Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Thiên Không Gian,Vô Tự Thiên Thạch,Nhiệm Vụ Ẩn.

Tiểu thuyết gốc · 2803 chữ

Vẫn là căn phòng truyền thừa đó , hai mỹ nhân lâm gia Lâm Uyển Dung Lâm Tố Tình vẫn đang cầm , mặt ửng đỏ lòng loạn như nơi đập thình thịch liên thanh , não hướng thái hư mà nghĩ không quan thế sự trước mắt.

"Này"

Đột nhiên một âm thanh giong cứng vang lên khiến hai nàng thoát khỏi ý nghĩ tạp niệm đó , đó là giọng của Nam Thiên Vân đấy a.

Hai nàng bừng tỉnh mặt vẻ xấu hổ vô cùng , mỹ nhân diện mạo cũng khả ái khiến Nam Thiên Vân cảm thấy thật ý tứ mà.

"Thanh kiếm này cho nàng nè , tên nó là Phong Hỏa , hợp với hệ linh căn của nàng đấy"

Nam Thiên Vân liền đia thanh kiếm trong tay cho Lâm Tố Tình thịnh trọng nói , mặt vẻ ôn nhu như giao một trách nhiệm rất quan trọng a.

"Oa , kiếm này thật tốt nha , rất hảo hảo nha"

Lâm Tố Tình cầm thanh kiếm cảm thấy mình và nó có một cảm giác cộng minh vi diệu lạ thường mắt sáng như sao miệng cường to oa nói lớn , mặt vui mừng nha.

"Được rồi , các nàng chuyển tu công pháp đi rồi đợi hai người lăng gia cô cháu thức tỉnh a"

Nam Thiên Vân cũng không dỡn lắm , dù sao đây cũng lắm người rất mất hứng , mặt nghiêm túc bảo hai người nói.

"Biết rồi"

Hai người đồng thanh nhất lời , đạt được từng đó đã khiến hai nàng vui tận xương tủy đâu quan trọng lắm thế giới bên ngoài , nhanh chóng tìm bậy một góc thiền định luyện công.

Đến nỗi với Nam Thiên Vân bồi dưỡng tìn cảm , hiện đã đủ a bới lại quá trình phát triển như thế thì cần phải thêm tình cảm nữa sao , ba người họ đã thấu hiệu tình cảm với nhau rồi.

Còn cô cháu lăng gia , hai nàng biết cặp cô cháu đó tuyệt đối không thoát được ma trảo của Nam Thiên Vân rồi , dù sao theo nhận thức đổi mới với nam nhân mình yêu thích hai nàng chỉ biết hắn rất dâm tặc nha , là mỹ nữ thì cũng ăn hết không phân nhân lý gì cả , dù sao nàng cũng không loại nữ cổ hủ chấp nhất với một vợ a.

Còn việc tặng đôi cặp Song Sinh Bạch Linh Bào thì nàng mắt không mù và tất nhiên cũng chả ngốc biết là hắn chính đang để tặng cho hai cô cháu lăng gia đó , chỉ là giả ngơ để khỏi tránh lúng túng thôi dù sao mới tán tỉnh hoàng hoa khuê dại nhà lành lại đi tán tiếp còn tặng đồ nữa chứ không túng mới lạ nha.

"Hừ"

Hai người đồng thời hừ lạnh một câu rời đi , ghen nhỏ chính là điều không thể tránh khỏi rồi , dù sao người mình ưa thích lại sau lưng tán tỉnh mỹ nhân khác còn ở trong cùng phòng nữa chứ không đi đánh ghen đã là may rồi.

Nam Thiên Vân thấy vậy biết ngay ngụ ý của hai nàng , mặt vẻ bất đắc dĩ không thôi , nhưng sự thật là vậy phản bác chính là vô vọng a.

Nam Thiên Vân mặt vẻ bất đắc dĩ một hồi như rất nhanh đã mặt khí định thần nhàn , cước bộ di chuyển không nhanh không chậm đi hướng quan tài hai nàng , mỗi nới lại treo một bộ bào phục bạch sắc tuyệt mỹ a.

Rồi lại chọn một nơi tùy ý mà ngồi xuống , dơ lên tay có chiếc nhẫn ngọc bích , mắt bắt đầu xem xét nó.

"Đây chính là một kiện chí bảo như cụ thể là vật gì thì phải đi vào chiều sâu mới biết được à" Nam Thiên Vân một mặt định thần vô biến chặm rãi nghĩ đến , đây là một kiện chí bảo là không thể nghi ngờ.

Trong mấy nắm khiến một kẻ kinh mạch đoạn tuyệt đan điền toái phế vật khôi phục như xưa thậm chí là mạnh hơn hơn trước nhanh chóng vấn đỉnh đại lục đó , rồi còn sáng tạo lại công pháp nghịch thiên như Nguyên Quyết này không nghi ngờ là một kiện thiên địa chí bảo rồi.

Cái gì là chí bảo , đó là đẳng cấp của những vũ khí của người tu sĩ được cấp rất nghiêm ngặt thứ tự gọi tên là Phàm Khí -> Nhân Khí -> Hoàng Khí -> Huyền Khí -> Địa Khí -> Thiên Khí -> Linh Khí -> Bảo Khí -> Phàm Bảo -> Nhân Bảo -> Hoàng Bảo -> Huyền Bảo -> Địa Bảo -> Thiên Bảo -> Linh Bảo , mỗi đẳng cấp phân Hạ-Trung-Thượng-Cực tứ phẩm.

Thiên Nam Đại Lục đến Linh Khí là cấp cao nhất rồi , tu sĩ kim đan kỳ có thể dùng a , còn tại sao cái sau Nam Thiên Vân lain biết thì do một người từng tìm được luyện khí thư từ vũ trụ ghi lại tên vũ khí cao hơn cụ thể dùng ở những cảnh giới gì lại chưa biết.

Tại sao lại gọi thiên địa chí bảo , đây là một loại đẳng cấp được gọi khi chưa biết cấp cụ thể nhưng uy lực không phải dỡn thì được gọi thế đó.

Nam Thiên Vân thấy mình và nó đã liên kết thành một loại vi diệu a , thường thì những người lên trúc cơ sẽ ngưng đạo đài ở cơ thể vào đồng thời tế luyện bản mệnh pháp khí bằng huyết tinh của mình rồi để trong đạo đài như thánh giá treo thánh kiếm vậy đó , nuôi dưỡng và nó sẽ tăng phẩm cấp theo từng cảnh giới , nói chung cũng là liên kết thành một loại vi diệu đặc thù truyền đến lẫn nhau.

Lạ ở đây chính là Nam Thiên Vân mới Luyện Khí Kỳ Viên Mãn a sao có thể tế luyện như trúc cơ kỳ được , tu hành cảnh giới là nhưng lần thuế biến không chỉ là lực lượng chống thiên chống địa , mà còn là sự thăng hoa của từng cảnh đó , và không có đường tắt a dục tốt bất đạt.

Nên Nam Thiên Vân cực kỳ khẳng định rằng việc liên kết này chính là do ngọc bích sắc nhẫn này tạo nên không thì bây giờ với hắn có thực lực cao mà không có bản lĩnh trúc cơ thì làm sao tế luyện được a.

Nam Thiên Vân nhanh chóng ổn định , thần thức kèm hồn lực từng chút một thẩm thấu vào bích lục nhẫn , tựa đang xâm nhập vào , hồn lực trên thân tỏa ra như giang như hải.

Đột nhiên một lực hút linh hồn Nam Thiên Vân vào trong lấy bích lục sắc nhẫn lầm trung tâm tạo một lỗ đen hút hồn vậy , hắn linh hồn nhanh chóng bị quấn vào không thể phản kháng.

. . . . .

Trong một không gian đen tối vô tận , nó dài như vô tận lại vao như vô hạn khó có thể biết hết , hắc ám bao trùm tất cả đột nhiên một thân ảnh trắng mặc bạch bào lại hư ảo thân phát quang mang bao trùng tựa hồ ngăn cách hắc ám bao trùm.

Thân ảnh bị bao bọc là một thiếu niên dung mạo tựa như tiên , trác tuyệt mà tuyệt trần độc nhất vô nhị , hai mí mắt hơi tà khí khiến thế gian trầm luân , mắt nhắm lại , môi nhạt hơi nhếch lên vui.

Đột nhiên đôi mắt vốn đóng lại mở ra , lam quang bạo phát trùm đôi mắt lam nhạt đó , khí thế bạo phát tựa như cửu tiêu vương giả nhìn chúng sinh , lại tựa hồ thế gian trong mắt hắn lại nhỏ bé.

Đây không ngoài ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta Nam Thiên Vân cả.

Đây chính là dạng hồn của Nam Thiên Vân thiên không quá mạnh cũng chả yếu đủ chống chả lại hắc ám nới này.

Nam Thiên Vân nhìn xung quanh một hồi ra kết luận , đây là không gian linh hồn , nếu là Tiên Thiên Kỳ trở xuống linh hồn tu sĩ hay hồn tu tuyệt đối sẽ chết ngay tức khắc a.

Nam Thiên Vân bắt đầu tìm cái gọi là truyền thừa trong không gian tối tăm gần ngay trước mắt mà xa tận tít chân trời một loại cảm giác vi diệu.

Không gian này như chẳng muốn Nam Thiên Vân tìm mà mất thời gian đột nhiên một vầng sáng tự nhiên xuất từ đâu không biết nhanh như có người điều khiển du tẩu không như xà trườn , cũng trong nháy mắt ghi ra những chữ như long phi phượng múa tỏa ánh quang chiếu rọi khắp hắc ám một phương khu vực.

'Vô Thiên Không Gian'

Nhìn bốn chứ rức ánh hào quang phản vào mắt Nam Thiên Vân hơi hồ nghi phân tích ý nghĩa của câu này , miệng lẩm bẩm nghi hoặc :" Vô Thiên ".

Cũng không đợi Nam Thiên Vân nghĩ ra hết ánh sáng lần nữa du tẩu không trung bút xà uốn lượn điêu luyện nhanh chóng viết ra từng chữ một.

"Không Gian Bất Thiên

Bất Nhân Bất Quả

Bất Sinh Bất Tử

Bất Thế Hồng Trần

Không Vi Thiên Địa

Mà Vi Vô Vi"

Nhìn từng chữa một Nam Thiên Vân cũng rất nhanh hiểu cái ý của chữ vô thiên , tổng nơi này không có luật nhân quả , không có sự sống chết ý rằng không có ràng buộc vô vi tiêu dao , thiên địa quy tắc trong đây chỉ là có mà như không.

Đột nhiên một đường đi trắng bạch xuất hiện hướng trước mắt tăm tối không gian hướng thẳng mà đi , Nam Thiên Vân cũng không do dự bước bởi hắn biết mình cần phải đi đó là một giác quan mách bảo truyền đến hắn.

Vốn chỉ có thể đứng một chỗ Nam Thiên Vân linh hồn nhanh chóng từng cước bộ đi trên thảm trắng giữa đất đen đó , bước một cách nhẹ nhàng không còn mắc kẹt như nãy giờ.

Bước lâu như tuế nguyệt lại nhanh chóng như nháy mắt , Nam Thiên Vân thân ảnh đã đi đến cuối đường nhưng chào đón hắn không phải là bức tường không gian tăm tối mà chính một khối thạch hình chữ nhật cao tầm hai trượng tận.

Khối thạch chữ nhận cũng chỉ thuần một màu bạch sắc không còn màu nào nữa không nhiễm bụi trần , tỏa sáng chính giữa trung tâm mà Nam Thiên Vân đang đứng khí tức như muốn chúng sinh cúng bái quỳ xuống.

Nhưng Nam Thiên Vân vẫn là Nam Thiên Vân khí tức này cuối cùng chỉ dành do những kẻ gan yếu tâm thất tình lục dục mềm mà hắn tâm chủ tiêu dao hồng trần tự tại chút này khí tức chẳng thể làm hắn khó khắn được như con kiến muốn đẩy con người nói chính là miệng khoác mồn điêu a.

Nam Thiên Vân cảm nhận được rằng bạch sắc thạch này chính là thứ quan trọng nhất trong truyền thừa , bàn hư ảo như có ma lực hấp lấy vô ý tựa hữu ý đặt lên mặt thạch bạch sắc đó kỳ dị vô cùng.

Nhưng không đợi Nam Thiên Vân rút tay ra một tin tức truyền vào linh hồn khiến hắn như bị định thân , suy nghĩ đã chình vào lại không gian chỉ có chính mình một loại vong ta cảnh giới.

Viên thạch cao tầm hai trượng này hóa ra tên là Vô Tự Thiên Thạch , là vũ trụ bảo vật , nói chính là tảng đá thông vũ trụ ghi vũ trụ thông tin tất cả người cần , đương nhiên bây giờ Nam Thiên Vân chỉ có thể điều động trong phạm vi cảnh giới của mình mà thôi , cảnh giới càng cao thì thông tin được mở sẽ ngày một nhiều hơn rất lợi ít.

Đọc xong thông tin tảng đá Nam Thiên Vân nhanh chong quay về thực tại vong ngã trạng thái đã tắt a.

"Đinh , túc chủ nhận hoàn thành nhiệm vụ ẩn : Nhận Lấy Vô Tự Thiên Thạch.

Phần Thưởng : Tiên Thiên Đạo Quyết"

"Đinh , túc chủ mở ra vô hạn nhiệm vụ : Tăng Cấp Vô Tự Thiên Thạch.

Phần Thưởng : Tùy Vào Túc Chủ "

Đột nhiên hai đạo âm thanh vang lên khiến Nam Thiên Vân hơi giật mình nhưng nhanh chóng trước mắt hiện màn ảnh số liệu hóa chữ viết.

"Nhiệm vụ ẩn là gì Tiểu Thanh ?"

Nam Thiên Vân lần đầu tiên biết đến , mặt hơi cổ quái nhìn bảng số liệu ý niệm hỏi

tiểu khí linh.

"Nhiệm vụ ẩn cũng như tên thường thuộc loại bất ngờ cũng chia làm hai loại , loại một khi đụng một cách đột nhiên sẽ xuất hiên và thiếu chủ chỉ cần làm theo , loại hai là khi túc chủ hoàn thành mới hiện lên thông và ban thưởng luôn a"

Tiểu Thanh không biết từ đâu chu ra ngoài bên vai phải Nam Thiên Vân giải thích tỉ mỉ từng chút một.

Nam Thiên Vân cũng gật gật cái đầu ra hiệu đã hiểu còn mặt nhìn ghi chú nhiệm vụ mới.

"Vô Tự Thiên Thạch sẽ theo túc chủ mà tăng cấp cứ mỗi kỳ lại tăng cấp một lần còn tăng mạnh mẽ hay yếu sẽ được phần thưởng khác nhau"

Nam Thiên Vân nháy mắt hiểu ra mắt bắn ra kinh hỉ chi quang sáng như sao trời nhìn vào giờ hắn không cần Tiểu Thanh giải thích cũng có thể hiểu được cái gọi là nhiệm vụ vô hạn này rồi.

Còn cái Tiên Thiên Đạo Quyết hẳn là trúc cơ mới dùng còn lâu lắm nên hắn cứ mặc kệ à chảng quan tâm.

Không nói đến hệ thống nhiệm vụ và phần thưởng Nam Thiên Vân cảm nhận được độ hòa đồng của mình và Vô Thiên Không Gian này rồi tựa hồ hắn như Không Gian Chi Chủ vậy vốn vô pháp không chế không gian bây giờ muốn chỉ là nhất niệm.

Nam Thiên Vân cũng giải nghi hoặc tại sao Lăng Thiên Tà có thể tạo ra một bộ công pháp tuyệt đỉnh như Nguyên Quyết này rồi với chí bảo này thông tin vũ trụ rồi không có thu hoạch thì chết vì xấu hổ cho xong luôn a.

Hắn bây giờ chẳng cần thông tin gì cả cũng không nghi hoặc lắm , nhanh chóng hồn bay ra ngoài Vô Thiên Không Gian linh hồn bay về với thể xác.

. . . . .

Bên ngoài canh phòng trắng tinh tương , với chiều dài rộng rất thoải mái , Nam Thiên Vân vốn đang nhắm mắt lại thiền định đột nhiên mở mắt nhìn khắp căn phòng như dò xét tình hình.

Nhưng đập vào mắt hắn là một bồng lai tiên cảnh khiến hắn hứng thú không thôi ngắm nhìn a.

Cách đó không xa bốn mỹ nhân gồm hai tỷ muội lâm gia và cô cháu lăng gia đang ngồi đối mặt nhau , mỹ mạo ai ai cũng tiên thiên tuyệt sắc , khí chất khỏi phải bàn mỗi người một kiểu như xuân hạ thu đông khác nhau.

Nhưng không quan trọng ở đó mà là bốn nàng đã thay mặc bốn bộ đồ mà Nam Thiên Vân đã chuẩn bị , mái tóc điều mượt mà như thác đổ ra phía sau lưng.

Nam Thiên Vân nhìn một chút cũng tính ra mình hẳn vào đó khoảng mười canh giờ rồi hèn gì thấy vậy a , rơi vào trạng thái vong ngã một hồi tựa như tuế nguyệt vậy.

Nam Thiên Vân lại nhìn ngắm bốn nữ tử mỹ mạo tiên thiên cùng hắn có quan hệ mập mờ a , bốn nàng như hiệp định được điều gì đó mặt điều vui tươi như hoa nói như bạn tri kỷ khiến Nam Thiên Vân không khỏi kinh ngạc như hắn cũng chả hỏi việc nữ là họ lo dù hỏi chưa chắc đã nói a , bốn người tựa như không biết Nam Thiên Vân đã thu công thoát luyện.

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 197

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.