Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi dạo kinh thành

1135 chữ

Chương2

Hôm nay Vương Nhất Bác thức dậy thật sớm rồi ra thay một bộ y phục màu xanh lam trắng .

Mái tóc được cột lên một ít còn lại đều xõa xuống . Dây cột ruy băng màu xanh lam ẩn hiện giữa mái tóc đen dài làm cậu thoát lên một vẻ đẹp vô cùng thuần khiết mà vẫn không kém phần sắc sảo

Chuẩn bị cho thiếu gia nhà mình xong . Cố Lan nhìn Vương Nhất Bác trong gương mà không ngừng tâm đắc khen y

" Thiếu gia quả thật rất xinh đẹp a ~ "

Cậu nhìn cố lan mà mỉm cười rồi nói

" Nha đầu ngốc , em khen ta hoài không biết chán hay sao ta sao đẹp bằng em .

Không không ~ Thiếu gia chính là đóa hoa đẹp nhất của Vương phủ . Được hầu hạ người là diễm phúc của em làm sao em sánh bằng với Thiếu gia chứ .

Nếu thiếu gia mặc lễ phục chắc chắc mấy cô ái Thiếp của Nhị Thiếu gia sẽ lép vế cho mà coi

Được rồi , ta vào ăn sáng đây . em giúp ta cất thứ này vào phòng của ta nhé "

" Vâng thưa thiếu gia "

Thiếu gia hôm nay người cùng em đi dạo một chút đi ,em thấy người luôn buồn rầu hoài vậy.

Cố lan em nghĩ cho ta một chút có được không ta đang rầu thấu ruột mà em còn nói vậy

Em không hiểu cho ta hả ,tự nhiên ta phải lấy một nam nhân ,tính tình tàn bạo lại háo sắc, còn có gương mặt xấu xa như vậy làm sao ta sống chung với hắn chứ

Thiếu gia em cũng biết người đang đau khổ, vì nhớ Uông công tử , nhưng lệnh Hoàng thượng ban ra ,không cãi lại nếu còn khán chỉ ,tội chu di tam tộc làm sao người tránh nỗi

Còn Vương phủ gồm tất cả 200n phải rơi đầu, mong Thiếu gia thương cho bọn em mà suy nghĩ lại huhuhu

Thôi được ta muốn đi dạo em yên tâm đi , ta đã hứa sẽ Thành thân với Nhị Thiếu gia rồi mà em đừng sợ ta bỏ trốn ta làm chống lại với phụ thân của ta chứ

Cố lan em từng ra ngoài đi dạo chưa? Ngoài đó thế nào? Có gì hay và lạ không?" Sau 3 giây cậu bật ngồi dậy kéo cố lan ngồi xuống ghế để hỏi,

thực sự cậu rất muốn nghe.

Thiếu gia , người muốn ngoài

Phải ,.

không được hả

Dạ được nhưng em sợ lão gia và phu nhân biết được làm sao đây

Ta..rất muốn, nhưng sợ phụ thân và mẫu thân không đồng ý, cho nên chưa hỏi" Lại chán nản nằm dài ra bàn

Ta không dám gây rắc rối, cho nên ta mà tùy tiện ra ngoài.

Nếu ta đồng ý thì sao Vương phu nhân nghe được

cuộc trò chuyện của Cậu và Cố lan , từ cửa bước vào mỉm cười.

Mẫu thân, người nói thật

Vương Nhất Bác liền ngồi dậy, với một tốc độ gió thổi, Cậu chạy thật nhanh tới trước mặt mẫu thân để xác nhận câu nói kia, chớp đôi mắt hạnh to tròn với 2 má bánh bao nhìn bà "Con có thể xuất phủ

Oa..mẫu thân là tốt nhất" Nói xong cậu thơm lên má Mẫu Thân ,

Vương phu nhân mà bật cười vì sự tinh nghịch của con trai của sắp thành hôn Với Nhị Thiếu gia nhà Họ Tiêu

Bà nhẹ nhàng nhắc nhở "

Con đi cùng với Cố Lan , nhớ đem khăn che mặt" Cũng không quên đưa cho Cậu ngân lượng để dùng khi ra ngoài.

Để mua những thứ gì mà cậu cần

,mà ôm chầm cậu vào lòng mà thủ thỉ ,Bác nhi ta luôn yêu thương con , thì ta mong con sẽ hạnh phúc, ta sẽ dành cho con những gì ta có

"Dạ con biết rồi mẫu thân yên tâm đi ạ " cậu cầm ngân lượng trong tay,

Cậu cùng Cố lan thay y phục. Một thân nhỏ nhắn mặc xiêm y màu thanh nhạt,thêm chiếc khăn che cùng màu. Những đường nét trêи gương mặt được cậu luôn che khuất

Khiến cho cho cậu trở nên xinh đẹp vạn phần

Vương Nhất Bác cùng Cố Lan đi dạo trong kinh thành , nhìn thấy những đèn lồng nhộn nhịp phồn hoa

Vương Nhất Bác đi hết đến quầy này lại sang hàng nọ, với những thứ chưa từng thấy bao giờ.

Hai người lại một trước một sau đi hết con đường tấp nập, cảm thấy hơi mệt

cả hai tìm mái đình ngồi nghỉ mát.

Thấy xung quanh không có bóng người, cậu liền tháo chiếc khăn che mặt xuống và bắt đầu...xử lý.

Thiếu gia , người không nên làm như vậy, có ai bắt gặp thì không hay .

Cố lan em đừng xem ta là nữ nhi có được không ,ta nam nhân em hiểu chưa ,chứ đeo khăn vào mặt khiến cho ta khó chịu lắm .

Từ đằng xa có 2 nam nhân bước tới gần thì nhìn thấy Vương Nhất Bác liền chắc lưỡi .

Ôi mỹ nhân lại gần ta một chút

Khiến cho Vương Nhất Bác tức giận quát

Các ngươi là ai dám trọc ghẹo ta ,ta mà bọn bây là ,là ta chu di tam tộc nhà ngươi đó.

Vương Nhất Bác cười trừ xua tay Haha, hai vị đại ca,thật trùng hợp nha, tâm sự trong rừng hả? Hai vị cứ tiếp tục,ta vừa nghe mẫu thân gọi nên phải về, bái bai nha"

Trời ơi, ta có nên khen mình

quá ngu ngốc không nữa mới nói ra như vậy không? Cái miệng hại chết cái thân mà không chạy mà còn đứng đó ,cái con nhỏ Cố Lan sao ngu quá vậy.

Cố lan mau lại đây, thiếu gia có chuyện gì vậy ạ

Em ngu hay giả ngu vậy, không thấy bọn chúng đang hại chúng ta không, mà em cứ trơ trơ la đó là sao .

Thiếu gia bây giờ sao

Còn sao nữa 72 kế chạy là thượng sách

Nhà Trọ Đông lai

Có một người đang ngồi trên cao cầm chén trà trên tay mà nở nụ cười

Thiếu gia nô tài đã tìm thấy Nhị Thiếu phu nhân rồi

Vậy sao.... được lui

Tuân lệnh Nhị Thiếu gia

Vương Nhất Bác ta biết ngươi muốn trốn tránh ta sao ,Bác Nhi ngươi xinh đẹp khiến cho ta muốn chiếm hữu ,ta muốn chính là ngươi, ta không thể nào mà không có được ngươi, những thứ ta muốn có, thì phải có bằng được 😃😃😃😃😃

hahaha

Bạn đang đọc Nhân Duyên Xuyên Không của thuận mỹ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.