Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Ly Đỉnh (Thượng )

Tiểu thuyết gốc · 585 chữ

Lý Thiên Hào tiến tới gần Trầm Thương Nguyệt dùng tay nâng lên khuôn mặt mỹ miều của nàng, từ sau khi thức tỉnh đoạn ký ức mặc dù bề ngoài hắn biến đổi không lớn nhưng khí chất của hắn đã không còn như xưa. Một cảm giác áp bức toát ra từ hắn giống như quý tộc đang nhìn thường nhân khiến Trầm Thương Nguyệt ngẩn ngơ mặc cho hắn vuốt ve khuôn mặt mình .

-Đệ hôn mê, tỷ chăm sóc đệ cũng mệt rồi nghỉ ngơi chút đệ đi nấu chút ít đồ ăn.

Lúc này nàng bất chợt giật mình nói :

-Sao được ngươi mới tỉnh dậy mà, cứ ngồi đó đi để ta nấu. Không phải ngươi chê ta nấu dở đấy chứ . Nói tới đây khuôn mặt nàng toát vẻ nghịch ngợm giận hờn

- Dĩ nhiên không được thưởng thức tay nghề của Nguyệt tỷ là tam sinh hữu hạnh của Lý Thiên Hào ta . Nếu được nguyện cả đời này ta đều muốn được ăn cơm tỷ nấu.

Khuôn mặt nàng lúc này đỏ lên toát một nụ cười bỗng dưng suy nghĩ gì đó rồi nói :

-Làm như ta là thê tử ngươi không bằng ấy !

-Dĩ nhiên đời này đệ đã quyết định dù giang khổ thế nào cũng sẽ cưới tỷ. Suy nghĩ này theo hắn cũng đã lâu nhưng lúc trước vì tự ti về bản thân nên vẫn luôn chôn sâu trong lòng.

Trầm Thương Nguyệt nhìn hắn muốn soi xét thật kĩ. Nếu như không phải nàng có được băng tâm chi linh có thể cảm nhận được linh hồn khí tức hắn không có chút pha tạp không phải cường giả nào dó đoạt xá chỉ từ lúc hôn mê tỉnh dậy thiếu niên trước mặt nàng đây dường như đã biến đổi thành một người khác đầy tự tin giống như một vương giả thức tỉnh. Nàng lúc này thở dài :

-Được rồi không nói nữa để ta đi nấu ăn không thì bụng ngươi lại kêu phản đối bây giờ.

Xoay người nàng đi về sau bếp chuẩn bị thức ăn, từ khi có Trầm Thương Nguyệt sống chung căn bếp được Lý Thiên Hạo chuẩn bị rất nhiều thức ăn.

Mấy tháng nay Trầm Thương Nguyệt xuống bếp không ít lần, mặc dù tay nghề có chút tệ nhưng hắn không dám nói câu nào lúc nào cũng nuốt vào.

Lý Thiên Hào ngồi trên giường lấy miếng ngọc bội từ trên cổ ngắm ngía một hồi lâu, quyết định cắn ngón tay trít ra một giọt tinh huyết nhỏ vào. Một hồi lâu bỗng miếng ngọc sáng lên một đoàn sáng lóe lên xông thẳng vào thức hải hắn. Một người đàn ông trung niên nói:

-Hào nhi của ta ! Lúc này chắc con đã thức tỉnh ký ức. Xin lỗi con vì đảm bảo an toàn cho con chúng ta đành phải xa nhau. Nhưng ta tin tưởng con trai của Lý Hoàng Thiên ta dù ở đâu cũng là rồng trong xứ người. Mặc dù khi sinh mẹ con đã bị đánh lén trọng thương khiến huyết khí cùng kinh mạch con tổn thương. Nhưng con đừng lo ngọc bội ta đưa con chính là truyền thừa bảo vật Lý gia chúng ta nó có thể giúp con hồi phục. Thời gian không còn nhiều Hào nhi hãy cố gắng lên phụ thân tin tưởng con có thể làm được.

Bạn đang đọc Vương Tâm Chi Lộ sáng tác bởi loki104
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi loki104
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2861

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.