Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thừa, Tiểu Thôi Miên Thuật Xong.

Tiểu thuyết gốc · 3129 chữ

Nam Thiên Vân cảm thấy thế là ổn rồi còn sự việc ra sao chính là chuyện của Vũ Thần không liên quan gì đến hắn của , đoạn tình vẫn là để chính Vũ Thần nối hắn cũng chả có quyền can thiệp , dù sao như thế giúp đã rất tốt rồi.

"Ta tên Nam Thiên Vân."

Nam Thiên Vân không quá nhiều lời chỉ nói tên của mình mà thôi , dù sao không quen lắm hắn cũng không hay nói chuyện thường có nói là về vấn đề dâm dâm thôi chứ giao tiếp vẫn hơi khó khó a.

"Hảo."

Vũ Thần cũng gật đầu, cũng không lắm mồm lắm miệng truy hỏi lắm mà phản cảm đi.

"Được rồi , nếu không còn chuyện gì chúng ta đi xem truyền thừa có cái gì hay ho đi."

Vũ Thân ra đề nghị bởi hắn cảm thấy không khí đang lúng túng theo từng phút không đơn giản a.

"Đi thôi."

Nam Thiên Vân và Ngô Uyển , Trần Linh cũng không có ý kiến nhiều dù sao bây giờ ở đây không có gì ngược lại càng thêm lúng túng.

Bốn người họ cùng đi đến trung tâm trận pháp hay gọi là nơi truyền thừa cũng không sai , ở trung tâm không phải vật gì hết mà là một ngọn núi với những cây cối xanh biếc , hạ chân có một cửa thông đi vào trong sâu đen kịt không thấy rõ, nhưng vẫn có từng nến đèn ở mỗi khoảng cách nhất định.

Tuy vậy nhưng đối với tu sĩ như bốn người họ lại sáng như ban mai , dù sao việc mà tu sĩ làm được là khó kể siết , dù sao cũng rất nhiều việc mà phàm nhân khó làm nhưng đối với tu sĩ giả thì lại dễ nhưng ăn kẹo uống nước vậy.

Bốn người cùng đi vào trong tuy vẫn hơi nghẹn nhưng ít ra cũng thoáng hơn chút bởi vì bốn người điều đặt thần vào việc thăm dò rồi , đây cũng không phải việc chơi cho hay ,chút xíu nơi truyền thừa muốn đạt đến là cửu tử nhất sinh , nguy hiểm trùng trùng.

Bây giờ bọn họ tuy có chút thực lực nhưng vẫn chỉ là một chút thôi , cũng không phải toàn trí toàn năng thế gian thậm chí thiên địa này giết họ dễ dàng rất nhiều lắm , thế giới cũng không có nhỏ chỉ là nhận thức mà mong muốn của họ quá nhỏ và kém , nơi này ai mà có hay không nhưng cơ quan ẩn sau vách tường , không nên có chút thực lực mà cho là vô địch a.

Bốn người từng bước cẩn thận không dam tùy tiện đi , rất nguy hiểm , nguy một chút là kích hoạt cơ quan đó khiến mọi người nguy thì mặt mũi còn đâu mà nhìn những người còn lại.

Rất nhanh bốn người đã đi đến cuối , đây không phải là một căn phòng xa hoa đẹp đẽ nhưng trong phòng truyền thừa mà Nam Thiên Vân thấy ở bí cảnh mà là ngược lại thô ráp là một căn phòng hình vuông với diện tích mỗi cạnh là bảy đến tám trượng nhiều , nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ thì không nhỏ.

Căn phòng đặc biệt có một cái giường ở gíc cuối bên phải bôna người rất đơn sơ chỉ bằng vải , lắp cũng là bằng tre xanh , với những công cụ bép nhỏ , kệ để sách và ngay chính giữa là một bộ cót người dáng thiền định luyện công tỏa ra một chút uy thế tuy chết lâu nhưng vẫn còn chút trong phòng.

Khi nhìn bốn người cũng không khỏi chết lặng , người chủ này thật quá kiểu cao nhân a cứ thích mô thức tiêu dao mà , thường cường giả nơi chết đi là rực rỡ nhiều sắc thái nhiều màu sắc nhưng khác xa với căn phòng này , căn phòng này cáu tạo quá đơn sơ.

Trên cạnh gần gường vài trượng có một bàn tròn với những quyển sách bị bụi bẩn phủ lấp , không không không chỉ nơi đó bẩn mà toàn căn phòng cũng rất bẩn , góc tường đầy với những màn tơ trắng , bụi nói là khắp phòng , nói chung là cũ kỹ đến cực hạn.

"Tiền bối trên trời cao xin nhận tiểu bối một lạy."

Vũ Thần nay như không giống công tử vũ gia lắm , sáp hai bàn tay lên dơ lên hạ xuống ba bái thì ngừng , nhưng người sau cũng làm theo Nam Thiên Vân cũng vậy , tuy nói hình thức này cũng không cần nhưng người có tâm vẫn bái cho vài cái ra ý hảo a , dù sao lấy đồ người ta cũng hơi ngại ,cầm đi cũng có chút áy náy đây là một cách giải tỏa tâm ngượng vào thời điểm a.

Đám người bái rồi lạy cũng rồi , thiên linh linh địa linh linh cũng xong nốt , bốn người đi lại xem những quyển sách để trên bàn , không nói cũng biết đây là truyền thừa mang tính nhất định rồi , nhìn rõ thì tổng có ba quyển ghi chép công pháp cũ kỹ phủ đầy bụi.

Nhưng không vì thế mà nó là rác thải thừa đâu , dù ngoài hơi bẩn và rách rơi nhưng bên trong rất được bảo quản a , tuy cũng không bảo quản tốt đến đâu nhưng chí ít cũng thấy rõ trong đó viết gì.

Vũ Thần được uy tiên dẫn đầu , bách hợp tông tựa như mèo ngoan nhường cho hắn vậy mà hắn chưa nhận ra tính hai nàng đã thay đổi , còn Nam Thiên Vân cũng không liếc nhìn một mắt bởi hắn cảm thấy công pháp mình đã đủ dùng rồi đẳng cấp không phải những quyển công pháp phàm có thể so được a nên không có ý kiến về chuyện đó , chỉ đứng ngoài nhìn vào trọng giống như nhân vật phụ đấy.

Vũ Thần cầm lên một trong quyển công pháp dưới bàn , nhanh cho phủi đi bụi bẩn trên mặt bìa , một chữ như long bay phượng múa nhanh chóng được ra ánh trong phòng 'Vũ Hỏa Quyết' , những chữ đầy ý cảnh cao thâm.

"Địa Cấp Thượng Phẩm."

Vũ Thần nhanh chóng dở sơ đọc từng trang.

Vũ Thần mặt không khỏi kinh hỉ thốt lên to không chút mặt mũi giữ lại, lòng khỏi hảo hảo , một Địa Cấp Thượng Phẩm thốt ra cũng không phải đùa , đây chính là công pháp hỏa hệ địa cấp thượng phẩm nha , không thể sai được.

Trên thiên nam đại lục địa cấp thượng phẩm công pháp nói nhiều cũng không nhiều , ít cũng không ít nhưng giá trị là vô giá , mỗi quyển đều là trấn tông pháp quyết , tất nhiên chỉ có nhưng đỉnh cấp tông môn mới có không thì tông môn dưới cũng chẳng quyển nào.

Một khi có một công pháp địa cấp thượng phẩm xuất hiênn tuyệt đối sẽ gây ra đại loạn a , không chỉ những tông môn thế lực dưới đỉnh cấp thế lực tranh nhau cướp đoạt mà ngay chính đỉnh cấp cũng sẽ cướp đoạt , ai mà không muốn nội tình của mình trở nên vững chắc hơn a.

Vũ Thần hơi kinh ngạc nhìn lâu , công pháp này đối với hắn thì quá quý giá nếu trong tay tương lai chưa chắc vũ gia sẽ không có cường giả kim đan viên mãn , nhưng hắn đang do dự , vừa hay hắn linh căn là hỏa phong song linh căn rất thích hợp với quyển công pháp này.

Trong đây chú trọng chính là hỏa phong kết hợp lấy hỏa làm chủ lấy phong làm phụ tạo ra một loại chân khí mang thuộc tính hai cái nhanh như phong lực phá hoại như hỏa ,đơn giản là một môn công pháp hai hệ hợp nhất lại hoàn mỹ , tuyệt đối sẽ càng tạo nên một trận cuồng phong trong thiên hạ chứ không đơn giản là mưa tinh huyết gió đâu.

Tiền bối này tuyệt đối không phải là người vô danh , chỉ là hậu thế lại không lưu đến tên ông , chủ căn phòng này tuyệt đối hết thọ mà chết nhưng cũng sống đủ rất lâu rồi không sai.

Vũ Thần cũng không vội phân chia lần lượt cầm hai quyển sách còn lại , động tác vẫn như cũ , nhẹ nhàng phủ đi bụi bẩn trên quyển sách.

Nhanh chóng bền mặt dính bụi bị phủi ra không khia lộ ra nét bút tẩu du xà , uyển chuyển đẹp vô cùng với hai tên lần lượt là 'Vũ Hỏa Kiếm Pháp' , 'Bàn Ngọc Thủ' hai môn võ học.

"Đều là Huyền Cấp Thượng phẩm võ học , hẳn vậy là hết nhưng không sao từng này cũng đủ dùng rồi." Vũ Thần hơi cảm thán nói nhìn ba người Nam Thiên Vân, lòng cũng chẳng vui chẳng buồn bởi vì huyền cấp đối với gia tộc của hân chính là không thiếu.

Nhưng kiếm pháp này có mỗi quan hệ rất lớn với Vũ Hỏa Quyết , nó có thể phát huy được sức mạnh tiềm lực của công pháp cho người dùng , Bạn Ngọc Thủ là một môn thủ pháp để bảo vệ cánh tay kèm theo tăng lực lượng của cánh tay bản thân và đao thương bất nhập.

"Nam huynh đệ muốn cái nào ?, ta đưa cho , dù sao cũng có công phải chia cho ngươi chứ không thì tội lỗi quá mức rồi ." Vũ Thần chọn Nam Thiên Vân hỏi , dù sao cũng giúp mình ân tuy không nặng nhưng lại tốt lắm a.

"Không sao đâu , ta không cần , huống chi những môn võ học này không thích hợp với ta , có cũng như không , ngươi cứ lấy hết chi cho hai cô nương đi." Nam Thiên Vân quyết đoán trả lời , tuy không quá đúng sự thật nhưng lại khuyên đến người khác , hắn không cần công pháp vì chỗ của hắn công pháp hảo rồi không quá cần thiết thêm nha .

"Nam huynh đệ đã nói vậy thì ta cũng đành như ân chính ta nhận , ân này không báo thề không làm người." Vũ Thần cũng không khuyên chính Nam Thiên Vân đã nói rõ như vậy khuyên cũng bằng thừa nhưng ân thật lớn lên , dù Nam Thiên Vân muốn giết hắn thì lại quá dễ dàng nhưng lại không giết cướp đồ chứng tỏ bối cảnh cao , là người không phải là kẻ tiểu nhân chỉ biết âm mưu dương mưu.

Nam Thiên Vân cũng không để ý đến chuyện của Vũ Thần tìm một chỗ ngồi xuống tuy bẩn như Nam Thiên Vân vẫn ngồi như thường , dù sao hắn cũng không quá dị ứng với bẩn ngồi chút hồi phủi phủi cái mông là được rồi.

Mặt Nam Thiên Vân hiện rõ sự chán nản , không biết làm gì , hắn chính là đang đợi Vũ Thần phân phát võ học xong a dù sao chẳng có việc gì làm nên tưởng nghĩ nghĩ.

Cuối cùng Vũ Thần vẫn cầm hai quyển 'Vũ Hỏa Quyết' và 'Vũ Hỏa Kiếm Pháp' , bởi vì hai người bách hợp tông là Ngô Uyển và Trần Linh đều không thích hợp tu luyện công pháp nhưng hai người điều chọn 'Bàn Ngọc Thủ' đồng thời tu luyện.

Quyết định xong không có việc gì nưa thì tất nhiên đi về thôi , nhưng trước khi đi vẫn chắp tay bái bộ xương cổ lão một bài bái gì đó rồi mới đi.

"Đi thôi nào Nam Huynh Đệ."

Vũ Thần mỉn cười kêu Nam Thiên Vân , từng bước đi ra , Nam Thiên Vân cũng không khỏi cảm khái Vũ Thần tựa như nhân vật chính nha nhưng vẫn chính là tựa như thôi chữ nhân vật chính vẫn là Nam Thiên Vân ta đây.

Bốn người không hẹn mà bước đi ra hướng cửa , Nam Thiên Vân cũng thấy đây là truyền thừa dễ nhất mà hắn từng thấy , không có cơ quan , người chủ đây là muốn tìm người hữu duyên nối nghiệp y bát của mình , lưu danh võ học tại hậu thế để nó không biến mất.

Không không , không là quá dễ đâu , vẫn có độ khó đấy thôi tựa như bán bộ hậu thiên yêu thú vậy , ngay cả thiên tài như Vũ Thần đây cũng phải dùng thêm Huyền Cấp Thượng Phẩm kiếm mới có thể cắt đôi xuyên qua lớp da dày thịt béo đo , đủ có thể thấy những kẻ đến trước sẽ có áp lực thế nào , dù có cũng chính là thiên tài bên trong thiên tài mới có thể dễ dàng như thế lên.

Nên truyền thừa khảo nghiệm tuy có một nhưng cũng đủ gây khó khăn cho biết bao người rồi , trực tiếp chơi bán bộ hậu thiên yêu thú không lòng vòng quanh co như trong bí cảnh truyền thừa a.

Nam Thiên Vân cũng đi theo ba người Vũ Thần không có ý kiến nhiều , hắn cũng hơi cạn lời a, chẳng biết nói gì luôn bởi hắn không quen nói chuyện khi gặp, với lại mới giúp ba người nối đi cơ sở cũng không quen xâm nhập cắt ngang a, cứ để họ nói gì thì nói nha.

Bước đi nhẹ nhàng không nhanh không chậm nhưng rất nhanh bốn người liều người đi ra ngoài ,trời nắng chiếu xuống người ấm áp, những ngọn gió lêng bêng thổ mát rượi , bầu trời xanh mát không mây thật quả là một ngày đẹp tốt lành nha.

Nam Thiên Vân cảm thấy hôm này mình có chút buồn buồn tủi tủi nha, hẳn do lần đầu tiên giúp người khác tán gái nên gây ra dâm tặc căn cơ bất ổn nhưng vì phần thưởng vì Vũ Huyên Âm đến Nam Thiên Vân đành chịu, nhớ tới Vũ Huyên Âm uyển chuyển mị lực thân thể, cơ thể hắn không khỏi nóng lên thầm nghĩ :"Sau này sẽ cho nàng dục tiên dục tử a, để trả nợ đệ đệ ngươi làm ta căn cơ bất ổn."

Vũ Thần mà biết tuyệt đối sẽ phun ra võ mồm , mười dầu chấm hỏi người làm gì liên quan đến ta , người tự làm chứ ta có bắt đâu a.

Xa xa bên ngoài , Vũ Huyên Âm đang ngồi trên cành cây hơi lạnh cột sống lưng , rùng mình một cái , quay đầu đi hai bên tựa hồ muốn biết sao lại lạnh như vật lưng a, nghĩ mãi không nghĩ ra gì nàng lại chẳng thèm nghĩ mà ngồi trầm tư suy nghĩ đến thất thần vô cảm.

"Đinh,túc chủ hoàn thành nhiệm vụ.

Phần thưởng : Tiểu Thôi Miên Thuật.

Đâng được phân phát trong túi đồ hệ thống."

Nam Thiên Vân là người đi ra cuối cùng xong đột nhiên nghe được âm thanh hệ thống , tâm tình cũng vui hơn thứ đồ hắn cần đầy rồi a, thầm nghĩ dâm tặc chi lộ căn cơ có lẽ khó thể hủy rồi , đông lâm hoàng cung các ngươi đợi đó a, ta đến rồi đây chờ đi ha.

Nam Thiên Vân tự luyến trong tâm một hồi cũng bình tĩnh lại đi ngoài tiếp , nhưng không chú ý gì bên ngoài mà đang ở trong nội tâm thế giới xem xét Tiểu Thôi Miên Thuật.

"Nhận Tiểu Thôi Miên Thuật." Nam Thiên Vân niệm trong đầu câu , nhưng không đợi Nam Thiên Vân nghỉ tâm một đoàn ký ức được truyền vào trong não hắn tạo thành một chữ lớn 'Tiểu Thôi Miên Thuật' rực rỡ ánh hào quang trong không gian não bộ tăm tối đen kịt đó.

Thôi Miên Thuật là đơn giản dùng linh hồn hồn lực thôi miên có thể thôi miên lớn hơn mình một đại kỳ , quá nói là bá thế , nếu vậy với linh hồn vượt cấp với hồn lực như sông như giang thì hắn đủ thôi miên kim đan mãn rồi , đơn giản là không có khuyết điểm mà , với nó Nam Thiên Vân có tự hoàng cung cung điện hắn tùy ý đi ngang quá không một chút khó khăn nào cả , đứng đầu hoàng cung luôn a.

Có cái Tiểu Thôi Miên Thuật này tương lai dâm tặc chi lộ đâu còn xa nữa mà là xa xa vô tận tận mà, có thể nói là dâm tặc muốn thần công ấy mà không sai được đâu thậm chí là đúng nha, đáng tiếc Tiểu Thôi Miên Thuật này chỉ có Nam Thiên Vân mới có mà sự dụng thôi còn những kẻ khác mơ thì mơ mộng đi ha đừng có nghĩ xa đến dậy.

Nhưng dâm tặc chi lộ đâu có dễ đi nha, sai một chút là bị thiên hạ truy sát không thương tiếc nhất là nam nhân, tại sao lại vậy nhỉ ?, tất nhiên dâm tặc sẽ dụ dỗ nhiều mỹ nhất rất được hưpngr sự ghen ghét của nhưng đàn ông không bị người mỹ nhân để mắt tất nhiên sẽ ghi hận đố kỵ dâm tặc rồi, dù sao nhân tính đâu có cài nào tốt hết đâu có cái xấu cũng có cái tốt nhưng nhân tâm sâu như mò kim đáy biển không ai có thể hiểm hết nhân tâm lại như thế nào, khó khó vô cùng.

Ví dụ nhiều thế gia tử đệ hay mượn thế gia tộc hiếm người, đó là một loại kiêu ngạo , kiê ngạo hết mức không biết trời cao đất, rộng nhân ngoại hữu nhân ,thiên ngoại hữu thiên, cứ thích trang bức lấy gia tộc nghiêng ép người khác.

Nói chung nhân tâm hiểm ác nhất là trong tu chân giới, nhân tâm càng được diệu dụng hơn, mưu kế trùng trùng dặm dặm, bố cục cõ lẽ xuyên vạn cổ cũng là truyền thường tình không có gì lạ, âm mưu quỷ kế là một cách để sinh tồn trong đó a.

.....

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.