp được em giữa thế giới hơn 7 tỉ người này, đó là điều chẳng hề dễ dàng gì. Anh từng ngu ngốc điên dại khiến em phải tổn thương.

Anh nói đến đây thì bỗng dừng lại, hít một hơi thật sâu, lấy từ túi quần âu của mình ra một hộp nhẫn. Anh quỳ một gối trước mặt cậu, rồi can đảm nói tiếp.

- Kim Wooseok, em có thể cho anh được yêu thương, chăm sóc và ở bên cạnh em một đời về sau được không? Từ giờ hãy để anh gánh vác trên vai cả thế giới này.

Wooseok rơi nước mắt rồi, những giọt nước mắt hạnh phúc. Cậu đưa tay về phía anh như một lời đồng ý vì cậu chẳng biết phải nói gì nữa. Anh vừa đeo nhẫn cho cậu xong, thì cậu đã ôm chầm lấy anh, nhẹ nhàng nói.

- Cảm ơn anh...

Anh cũng hạnh phúc đến chẳng thể nói gì thêm được nữa. Siết chặt vòng tay của mình hơn. Con người nhỏ bé này sau tất cả đã chính thức thuộc về anh.

Những người anh em cũng không nói gì với nhau, chỉ nhìn nhau bằng ánh mắt mãn nguyện. Với họ mà nói, hai con người này sinh ra là để dành cho nhau. Và đây là cái kết mà hai người bạn này xứng đáng nhận được.

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.