Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong đem bái cùng (2)

Phiên bản Dịch · 458 chữ

Xem ra ba ngày nay nhất định trải qua rất nhiều trận chiến kịch liệt, Lưu Nguyệt một thân tàn tạ, không biết phải trải qua bao nhiêu gian khó mới có thể đến, nhưng chỉ cần đến được đây là tốt rồi, còn sống là tốt rồi.

Không đợi người trung niên bên cạnh phân phó, thành chủ Nghi Thủy thành gật đầu với người chủ trì một cái.

Người chủ trì vừa nhận được ám hiệu của hắn, căn bản mặc kệ ba người sắc mặt xanh mét bên cạnh, lập tức cao giọng nói : “Tốt ! Nếu Lưu Nguyệt không có bỏ cuộc, như vậy cuộc tỉ thí cuối cùng xin được phép bắt đầu. Danh hào đệ nhất thiên hạ này, xem ai có thể giành lấy.”

Lời nói vừa cất lên, Lưu Nguyệt xoay người một cái lên lôi đài, một thân sát khí bức người, giống như tiết trời nóng bức của mùa xuân đều bị nàng đánh tan, toàn bộ trên lôi đài một mảnh lãnh khí.

Người chủ trì thấy vậy, vội vàng nhảy xuống. Xem ra Lưu Nguyệt này lửa giận ngút trời, cũng không nên hại hắn bị liên lụy theo.

Trên lôi đài, ba người vốn đang ở ba phương hướng, lúc Lưu Nguyệt vừa lên đến nơi, lập tức bị họ vây quanh.

Không hề nhắc nhở, không hề thủ thế, ba người nhất tề đem Lưu Nguyệt làm đối thủ cần phải chung sức hợp tác mới có thể tiêu diệt.

Lưu Nguyệt từng bước nhảy lên lôi đài, căn bản không thèm nhìn đến ba đối thủ đang vây kín nàng. Tì bà trong tay vung lên một cái, không nói hai lời, ôm đàn, năm ngón tay khẽ gảy lên một tiếng.

Tiếng tì bà vốn rất thanh thúy, không thể so với tiếng đàn bầu nặng nề, không thể so với đàn tranh tao nhã, là một lọa âm thanh thanh thúy, trầm bổng.

Cổ khúc từ tì bà, thập diện mai phục, lập tức bay nhanh theo năm ngón tay, mang theo sát khí dữ tợn, mang theo khí thế ngút trời.

Phong nhận từ đầu ngón tay Lưu Nguyệt bắn ra, bay thẳng về ba hướng khác nhau.

Âm điệu đơn độc, làn điệu khô khan.

Âm thanh lưu loát, mênh mang, sát khí bay tán loạn, âm điệu bay bổng, tình cảm mãnh liệt lan ra bốn phía, bên trong thật ra ẩn giấu phong nhận liên miên cùng sát khí tuyệt đối.

Tóc đen bay phấp phới, áo bào bạc màu phiêu đãng theo gió, sát khí vây quanh Lưu Nguyệt, giống như một cơn lốc xoáy, một lốc xoáy có thể cuốn tung cả biển trời.

Bạn đang đọc Vương Phi Mười Ba Tuổi của Nhất thế Phong Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.