Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu

Tiểu thuyết gốc · 1111 chữ

Đại Hùng và Tiểu Hùng cũng chính là Lạc Tinh và Ánh Nguyệt lúc này đứng trong tình trạng thật sự khó xử, làm theo ý tên trại chủ thì chắc chắn là không rồi, nhưng nếu không làm như vậy thì làm sao đối phó với hơn trăm tên sơn tặc ở đây

-Ta có một tấm tật phong phù ở đây, ngươi cần dán nó lên người thì tốc độ sẽ tăng gấp bội, lát nữa ngươi cởi trói cho cô nàng rồi sử dụng nó mà nhanh chạy, ta sẽ chạy sau bọc hậu-Ánh Nguyệt vừa nói vừa nhét một tấm phù vào tay Lạc Tinh

-Tên trại chủ đó là luyện khí đỉnh phong đó!

-Đừng quên là ta đã trúc cơ rồi, chỉ chặn hậu thì đơn giản thôi

Lạc Tinh gật nhẹ đầu rồi nói to

-Vậy để ta lên trước

Lạc Tinh bước tới gần Tiểu Ngư ở cuối sân, trong ánh mắt của nàng Lạc Tinh đưa con dao lên

Xoạt một tiếng, sợi dây trói Tiểu Ngư bị chặt đứt, ngay khi cô nàng cố gắng xoay người chạy, Lạc Tinh tóm lấy vai cô nàng rồi vắt lên vai, ngay sau đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của mấy tên sơn tặc, Lạc Tinh dán tật phong phù lên ngực rồi co giò chạy về hướng có ít sơn tặc nhất, ngay lập tức Ánh Nguyệt bật dậy, rút kiếm chém bay những tên sơn tặc xung quanh rồi chạy theo Lạc Tinh

-Ta biết ngay mà!

Tên sơn tặc Hắc Tôn hét to rồi lấy ra một cây cung bắn về phía Lạc Tinh

Mũi tên bay cực nhanh, ngay khi nó sắp trúng mục tiêu, một thanh kiếm vung tới, mũi tên bị kiếm hất văng rồi lại xảo diệu bay vút đâm thẳng vào giữa trán Hắc Tôn, khiến hắn chết không nhắm mắt. Tên trại chủ ở bên cạnh thấy vậy thì nhíu mày

“Tu luyện giả”-hắn thầm nghĩ

Ngay lập tức tên trại chủ nhảy xuống, dùng một tốc độ kinh khủng phi tới Ánh Nguyệt, cả hai lâm vào chiến đấu

Lạc Tinh ôm Tiểu Ngư vừa chạy vừa sút bay những tên sơn tặc cản đường, chỉ một lát cả hai đã chạy xa khỏi sơn trại, cứ chạy như vậy mà không thấy Ánh Nguyệt đâu, Lạc Tinh liền thả Tiểu Ngư xuống, nói

-Mau chạy trốn đi, ta phải quay lại cứu người

-Các ngươi là ai, tại sao lại cứu ta-Tiểu Ngư rụt rè hỏi

-Cái đó nói sau

Lạc Tinh quay đầu chạy về hướng sơn trại, để lại Tiểu Ngư phía sau thầm nghĩ

“Ta… đâu còn nơi để về”

Ánh Nguyệt lúc này đang chiến đấu với tên trại chủ, nàng dù tu vi cao cấp hơn nhưng lại không ngờ tên sơn tặc này lại có một pháp bảo lợi hại, dù là linh kiếm của nàng cũng không thể nào xuyên thủng hàng phòng ngự của món pháp bảo đó, còn tên sơn tặc thì lợi dụng điều đó, hắn cản mọi đòn đánh của Ánh Nguyệt rồi phản công, tất nhiên là Ánh Nguyệt không có pháp bảo thì không thể phòng ngự hoàn hảo như tên trại chủ, thế trận cứ như vậy tiếp diễn, chỉ một lúc sau, Ánh Nguyệt đã thở dốc, trên thân có chút thương thế, còn tên trại chủ thì vẫn điềm nhiên như chưa có gì xảy ra, tên trại chủ bắt được sở hở của Ánh Nguyệt, hắn vung khiên khiến Ánh Nguyệt ngã xuống đất choáng váng. Tên trại chủ nắm cổ Ánh Nguyệt sách lên, cười cười

-Trúc cơ cảnh, hóa ra cũng chỉ vậy!

Bỗng như phát hiện cái gì, hắn chặt đứt tấm vải quấn đầu của Ánh Nguyệt, làm cho mái tóc dài của cô nàng thả xuống, bay phấp phới trong gió

-Không có yết hầu, hóa ra còn là một nữ tử, ở nhà thêu thùa may vá không phải tốt hay sao mà còn tới đây chọc giận bọn ta, tối nay ngươi ở đây phục vụ bọn ta thay cho con nhãi kia đi

Khi tên trại chủ vừa dứt lời, một bàn chân không biết từ đâu vung tới khiến hắn phải nhảy ra phía sau mà tránh cùng lúc cũng buông Ánh Nguyệt trên tay ra,

Ánh Nguyệt rơi xuống đất, nàng nói với giọng bất ngờ

-Không ngờ ngươi lại quay lại đấy

-Ta tất nhiên quay lại, không thì ngươi thảm rồi-Lạc Tinh cười nhẹ nói

-Hừm!! đây không phải chỗ cho hai ngươi tán tỉnh

Tên trại chủ vung đao tới, ngay lập tức cả hai người nhảy về phía sau rồi mỗi người một hướng lao vào tên trại chủ, thấy vậy, những tên sơn tặc xung quanh cũng chực lao vào, bỗng tên trại chủ hét lên

-Không cần xen vào, các ngươi cứ ở đó mà xem ta thị uy

Ngay sau đó Lạc Tinh Ánh Nguyệt hai người giao chiến với tên trại chủ trong tiếng hò hét của đám sơn tặc, ban đầu cả hai còn có thể áp đảo tên trại chủ bằng lợi thế số lượng cũng như kỹ năng, nhưng chỉ một lúc sau khi thể lực đã không còn, kịch bản cũ lại diễn ra, thế trận lại đảo chiều, với thực lực luyện khí kì, Lạc Tinh trong phút sơ hở bị đánh bay ra một bên, Ánh Nguyệt sau đó cũng nhanh chóng bị đẩy lùi về phía Lạc Tinh

Vào lúc đó, Lạc Tinh có vẻ như đã tuyệt vọng

-Còn tưởng chỉ là sơn trại bình thường, ai ngờ lại có tên trại chủ mạnh mẽ cơ này-Lạc Tinh than thở

-Lạc Tinh, ta sợ ma quỷ lắm, xuống âm phủ ngươi phải bảo vệ ta đó-Ánh Nguyệt lại cười cười, có vẻ như đã sẵn sàng đối mặt cái chết

Tên trại chủ lúc này lại tiến tới, khuôn mặt đê tiện

-Ngươi đừng lo, trước khi xuống địa ngục ngươi sẽ được cùng các huynh đệ của ta trải qua “thiên đường”!

Khuôn mặt Ánh Nguyệt xám lại, nàng không dám tưởng tượng viễn cảnh sau khi bị đám sơn tặc này bắt được, sẵn kiếm trên tay nàng đưa lên cổ mình, ngay khi kiếm muốn động, từ trên không một hộp gỗ bay tới, đáp trước mặt nàng và tên trại chủ

Lạc Tinh sau khi thấy Ánh Nguyệt đưa kiếm lên cổ muốn tự sát đã chạy tới phía sau muốn cản nàng lại thì bỗng Nhật Tâm hô lên

“Là thuốc nổ, mau chạy!!”

Bạn đang đọc Weeaboo Chu Du Truyện sáng tác bởi Ti_Hi_Chan_Nhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ti_Hi_Chan_Nhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.