Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Zamigo Và Vũ Cảnh Đạo

Tiểu thuyết gốc · 2280 chữ

Dave thấy tình huống căng thẳng vội vàng can ngăn:

"Hai cậu dừng lại đi. Người cùng một hội chớ đánh nhau chứ."

Nhưng Vũ Cảnh Đạo nào còn tâm trí để nghe nữa, ma lực vận chuyển cực hạn, vòng tròn ma thuật xuất hiện dưới chân chầm chậm xoay vòng, nguyên tố lửa hội tụ hình thành cơn lốc hỏa diễm lan rộng ra xung quanh. Cơn lốc lửa với sức nóng dữ dội phút chốc đã biến nơi đây thành một mảnh đất trống không sót lại chút gì.

Zamigo cùng Dave xuất hiện cách đó không xa, trên thân chẳng chịu chút thương tổn nào. Hiển nhiên cơn lốc lửa còn chưa thể làm khó được hai người.

Pằng pằng pằng pằng...

Zamigo hừ lạnh một cái, hai khẩu Băng Ma Súng chĩa thẳng, liên tục là những phát đạn uy lực được xả ra, nhắm chuẩn xác vào mục tiêu cần nhắm đến.

Vũ Cảnh Đạo là anh trai của Vũ Cảnh Văn chứ không phải Vũ Cảnh Văn, hắn mạnh hơn thằng em trai vô dụng rất nhiều. Nếu Zamigo đánh theo phong cách xạ chiến thì Vũ Cảnh Đạo sẽ cường thế xông lên. Hắn mạnh về khoản cận chiến.

Ý niệm vừa động, sau lưng Vũ Cảnh Đạo xuất hiện hai tên khổng lồ. Một tên toàn thân hừng hực ngọn lửa chính là Hỏa Viêm Pháp Tượng, một tên như được nhiều khối băng kết thành chính là Băng Linh Pháp Tướng.

Không phèn như Hỏa Viêm Pháp Tượng do Vũ Cảnh Văn thi triển. Hỏa Viêm Pháp Tượng cùng Băng Linh Pháp Tướng của Vũ Cảnh Đạo tay phải nắm đại kiếm, tay trái che khiên tròn như một chiến binh cổ đại. Bọn chúng tiến lên đứng chắn đằng trước chủ nhân nâng khiên đón đạn.

Keng! Keng! Keng! Keng!

Không chút tổn hại.

"Tưởng đỡ được mấy phát đạn của ta rồi nghĩ mình mạnh sao?", Zamigo híp mắt, ma lực dồn vào Băng Ma Súng một chiêu Thượng Đỉnh Xạ Kích cứ thế mà tới. Luồng năng lượng khổng lồ xẹt ngang bầu trời va thẳng vào hai tôn khổng lồ dũng mãnh kia.

Đùng!

Rẹt Rẹt Rẹt Rẹt Rẹt Rẹt

Hai tôn khổng lồ bị đẩy lùi, hai chân cắm sâu xuống đất tận đến đầu gối cày một đường dài đến hàng cây số. Chiếc khiên cùng cánh tay cầm khiên tiêu tán theo luôn, đủ thấy chiêu Thượng Đỉnh Xạ Kích ghê gớm tới mức độ nào.

Xoẹt!

Zamigo trợn tròn mắt, phản ứng nhanh nhẹn khiến hắn quay mặt sang phải. Vũ Cảnh Đạo đã ở ngay bên cạnh vào tư thế tung đòn, tay phải gồng siết cơ bắp, từng đường văn kì lạ dồn nén sức mạnh, vùng eo vặn mạnh, nhất quyền khủng bố hung hăng mà tới.

Thì ra Vũ Cảnh Đạo chỉ dùng Hỏa Viêm Pháp Tượng cùng Băng Linh Pháp Tướng làm mồi nhử thôi bởi hắn hiểu tốc độ của mình thua xa đối phương nên không thể đánh theo cách thông thường, xông lên nhưng vẫn phải có chiến thuật. Đủ thấy tư duy chiến đấu khác biệt so với thằng em trai.

Tuy vậy, Zamigo cũng chả phải dạng dễ xơi, hắn liền dùng khả năng lướt đi liên tục dịch chuyển quãng ngắn hòng tránh đi chiêu thức khủng bố. Xạ thủ ngạnh kháng trực diện với đối thủ giỏi chiến đấu tầm gần là điều vô cùng ngu xuẩn. Zamigo biết mình mạnh ở điểm nào.

Đùng!

Quá uy lực! Đại địa trấn động dữ dội như gặp phải động đất, đất đá bay lên bị dư ba nghiền nát thành bụi, một cái hố lớn sâu hun hút hiện diện giữa chiến trường. Kẻ địch bị trúng phải chắc chắn tan xương nát thịt.

Tất nhiên điều làm nên uy lực mạnh mẽ của cú đấm đó nằm ở đường mạch đỏ lam đan xen kia của Vũ Cảnh Đạo. Cho thấy hắn cũng có nhiều thủ đoạn chiến đấu không kém cạnh ai cả.

Phụt!

Zamigo thổ huyết bay ngược về sau, một cánh tay nát bấy. Mặc dù né tránh được chỗ hiếm nhưng cú đấm vừa rồi vẫn quá nhanh quá bất ngờ, hắn khó lòng bảo toàn thân thể.

Vũ Cảnh Đạo chẳng cho đối thủ cơ hội thở dốc liền điều động Hỏa Viêm Pháp Tượng cùng Băng Linh Pháp Tướng tấn công trái phải, bản thân công kích chính giữa tạo thành thế ba mặt giáp công vây khốn kẻ địch.

Zamigo không chút lao lúng trước thế đánh như rồng như hổ của Vũ Cảnh Đạo. Khả năng trị thương siêu nhanh phút chốc đã chữa lành cánh tay tàn phế, hai phát Đạn Băng Tỏa đông cứng hai tôn khổng lồ thành pho tượng băng trong suốt rồi ầm ầm sụp đổ kèm theo đó sức mạnh được dồn nén vào Băng Ma Súng.

Ngao! Gầm!

"Hai người dừng tay!"

Cứ tưởng sẽ xuất hiện va chạm kinh thiên động địa nhưng một cái bóng đen đã lướt đến giữa Zamigo và Vũ Cảnh Đạo, không ai khác chính là Dave. Bí thuật - Long Hổ Môn kích hoạt, đại môn to lớn sừng sững hiện ra sau lưng Dave, tiếng long ngâm tiếng hổ gầm chấn động thương khung.

Kim Cang Mãnh Hổ cao quý sát phạt vồ tới Zamigo. Xích Tuyệt Phi Long uy mãnh cuốn lấy Vũ Cảnh Đạo.

Bị quấy rối bất ngờ, Zamigo cùng Vũ Cảnh Đạo phải dừng một nhịp giải quyết phiền phức, đồng thanh quát:

"Dave tránh ra. Đây chẳng phải việc của cậu."

Dave không quan tâm nói:

"Kẻ thù bên ngoài của chúng ta còn nhiều. Nếu xích mích nội bộ chẳng khác nào mình tự đâm mình? Dù sao Vũ Cảnh Văn cũng đã chết. Kẻ ta đụng độ quả thật vượt xa tưởng tượng ở tầng thứ hoàn toàn khác biệt. Vũ Cảnh Đạo à, cậu tiếp tục đánh chỉ nói lên rằng cậu đang trốn tránh thực tại mà thôi."

"Vậy cậu nói xem bây giờ chúng ta cần phải làm gì?", Vũ Cảnh Đạo gằn giọng.

"Chúng ta cần phải kiếm tìm thêm nhiều đồng minh bởi lẽ dù cả ba liên thủ cũng chỉ đủ để đối phương khởi động mà thôi.", Dave đáp.

"Chẳng nhẽ chúng ta không thể tự thân đánh bại kẻ kia?", Vũ Cảnh Đạo hỏi.

"Khó! Rất khó! Dù ta luyện tập thêm trăm năm nữa thậm chí ngàn năm thì kết quả là vẫn bị hành cho ra bã.", Dave nói chắc nịch.

"Hoặc từ bỏ chấp niệm trả thù đi. Việc trả thù là việc bất khả thi.", Zamigo thu súng lườm Vũ Cảnh Đạo.

"Ngươi kêu ta phải nuốt cơn thịnh nộ với kẻ giết em trai mình sao?", Vũ Cảnh Đạo nghiến răng nghiến lợi.

"Không còn chọn lựa nào khác tốt hơn đâu. Chênh lệch thực lực quá lớn. Nếu không thì ngươi tự mình đi tìm đường chết đi. Ta không bận tâm lắm đâu.", Zamigo nhún vai.

"Hừ!", Vũ Cảnh Đạo siết chặt nắm đấm xoay người rời khỏi không thèm nói chuyện nữa.

Dave đã can thiệp thì trận đấu chẳng thể tiếp tục được nữa, hắn cũng lười đôi co với Zamigo lên chọn phương án rời đi. Kẻ thù thì hùng mạnh và bí ẩn chưa nắm được thông tin, hắn cần phải nghĩ cách thăng tiến sức mạnh trước tiên.

Khi Vũ Cảnh Đạo hoàn toàn đi rồi, Dave mới quay qua hỏi Zamigo:" Làm gì bây giờ?"

"Tìm kiếm một vài thứ.", Zamigo đáp ngắn gọn.

Tuy rằng thoát khỏi nanh vuốt của con quái vật kia nhưng Zamigo vẫn luôn canh cánh trong lòng cái cảm giác bại trận này, không, đúng hơn phải là hoàn toàn bất lực, dù dốc mọi thủ đoạn vẫn chẳng xoay chuyển được điều gì. Ánh mắt tuyệt mĩ lạnh lùng ẩn chứa hắc lôi lấp lóe đã khắc sâu vào tâm trí Zamigo rồi.

Bản thân hắn muốn chinh phục con quái vật đấy, chinh phục đỉnh cao sức mạnh mới vì thế cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.

Dave nghĩ khác, thoát chết đã là điềm may mắn, sau này cần phải hành động cẩn thận tránh đụng độ nhân vật kinh khủng như vậy nữa. Có thế thấy rằng, tổ đội hai người song lại có hai chiều hướng suy nghĩ hoàn toàn khác nhau. Một người ham muốn chinh phục, một người lựa chọn tránh nặng tìm nhẹ.

Về phần Vũ Cảnh Đạo, hắn chẳng biết hung thủ giết Vũ Cảnh Văn khủng bố thế nào, nhưng nhìn biểu hiện của Dave và Zamigo, hắn hiểu muốn trả thù là điều khó khăn vô cùng. Nhưng có khả năng Zamigo chỉ bịa chuyện hòng che dấu việc thủ tiêu em trai mình.

Ba người Vũ Cảnh Đạo, Zamigo và Dave quen nhau đã lâu, cùng nhau chiến đấu trong vài trận. Ấy thế, Zamigo lại chẳng hề ưa cái tên Vũ Cảnh Văn bởi cái tính ăn chơi lêu lỏng, hắn bày tỏ thái độ ra mặt luôn. Dave trầm tính hơn, tuy không nói nhưng cũng hạn chế tiếp xúc với Vũ Cảnh Văn.

Vũ Cảnh Đạo thì lại hết mực chiều đứa em trai hư hỏng, vì vậy rất hay xảy ra xung đột ý kiến với Zamigo, đâm ra cả hai chẳng hề hành động chung.

Vậy tại sao Vũ Cảnh Đạo không rời đi luôn? Nếu xung đột ý kiến ắt hẳn dẫn đến việc có thành viên rời khỏi nhóm. Tuy nhiên, ở tại cái thế giới cấp cao này, rất khó tìm được đồng bọn có thực lực mạnh mẽ đáng tin cậy. Chỉ cần không đâm lén sau lưng là được.

Mặc dù Zamigo và Vũ Cảnh Đạo chẳng phải loại tốt lành gì nhưng ít ra vẫn tin nhau được phần nào.

.....................

Lâu Đài Phép Thuật.....

Tại các tầng bên trên Tháp Bất Tử là nơi nghỉ ngơi của Đấng Tối Cao - Bạch Thiên.

Trong phòng riêng, Bạch Thiên ngồi thưởng thức trà nóng, bên cạnh là Shin đang ăn bánh ngọt, Adora ưu nhã đứng phục vụ. Adora giữ chức vụ tổng quản gia Lâu Đài, quán xuyến mọi việc vận hành theo mong muốn của Đấng Tối Cao và cũng đảm nhận vai trò người chăm sóc chính cho Bạch Thiên.

"Từ lúc ta lên thế giới cấp cao, chưa có mỗi bận tâm nào đáng lo ngại cả, mọi thứ thật bình yên.", Bạch Thiên cảm thán một câu. Hắn rất muốn kiểm chứng sức mạnh của mình xem thế nào nhưng toàn gặp mấy bọn nhãi nhép chẳng buồn động tay nữa.

"Ta biết một nơi giúp cậu vận động thư giãn gân cốt đấy.", Shin hứng thú nói.

"Nơi nào chứ?", Bạch Thiên ngừng lại:"Người ở Thần Giới không xuống thì chẳng ai đủ khả năng đánh với ta một trận ra trò cả."

"Yên tâm đi. Kẻ này sở hữu bảo vật chứa đựng một tia Thần Lực đấy.", Shin đáp.

"Ồ...một tia Thần Lực ở cõi này chẳng phải có thể xưng hùng xưng bá nhất phương rồi sao. Tên đó ắt hẳn rất nổi tiếng hả?", Bạch Thiên ngạc nhiên vô cùng.

"Không....kẻ đó lựa chọn sống ẩn. Thần Lực tuy mạnh đấy nhưng không phải tài nguyên vô hạn mà sẽ cạn kiệt theo thời gian sử dụng bởi sinh linh nơi này không thể tạo ra Thần Lực được. Mặt khác, khắp vũ trụ tồn tại khá nhiều món bảo vật sở hữu chút ít Thần Lực, nên có bảo vật như thế không phải vô địch."

Shin giải thích thêm:

"Cậu thắc mắc tại sao lại tồn tại các món đồ như vậy chứ gì? Đơn giản thôi. Đó chính là những thứ vũ khí của Thần rơi xuống trong các trận chiến tại Thần Giới. Hoặc do các vị Thần rèn vũ khí nhưng không ưng ý lên vứt đi vô tình lọt xuống đây. Tóm lại hiểu đơn giản, mấy cái bảo vật đấy là đống phế thải của các vị Thần."

"Phế thải sao? Chỉ là phế thải mà tất cả sinh linh lại tôn thờ từ đời này qua đời khác, thậm chí phải đổ máu tàn sát lẫn nhau vì chúng nó.", Bạch Thiên chép miệng:"Tốt thôi, ta sẽ thử uy lực đến từ Thần Lực khác biệt ra sao."

"Bẩm Đấng Tối Cao, tự dưng chúng ta đi gây hấn với họ liệu có ổn không?", Adora bất chợt lên tiếng. Tính cách nàng ôn hòa hơn so với Echidna và Ereena.

"Ổn chứ. Ở nơi này, chúng ta không thịt kẻ khác thì ắt có kẻ mạnh hơn tới làm gỏi chúng ta. Vì vậy ta cần phải mạnh mẽ hơn để bảo vệ những thứ quan trọng với chính bản thân mình.", Bạch Thiên nói:

"Truyền lệnh của ta, Ereena cùng Echidna chuẩn bị quân đội, chiến giáp đầy đủ. Hai ngày sau dẫn quân lên đường."

"Rõ.", Adora lãnh mệnh rời khỏi.

Còn Shin thì cung cấp thông tin cho Bạch Thiên biết về kẻ địch sắp sửa tấn công. Lần này, ngoài việc kiểm tra sức mạnh hắn còn muốn phô trương thanh thế một chút để thế nhân biết tới Ma Pháp Thánh Giáo.

..............

Mọi người đọc truyện nếu thấy hay hoặc không hay thì hãy bình luận phía dưới nhen để em biết đường cố gắng hơn nữa trong các chương tiếp theo. Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Bạn đang đọc Vua Phép Thuật sáng tác bởi Vodanhlangkhach123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhlangkhach123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.