Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1388 chữ

Chương 17 nguy hiểm

Vương Nhất Bác gọi điện cho hạo nhiên

Sao rồi tìm ra chỗ Thiên Phúc ở đâu chưa

Tao vừa tìm ra bọn chúng đang giữ Thiên Phúc, thì bọn tao vừa đến nơi thì bọn chúng bắt thằng bé giam chỗ nào rồi thì phải

Biệt đội tổ chức Hắc Bang cùng cảnh sát điều tra đều đã đến nhà xem thử có manh mối gì về bọn bắt cóc, sau một hồi thì cuối cùng cũng có manh mối chiếc đồng hồ có định vị liền mở máy vi tính xem thì nhìn thấy Nhà Kho ở trong rừng, 2 bên liền tức tốc chạy đến Nhà Kho lập tức

, 2 bên Hắc Bang và Cảnh sát liền chạy vào rừng tập kích từ hai bên và cả phía sau nhà kho chờ đợi lệnh của cấp trên

A lân trong đội cảnh sát dẫn đội phía bên trái tập kích ngày càng gần mục tiêu, không phát hiện bọn bắt cóc ở xung quanh: "liền cầm bộ đàm gọi

Sếp phía bên trái an toàn

Được

Tào dục Thần trong Hắc Bang dẫn đội phía bên phải cũng đã tiến đến gần sát nhà kho: liền cầm bộ đàm gọi

Anh thần " phía bên phải an toàn

Được

Bên ngoài , Vương Nhất Bác cũng vừa tới. Cậu vừa bước xuống xe liền thấy Tiêu Chiến muốn chạy vào, anh nắm tay cậu ôm chầm vào lòng mà nói

Tiêu Chiến anh đã nói sao em không ở nhà lại theo anh ,em có biết nguy hiểm không hả

Anh Nhất Bác em không yên tâm ở nhà ,cho nên em theo anh vào đây để cứu Thiên Phúc

Tiêu Chiến định chạy vô thì bị anh nắm tay lại

"Nguy hiểm. Em ngồi đây đi anh vào trong xem thử Thiên Phúc có trong đó không

"Không được! Em muốn cứu con em...."

Tiêu Chiến anh bảo em ngồi ở trong xe chờ anh

Khônggg em không muốn ! Anh Cho em đi cứu Thiên Phúc ! Em xin anh đó Nhất Bác - Tiêu Chiến chắp tay lại cầu xin.

Tiêu Chiến em có tin anh có được không - Vương Nhất Bác dùng ánh mắt nghiêm túc nhất nhìn mặt cậu .

Tiêu Chiến chỉ biết gật đầu mà ngồi lại trong xe. Cậu biết mình đi theo anh cũng không giúp được gì, cậu chỉ biết ngồi trong xe thầm khấn vái trời phật

Nam mô a di đà phật con xin ông trời phụ hộ cho anh và Thiên Phúc bình an trở về nhà

Vương Nhất Bác kéo tất cả kính xe lên, đem khẩu súng trong hội Hắc Bang cầm trên tay rồi đóng cửa xe ,rồi đi được vài bước , liền quay lại dùng ánh mắt trấn an Tiêu Chiến. Cậu nhìn thấy anh liền gật đầu mà nước mắt cứ tuôn rơi không dừng

Nhà kho

Thiên Phúc bị treo lên lơ lửng trên trần nhà.

Thiên Phúc bị buộc chặt đến đau, liền cau mày mà nói

Mấy chú ơi mấy chú giúp con có được không con con huhu

Chân... con.. đau... lắm

Tên áo đen 1 nhìn thấy Thiên Phúc mà không kìm lòng được liền chạy lại cở trói lỏng ra một chút

Tên áo đen 3 tức giận nói

Thằng kia mày đang làm gì vậy

Mày không thấy thằng bé nó đau mà khóc hay sao ,tao chỉ tháo lỏng dây cho nó bớt đau ,chứ tao có làm gì đâu mà mày hỏi dư thừa

Thiên Phúc nhìn tên áo đen 1 mà nói con cảm ơn chú

Tên áo đen 1 hỏi tên áo đen 3

Treo Thiên Phúc như vậy liệu thằng bé có chết không?"

Không chết chỉ mệt rồi tắt thở

Mày nói như không nói vậy

Tao nói vậy cho mày hiểu ,chứ mày nghĩ xem nếu tao mà mày treo lên như vậy thử hỏi có chết không

Uk tao biết rồi mày nói nhiều quá

Giờ còn làm gì nữa

Mày đừng hỏi để tao thằng áo đen dùng dây thừng đánh vào người Thiên Phúc vài rồi rồi lấy chút muối pha loãng rồi tạt vào người thằng bé khiến cho Thiên Phúc đau rát mà la lên

Aaaaaasa con đau quá huhuhu

Tên áo đen1 liền nắm áo thằng áo đen 3 mà nói ,mày ác vậy sao thằng bé nó vô tội, nó không có làm gì sao mày hành hạ nó

Tao không ngờ mày làm vậy

Nếu tao không làm vậy ,thì đại ca có tha tao với mày không

Tên áo đen 1 không thèm nói chuyện với hắn liền chạy lại

Thiên Phúc con có đau lắm không nói cho chú biết

Con không sao chú đừng lo

Mày muốn đuổi cùng giết tận thằng bé và mẹ nó luôn vậy sao

Mày không thấy lệnh của đại ca khi nghe "Người bên kia dặn phải giết chết Tiêu Chiến và nó thì càng tốt

Tên áo đen 1 dù không muốn nhưng cũng phải làm theo

Thiên Phúc một lát chú có gài bom con ,thì chú sẽ dụ tụi nó đi rồi chú chạy vào cứu con

Chú ơi nguy hiểm lắm chú ra ngoài lấy điện thoại gọi cho chú đẹp trai dùm con là được rồi ạ

Vậy con đọc số đi 0345xxxxxx

Được rồi chú đi ra ngoài con nhớ bảo trọng nha

Vâng ạ

Tiêu Chiến ngồi trong xe trong lòng lo lắng thấp thỏm. Đứng ngồi không yên, cậu nghĩ mình không thể ngồi đây mà chờ Anh Nhất Bác cứu Thiên Phúc được , dù có hi sinh cái mạng này cậu cũng muốn cứu bằng được Thiên Phúc ,Thiên Phúc con chờ papi sẽ đến cứu con

Được rồi! Gài bom xong chưa 2 đứa bây lề mề quá gài bom có 15p cũng không xong ,

Tên áo đen 2 chửi

Thằng chó mày vào đây mà gài ,tao vừa gài vừa sợ thấy mẹ luôn mà mày noi bọn tao lề mề là sao ,mày muốn gài thử thì vào đây

Tên áo đen 1 2 thằng có im miệng chó lại không hả có chuyện gài bom cũng gây lộn nữa ,để tao mày đi ra đi tao làm cho

2 thằng đứng nhìn mà trong lòng sảng khoái vô cùng

"Tên áo đen 1 nhìn không nổi nữa, liền gài bom xong cả đám liền rời đi.để lại thằng bé đang bị trói mà nhìn ra bên ngoài

Vừa lúc chạy ra ngoài anh áo đen 1 núp vào bụi cây cầm điện thoại cho Vương Nhất Bác nói ra địa điểm nhốt Thiên Phúc rồi chạy theo 2 người kia

Bên này Vương Nhất Bác vừa nghe điện thoại xong ,liền cùng Tào Dục Thần cùng đồng bọn đi đến tận nhà kho rồi chia ra 2 bên ,còn cậu và anh thì đạp cánh cửa đập vào mắt cả hai là một đứa nhỏ bị buộc hai tay hai chân treo lơ lửng giữa trần nhà trên người thằng bé toàn là máu

Vương Nhất Bác tức giận tay nắm thành quyền nghiến răng, mắt đầy tơ máu, chạy đến bên đầu đây buộc bên kia cắt dây đem Thiên Phúc xuống mà ôm chọn vào lòng mà khóc , Thiên Phúc con mau tỉnh lại baba đến cứu con nè

2 băng nhóm của Vương Nhất Bác liền chạy vào, thấy một màn kinh ngạc trước mắt mà khiếp sợ , sao lại ác đến độ đối xử với một đứa con nít như vậy

Tào dục Thần ngồi gỡ trói cho Thiên Phúc trong im lặng, lúc này trong đầu cậu rất nhiều câu hỏi,

Thằng bé này là ai, Sao Vương Nhất Bác lại lại khóc ,còn nữa thằng bé này có quan hệ gì Vương Nhất Bác

Vương Nhất Bác lột áo vest trùm lên người Thiên Phúc rồi bồng thằng bé lên đi ra khỏi nhà kho. Vừa đi tới cánh cửa anh liền nhìn thấy rồi cau mày buông câu chữi tục.

CON MẸ NÓ ,MẤY THẰNG KHỐN NẠN, DÁM GÀI BOOM VÀO CON TAO ,TAO MÀ TÌM ĐƯỢC TỤI BÂY BẮN NÁT ÓC

MỌI NGƯỜI..... CHẠY MAU CÓ BOM

Bạn đang đọc Vương Nhất Bác Anh Không Phải Ba Của Con Tôi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.