Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôi Miên Vượt Qua, Duyên Nha.

Tiểu thuyết gốc · 3071 chữ

Xong chuyện lạ thường đó Nam Thiên Vân cũng không quan tâm lắm cái gì, bây giờ điều hắn muốn là chờ đợi lượt của mình, mặt nhàm chán nhìn vào trầm tư lại nhìn vào thanh niên tuấn tú mặt quần áo nâu thẫm vài lần.

Tuế nguyệt như thoi đưa, thời gian như nước chảy. Rất nhanh, lượt vào của Nam Thiên Vân cũng đã đến, bây giờ mặt trời hạ thấp hơn xuống núi, ánh nắng đỏ nhặt thêm vàng hoàng hôn rộ xuống chiéu quanh mảnh phương này nhìn thật tuyệt sắc a.

Nam Thiên Vân cũng không nói nhiều lời, cước bộ nhanh hướng thiến dương điện đi đến, rồi khuất mắt trong cánh cửa đen tối trong ánh mắt chắc tên thái giám, mà tên thái giám mặt nhìn Nam Thiên Vân đi không biết nghĩ gì vẻ mặt bình thản nhìn là đã quen.

Di vào trong Nam Thiên Vân liền thấy những ngọn nến được treo trên tường, ánh lửa đỏ thấu chiếu căn phong tuy không rõ ràng nhưng cũng đã đủ để phàm nhân nhìn rồi huống chi là tu sĩ cảnh giới này Nam Thiên Vân đây, đơn giản là quá bình thường a.

Chỉ thấy trước măt một tên trung niên người râu tóc bù xù, tay cầm dao thái thịt lớn trên còn dính máu tươi không cần nói cũng biết của ai, bên cạnh gần đó nhưng cục thịt như xúc xích chấn đầy đống còn dính máu tuân ra ghê rơn khiến Nam Thiên Vân mặt không khỏi tái đi ghê quá không phải chuyện đùa đâu.

Ọe....

Trước đó Nam Thiên Vân không quên nôn ra ngũ sắc nước nôn bên cạnh để giải tỏa cái ớn trong lòng, không nói nhìn cái này khiến Nam Thiên Vân không khỏi tinh thần tái tái đi có hiệu quả bức nam nhân ấy mà nha, còn là xếp chồng lên nhau mới ghê gớm chứ lậy không phải cái nhìn đơn giản đâu.

Mà tên trung niên như đã quen đi mặt không biểu tình nhưng nhìn Nam Thiên Vân như một con mồi ngon ghẻ lóe sáng quanh mang khiến Nam Thiên Vân không khỏi chạy mồ hôi, mặc dù trung niên thực lực yếu hơn hắn quá nhiều nhưng nhìn những cục thịt xếp chồng và ánh mắt biên thái của trung niên làm hắn không khỏi lạnh cột sống lưng nha.

Quên nhắc trước người trung niên là một cái gường có diện tích đủ một người trưởng thành nằm, tứ phía còn có những cái còng thô sơ bằng loại linh thiết nào đó làm ra dù sao nhưng vật phàm không thể chịu nổi thể lực của tu sĩ nên dùng linh vật thiên địa làm thì chắc chắn hơn nhiều, cũng không quá đắt khi linh vật cấp thấp đủ để chịu những tu sĩ cấp thấp như bọn hắn a.

Đáng tiếc cái này không đủ để trói Nam Thiên Vân, dù sao thực lực hắn cũng không như vẻ bề ngoài, tu chân giới chính là xem tu vi xét thực lực mà Nam Thiên Vân thì ngược lại tu vi không quyết thực lực, tu vi thấp vượt hơn mấy cảnh giới đánh nhau a.

Nam Thiên Vân không nhiều lời vận chuyển pháp môn Tiểu Thôi Miên Thuật lên, bây giờ nếu người nhìn thấy chắc biết rằng hai mắt Nam Thiên Vân như xoay tròng vô hạn không có điểm dừng.

Bây giờ thôi miên thuật có thêm hồn lực cộng vào ngưng đan cảnh chưa chắc đã thoát được huống chi một tên luyện khí kỳ viên mãn cũng chưa tới trung niên đao phủ, trung niên nhanh chóng bị không chế hai mắt vô thần không còn chút lý trí nào nữa.

Nam Thiên Vân thấy vậy liền nhếch môi cười nhẹ biết rằng đã thôi miên bây giờ là quá trình ra luật lệ thôi a, còn luật gì nhanh sẽ biết.

"Hồi ra xong, phải tạo một ký ức tưởng tượng rằng ta đã bị thiến nha, tuyệt đối không nhớ còn khi xong ra ngoài liền thức tỉnh lại thần chí, được không!" Nam Thiên Vân cũng không lòng vòng quanh co nhanh chóng nói một dãy lệnh tuy không dài nhưng cũng không ít, đủ để việc thành được hảo tốt a.

"Vâng!" Trung niên hô mắt vẫn vô thần như cũ không có mảy may một chút lý trí nào cả quả thật như trong thôi miên thuật nói như con rối vô hồn mà nhưng khi gặp hồn tu thì hơi có rắc rối để thôi miên trừ phi hắn có hồn tu cảnh giới cao hơn không thì cũng mất chút sức để thôi miên, thiên hạ pháp thuật nào mà chẳng có khuyết, tiểu thôi miên thuật cũng vậy thôi.

Nam Thiên Vân không quan tâm nữa vuốt cằm suy nghĩ, bây giờ cần chính mình cần là tiếng hét đau đơn, tuy có chút mất mặt nhưng hắn không thể không làm dù sao vì tương lai tươi sáng, để một dâm tặc chi lộ trở nên cao cả hơn bao giờ hết, ngay bây giờ hắn phải hét a, không thì chắc chắn sẽ lộ sơ hở.

Tuy nếu ý chí kiên cường không hét cũng được nhưng sẽ gây cho thái giám chú ý và nói lên bề trên, khiến Nam Thiên Vân tất nhiên luôn trong tầm mắt của những người biết điều đó, nên hắn cần phải hét nha, rắc rối và bình thường hắn sẽ chọn cái nào nha, ngay bây giờ sẽ có luôn không chờ chút giây phút nào nữa.

AAAAAAAAAA...

Nam Thiên Vân bắt đầu hét lớn tựa như bị thiến dương, trong lòng khóc không ra nước mắt xấu hổ tuy không có người biết, trung niên bị thôi miên nên không, bây giờ Nam Thiên Vân thật muốn tìm cái lỗ mà chui xuống nếu có người tung ra thì hắn có mặt mũi nào để nhìn người nữa a, có lễ đi thiên hạ phải che mặt như những nàng mỹ nữ a.

Nhanh hét cũng nhanh dừng, Nam Thiên Vân dần im lặng lại, bắt đầu ngoảnh đầu nhìn trung niên mắt vô thần nhẹ nhàng nói:"Nhớ, đá ta ra như cũ nha,nên mạnh ngoài trong suy a."

"Vâng!" Trung niên đáp rõ.

"Được." Nam Thiên Vân nói nhẹ nhắm mắt lại hắn dự đỉnh tự đánh ngất bản thân bằng linh hồn đi vào giấc mộng say không lối thoát, dự định là một giấc mộng sẽ tỉnh lại, còn bao lâu thì trời mới biết chứ đừng hỏi hắn nhưng tuyệt đối không quá một ngày và chỉ cần có người đánh thức là dậy a.

Nam Thiên Vân thân thể trong nháp mắt lụi người xuống sàn ngất đi, trung niên quả nhiên thật sự nghe theo hắn cầm người Nam Thiên Vân, lực bộc phát mạnh ném hắn ra cửa thiến dương điện không thương tiếc ngay khi Nam Thiên Vân vừa ra cửa hai mắt vốn vô thần của trung niên dần trở lại, mắt vòng đen có các bậc tròn chứng minh thần đã trở lại.

Trung niên hơi xoa đầu, hắn đầu đọt nhiên chảy lên nhiều ký ức về cách thiến dương Nam Thiên Vân như ảo cảnh, điều này tuy không có vấn đề nhưng lại nghi hoặc cảm thấy cứ thiếu cái gì đó và sai sai a, nhưng vốn là người ít nghĩ trung niên liền vứt suy nghĩ lại ngồi ghế nghỉ ngơi, hưởng thụ cảm giác a.

Bên ngoài thái giám vẫn như cũ bắt lấy đã ngất Nam Thiên Vân nhẹ ném bên đống người đang ngất không khác gì hắn mặt không biểu tình, lại hình hoàng hôn chiều tà khiến hắn hơi thở nhẹ, đừng nhìn hắn ngoài vô tình như thật ra hắn đã mất đi điều lý thú mới vậy nên ít cái gì khiến hắn trở nên tươi cười a.

"Dọn đi, chọn phòng cho bọn hắn." Thái giám nhẹ nhàng nói, nhìn ra cửa viện trống người giọng to đủ bay ra ngoài khiến người nghe rõ.

"Vâng!" Một âm thanh đáp lại, một đám người mặc đồ thái giám khác chạy vào, số lượng không nhiều vốn phải tốn chút thời gian để đưa người đi như theo sau đã có xe chở đất trong làm nông nên tất nhiên sẽ nhanh.

Đám người không nhiều lời bắt tay ném từng người một lên xem chở đó không chút nào thương tiếc, bởi đám tiểu thái giám biết nhưng cái ném nhẹ ngày đối với nhưng người ngất đi chỉ là bình thường dù sao tu sĩ bền cũng không phải đùa, dù là sơ nhập luyện khí kỳ cũng là phàm nhân không thể đoán được sức mạnh a, không nên kinh thường.

Đám người tiểu thái giám rất nhanh liền dọn hết những người ngất lên xe, liền kéo đi nhanh chóng, đi ra ngoài viện thiến dương này không chút chần chờ để lại chắc tên thái giám đứng đó trầm tư nhìn như đang suy nghĩ như lại không phải suy nghĩ a, quái lạ quái lạ mà.

. . . . .

Đây là một tiểu viện rộng lớn với những ngôi nhà nhỏ tuy không quá xa xỉ nhưng cũng rất là tốt chắc chắn kiên cố, nơi đây gồm tầm hơn hai mươi tòa.

Hoàng cung rất lớn chiếm đến tận một phần mười đế đô luôn nhưng chỉ là các tiểu viện mới nhiều thôi chứ cung điện hoàng đế, hoàng gia thường ở trung tâm và rất ít bằng một phần ba diện tích toàn hoàng cung.

Mỗi ngày điều có lính canh thay nhau gác xem canh cung nếu để lỡ một sơ hở ra thì sẽ bị chém đầu tại trận.

Nơi tiểu viện lại tên 'Thái Giám Viện' đương nhiên ở đây thái giám cũng không nhiều có hơn hai mươi nhà xây dư thừa trong khi chỉ có tầm hai mươi người sống mà mỗi tòa nhà lại có hai người ở.

Thái giám hoàng cung vốn không nhiều thật ra nói quá lên chứ, bốc phét nhiều đi a chứ con số thật bằng lẽ số nói ra.

Cũng trong căn phòng trong hơn hai mươi tòa, căn phòng trang trí đơn sơ gồm hai cái gường một cái bàn, diện tích nhỏ ơi là nhỏ là mười trượng lớn thôi, nhưng có lẫn hơn hai mươi tòa nên viện thái giám này cũng được gọi là lớn a, nhưng cũng chưa hẳn là vậy a.

Trên gường trắng mềm mại một thanh niên ngũ quan bình thường không có gì lạ nhắm mắt ngủ lại như không ngủ, thân thể cao lớn mạnh mẽ là điều hiển nhiên, bên canh là một thanh niên tướng mạo tuấn tú, thân hình tuy nhỏ hơn thanh niên bên nãy những lại là mỹ nam a, chỉ là làn da trắng tuyết cũng đủ để mọi nữ nhân ghen tị.

Thanh niên ngũ quan bình thường mí mắt hơi giật giật mở ra một cách chạm chạp, đôi mắt vòng lam thâm úy nhìn tựa không giống số tuổi vốn có đôi mắt đã trải nhất thế nhân sinh a.

Đây ngoài nhân vật chính của chúng ta Nam Thiên Vân không thể ngoài ai khác được nữa, hơi ngáp một cái đầu hơi có suy nghĩ, tuy tu sĩ có thể không ăn không ngủ như ít nhất phải là kim đan kỳ trở lên còn cảnh giới phía dưới chỉ hơi siêu phàm không ngủ vài ngày hoặc vài tháng cũng được a, tu sĩ bản thân có là phàm nhân không có a.

Hơi ngó lơ xung quanh Nam Thiên Vân nhanh chóng kinh giang lãng hải, bởi vì người nằm bên giường bên cạnh là thanh niên tuấn tú da trắng bất phàm cũng là tên kỳ là trong hàng ngũ người làm thái giám mọi thứ điều bất thường a, hắn không khỏi nghĩ tới cái duyên số a.

"Haiz~~~."

Thở dài một hơi Nam Thiên Vân cũng liền bình tĩnh lại, dù sao cũng chẳng vó gì lạ nhưng tên nam tử tuấn tú kia dáng ngủ như nữ nhân vậy nương nương kiểu gì á, vốn không có gì tâm nay hơi hoài nghi thân phận thật sự của nam tử tuấn tú dù sao tò mò là bản tính khó bỏ của con người nhất là những kẻ hay gây chuyện vô lại kèm vô sỉ như tên Nam Thiên Vân thì càng khó như lên trời.

Chẳng lẽ tên kia là gay, chơi đam mỹ ?

Một ý nghĩ trong đầu hiện ra khiến Nam Thiên Vân chi ngũ chân giữa hơi co rút lạnh sống lưng đi, hắn không muốn làm gay a, nhưng nghĩ đi nghĩ lại làm thái giám côn thịt của nam tử tuấn tú còn hay không mới là một chuyên nha chứ đòi gì làm gay, khuan đã làm gay cần gì có côn thịt chỉ có nam khác chủ động cũng được a, xong ý nghĩ Nam Thiên Vân hơi lạnh sống lưng không dám nghĩ tiếp, chỉ sợ nghĩ tiếp có lẽ nổ tâm hắn mất a.

Nằm xuống tay gối đầy nhìn trần nhà kiểu cổ trang không biết nghĩ gì, Nam Thiên Vân mở thần thức ra bây giờ trời đã nắng ban mai rồi vượt đến sáu canh giờ ​rồi hẳn là theo hắn suy đoán sẽ có người đến kêu đi a, dù sao làm thái giám phải phục vụ là sự thật a, nhưng thường thì thái giám hay dọn hoàng cung khắp nơi là đa phần tỷ lệ được đi phục vụ gần như là không, tại sao lại có thái giám nhỉ.

Thường hậu cung rất loạn theo Nam Thiên Vân nghĩ lung tung thì cõ lẽ hoàng để sợ có kẻ nhân nhà cháy cướp của ấy mà cho hắn một đầu xanh biếc nón a, nên thường người phục vụ nếu là nam đều là thái giám hết, mặc dù chuyện đó chưa từng sảy ra nhưng hoàng đế vẫn xem vạn nhất sẽ thì răng a.

Nhưng hoàng đế muốn thái giám ít nhất phải có cái thực lực, nhưng tu sĩ thiên hạ ngoài lòng kiêu ngạo ra thì thiến dương đối với nam tu sĩ rất có hại khi đó là vật khiến họ khác nữ là nam nhân, nhân thể con người là có hai âm dương, nữ nhân âm thịnh dương suy còn nam dương thịnh âm suy, nếu thiến dương thì âm dương mất cái ban đầu tốt cơ thể nam dần suy yếu nhìn giống nữ nhân còn có thể liên tưởng dến tên thái giám.

Cũng rất gây hại cho việc tu luyện sau này, đó là tiên thiên chi vật trên cơ thể cắt bỏ là hậu thiên, khó bù đắp nhiều lắm là tu đến hậu thiên cảnh, muốn tiến thêm hẳn phải có công pháp đặc biệt chuyên môn làm thiến dương là nhập môn, nhưng công pháp này tà dị vô cùng khó đoán nó sẽ đưa người đến tình trạng thế nào nha, cõ lẽ chỉ người sáng tạo ra nó mới biết chứ kẻ ngoài cuộc không sao hiểu biết nổi a.

Nhưng hậu thiên ở hoàng cung cũng đủ rồi vì thái giám không có việc gì quan trọng lắm đa phần là phục vụ mà thôi, và hơi có sức bảo vệ một chút ít kẻ có cảnh giới thấp hơn nào đó, nói chung là một kẻ sai vặt thôi, trong mắt đám cự đầu trong hoàng cung chỉ là con kiến nhỏ bé muốn giết thì giết muốn đùa thì đùa, thành một con khôi lỗi nhân thôi.

Nói thẳng thì thái giám có cái tốt cũng có cái xấu, nhưng phải như Nam Thiên Vân đây mới là hoàn mỹ nhất, vừa còn côn thịt vừa đột nhập vào hoàn mỹ, không thiếu kế hoạch là không được rồi, bách diện mặt nạ biến ảo thiên vạn loại diện mạo trừ phi là kim đan kỳ viên mãn không thì chưa chắc đã soi xuyên lớp ấy nên Nam Thiên Vân cũng không lo lắng lắm, hắn nghe lão tổ đông lâm chỉ là ngưng đan cảnh cường giả mà thôi, xa xa tuy cách một đại cảnh giới nhưng như cách vạn dặm xa xa không đủ dùng a.

Nhanh Nam Thiên Vân ngóng liền chán đi nhìn qua nam tử tuấn tú còn lại hắn liền quyết định kêu tên kia dậy, Nam Thiên Vân biết tiên này chắc chán đã tự dùng bị pháp đánh ngất mình nhưng lại không chịu được tác dụng phụ nên không có Nam Thiên Vân hiệu quả mạnh, dù sao linh hồn vượt cấp trúc cơ của hắn cũng không để mà trưng đâu, thật sự là có bản lĩnh a.

Nam Thiên Vân nghĩ ra một kế vừa không phải mất công lại không phải nói nhiều lời khi nam tử tuấn tú tỉnh lại, quả thật chính là một các hay, hắn định dùng chân khí bọc bắn tỉnh tên kia theo Nam Thiên Vân nghĩ thì tuấn tú nam tử cần một ngoại vật giúp hăn tỉnh khỏi cơn mộng không hồi kết, và Nam Thiên Vân chính là dùng cách tốt nhanh đau đớn tỉnh người a, không nương tay làm gì.

Bạch...

Nam Thiên Vân hơi búng nhẹ một tia nhỏ bạch sắc hướng nam tử tuấn tú bắn, lực đạo cũng không nhiều đủ tỉnh người là được không kinh động đến người bị tác động và bên ngoài, không chút nào phiền phức cả.

Nam tử tuấn tú hơi kêu rên nhẹ một tiếng mí mắt nhấp nháy nhẹ tựa là muốn mở nhanh chóng liền mở ra, đôi mắt vòng xanh lá ngọc bích tuyệt trần khiến Nam Thiên Vân không khỏi kinh động thiên nhân, dù sao đôi mắt này hắn không chú ý không ngờ lại có đôi mắt như vậy.

Nhưng rất nhanh hắn liền khí định thần nhàn, dù sao đôi mắt đẹp hắn nhìn thấy không chỉ là số ít chỉ là hơi kinh ngạc mà thôi.

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.