Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Gặp Tần Trạm

Tiểu thuyết gốc · 1805 chữ

Mấy ngày sau.

Tiếng chim hót thánh thót gọi Trần Lăng tỉnh giấc, hắn lật lên lớp chăn mỏng lúc này đã bị cứt chim ị lên dày đặc.

Tức giận nhìn vào tấm chăn mà mình dùng nay đã bị rất nhiều cứt chim dính vào, nổi lên một cỗ mùi vị tanh chua, hắn bực tức ném nó vào thùng rác.

"Đám súc sinh chết tiệt, có ngày tao cho chúng mày vào nồi hầm hết."

Nói là như vậy nhưng hắn cũng không dám đả động, giết hại động vật hoang dã là phạm pháp nha, Trần Lăng vẫn còn muốn sinh hoạt trong xã hội a.

Hắn chán nản ngồi xuống ghế đá.

Gãi gãi cái cổ lúc này đã đỏ lên vì những vết muỗi cắn, tinh thần của hắn bây giờ thực sự là kém đến cực điểm.

Mặc dù đã chuẩn bị chăn mỏng nhưng mà đám muỗi này hình như đã thành tinh, xuất hiện linh trí, luôn tìm được cách hút máu của hắn.

Mấy ngày nay hắn sinh hoạt quá là ủy khuất a, nếu cứ tiếp diễn như vậy thì không ổn lắm.

Hắn trầm ngâm suy nghĩ, móc ra điện thoại gọi cho quản lý xin nghỉ một này, bày ra lý do hôm qua đi vào một quán tẩm quất gia truyền, thấy không khí hơi nhàm chán nên có tán gẫu với đại sư tẩm quất là ngài chắc chưa ăn cơm a, thế là bị đại sư "tẩm quất" cho một trận khiến lưng hắn hôm nay cảm thấy ê ẩm nha.

Quản lý khi nghe Trần Lăng xin nghỉ một ngày, cảm thấy hắn trước giờ cũng làm việc chăm chỉ nên gật đầu đồng ý, mặc dù lý do hắn xin nghỉ nghe cũng có phần hư cấu.

Nhưng trách sao được, dù sao hắn cũng là quản lý tốt nha, cho nhân viên nghỉ ngơi một ngày cũng không thành vấn đề a.

Tắt đi điện thoại, thầm nhổ nước bọt tên quản lý ăn cân sắt ỉa cân đinh này, Trần Lăng huýt sáo, chân bước nhanh, hướng đến Tiệm trừ tà của Tần Trạm.

Nói về Tần Trạm lúc này.

Hắn đang ở trong cửa hàng của mình, nhàn rỗi ngồi trên ghế tựa, ngắm nhìn dòng người đi qua đi lại như nước lũ trước cửa, nhưng tuyệt nhiên không ai cất bước đi vào cửa hàng của hắn.

Tần Trạm lúc này ngồi ngáp như chó đớp cứt, sau lần được đồ đệ ngoan của mình là Hạ Vũ tiêu diệt đám quỷ ám trong cửa hàng, làm cho tinh thần của hắn mấy hôm nay thật sự là tăng lên rất cao, cao như chưa bao giờ được cao như vậy.

Hắn mấy ngày nay đều học tập điển tịch và kiến thức mà tổ tiên để lại, tâm thần phấn chấn muốn trừ ma diệt quỷ, vứt hẳn suy nghĩ muốn mở quán massage ra sau đầu, hàng ngày thay vì mở máy xem toktok, bây giờ hắn lại chăm chú nhìn vào kiến thức của cha ông để lại, cha mẹ hắn bây giờ nếu còn sống, chắc hẳn phải khen hắn một tiếng con ngoan a.

Nhưng con mẹ nó thiên hạ bây giờ quá là thái bình, chẳng có ma nào mò vào đây nhờ vả hắn a, mười đồng mà Hạ Vũ đưa cho thì cũng sắp hết, Tần Trạm lo lắng ngày mai phải ra đường xin ăn đây.

Lúc này Hắn đang thẫn thờ suy nghĩ thì bỗng nhiên nhìn thấy thân ảnh của Trần Lăng xuất hiện ngay bên cạnh làm hắn giật cả mình, xuýt chút nữa làm hắn đổ nước ra bàn.

"Hello, ông chủ" Trần Lăng khi vào cửa hàng, nhìn ra Tần Trạm đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, hắn liền cười cợt chào hỏi.

Tần Trạm ngồi dậy, nhìn lên thanh niên nghèo túng trước mặt, biểu lộ không kiên nhẫn nói.

"Cậu lại đến đây làm gì a ... nói trước là không có tiền thì cháo không múc được nha"

Nghe Vậy Trần Lăng trong lòng biểu lộ lên vẻ thản nhiên, nhẹ nhàng sờ ra sau đít, móc ra tờ 500 đồng phe phẩy trước mặt hắn.

"Ha Ha ông chủ, ta biết ông yêu tài (tiền) như mạng nha, nên hôm nay ta đặc biệt có chuẩn bị kỹ càng đây"

Tần Trạm đang nhổ nước bọt thì nhìn thấy Trần Lăng móc ra tiền thật, ánh mắt của hắn sáng quắc như nhìn thấy tuyệt thế mỹ nữ, ma trảo nhanh như điện, chộp lấy, âu yếm hít hà mấy đồng tiền mà Trần Lăng để ở sau đít đã được nhiều ngày.

Quẹt ngón tay lên miệng, lấy ra nước miếng, chậm dãi đếm từng đồng, nhìn cực kỳ không đáng tin cậy.

Trần Lăng thì trong lòng coi thường, thầm chửi con hàng tham tiền vô sỉ, nhưng mà có bệnh thì phải vái tứ phương nha, Tần Trạm lúc này như là cọng cỏ cứu mạng của hắn.

Tần Trạm đếm hết một lượt, nhìn ra Trần Lăng đưa mình 500 nha, tiền này đủ hắn sống sót ở đây được cả tháng a.

Hắn lúc này gạt đi biểu lộ dâm tiện của mình. bày ra một tư thế cao thâm mạt trắc cẩn thận nhét tiền vào trong túi, khoanh tay ra đằng sau lưng, chổng đít về phía tần Trạm nói.

"Anh bạn, chúng ta gặp nhau thế này cũng là có duyên a, anh có việc gì khó sử lý thì cứ việc nói ra, Tuy rằng Tần Trạm ta tài hèn sức mọn, nhưng đạo lý nhận tiền làm việc là thiên kinh địa nghĩa a, cứ nói đi đừng ngại"

Trần Lăng thì không biết bắt đầu từ đâu, hắn chỉ nhẹ nhàng gãi đầu, nói.

"Ầy, không giấu gì ông chủ, chẳng là chung cư nơi ta sống xuất hiện một con Ma a, ta mấy ngày nay không dám quay lại ngủ nha."

"Có ma?" Tần Trạm gật đầu biểu lộ quả nhiên, thầm nghĩ "Con mẹ nó có thằng nào không gặp ma mà lại vào đây đưa mình 500 nha, thừa tiền hay gì?"

Nhưng hắn vẫn không quên nghi hoặc hỏi.

"Nhưng anh làm sao biết, ở chỗ mình có ma nha?"

"Ta..Ta" Trần Lăng suy nghĩ một lúc, giọng nói có chút ngậm ngừng tìm kịch bản vừa hư vừa thực để kể cho Tần Trạm, dù sao cũng không nên nói cho hắn biết là mình bị ma giết xong rồi lại sống lại a, hắn nhìn ra Tần Trạm đang đứng quay mặt nhìn vào cửa sổ phòng, chắc hẳn khi mà hắn nói thật, tên này sẽ vung chân nhảy ra ngoài không hề do dự.

"Ở chung cư của ta có người treo cổ mà chết nha, hôm đó pháp y đến nhà tìm ra thi thể bà ta, đúng tối hôm đó ta lại thấy bà ấy xuất hiện muốn lấy mạng của ta, may mà thoát được một kiếp nha."

"Ờ ừm, ma treo cổ nha, không hiếm không hiếm" Trần Trạm vểnh lên đôi tai của mình, cố gắng tiêu hóa lời của người thanh niên đứng sau lưng, cao thâm mạt trắc đánh giá.

Hắn nhẹ nhàng đi qua kệ sách, lấy ra một quyển đã Tàn Tạ sách đỏ, trên gáy có ghi bốn chữ lớn "Bách Quỷ Đồ Lục" đặt bịch một cái lên trên bàn.

Nhẹ nhàng lau lớp bụi dính trên sách, Tần Trạm nhanh chóng tìm đến phần mục lục, cất miệng hỏi.

"Anh có nhận ra đặc điểm hay năng lực của con quỷ này không?"

"A..." Trần Lăng suy nghĩ một lát, nói.

"Nó có khả năng hạn chế không cho người khác đi ra khỏi một không gian nhỏ nha."

"Hạn chế người khác đi khỏi không gian?... Quỷ đả tường?... chắc là đã lên cấp oán quỷ a ... ừm cái này cũng không có gì nổi bật... còn gì nữa không" Tần Trạm nhìn vào trang sách, dường như tìm thấy đáp án, không để ý Trần Lăng mà hỏi tiếp.

"À... nó có thể làm cho người ta bất động nữa" Tần Trạm gãi cái đầu đầy gầu của mình, nói tiếp.

"Làm nạn nhân bất động ... hả" Tần Trạm nghe thấy Trần Lăng nói vậy, trợn tròn mắt, làm nạn nhân bất động là năng lực của Lệ quỷ nha, tên này làm sao còn có thể sống sót?.

"Anh! làm sao biết nó có khả năng làm nạn nhân bất động?"

Hắn nghi hoặc hỏi, theo trong sách nói, người bình thường khi đụng phải lệ quỷ, tỉ lệ tử vong cao đến 100% nha, tên này đụng phải con Lệ quỷ này, làm sao sống sót đến gặp hắn được" sống lưng Tần Trạm nổi lên da gà, nghi ngờ Tần Lăng có phải là người hay không, rồi hắn nhìn qua ngoài đường vẫn mới là sáng sớm thì mới tự trấn an chính mình. "Quỷ là không xuất hiện vào sáng sớm nha"

"Ha Ha ông chủ, cái này cũng phải nói là may mắn, ta vốn là con cháu có hiếu, vẫn cúng tổ tiên đầy đủ a, vả lại ta là dòng độc đinh nên ông bà cũng gánh còng cả lưng, vớt về cho ta một mạng, lúc đó ta sợ quá đái cả ra quần, tự nhiên thấy thân thể động đậy được nên chạy mất dạng khỏi chung cư." Trần Lăng vui vẻ nhả rãnh, thành thành thật thật lừa Tần Trạm.

Tần Trạm nhíu mày nghi ngờ thanh niên trước mặt, nhưng dù sao hắn cũng là người mới, chuyện yêu ma quỷ quái dù sao hắn cũng không tiếp xúc nhiều, thế gian muôn hình vạn trạng, chuyện hắn không biết còn nhiều lắm, ví dụ như trong kim tự tháp Ai Cập có xác ướp sống dậy hay không, Romania liệu có ma cà rồng, Trung Quốc liệu có cương thi? hắn đều không biết được.

Trong đầu còn đang nghĩ đến hình tượng con hàng này chạy ra khỏi chung cư, đằng sau quần là phân và nước tiểu, mà hắn lại nhận ra, hình như hắn vừa hít hà sàm sỡ mấy đồng tiền Trần Lăng móc từ túi quần đưa cho, làm cho bụng hắn có chút thắt lại.

"Ọe..ọe."

Tần Trạm thở ra một hơi, đóng lại trang sách đánh giá.

"Theo ta đánh giá, con quỷ mà anh đụng phải chí ít cũng thuộc cấp độ Lệ Quỷ... hừm mối làm ăn này... Ta xin từ chối."

"Hả" Trần Lăng ngạc nhiên trợn tròn mắt, như nghi hoặc mình nghe nhầm cái gì đó.

Bạn đang đọc Vua Phá Hoại sáng tác bởi gangstyle1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gangstyle1997
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.