Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngô Tất Nhiên,《Thái Giám Chính Bản Hoàng Cung Dưỡng Thành Ký》

Tiểu thuyết gốc · 3333 chữ

Đợi đến đám người đến đông đủ, thái giám đứng bên cạnh mới ngớ nhìn đến đám người có suy nghĩ, tựa như là đếm có đủ hay không, nhìn một chút cũng gật cái đầu thỏa ý.

"Khụ khụ...mọi người đến đông đủ ?, được rồi có lẽ ai trong người đây đang còn thắc mắc, tại sao phải gọi mọi người ra, nhưng rất nhanh các ngươi sẽ biết thôi!!" Lão giả ho nhẹ bắt đầu lên tiếng đoạn đầu hơi tỏa ý hỏi, mặt cười cợt bình tĩnh vô cùng.

"Vâng!!" Đám người cũng không quên đáp lại đồng thanh như tỏ ý bản thân đã biết đến.

"Theo các ngươi tuy không nói thì cũng biết, thái giám viện của chúng ta thường số lượng ít nhất trong các viện phục vụ hoàng gia."

"Không những công việc cũng là khó khăn nhất khi phải làm tất tần tật các việc khác nhau rất khổ cực."

"Không chỉ vậy, tiền lượng đến thân lại cũng ít vô cùng không đến một phần ba tiền lương các viện loại phục vụ khác."

"Nhưng không thành công cũng thành nhân, đôi khi khổ cực lại có hoàn báo, tựa như được hoàng tộc người coi trong ném cho ít đồng, đây cũng là nột loại coi trọng."

Lão già liên miên bất ngừng nói, mắt đen sâu thâm úy nhìn mọi người nhưng đang muốn xem những nét mặt chân thật biểu hiện nhân tâm đơn giản.

Quả nhiên không ngoài ý muốn, những người trong vẫn có một chút người mặt không cam lòng lại bất đắc dĩ tựa như mất mát thật sâu điều gì đó, còn lại thì mặt chính là có chút kiên cường dù đau không hét, dù khổ không khóc nhân.

Lão giả gật gật cái đầu, đối với năm chia năm tính tình đám ngưới hắn rất là đồng tình hảo cho những người có cường tâm còn lại người tuy cảm thấy hơi bất mãn nhưng cũng không nói gì vì hắn biết đám người tuy không cam lòng nhưng lại bất đắc dĩ làm a.

Đối với những người đơn thuần khuôn mặt chi sắc là một cái biểu hiện nhân tâm đang nghĩ gì a, còn đối với những lão quái vật thì không nói, hồ ly tái sinh a.

"Được rồi vậy mọi người thông hiểu thế, bây giờ mới đến nói viêc quan trọng hơn, này việc này không lớn đâu!!" Lão giả nói tiếp mặt vẫn là khí định thần nhàn, mặt đầy thâm úy khó lường.

Đám người nghe xong cũng gật đầu, chú ý không biết lão giả nói gì nhưng lại mặt đầy đồng ý lời lão giả nói, có những thái giám lâu năm vẫn biết lão giả nói gì bởi lúc là tân sinh hắn cũng nghe được a, nên cũng đoán được vài phần nào.

"Được rồi, không có gì to tác cả kêu tụ tập là vì tân sinh mới đi vào số lượng cũng không ít, yếu là gặp mặt biết nhau, chủ là bây giờ cần bổ xung kiến thức ở đây không thì ngáo ngáo thì chết a." Lão già cũng nói ra lý do tại sao tụ hợp sau cùng dọng hơi hài hước.

Những cựu thái giám ngó ngó xung quanh nhìn những tân sinh thái giám mới đến không khỏ thở dài một hơi, thái giám viện lâu rồi chưa đến nhìn như thế, bây giờ lại có hơn mười người đến đúng là phúc nhiều năm tích đến mà.

Đồng thời đám người cũng biết khoảng thời gian sau này sẽ làm gì ha.

"Được rồi, không giảng như trẻ con đâu là những người đàn ông gánh vác trách nhiệm lớn, không cần dạy nhưng các ngươi vẫn phải tự học lấy, tiểu hoàng, phát sách!!!" Lão giả mặt hớn hở nói hướng bên thái giám, mặt cười tươi vui vẻ.

Thì ra thái giám tên là Văn Lương Hoàng, tên kỳ dị không biết nghĩa đi, ngược thì Hoàng Lương Văn không biết phụ mẫu hắn nghĩ quái gì mà đặt tên vậy.

Từ trong trữ vật giới lấy ra nhưng quyển sách đã chuẩn bị đầy đủ tân sinh không thiếu một quyển, mặt cầm nhẹ như cầm giấy.

Rồi lần lượt đưa cho từng tân sinh thái giám một, tất nhiên chỉ là tân sinh thái giám mà thôi, cựu thái giám đã có từ lâu năm rồi a.

Nam Thiên Vân cũng nhận được là tất nhiên mặt nhìn xuống tên nhan đề không khổ mặt cổ quái đi, không phải tâm hắn quái mà là tên quá dị hợm không khổ khiến hắn ngột luôn.

《Thái Giám Chính Bản Hoàng Cung Dưỡng Thành Ký》

Dưới chính là tên tác giả 《Ngô Tất Nhiên》 tên cũng kỳ lạ không kém quả nhiên người tên kỳ dị làm gì cũng cũng dị cả khiến Nam Thiên Vân mặt quái quái không kém phần nào thậm chí là quái lên nhiều.

Nhưng thật may quái thì quái những rất nhanh liền thích ứng được điều đó, liền cầm thu trên tay nhìn lên lão giả muốn nghe lão nói gì tiếp mặt đạm nhiên nhưng lòng không biết chửi người đặt tên vài lần trong lòng.

"Được rồi không có gì nữa cũng nên cắt hội tụ còn tân sinh mới đến chưa cần làm việc tạm học hết quyển đi, lâu năm thì đi làm việc, lão phụ không đổi tên thay họ Ngô Tất Nhiên, Tán!!!" Đúng như Nam Thiên Vân nghĩ lão giả nhanh chóng nói lên cuối mặt hơi đắc ý vênh váo nói.

Khiến đám tân sinh mặt như muốn cứng thành đá, hiển nhiên đám người mới cũng rất quái với tên quyển và tên tác giả, nhưng không ngờ kẻ cầm đầu đang đứng trước họ lại là cấp trên, lòng người trước có mắng chửi bây giờ cũng không dám lên tiếng im phăng phắc.

Những cựu thái dám mặt cũng nở nụ cười khổ hiển nhiên là đối với lão giả Ngô Tất Nhiên rất có hiểu biết, ai bảo lão là cấp trên và là người từng giống vậy mà.

Lúc non nớt ai mà chẳng có mặt yếu điểm đi, đám người tân sinh vẫn chưa từ kinh hoảng đi ra mặt mũi vẫn là chấn kinh cực độ đi, dù sao mới vừa mắng chửi trong lòng người hóa ra là cấp trên không kinh sao được a.

Nam Thiên Vân thì hơi có chút chột dạ dù sao máng trong lòng không nói nhưng biết người mình nói là ai lòng không chột chột là chẳng tránh khỏi được a, mặt không đến mức chấn kinh thì cũng đến mức giật mình đi.

Rồi cũng đi theo Giang Tiểu Diệp đi về căn phòng mà mình được đến, căn phòng cách đây không xa hơi khuất mắt mọi người vì nằm cạnh viện tường có chút cô đọc với các căn phòng khác nhưng Nam Thiên Vân thấy vẫn rất bình thường bởi càng yên tĩnh hắn càng thích, đối với nơi sống động thì có mỹ nữ thực thụ hắn mới đi không thì thôi a.

Nam Thiên Vân đi vào cũng không chào hỏi với Giang Tiểu Diệp nhiều, dù giường cách nhau không đến mấy trượng nhưng Giang Tiểu Diệp tụa hồ muốn tránh mặt hắn vậy a, nên cũng không làm gì nằm trên giường mở 《Thái Giám Chính Bản Hoàng Cung Dưỡng Thành Ký》 ra xem mặt bất đắc dĩ bởi nhớ về tác giả là ai.

Trang đầu tiên là một tờ giới thiệu, nói rằng quyển sách là có độc quyền do thái giám hoàng cung mới được xem nếu bị người ngoài xem không lột da thì cũng roi quật nên phải bảo quản cận thận vô cùng, ngủ cũng canh, đi cũng tên trên, và nhiều lời dặn dò nhiều liên miên rối rắm.

Sau bỏ qua trang đó đến trang tiếp mới là giới thiệu về hoàng cung rất chi tiết, lão giả Ngô Tất Nhiên không hổ là lâu năm thái giám cũng là trưởng viện này, thông tin rất kỹ càng không một chi tiết thừa nào cả, đày đủ không thiếu cũng không thừa.

Hoàng cung bố cục cũng khác với hoàng cung kiếp trước hắn nhận biết, tuy có vài cái giống như thái dám đến cung nữ nhưng một mặt khác là khác hoàn toàn.

Kỳ lạ là hoàng cung không chỉ là hoàng tộc mới ở mà còn là các vương tộc cùng họ đều ở chung nên ta có thể lý giải được tại sao nó lại chiếm một phần mười đế đô vì căn bản mỗi nhà là rộng lớn a, được bao vây bởi các tường bên trong cách đi bên ngoài đế đô tạo một thành riêng cho hoàng gia và vương gia ở chung.

Người thường không vào được nhưng tất nhiên có các đại thần khác vẫn đi vào được mà lên triều sự rồi, còn những người phục vụ cũng là đặc cách tồn tại bởi người là do hoàng cung sứ thần tuyển đến a.

Không chỉ vậy các quan to đại thần cấp cao được đặc quyền đi vào cùng sống ở luôn, như quân sư phủ đầu đó nha, bên cạnh hoàng đế giúp bố trận và được bảo vệ nha.

Còn ba đại gia tộc điều có quan đại tướng quân chỉ huy một phương hoàng triều trợ hoàng đế nhưng lại không đồng ý ở cùng bởi mỗi kẻ có quan điểm riêng nhưng đồng thấy như vậy sẽ quá ỷ vào hoàng tộc nha không có lợi cho họ mà tương phản rất có hại.

Vì dù họ có là gia tộc đại tướng quân trên vạn người mà giới một người, gia tộc tử đệ rất có khả năng bị hoàng tộc tử đệ sai khiến thành một con chó săn nha, nguy vô cùng, hay nói là bị đồng độ hóa.

Hoàng tộc chỉ có một nhưng vương gia tộc hiện có tận chín nhưng căn bản là một thôi bởi hiện tại vương gia chính là hoàng tử mà làm nên điều chung là hoàng tộc nhưng thân phận thấp hơn thôi nha.

Tương lai không xa có thể vượt qua nhiều hơn bởi đây điều là tu luyện thế gia không có khả năng hết thọ nhanh thế được vậy tăng thêm là đương nhiên rồi.

Còn phục vụ những vương gia và hoàng tộc là Cung Nữ Viện và Thái Giám Viện, đương nhiên bây giờ thái giám viện đã tồi tàn lên rồi chỉ còn Cung Nữ Viện đang rất thịnh vượng đi a, tất nhiên ngoài đó còn một loại viện nữa là Hộ Vệ Viên số lượng khoảng trên trăm dưới nghìn mỗi cái điều tu vi ít là hậu thiên cảnh cao là tiên thiên, chủ là canh bảo vệ không cho người lạ đi đến thôi.

Cao nhất chính là Hoàng Đế, hậu cung giai lệ ba ngàn, trong tộc cũng là ngôi nhà lớn nhất, đẹp nhất luôn khổ bàn, tính đến chiều dài cũng là nhiều nhất, cái gì cũng nhất luôn á.

Còn lại hệ thống hoàng tử công chúa thì khỏi phải biết dù sao thì, gặp rồi cũng biết thôi, sớm hay muộn cũng như nhau, đôi khi không quen gặp nhau cũng là một loại làm người vui vẻ ấy mà, thế giới rộng vô biên cũng không có thiếu đi cái lạ a.

Đối với Nam Thiên Vân mà nói hắn muốn chính là tiêu dao thiên hạ, ngủ say gối mỹ nhân, tỉnh là nắm trong tay thiên hạ, không gì có thể cản được đường đi của hắn, nếu có cũng chỉ là tạm thời mà thôi chứ không vĩnh viễn được.

"Tiểu Thanh, bảng thông tin!!!".Đọc những chi tiết cần nhớ Nam Thiên Vân bắt đầu mở bảng thông tin bản thân, một hình ảnh sáng số liệu xuất hiện trên ghi chính thông tin hắn, rất hoàn mỹ không tỳ vết.

. . . . .

Tên : Nam Thiên Vân

Niên Linh : 17 Tuế Niên

Cảnh Giới :

Khí Tu : Luyện Khí Kỳ Viên Mãn...

Thể Tu : Thất Chuyển Sơ Kỳ...

Hồn Tu : Lục Phẩm Viên Mãn...

Nguyên Tu : Nguyên Lực Sơ Kỳ...

Công Pháp : Vô Cực Quyết , Nghịch Thiên Diễn Sinh Pháp, Hỗn Độn Ngự Nữ Quyết, Kích Tình Quyết, Mộng Ảo Thần Quyết, Long Hoàng Vạn Lai Quyết , Đạo Tặc Tiềm Ẩn Quyết , Mát Xa Tăng Dục Quyết , Kiếm Khí Hóa Hình Quyết, Nguyên Quyết...

Võ Kỹ, Thuật Pháp: Trảm Tiên Cửu Thức , Thiên Mộc Tỏa Xích , Rút Kiếm Thuật , Cửu Cực Kình , Thái Cực Thuẫn , Tiêu Dao Thiên Hạ , Thuấn Di , Hỏa Phần Thiên Hạ , Bát Hoang Lục Hợp Trảm, Tiểu Thôi Miên Thuật ...

Thể Kỹ : Nam Nhân Hàng Ma Quyền, Cửu Trọng Quyền...

Hồn Kỹ : Thần Hồn Thứ , Đâm Hồn Châm , Định Thân...

Vũ Khí : Bạch Ngân Kiếm, Thanh Vân Bội Kiếm, Tuyệt Sắc Kiếm , Vạn Trọng Xích Kiếm , Vô Pháp Giới Chỉ...

Vạn Biến Thần Nhãn : Thấu Thị Thần Nhãn...

Thể Chất : Vạn Huyết Quy Nhất Thể, Đào Vận Đào Hoa Siêu Thần, Mỹ Nhân Dẫn Tình Thể...

Huyết Mạch : Phàm Nhân...

Phụ Trợ Hệ Thống: Tình Yêu Chinh Phục Hậu Cung Hệ Thống...

Chức Năng : Thương Thành, Chư Thiên Vạn Giới Rút Thưởng...

Nhiệm Vụ : Chúa Tể Bước Đầu...

Túi Đồ : Tiến Giai Đan ×1 , Chư Thiên Vạn Giới Rút Thưởng Thẻ ×10 , Mê Tình Hương ×10 , Dâm Tình Dịch ×10 , Gợi Tình Dịch ×25 , Tăng Tình Hoa ×10, Mỹ Nữ Tăng Dục Mùi Thơm ×1 , Mỹ Quan Tăng Thêm Năm Mươi ×2 , Hương Diễm Vận ×1, Tăng Tình Khói×10 ,Dâm Dục Hương ×10,Thôi Miên Phù ×10, Hoán Tính Phù ×5 ...

. . . . .

Nam Thiên Vân hơi sờ cằm cười khổ, cảnh giới của hắn vẫn không có tinh tiến đi, nhưng Nam Thiên Vân vôn tu lên tiên thiên kỳ nhưng gần đây hắn phát hiện trực giác của mình cảm ứng được luyện khí kỳ của mình chưa cực hạn.

Đúng vậy cực cảnh, mặc dù chưa nghe nói nhưng Nam Thiên Vân tin tưởng giác quan của mình sẽ không sai được đâu, giác quan đi ra sinh tử của bản thân là điều hắn tin tưởng nhất nha.

Không nói đến cực cảnh của luyện khí kỳ, kiếp trước khi được tiểu thuyết huyền huyễn nhân vật chính mỗi lần cảnh giới mà tu đến hoàn mỹ nhất cũng là cực hạn của nó, nên Nam Thiên Vân cũng vậy muốn đạt được cực cảnh tu luyện nha, hắn không nguyện ý cảnh giới bản thân tầm thường.

Quyết định mỗi kỳ sẽ tu đến hoàn mỹ nhất, bạch bích vô hạ, căn cơ thâm cố bất phá, thực lực khủng bố lên nhiều lần đi, đó là mong muốn tương lai, còn bây giờ dẹp đi a .

Cái bây giờ hắn cần là một cơ duyên nha, đúng vậy một cơ duyên cao tận, nhưng rất nhanh Nam Thiên Vân liền suy sụp đi bởi căn cơ những cảnh giới trước đó quá vững vàng lên nên đột phá cũng gia tăng khó lên khó hơn.

Như một thiên kiêu đột phá cực cảnh thì tài nguyên chí ít đủ tu lên kim đan kỳ mà Nam Thiên Vân căn cơ gọi phải hơn trăm triệu lần nên khó hơn, thử tính mà xem một phần đã đủ người tu lên phổ thông kim đan kỳ mà trăm tỷ lần chính có thể bồi dưỡng ra hơn trăm tỷ kim đan kỳ, nghĩ mà kinh khủng, nếu tích súc đi một người thì có lên tu đến vài kỳ mà từ kim đan kỳ mà tính.

Cũng kinh khủng quá nên Nam Thiên Vân bây giờ chờ mong được dựa vào chính là hệ thống, bởi hắn biết hệ thống tích góp qua bao nhiêu tỷ tỷ tỷ vô vàn năm tháng nên tài nguyên tất nhiên là khủng đi, có lẽ số lượng đó đối với hệ thống chẳng bằng một sợi lông trên tỷ con trâu nha, tuy không biết kiếp trước độ cao và súc tích đến bao nhiêu nhưng tạo đến từng đó luôn hồi hắn thì không nói cũng hiểu thông mà.

Hắn cũng không mở thương thành bởi hắn chưa cần gì trong đó cả, trong việc tu hành của hắn thì những đồ địa cấp dù nhiều cũng như bỏ muối vào biển.

Nghĩ một hồi hắn bắt đầu tu nguyên quyết lên bởi tu vi của nguyên lực sơ kỳ còn yếu nhiều lắn đi, mặc dù nguyên lực là do vạn vật đa khí hợp vào và bây giờ Nam Thiên Vân chỉ có du được hơn mười loại đi toàn hệ hỏa hoặc hệ mộc, hệ thủy loại còn các hệ khác thì chưa có đi, hắn cũng không cầm pháp quyết mà tu bởi trong Vạn Hoa Cung ít công pháp là thật sự, có tu chính là loại cho nữ nam muốn tu thì mơ mộng hão huyền a.

Nam Thiên Vân bắt đầu khép chân lại ra thiền định bắt đầu tu luyện, Giang Tiểu Diệp bên cạnh cũng bận chi tiết hơn lật từng trang mà nhìn không lười biết như ai đó cũng chú ý bên cạnh Nam Thiên Vân đang tu luyện, mặt nghĩ gì hơi đỏ lên rồi quay thường nhìn Nam Thiên Vân trầm tư.

Nam Thiên Vân tu luyện cảm thấy tăng tiến rất nhanh, hắn cũng không hấp tu bên ngoài thiên địa linh khí mà lấy đống chân khí như đại hải vô biên vô tận đó mà thiếu sao, hút có lẽ đến mãi cũng không hết nên Vô Cực Quyết tên là vậy như trong nhau, vô cùng vô tận, dùng mãi không cạn.

Nam Thiên Vân rất tự hào khi nhớ mình đã tạo ra pháp quyết này dù nó cũng gây ra việc đánh chết hắn nhưng không phải hắn đang sống chơ chơ ra đây sao, quả thật hắn phải rất cảm ơn nữa nè, nếu không bị hạ xuống thiên kiếp có lẽ hắn đã không gặp mỹ mạo tiên thiên Bạch Tuyết Ngọc, Nam Tiểu Tiên và nhiều mỹ nhân khác khó đếm, tương lại gần sẽ còn nhiều hơn, xa thì còn khủng hơn nữa a.

Nói hắn tại sao lại tạo được thì phải nói đến việc ngộ đi, kiến thức không giới hạn tại cảnh giới, ngộ tính đủ thì ngộ vượt cấp như ăn cơm bữa đi, với lại Vô Cực Quyết của hắn cực kỳ đặc biệt.

Chỉ cần hiểu thông cảnh giới thì đột phá như cơm bữa chỉ cần đủ linh khí tu luyện là được, chân khí vô cực bạch thuần sắc có thể hóa thành nhiều loại thuộc tính chân khí khác nhau nghịch thiên vô cùng.

Chân khí vô cực giống như một tờ giấy trắng xóa mà các loại hệ khác tựa hồ là các màu sắc bôi lên chuyển hóa thành màu khác, đúng không hổ là công pháp siêu mãnh nha.

Muốn đổi phải tu các hệ khác nhau pháp quyết, còn hệ Nam Thiên Vân bây giờ có hẳn là linh căn vôn có của hắn nhưng hắn cũng không chủ tu một trong các loại đó mà tu chân khí vô cực cho nhanh đi mà trở thành toàn năng hệ tu sĩ a.

Không nghĩ nhiều tiếp Nam Thiên Vân bắt đầu tu luyện, nguyên quyết vận chuyển mạnh mẽ triền miên bất dứt....

. . . . .

Ae nhấn like cho ta a nha.

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.