Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1157 chữ

Chương 7 CÔNG TY VƯƠNG THỊ

Sáng sớm Tiêu Chiến là người dậy từ rất sớm sửa soạn bản thân xong, thì nhìn thấy cục bông gòn nhỏ xíu, đang nằm ngủ, Tiêu Chiến liền gở cái mền ra ,thì cục bông gòn cũng không chịu chịu ra

Thiên Phúc con mau thức dậy ăn sáng rồi đi học

Thiên Phúc vừa một nửa mắt miệng thì chúm chím mà trả lời

Papi hôm nay cô giáo bận cho con nghỉ một ngày

Vậy hả papi không biết

Vậy papi ẫm con vào đánh răng thay đồ qua nhà Chú Bân chơi con chịu hôn

Dạ chịu

Tiêu Chiến nắm tay Thiên Phúc sạn đến nhà Vu Bân thì tiếng chuông điện thoại reo lên

Tiêu Chiến hôm nay mày chăm sóc cho Thiên Phúc đi ,tao đi công tác đến 3 ngày mới về được

Uk tao biết rồi mày đi làm đi

Bye bye

Tiêu Chiến nhìn Thiên Phúc mà bất lực mà đi lại bàn nói

Thiên Phúc hôm nay con theo papi đi làm nha ,không được vậy phá phải ngoan đó, con mà quậy papi sẽ bị đuổi việc đó

Papi con sẽ ngoan papi đừng lo ạ

Tiêu Chiến nắm tay Thiên Phúc đến công ty, khiến cho bao nhiêu người quây quanh thằng bé rồi cũng cho cậu đi vào phòng Vương Tổng

Thiên Phúc con ngồi đây papi lấy đồ xong papi quay lại

Vâng ạ

Vương Nhất Bác vừa xuống xe vào thang máy bấm nút, cánh cửa thang máy mở ra ,anh bước từng tới cánh cửa, thì nhìn thấy Thiên Phúc đang ngồi chơi game

Anh miễn cười rồi ngồi xuống nói

Thiên Phúc sao con ở đây

Thiên Phúc nghe giọng nói quen mà đưa mắt nhìn Vương Nhất Bác mà mừng rỡ

Chú đẹp trai sao chú ở đây vậy, con nhớ chú lắm, chú có nhớ Thiên Phúc không ạ

Nhớ

Chú nhớ Thiên Phúc lắm,hôm nay con không đi học sao

Dạ. Cô giáo có việc bận cho con nghỉ một ngày ạ

Tiêu Chiến lấy đồ xong rồi chạy ra ngoài thì nhìn thấy Vương Nhất Bác đang nói chuyện với Thiên Phúc mà cười rất tươi

Rồi 3 người cùng bước vào phòng làm việc

Tiêu Chiến đang ngồi làm việc, thì nhìn Thiên Phúc đang nằm ngủ còn Vương Nhất Bác đang cầm điện thoại nói chuyện với ai luôn nở nụ cười

Cậu nhìn thấy tập hồ sơ thiếu chữ ký của anh ,cậu liền đứng dậy bước tới gần bàn mà nói

Vương Tổng.. Anh có thể cho tôi 2p có được không

Vương Nhất Bác liền ngước lên nhìn Tiêu Chiến mà nói

Có chuyện gì

Anh có thể ký tên vào đây không

.

Được cậu để đó đi

Dạ ..Vương Tổng

Thời gian cũng trôi qua cũng đã đến giờ ăn trưa, Tiêu Chiến đứng dậy tới gần Thiên Phúc mà gọi

Thiên Phúc con theo papi đi ăn cơm nha

Dạ.. Papi

Thiên Phúc liền đứng dậy ôm lấy cổ cậu hôn hôn lại làm nũng, giọng sữa non đáng yêu, cười tươi nghịch ngợm.

Thiên Phúc trèo lên người Vương Nhất Bác mà nói

Chú đẹp trai chú đi ăn với con không

Vương Nhất Bác nhìn thấy gương mặt đáng yêu của Thiên Phúc không nở từ chối liền gật đầu theo 2 người kia ra ngoài

Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến và Thiên Phúc tới nhà hàng vừa bước vào rồi lại bàn ăn ,sau đó người phục vụ đem meru đưa cho anh nhưng anh lại đưa cho cậu chọn món ,chọn món xong chờ 5p họ cũng dọn ra ,Thiên Phúc nhìn thấy nhiều thức ăn mà nói

Papi đồ ăn nhiều quá

Tiêu Chiến mỉm cười nhẹ rồi xoay sang lột vỏ tôm ra bỏ vào chén cho Thiên Phúc ...

Thiên Phúc đang nhai nhóp nhép chú tôm nhỏ xíu liền nói...

"Oa..ngon quá...papi Con muốn uống sữa nữa"

Vương Nhất Bác nhìn thấy Thiên Phúc đưa tay qua xoa xoa đầu thằng bé mà cười ,

Thiên Phúc nhìn Vương Nhất Bác nở nụ cười tươi nói

Chú đẹp trai sao chú không ăn đi ạ

Chú. Không đói, con ăn nhiều vào

Dạ

Tiêu Chiến đang ăn thì miệng dđang dính sốp cua

Vương Nhất Bác nhìn thấy liền lấy miếng khăn giấy ướt nắm tay cậu kéo qua khiến cho cậu quá bất ngờ, anh ta lau miệng cho cậu

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác rồi chốc thoáng đỏ mặt xoay qua chỗ khác liền nói

"Cảm ơn"

Kết thúc bữa ăn cả hai đưa Thiên Phúc về công ty vì thằng bé đã ngủ trên vai của Vương Nhất Bác tổng mất rồi...

Anh vừa nhìn lại nói

Thiên Phúc con thật dễ thương đáng yêu

Vương Tổng thật ngại quá..Thiên Phúc thằng bé

"Không có gì

"Cảm ơn Vương Tổng

Tiêu Chiến ẫm Thiên Phúc cùng Vương Nhất Bác vào công ty rồi đi thẳng lên phòng , Tiêu Chiến nhanh tay mở cửa cho Vương Nhất Bác ẫm Thiên Phúc bước vào ,Tiêu Chiến thì nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp đang ngồi sopa mà hướng mắt nhìn về phía cậu ,

Vương Nhất Bác nhìn về phía cái người đang đứng trước mặt, mới nhẹ đi một chút rồi cũng lạnh nhạt hỏi.

" Cô đến đây làm gì

Anh Nhất Bác em đến thăm anh, không được àk .

" Tôi không cần cô về đi

Sau đó anh đem Thiên Phúc vào phòng nghỉ ngơi rồi bước ra

Trương mẫn nghi liền thấy anh bước ra ,chạy lại ôm cánh tay anh mà noi

Anh Nhất Bác sao anh lại lạnh nhạt với em vậy, em với anh còn lạ gì nữa, ba mẹ em và Ba mẹ sắp thành thông gia rồi mà, em cũng là vợ sắp cưới của anh ,sao anh không cho em tới tìm anh chứ

Tiêu Chiến nhìn thấy liền nói nhỏ

Vương Tổng tôi ra ngoài cho anh và cô

nói chuyện

Không cần thiết, cậu cứ ngồi làm việc tiếp đi

Dạ ...Vương Tổng

Trương mẫn nghi cứ tiếp tục dùng tay cọ xát vào thân thể anh. Khiến cho anh tức giận hất tay ả ra mà nói

" Cô mau tránh ra đừng để tôi phải nổi điên" anh cũng không dễ dàng để cho người khác tự ý như vậy huống chi anh vốn không ưa gì cô ta.

Trương mẫn nghi nhìn thái độ cự tuyệt của Vương Nhất Bác thì có vẻ không hài lòng mà tức giận bỏ đi khi ả nhìn thấy anh mắt của anh cứ nhìn cậu thư ký họ Tiêu mà miễn cười

Vương Nhất Bác anh dám bỏ mặt tôi ,anh chờ đó tôi không để yên cho cậu thư ký của anh đâu anh chờ đi

Bạn đang đọc Vương Nhất Bác Anh Không Phải Ba Của Con Tôi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.