Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3437 chữ

Một buổi trưa mùa hè, cái năng nóng diệu nhẹ được xử lý chiếu vào khu 5 xầm uất, mặt dù Đạo không, không cảm thấy nóng cho lắm vì hắn đang ở trong phòng lạnh trong một chuổi cửa hàng tiện lợi.

Giờ đây hắn đang khá mệt, vì một mỹ nhân tóc lam đang dùng đôi mắt lam thanh thúy như pha lê phát sáng sau lớp kính râm, nụ cười và gương mặt lanh lãnh sau lớp khẩu trang, đang nhìn hắn

"Thật là trùng hợp nhỉ?"

Cô ta chớp chớp mắt đẹp nhìn đạo không, đang mặc quần áo bán hàng xanh xọc trắng cùng cái mũ lưỡi trai đang đứng sao quầy thanh toán.

Đạo không cười cười nụ cười công nghiệp, dù sao khách hàng vẫn là thượng đế thời nào cũng vậy.

"Quý khách muốn thanh toán, hay tư vấn mua hàng ạ!!"

Đạo không thói quen nói câu tư vấn, và dùng Aruna chuyển một số mục sản phẩm giảm giá và sản phẩm mới cho khách hàng

Cô gái nhìn nhìn đạo không cười nói

"Tui muốn mua thuốc lá, cậu có loại K5 không"

Đạo không bất ngờ, mà nghĩ lại thì con gái bây giờ hút thuốc lá cũng không có gì lạ, vì hắn cũng bán khá nhiều cho mấy người phụ nữ.

Mặt dù bây giờ thuốc lá không gây nghiện như xưa nữa, chính phủ cấm bán thuốc lá có chất gây hại mà họ kiểm soát nó nghiêm ngặt lắm.

Do đó mấy công tuy bây giờ sản xuất thuốc lá chỉ có mùi chứ không có chất j hết nửa.

"K5 ấy ạ?, nhưng quý khách đủ tuổi chưa ạ cửa hàng chúng tôi không bán thuốc cho người chưa đủ 18?"

Đạo không cười cười, như sẳn sàng tư vấn thân hiện nghe câu trả lời của khách hàng.

"À thì tôi chưa đủ tuổi, nhưng chị của tôi nhờ tôi mua dùm"

Cô gái tóc lam trả lời câu hỏi của đạo không, hắn cũng không bất ngờ cới câu hỏi này.

Hắn tiếp tục cười nói

"Nếu quý khách mua cho người thân có thể cho gửi cho tôi thông tinh của người cần mua và thông tinh xác nhận,

Cô gái tóc lam bất ngờ, vì mua thuốc lá lại gắt rối như vậy. Cô lưỡng lự nhìn hắn nói

"Không có vì lần đầu tôi mua thuốc lá với lại mua vì để tạ lỗi với chị ấy nên?"

"Vậy thì tôi không giúp gì được cho cô được ạ?!! Đó là quy định của cửa hàng. Nhưng cô có thể mua mấy sản phẩm khác để tạ lỗi với chị ấy, ví dụ như đồ ăn vặt, kẹo, hoặc tùy cô mua mấy thứ mà chị cô thích"

Cô ấy gật gật đầu như có suy nghĩ. Đạo không, không vội vì cửa hàng bây giờ có thanh toán tự động công việc của hắn là tư vấn và quản lý của hàng này thôi

Hắn quét Aruna lại đưa thông tin sản phẩm cho một khách hàng khác trong khi cô gái xinh đẹp đang suy tư

Nhưng suy ngĩ được điều gì đó, cô ta bún tay cái bốp dùng Aruna tra cứu thông tin sao đó nhìn lại Đạo không

"Tôi nhớ rồi chị muốn mua một chiếc xe Mex 150lc, ở đây cậu có không"

Đạo không ngớ người, tự hỏi cô ta chui ra từ xó nào, hắn ngượng cười nói

"Xin lỗi quý khách. Ở đây chúng tôi không có bán ô tô ạ, nếu quý khách thì cách đây 500m có một của hàng bán ô tô qúy khách có thể đến đấy!?"

Đạo không cười, nhưng tâm thì thầm đéo m con điên.

Chiếc xe ấy gần mấy tỉ, mấy hôm trước hắn nghe thanh sang có nhắc tới.

Nhưng cô gái đó cười tỏa nắng nhìn Đạo không

"Ohh cảm ơn cậu, mà nhìn cậu tốt bụng thật đấy, chúng ta cũng có duyên gặp mặt nhau nữa"

Cô ấy đưa tay lên ngực thìn về phía cậu,

Chiếc váy trắng và máy tóc lam óng ánh bay trong gió, tạo ra một vẽ đẹp ngây thơ thuần khiết xuất hiện trước mặt đạo không.

"Tôi là luyện kỳ an..."

"Tôi là kỳ thanh"

Giọng nói trong vẻo như một khúc tấu của trời cao trong gió, trong trẻo như pha lê vang lên

"Tên của cậu là gì?"

"Rất vui được gặp cậu"

Hắn ngơ ngác trong vô thức hắn nhớ lại cuộc gặp một người vào ấy.

"Tôi là...."

Hắn vô thức trả lời trong tiềm thức nhưng rất nhanh hắn tỉnh lại

"Thanh sang, đó là tên tui"

Đạo không trả lời trong khi cười, cô gái nhíu mày nhìn trên ngực hắn có một chiếc thẻ nhân viên

Hoàng Đạo Không

Kỳ an nhìn hắn không vui nói

" rõ ràng tên anh là đạo không mà"

Kỳ an nhìn hắn với ánh mắt chất vấn

Đạo không nhún vai trả lời

"Tại sao tôi phải nói sự thật, chúng ta mới chỉ gặp hôm nay mà"

Kỳ an xoa càm nhìn hắn

" thì ra anh là người kiểu không muốn kết thân với người lần đầu gặp mặt à?"

Đạo không cười cười nhìn kỳ an triển chủ đề mà không để ý đến cô

"Xin lỗi nhưng quý khách đã chọn được hàng chưa ạ cần tôi tư vấn không ạ"

Đạo không hỏi máy móc đây là lần đầu tiên trong đời hắn muốn đuổi khách đến thế

Ù ù ting cạch. (Cảm ơn quý khách. hóa đơn thanh toán và lịch sử giao dịch sẽ được gửi đến Aruna của bạn)

Tiếng Al tự động thanh toán phát ra từ khu tính tiền tự động của cửa hàng phát ra.

Hầu hết bây giờ đều giai dịch tự động thôi, nếu có thì chỉ có những tư vấn viên cho người thiếu hiểu biết về công nghệ bây giờ chủ yếu là những người già họ khôn rành về các thiết bị máy móc thông tin bây giờ

Nên mấy có người tư vấn và phục vụ họ chuyên quản lý sắp sếp của hàng như Đại không đây, bởi vậy mới nói dù có tiếng bộ đến đâu máy móc vẫn sẽ không hoạt động tốt nếu như thiếu con người.

Thời đại này họ luôn nói rằng kiến thức,con người,máy móc. cộng sinh với nhau tạo nên sự phát triển của thời đại

Cho nên dù phát triển đến thế nào con người cũng cần mưu cầu tri thức, học hỏi không ngừng để tạo ra công nghệ máy móc để mưu cầu sự phát triển của tương lai nhân loại

Con người nói họ phát triển dựa vào AI là một sự lười biếng ngu dốt, nhưng ít ai hiểu những kẻ lười biếng luôn biết cách tạo ra cách để cho họ có nhiều thời gian để lười biếng hơn.

Siêng năng không phải ngu ngốc, nhưng siêng năng lại bị kẻ lười biếng thao túng mới chính là kẻ ngu dốt.

Nhữnh kẻ đó Chỉ là quân cờ trên bàn cờ của những kẻ biết tận dụng họ.

Trở về thực tại, thanh ly trong cuộc sống nhàm chán của hắn chỉ theo nột khuôn khổ cười với kẻ mà hắn cố ý tiếp cận, ghét những kẻ đeo mặt nạ cố ý tiếp cận hắn, hết lòng vì những kẻ hắn nắm rõ trong tay.

Suy cho cùng phép ứng sử với người với người như những ván cờ vậy. Lợi 1 hòa 1.

Đối với hắn con người tiếp cận người khác lúc nào cũng có mục tiêu, lúc nào cũng chủ động đưa họ vào ván cờ mà người tiếp cận dựng lên

Nhưng đối với cô gái trước mắt này, luyện Kỳ An nhỉ, hắn không đọc được cô ta

Vì cô ta quá ngốc. Không, vì bản năng của hắn mách bảo cô ta xa lạ và cũng quen thuộc

Hắn đã đi các ván cờ đã lặp đi lặp lại trong phép ứng sử trong sách về nghệ thuật thao túng, điều vô dụng với cô ta

Sách đúng, hoặc hắn sai, hoặc sách điểu.

(Không còn một khả năng nửa, cô ta là loại giống hắn hoặc cô ta ngây thơ)

Đạo không lắc đầu, hắn tin là sách đểu rồi.

Vote 1* lừa đảo mới được.

Hắn thầm nghỉ.

"Eto, quý khách muốn mua gì không ạ, hôm nay trứng giảm giá 35%, xúc xích con heo mua 2 tặng 1...."

Hắn cười công nghiệp khi tư vấn cho cô ta, nhưng hắn không biết rằng nụ cười của hắn dần khó coi hơn, hắn sắp phát hỏa đến nơi

(cái con này biết giả ngốc, hay ngu thật vậy trời)

Đạo không thở dài hắn muốn trầm cảm đến nơi rồi.

"Này Đạo Không hay cậu giúp tôi mua con mec150lc được không"

Kỳ An nài nỉ hắn như đã quen thuộc từ lâu.

Hắn vuốt ngực bình tỉnh không động khẩu với cô ta, quân tử không chấp nhặt với nữ nhi. Trong một cuốn sách đã nói như vậy.

Đạo không hầm nghĩ làm cách nào để đuổi khéo cô ta, để đuổi khéo cô ta.trong thời gian suy tư đạo không lờ cô ta trong khi hắn vẫn đang tư vấn cho người khác theo bản năng.

Xong vụ này hắn sẽ đốt giấy rải muối trừ tà bước qua lò than, trong một quyển sách những điều lưu tâm khi ra đường gặp vận rủi mà hắn từng xem qua

Đối với hắn con đĩa kia chính là vận rũi cần trừ uế khí, mặc dù suy nghĩ rất lâu hắn cũng nghĩ ra một kế, người ngây thơ nói chuyện vời người ngây thơ sẽ dễ nói hơn vì cùng tần số mà

Hắn là người thích thử nghiệm nên sẽ chơi một ván cờ mới với cô ta.

"Này quý khách!?"

Kỳ an nghe đạo không nhắc đến cô cười rạng rở nói

"À cuối cùng cậu cũng chịu để ý đến tôi, tôi tưởng cậu lờ tôi rồi chứ"

Kỳ la cười nhưng khi thấy mình quá lố nên cô chỉnh thái độ hờn giỏi như

( hm, không thèm. Ngươi cố ý không để ý đến ta, ta cũng không thèm để ý đến ngươi)

Đạo không giật giật chân mài, thầm nghỉ như ta thèm để ý đến con đĩa nhà ngươi chắc

Hắn cười cười đáp laị Kỳ An

"Sao tôi không để ý đến quý khách chứ, uh... Bạn kỳ an đúng không tôi năm cuối cấp 3 hình như dáng vẻ của cậu cũng bằng tuổi tôi rồi nên, chúng ta là bạn nhé"

Đạo không mỉm cười nói

"Tôi năm nhất đại học rồi"

Kỳ an trả lời cọc lóc, Đạo không giật hót thầm nghĩ hóa ra là bà già. Nhưng hắn cười cười làm ra vẻ không bất ngờ như đã biết trước nhìn kỳ an.

"Quý khac..., à à tôi sinh lỗi chị An nhưng trong chị trẻ quá không hợp với vẻ ngoài của chị nên tôi nghỉ chúng ta thích hợp làm bạn bè hơn dù sao em sinh chưa tới tháng giêng mà"

Đạo Không cười ngây thơ nói như đó là lời thật lòng của hắn vậy. Hắn thầm nghỉ diễn đỉnh vậy chắc ngây thơ như cô ta sẽ tin thôi

Kỳ an ba chấm nhìn tôi thờ hững với ánh mắt có chút ờ như tôi chưa từng biết mặt cậu vậy.

Mà đúng hắn chỉ mới gặp kỳ An trưa hôm nay thôi mới 3 tiếng trước chứ mấy.

Đạo không ho khan làm vẻ mặt trong sáng pha chút ngây thơ nhìn kỳ An đang nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ, giờ hắn đã biết cô ta là người thích giả ngốc giống như hắn rồi

Nhưng như vậy hắn phải diễn kịch. Một là để cô ta rời đi sẽ hòa, hai hắn diễn cho cô ta mua đồ thay thế ở cửa hàng không còn ý mua con xe đó nửa hắn sẽ thắng, nếu cô ta không để ý vẫn bám theo hắn sẽ thua, cô ta cũng sẽ thua 1 nhưng lời 1.

Được thôi hắn sẽ thuyết phục cô ta mua đồ thay thế là được khỏi phiền phức.

Kỳ an gật gật khi nghe đạo không nói hắn sinh trước tháng giêng cô cũng sinh vào cuối năm nên, cũng có thể tính là hắn và cô cùng tuổi.

Nhưng cái tên trước mắt cô đây thì thái độ cứ xoay liên tục. Như muốn tránh xa cô ra vậy.

(Một tên nhóc thú vị)

Kỳ an thường không ra ngoài tiếp xúc quá nhiều quan huệ cá nhân, nhưng các loại người tiếp xúc cô qua quan huệ công việc thì cô hiểu rõ.

Loại người gặp thì chỉ có thái độ xã giao và thống trị thôi. Nên cô cũng không ngạc nhiên về thái độ ngoay ngoắt của cậu ta.

(Xã giao đúng chuẩn sách giáo khoa)

Đó là lời đánh giá của kỳ an tới đạo không.

" vậy bạn đạo không nhỉ, nhưng dù sao tôi lớn hơn cậu, nhưng hỏi tuổi tác của con gái vào thời đại này thì khá khiếm nhã ấy nha"

Kỳ an cười cười nói tiếp.

" nếu cậu thấyphiền thì không cần lo cho tui đâu. Chị tôi sẽ đến đón tui nhanh thôi..."

"Phiền chết mẹ tôi luôn ấy chứ!"

Đạo không trả lời ngay tắp lự, kỳ an nghe thấy thế thì trợn mắt nhìn hắn

,thấy kỳ an nhìn mình hắn thấy mình quá lố chỉnh thái độ và kho khan.

"Hư hự, lúc nãy quý khách lúc nãy muốn mua thuốc lá phải không ạ"

Đạo không hơi luốn cuốn nói.

"Tôi tưởng lúc nãy bạn bằng tuổi tôi nên, tôi mới nói cần phải xác nhận tuổi tác của bạn nên bạn chủ cần cho tôi xác nhận thẻ sinh viên thì sẽ mua được ạ"

Mỹ nhân xinh đẹp tóc lam nhìn hắn với ánh mắt phán xét, cô thở dài, vốn cô muốn đến đây mua thuốc lá để tạ lỗi với quản lý cuản mình.

Kỳ an nhớ đến cô quản lý của cô là người nghiêm túc, rất cứng nhắc trong việc cô ấy cũng thích thứ gì ngoại trừ một loại kẹo có hình thuốc lá

Kỳ an nghe nói quản lý của cô từng là người nghiện thuốc lá, thỉnh thoảng cô cũng thấy người quản lý của cô hút thuốc ở một góc ở khu hút thuốc.

Nhưng đa phần cô ấy luôn ngậm một điếu thuốc kẹo thường xuyên trong công việc và khi đi với Kỳ An

Nên cô muốn đến mua loại kẹo giả thuốc lá để tạ lỗi cô ấy vì đã tùy tiện ra ngoài.

Hôm nay cô cũng sẽ một công việc quan trọng vào tối hôm nay.

Vậy mà khi vào của hàng tiện lợi gần chổ công việc tối hôm nay cô đã thấy chàng trai mà cô va phải lúc ở tàu điện.

Cô nói muốn cậu ta mua thuốc lá, thì cậu ta hiểu lầm cô muốn mua thuốc lá thật, nên mới có chuyện rối loạn như thế này đây.

"Kẹo, thật ra thứ tôi cần là kẹo giả thuốc lá cơ"

Đạo không nghe thế chỉ cười bất đắc dĩ, có lẽ hắn đã không nghe cô ta nói kĩ hơn.

Trường hợp này mấy ngày đầu làm công việc bán thời gian hắn thường gặp, giờ thì cũng thi hoảng cũng xảy ra.

Hắn xấu hổ chết mất, thì ra hắn là người sai ngay từ đầu

Nhưng nước cờ đã hạ nên không thể đi lại.

"Vâng thuốc lá kẹo ở quầy 2 phía trước đấy ạ!"

"Lấy giùm tôi 10 gói"

Kỳ an trả lời cộc lóc. Đạo không cười haha và bước đến quầy 2, hắn với lấy một lóc thuốc lá kẹo ở trong góc khuất.

Vì tránh ảnh thưởn xấu đến trẻ em, mấy thứ kẹo có hình thù kì lạ thường sẽ để ở trên cao, khuất mắt, để tránh ảnh hưởng xấu đến con nít.

Còn mấy hộp kẹo bắt mắt bình thường sẽ được trưng bày ở kệ để thu hút bọn trẻ

Đạo không tiến tới khu đồ ăn vặt lấy 10 hộp kẹo hình gói thuốc nhãn hiệu giống với thuốc lá k5.

Sau đó đến quầy thanh toán, hướng dẫn kỳ la tới quầy thanh toán tự động.

Kỳ an gật đầu cảm ơn đạo không, rồi cầm lấy mấy hột kẹo đến quầy thanh toán, hắn cũng quay ra chỉ dẫn và giới thiệu các mục hàng giảm giá cho các khách hàng khác.

Một lúc thanh toán xong kỳ an trở lại nhìn hắn cảm ơn.

Cô ta lướt ngón tay ngọc lên không khí điều khiển Aruna trước mắt hắn cười nói.

"Cái này là quà tạ lỗi lúc nãy đã va vào cậu, chào nhá."

Kỳ an ra hiệu vẫy vẫy tay trào tạm biệt.

"Nhớ ủng hộ tôi đấy nhá"

Đạo không ngơ ngác nhìn bóng lưng chào tạm biệt hắn từ từ đi ra cửa hàng.

Đạo không nhìn cô ta một lúc lâu. Nhìn vào màng hình Aruna của hắn.

Một lá thư hiện lên trên ứng dụng, đạo không tò mò mở tin nhắn ra, thầm nghĩ sao cô ta lại biết số liên lạc của hắn.

Bám đuôi à. Đạo không tuy nói hắn là đẹp trai gì như hắn tự tin sắc đẹp của hắn một chín một mười với các hot boy mới nổi trên mạng bây giờ cả.

Hắn "ai da" cảm khái một tiếng, tự sướng rằng có một cô gái đang theo đuổi hắn, làm đạo không cảm thấy sức quyến rũ của hắn bây giờ cũng có đất vụng võ đây mà.

Nhưng rất nhanh hắn nhìn lại bức thư mà mỹ nhân kỳ an đưa cho hắn là một tắm vé cùng một tin nhắn chúc mừng và mời hắn tham gia vào cuộc thử nghiệm tối hôm nam tại công viên khu 5.

Công viên khu 5 cách cửa hàng hắn chỉ 500m

(Thì ra đây là vé thử nghiệm Vũ tiên, trong lúc đó kỳ la cũng sẽ biểu diển vào tối hôm nay)

Đạo không rùng mình nhớ đến mỹ nhân tóc lam kỳ an.

Hắn nhớ lúc đó khi đi ra cửa vô ta đã vẫy tay và muốn kêu hắn nhớ ủng hộ cô ta nửa.

Đạo không ngơ ngác sững sờ

(Không lẽ, cô ta là đại minh tinh kỳ la đó sau)

Hắn lắc đầu hắn ta có hơi khó tin, tuy hắn có nghe nhạc của kỳ la nhưng chưa hề coi MV hay xem cô ta biểu diễn bao giờ.

Hắn đơn thuần chỉ theo thiệu ứng đám đông thôi. Chỉ cần nhiều người biết đến bạn, bạn là người nổi tiếng, người đó cũng sẽ biết đến bạn dù cho người đó có quan tâm đến bạn hay không. Thì bạn cũng đã mặc định là người nổi tiếng cho dù người đó có biết bạn hay không

Đó đơn thuần hắn biết kỳ là theo mấy lời trên mạng và nhạc của cô ấy trên bxh toàn quốc thôi.

Đạo không tuy bất ngờ nhưng hắn cũng không kích động như những fan cuồng khác

Hắn rất nhanh chú ý nhấn vào tấm vé.

Ngay lúc đó một ứng dụng game đã lâu không đụng của hắn bổng chốc hiện lên.

Nguyệt Thần đã có bảng cập nhật vui lòng cài đặt.

Đạo không bất ngờ, nguyệt thần là một trò chơi cần kết nối Aruna với thiết Bị AR một game thực tế ảo nó đã sốt trên toàn cầu suốt 5 năm nhưng nó đã bất ngờ thông báo đóng cửa 2 năm trước

Đạo không đã có khoản thời gian chơi Nguyệt thần suốt 3 năm, nhưng khoản thời gian 2 năm trước cuộc sống của hắn đã bị đảo lộn

Hắn đã không đăng nhập suốt khoản thời gian sắp đóng cửa đó và cũng hắn đã quên trò Nguyệt thần đang còn ở trong Aruna của hắn.

Game cũ được được mở lại với cái tên mới, đạo không nhíu mài, nhưng một lúc hắn không để ý và chấp nhận cập nhật

Bạn đang đọc Vũ Tiên sáng tác bởi Saiya_yuuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Saiya_yuuki
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.