Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dám ức hiếp thê tử của ta 2

Phiên bản Dịch · 462 chữ

“Chậc chậc, tế da nộn thịt đích thực xinh đẹp.” Lời nói dâm loạn ngày càng phát ra không kiêng nể gì. Tiếng thở dốc ồ ồ, ở trong hình thất nhỏ hẹp này, phát ra vừa chói tai vừa vô cùng ghê tởm.da mịn thịt mềm

Móng tay đâm vào da thật sâu, sức mạnh toàn thân đều nghẹn ở hai quả đấm hung hăng, sử dụng toàn lực muốn thoát ra ngoài.

Roi da càng siết mạnh vào da thịt Lưu nguyệt, cơ hồ thâm nhập xương cốt.

Nàng bản không nghĩ để ý đến lời nói dâm loạn bên ngoài, động tác dâm loạn, càng không để ý tới vạt áo trên người ngày càng ít đi, trinh tiết, ở trong mắt của nàng tuyệt đối không hơn được mạng sống.

Chỉ cần còn lại mạng sống, cái gì cũng sẽ tốt, đã không có mạng, hết thảy cũng không còn gì để nói, đối với người vào sinh ra tử như nàng, không có gì có thể so sánh với sinh mạng.

Đợi đến thời điểm tên bỉ ổi này dục tiên dục tử, là cơ hội tốt nhất, theo như tính tình của nàng, có thể đợi cho đến thời điểm kia để hi vọng tồn tại.

Chẳng qua là, hiện tại nàng không muốn để người khác chạm vào mình, không muốn, nàng chính là của Hiên Viên Triệt, quản chi hiện tại thân thể nàng mang theo kịch độc, người đầu tiên cùng nàng phát sinh quan hệ, sẽ bị kịch độc hại chết, nàng cũng không muốn cùng người khác, không muốn cùng người nào ngoài Hiên Viên Triệt của nàng.

Răng nanh cắn thật sâu, một ngụm hương vị rỉ sắt tràn lan trong khoang miệng.

Đôi tay dùng hết toàn lực giãy dụa, roi da càng ngày càng siết chặt hơn, toàn bộ thịt trên cổ tay gần như đã bị rách hết, roi da nâu bị nhuộm thành nâu đỏ.

Thân thể không thể nhúc nhích, dùng hết sức mạnh ở bên trong, bị roi da siết chặt, hiện ra một đạo một đạo vết máu.

Làn da vỡ nát, máu đỏ chậm rãi thẩm thấu ra ngoài.

Nhưng, đây là roi da trâu bình thường, lại bị Lưu Nguyệt dùng hết sức lực, mở ra từng chút từng chút.

“Da thịt rớm máu, thật sự là xinh đẹp thâu hồn đoạt phách.” Lời nói giống như tán thưởng vang lên bên tai, tộc trưởng Khoách Bạt tộc kia tham lam nuốt một ngụm nước miếng.

“Phanh.” Lời nói vừa hạ xuống, một tiếng tàn bạo vang lên, Lưu Nguyệt chỉ cảm thấy hai chân vốn bị trói ở một chỗ , bỗng chốc bị một cỗ lực mạnh kéo ra.

Bạn đang đọc Vương Phi Mười Ba Tuổi của Nhất thế Phong Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.