Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thêm Đồng Bọn

Tiểu thuyết gốc · 2041 chữ

Chương 31: Thêm Đồng Bọn

Vết thương trên vai liên tục chuyền đến cơn đau, nhưng Lạc Tinh trong lòng không ngừng cười thầm, thu hoạch lớn như vậy, khiến trong lòng hắn càng yên tâm hơn về tương lai!!

“Sử dụng pháp bảo ngẫu nhiên”

Lạc Tinh đưa tay nhấn vào nút trên màn hình trước mặt, ngay lập tức, thông báo lại hiện lên

“Nhận được: Kính Mắt Ma Pháp

-Vật phẩm ma pháp tới từ thế giới Fairy Tail, giúp người dùng có thể đọc mọi thứ với tốc độ cực nhanh, vật phẩm là mẫu mới nhất, với thiết kế hiện đại, cùng tính năng chống ánh sáng xanh bảo vệ mắt

Vật phẩm đã được chuyển vào kho đồ”

“Hệ thống hình như nhiều lời hơn trước thì phải, cảm giác giống như đang quảng cáo vậy”-Nhật Tâm khóe miệng giật giật nói

“Cái đó cũng không quan trọng lắm, vấn đề ở đây là mở ra vật phẩm cũng quá kém đi!”-Lạc Tinh giọng buồn bã

“Kỳ thật cũng không quá kém, với chiếc kính này, không phải đệ có thể đọc hiểu công pháp trong nháy mắt sao? Thử tưởng tượng mỗi bản công pháp, võ kỹ đệ đều có thể nhìn qua đã nhớ xem…”

Lạc Tinh có chút giật mình, nếu như vậy thì quả thật món này có chút tác dụng

Ngay khi hắn muốn tiếp tục sử dụng pháp bảo ngẫu nhiên, Địa Vương Hương Vũ ngồi phía sau hắn lên tiếng

-Có việc gì mà ngươi cứ chỉ tay vào không trung vậy??

Lạc Tinh giật mình, không nghĩ tới Địa Vương Hương Vũ để ý tới như vậy, hắn chỉ đành thành thành thật thật ngồi im

Một đường này về không có gì bất ngờ xảy ra, Lạc Tinh đặt Dương Đông nằm nghỉ ở một góc hang, sau đó cùng Địa Vương Hương Vũ ngồi bên đống lửa, trước mặt là tên nhóc đang khoanh tay ôm đùi ngồi

-Cảm ơn tỷ tỷ, cảm ơn đại ca đã cứu mạng

Nghe tên nhóc nói, Địa Vương Hương Vũ đi trước thắc mắc

-Đệ là ai, làm sao lại bị đệ tử Hải Vân tông truy sát

-Đợi chút… tại sao đệ lại có sừng vậy, lại còn nhúm lông màu trắng ở tay nữa?-Lạc Tinh thắc mắc

-Đệ ấy hẳn là thuộc Dương Nhân tộc, tộc người mang theo đặc tính của loài dê-Địa Vương Hương Vũ một bên giải thích

Tên nhóc nghe vậy gật gật đầu, Lạc Tinh thì có chút bất ngờ

-Trên thế giới này tồn tại những chủng tộc như vậy sao??

-Ngươi thiếu kiến thức trầm trọng rồi, chủng tộc như vậy thực sự tồn tại rất nhiều, được gọi chung là á nhân, bất quá mỗi tộc á nhân đều có nhân số thấp, sống rải rác ở khắp nơi, hơn nữa…

-Hơn nữa?

-Hơn nữa nhân tộc cực kỳ căm ghét á nhân, các tộc đàn á nhân nếu bị nhân tộc bắt gặp thì hơn phân nửa là bị tiêu diệt, khá khẩm hơn thì cũng bị bắt làm nô lệ!!

Tên nhóc mặt cúi gằm xuống, tựa như nghĩ tới ký ức nào đó, Lạc Tinh thấy vậy liền qua ngồi bên cạnh nó, khi cánh tay Lạc Tinh đặt lên vai nó liền cảm thấy toàn thân nó nhẹ run lên

-Không cần lo lắng, bọn huynh sẽ không làm hại đệ, ngược lại, huynh sẽ giúp đệ nếu có thể

Địa Vương Hương Vũ nhìn Lạc Tinh có chút bất đắc dĩ

-Đệ là Bạch Cơ, cùng với làng của mình sống ở dưới chân ngọn Hướng Vân Sơn này, bất quá… làng của đệ bị bọn chúng phá hủy rồi… mọi người… cũng không còn nữa-Bạch Cơ lúc này mới dám lên tiếng

Lạc Tinh có chút trầm mặc, đang muốn nói cái gì lại thấy một bên Dương Đông khẽ động

-Hự!!

Dương Đông chẳng biết tỉnh từ lúc nào, hắn cố gắng ngồi dựa lưng lên vách đá, bất quá vết thương khiến hắn đau đớn kêu lên

Nghe thấy vậy, Bạch Cơ bên cạnh Lạc Tinh trực tiếp chạy tới bên cạnh Dương Đông, đỡ hắn ngồi dậy

“Dù sao tên này cũng đỡ cho nhóc ấy một đòn chí mạng”-Lạc Tinh và Địa Vương Hương Vũ cùng lúc nghĩ

-Tại… tại sao lại cứu ta-Dương Đông có chút khó khăn nói

Địa Vương Hương Vũ nhìn Dương Đông hư nhược ngồi dựa vào vách đá mặt không biểu cảm lạnh lùng nói

-Cứu ngươi tất nhiên vì ngươi có tác dụng với bọn ta, tốt nhất thành thật một chút

-Hiểu rồi… các ngươi hẳn là muốn tại Hải Vân tông khảo hạch xông vào Hướng Vân thành, bắt ta lại là để tra khảo bố trí của Nĩ Ma quốc tại đó đúng không?

-Rất sắc sảo, vậy ngươi biết nên làm gì rồi chứ, ít nhất là nếu ngươi còn muốn sống

Nghe vậy, Bạch Cơ bên cạnh ôm chặt lấy Dương Đông, ánh mắt có chút sợ hãi, lại có chút cầu xin nhìn lên Địa Vương Hương Vũ. Dương Đông thấy vậy có chút bất ngờ nhìn tên nhóc này, bất quá rất nhanh hắn lại nói

-Tốt thôi, bất quá trước đó ta có một đề nghị

Nghe vậy Địa Vương Hương Vũ trầm mặt, Bạch Long Nghịch Lân Kích trực tiếp xuất hiện nơi tay

-Bình tĩnh chút, cứ nghe qua một lượt cũng chẳng chết được-Lạc Tinh một bên thấy vậy bèn đứng ra muốn hòa giải

Bất quá, Địa Vương Hương Vũ nghe xong cũng không bình tĩnh lại, thậm chí quay sang Lạc Tinh, một giọng khó chịu

-Ta nói cho ngươi biết, nếu cứ giữ tính cả tin, yếu lòng của ngươi, ngươi sẽ chẳng thể nào tiến vào Hướng Vân thành chứ đừng nói đến vượt qua Hải Vân tông khảo hạch!!!

Lạc Tinh giật mình, không nghĩ tới nàng sẽ nói vậy, Dương Đông mặt không biểu cảm, hắn cũng không quan tâm mà nói tiếp

-Ta muốn tham gia cùng các ngươi, bất quá nhìn qua thì thấy các ngươi không hòa đồng lắm nhỉ

Hai người nghe vậy có liền quay đầu lại, Lạc Tinh thì trực tiếp hỏi

-Sao ngươi lại muốn gia nhập với bọn ta, không phải ngươi là tay sai của tên thái tử Ôn Lị quốc sao? Mà tại sao ngươi bị lính của Nĩ Ma quốc đuổi giết??

-Ta cũng chỉ là lợi dụng hắn thôi, trong đống cống phẩm của ba đại quốc tình cờ lại có thứ rất quan trọng với ta, trong cái đêm chiến đấu đấy ta đã nhân cơ hội lấy được nó, tất nhiên sau đó là bị chúng điên cuồng truy sát rồi!

-Đợi chút, thái tử Ôn Lị quốc biết rằng ta có một thanh bảo kích, hẳn cũng là từ ngươi đi?

Lạc Tinh nghĩ tới lần tại Tập Thú Tháp, hắn trước mặt Dương Đông dùng Phá Thiên kích, một kích chẻ đôi Tật Tốc Bạo Hùng!

Dương Đông nghe Lạc Tinh chất vấn thì có chút bất đắc dĩ nói

-Đúng vậy, ta định thông qua tên thái tử ngu ngốc đó chiếm đoạt bảo kích của ngươi

Lạc Tinh nghe vậy cũng không có phản ứng gì, người tiếp theo lên tiếng liền là Địa Vương Hương Vũ

-Cũng rất thành thật, bất quá quay lại vấn đề chính đi, tình hình Hướng Vân thành bây giờ như thế nào?

Dương Đông nhìn Địa Vương Hương Vũ có phần kiêng kị, liền lên tiếng

-Trước đó ta cần các ngươi xác nhận sẽ cho ta theo, ta cũng vào đường cùng rồi a

-Làm sao có thể tin được ngươi?-Lạc Tinh hỏi

-Ờmmm… ta có thể thề

Lời này vừa ra liền nhận được ánh nhìn thù địch của Địa Vương Hương Vũ, khiến cho Dương Đông chảy mồ hôi hột

-Đưa tất cả những gì ngươi có trên người ra đây-Địa Vương Hương Vũ nói

-K…không cần làm đến mức đó đâu…-Dương Đông nhăn nhó

Bạch Long Nghịch Lân Kích trong tay Địa Vương Hương Vũ trực tiếp chĩa vào cổ họng Dương Đông, khiến cho Bạch Cơ ở bên cạnh hắn cũng sợ đến sắp khóc

-Tốt, tốt, ta đưa

Dương Đông từ trên người vứt tới 1 chiếc nhẫn trữ vật, 2 chiếc túi trữ vật, Địa Vương Hương Vũ nhặt chúng lên, quay người nói

-Lạc Tinh, ngươi kiểm tra toàn thân hắn xem còn giấu thứ gì không?

Lạc Tinh nghe vậy cũng làm theo, Dương Đông lúc này trọng thương chỉ có thể chịu trận

-Quả thật còn giấu!

Lạc Tinh sau một hồi lột đồ thì lấy ra từ đũng quần của Dương Đông thêm một cái túi trữ vật nữa

Trong ánh mắt khổ sở của Dương Đông, ánh mắt nghi hoặc của Lạc Tinh, Bạch Cơ, Địa Vương Hương Vũ cầm đống túi trữ vật, leo lên Cân Đẩu Vân bay đi mất, một thời gian lâu sau nàng mới quay trở lại, sau đó liền nói nhỏ với Lạc Tinh

-Theo lời hắn nói thì trong đống đồ đó có thứ rất quan trọng với hắn, ta đã đem chúng giấu đi, hắn nếu còn muốn tìm lại được chỉ có cách hợp tác!

Lạc Tinh nghe vậy suy nghĩ một hồi, lại hỏi

-Vạn nhỡ hắn giấu thứ đó từ trước rồi, hoặc đó là một loại đan dược, hắn đã sử dụng rồi thì sao?

-Không cần lo lắng, hắn một đường chạy trốn, không có thời gian giấu đồ, lại càng không có thời gian để luyện hóa đan dược, vả lại, trong đống đồ đó xác thực có một món bất phàm

Lạc Tinh nghe vậy nhìn qua Dương Đông chỉ còn mỗi bộ quần áo, phần nào yên tâm, hắn lại nói

-Bây giờ có thể nói cho chúng ta biết tình hình Hướng Vân thành rồi chứ

Dương Đông nghe vậy gật gật đầu, trả lời

-Không biết từ đâu Nĩ Ma quốc lấy được thông tin các ngươi chắc chắn sẽ tại Hải Vân tông khảo hạch sẽ xông Hướng Vân thành, mười hai đại môn Hướng Vân thành đã có người của chúng chờ sẵn, xung quanh quảng trường nơi diễn ra khảo hạch cũng không lọt một đường nào, nghe đâu còn có 3 tên Kim Đan cảnh cường giả đợi sẵn!!

-3 tên Kim Đan cảnh, thực sự phải làm đến mức đó sao???-Địa Vương Hương Vũ trầm mặt

-Đây là binh lính Nĩ Ma quốc chính miệng nói ra, hẳn là không sai đâu-Dương Đông nói

-Cái này đành tính sau vậy

Lạc Tinh nói xong liền quay qua Bạch Cơ

-Vậy còn Bạch Cơ, đệ tính làm gì?

Bạch Cơ nghe vậy, quay qua Dương Đông nói

-Đại ca… làm ơn thì làm cho chót, đại ca cứu đệ một mạng, không biết đại ca có thể dạy cho đệ võ công, đệ muốn báo thù bọn tu sĩ trên núi, đệ xin làm trâu làm ngựa cho ngài!!

Nói xong Bạch Cơ trực quỳ xuống cầu xin, thấy vậy Dương Đông cười lớn, tay nắm vai Bạch Cơ, không cho tên này quỳ xuống

-Nói cho ngươi biết, bọn ta ở đây là muốn gia nhập Hải Vân tông, ngươi muốn hướng chúng ta báo thù sao?

-Tất nhiên là ngoại trừ các vị, bất quá thù giết cha diệt làng không thể không báo, mong ngươi đồng ý

Dương Đông thấy vậy trong mắt lộ ra một chút dị thường, bất quá rất nhanh trở lại nguyên trạng, hắn cười cười, nói

-Tốt, ngươi đã gọi ta một tiếng đại ca thì ta sẽ thu ngươi làm tiểu đệ, cái thứ nhất tiểu đệ, theo ta luyện võ, đảm bảo ngươi sau này một đời sung sướng

Lạc Tinh thấy vậy ghé đầu nói nhỏ với Địa Vương Hương Vũ

-Sao nghe như mấy tên sơn tặc đang thu tiểu đệ vậy???

Địa Vương Hương Vũ cũng không bình luận gì về trường hợp này, chạy tới ngồi cạnh đống lửa tu luyện.

Bạn đang đọc Weeaboo Chu Du Truyện sáng tác bởi Ti_Hi_Chan_Nhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ti_Hi_Chan_Nhan
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.