Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái đích cho mọi người chỉ trích (6)

Phiên bản Dịch · 496 chữ

Vân Triệu giật mình, lăn ra đây? Cái gì lăn ra đây? Hắn không cảm giác được có. . . . . .

Ý niệm trong đầu còn chưa rõ ràng, Vân Triệu đột nhiên khóe mắt nhướng lên, có người, chung quanh đây có người.

Mắt liền đảo hướng, Vân Triệu thật sâu nhìn Lưu Nguyệt thần tình sát khí , trong mắt lóe lên khiếp sợ cùng hoảng sợ.

Hắn từ đầu đến cuối không hề nhận thấy được bên ngoài có người, Lưu Nguyệt này một chút nội lực cũng không có, như thế nào nhận thấy được chung quanh có mai phục ?

Không đợi Vân Triệu nghĩ xong, hắc y nhân liền rời khỏi bóng đêm, chậm rãi tiêu sái đi ra.

Một thân màu đen, không có chút nhân khí, giống như cả người dung nhập vào đêm tối, năng lực che dấu tung tích này quả thật rất cao tay.

"Chủ nhân nhà ta cho mời." Chỉ lộ ra hai hắc y nhân, lạnh lùng nhìn Lưu Nguyệt trầm giọng nói.

Lời vừa nói ra, vài cái góc ở hậu viện khách điếm nhất tề lòe ra vài cái Hắc y nhân, không hề che dấu tung tích, sát khí phát ra bao vây lấy cả tiểu viện, âm trầm mà lạnh như băng.

Lưu Nguyệt cũng không thèm nhìn tới Hắc y nhân xung quanh, hai mắt híp lại, dám uy hiếp nàng: "Không đi."

Trảm đinh tiệt thiết hai chữ, so với Hắc y nhân còn muốn lạnh lùng hơn.

Hắc y nhân trong mắt chợt lóe sát khí: "Vậy đừng trách chúng ta không khách khí."

Tiếng nói vừa dứt, Hắc y nhân vây quanh toàn bộ hậu viện khách điếm lập tức nắm lấy vũ khí, lợi kiếm liền hướng Lưu Nguyệt mà lao tới.

"Không khách khí, ta muốn nhìn xem các ngươi như thế nào là không khách khí."

Lưu Nguyệt vừa nãy trong lòng nghĩ đến Hiên Viên Triệt, hỏa khí trong người còn chưa có chỗ phát ra, đám người này chính là tự đưa thân đến cho nàng làm chỗ phát hỏa.

Lời vừa nói xong, năm ngón tay liền nắm lại, ôm lấy dao cầm trên bàn, ngón tay khẽ chạm vào dây đàn, nhất thời một vài âm thanh thanh thúy liên tiếp vang lên, phong nhận cũng không chút tiếng động bắn ra.

"Bang bang phanh. . . . . ." Âm thanh nặng nề va chạm lập tức liên tiếp vang lên.

Một âm phát ra liền lấy đi tính mạng.

Phong là không có phương hướng , phong nhận càng thêm không có quy tắc.

Chỉ cần đầu ngón tay chuyển động đến bất kì chỗ nào, phong nhận liền hướng về chỗ đó phóng đến.

Phong nhận chính là võ công tốt nhất để lấy một địch nhiều.

Sát khí ở hậu viện khách điếm văng khắp nơi.

Tiếng đàn cùng tiếng binh khí vang lên, tấu vang toàn bộ bầu trời đêm.

Bạn đang đọc Vương Phi Mười Ba Tuổi của Nhất thế Phong Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.