Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2275 chữ

Một lúc lâu sau khi cơn dày dò bất chợt từ phản phệ gây ra, tuy Đạo Không cảm thấy cơ thể của mình đã thật sự khá hơn

"Tuy vậy cơ thể của mình vẫn cảm thấy nặng nề và có chút bức bối"

Thật vậy ngoài bây giờ phải cần làm quen với cảm giác thít thở mới ra, hắn còn phải phân thần giám sát luồn nội khí nhìn như đã im lặng trong cơ thể của mình

Đạo Không thật sự cảm thấy các luồn năng lượng đã chưa thề chuyển thành nội lực mà vẫn còn tồn động lưng lững di truyển chậm chạp không thể duy chuyển ở các khiếu nguyệt của mình

Vì là con của nhà nghiên cứu y học, tương lai cũng muốn thi vào đại học y khoa nên hắn biết cấu trúc cơ thể của mình bất thường ở đâu và cần gì

Sau cùng cơ thể chỉ là một cỗ máy sinh học, hư ở đâu chỉ cần biết y khoa là có thể sữa chữa được thôi

"Để xem nào, tuy đã đều chỉnh nhịp thở và tạm thời kiểm soát được nội khí nhưng cảm giác nặng nề từ duy chứng thừa nội lực dẫn đến tồn động khí ở các cơ khiếu nguyệt khiến cho cơ thể của mình đau nhức và xảm giác nặng nề như mặc giáp sắt vậy,..."

Đạo không nghĩ thế thì liền vẫy vẫy tay thuận dồn lực cơ bắp đấm ra một quyền hết lực, kình phong phát ra một tiếng ầm xung kích như búa tạ đánh vào cánh cửa phía trước

Một cảm giác nhẹ nhỏm phát ra từ cơ thể phát ra khi đạo không tung quyền. Quan sát phản ứng ấy hắn gật đầu hài lòng không ngoài dự kiến

"Đúng là chỉ còn cách luyện thể là có thể khắc phục được tình trạng của mình bây giờ, tuy nhiên phát lực có thể tống ra luồng năng lượng tồn động"

Có cảm giác không đúng, tuy năng lượng vẫn còn tồn đọng trong cơ thể, nhưng hắn không hề cảm thấy luồn lực lượng của nội khí đang phân tán trong cơ thể của mình không thề chuyển hóa thành nội lực theo mình biết

Theo các thông tin nói về nội khí mà hắn biết, khi khí nội chuyển hóa trong cơ bắp nó sẽ cường hóa các cơ trong cơ thể biến nó thành nội lực

Đạo không nhíu mài suy tư rồi đầm liền mấy quyền vào không khí một lần nữa, tiếng ầm ầm phát ra như tiếng búa tạ đập vào cánh cửa

Nó lung lay một chút như một có ai đó đánh liền mấy cú rồi ngừng lại, Đạo không rên lên có chút thoải mái, hắn vào trạng thái hiền định kiểm tra cơ thể của mình thấy không có gì bất thường và luồn nội khí không thoáng trong cơ thể của mình thì gật đầu hài lòng

"Tốt tuy tình trạng phản phệ đã không còn, nhưng mình phải liền tập luyện cơ thể mới may ra có thể theo kịp sự phảt triển của nội khí trong cơ thể của mình"

Nghĩ đến chỗ tập luyện, hắn cười nhớ lại phòng gym với đầy đủ với trang thiết bị ở nhà của mình, thì thở dài một hơi không nghĩ tới nữa liền đứng lên rời khỏi phòng

Nhưng khi đó

"Khịt, khịt, vãi cả.... Hôi thế cái quái gì vậy!??, tên nào ăn táo bón nặng"

Đạo không nhíu mài cau có nhìn xung quanh tìm kiếm cái mồi hối rữa xác chết ộc vào mũi của mình, nhưng khi bình tĩnh lại thì thấy mùi khó chịu ấy hóa ra là phát ra từ cơ thể của mình

Hắn cười ngượn, hóa ra là mình, nhìn lại từ bao giờ chiếc áo trắng của hắn từ bao giờ đã biến thành một màu đen hôi tanh ướt sũn

Hắn liền xấu hổ xoa xoa má của mình, may không có ai ở trong nhà vệ sinh, nếu không với xái tính cách sợ chú ý và đám đông của hắn thì sẽ khiến hắn độn thổ mất

Đạo không bước ra khỏi nhà vệ sinh, đi đến chỗ phòng thay đồ ở hồ bơi để lấy bộ đồ dự phòng được đặt ở tủ đã chuẩn bị sẳn rồi tắm rửa thay đồ

Chuẩn bị mọi thứ xong thì tiết thứ ba đã kết thúc, tiếng trống phát giờ giải lao đã đến, bước ra khỏi phòng thay đồ hắn ưỡn ngực vương vai vỗ vỗ xái bụng rỗng mấy ngày nay không chịu ăn thứ gì rồi nói

"Cuối cùng cũng đói rồi à? Chật chật, cũng may mấy hôm nay có lấy suất ăn nếu không thì lại tốn mấy việt tệ rồi"

Nghĩ vậy hắn liền tới lớp tìm trong cặp của mình lấy vé ăn nhưng không thấy, chỉ thấy ở chỗ bản của mình có đặt một cái camera. Vcòn cặp của hắn thì có thể nằm ở phòng y tế rồi

"Có lẽ là vậy rồi, đây đúng là cách hành sự của giáo sư Hoa rồi"

Đạo không cười khổ, hắn cầm lấy chiếc camera lên rồi sao chép dữ liệu đã được ghi sao chép vào gửi qua Aruna của mình, rồi bước lên tầng 2 của tầng giáo vụ gặp cô Phương đang quản lý ở đó kí tên trao trả lại camera

Bước qua 2 phòng kế bên là phòng y tế, liếc sơ vào trong căn phòng có vẻ là không có ai. Đạo không ngó ngó trong căn phòng trắng có hơi mùi thuốc sát trùng xem cặp của mình quăng ở đâu

Tìm một lúc thì thấy chiếc cặp hắn đang nằm ở trên một chiếc giường nằm ở góc, hắn bước tới muốn lấy cặp của mình lấy phiếu ăn trong ấy, hắn cười cười vui vẻ quẩy chiếc cặp quay ra muốn bước ra khỏi phòng thì

"Em chỉ cần đưa thuốc này cho cậu ta là được, nếu tình trạng của cậu ta không bớt thì em kéo. Cậu ta lên đây để tôi kiểm tra sơ qua"

"Vâng, em biết rồi, mà đãng lẽ cậu ta ở đây từ lúc tiết đầu rồi,... A, cậu ta kia rồi, Này bạn học Hoàng cậu đã ở đâu trong 3 vừa qua vậy"

Tiếng nói ngạc nhiên từ căn phòng kho phát ra từ sau lưng phát ra của Đạo Không, chất giọng thanh thúy phát ra từ một thiếu nữ phát ra từ phía sau gọi hắn

Đạo không vui vẻ cầm hai vé ăn trên tay, quay lại theo bảng năng về phía sau theo tiếng gọi

Nhìn lại phía ấy hắn thấy một mỹ phụ trung niên khoản tứ tuần đang mặt dồ giáo viên khoác lên chiếc áo trắng của nhân viên y tế, đó là giáo sư La chịu trách nhiệm quản lý y tế và tiết sơ cứu

Người còn lại là thiếu nữ, Đó là một bạn học nữ có một gương mặt đẹp và đôi mi thanh tú, nàng có mái tóc đen và đôi má phủn phỉn cùng với đôi môi anh đào, thân hình của nàng thì cân đối chỗ cần đầy thì đầy, chỗ cần lõm thì lõm nhất quá là đôi hồng đào trước măt nói sao nhỉ có thể nói là phát triển quá cân đối rất hợp với thân hình và vòng eo của nàng

Nhưng có vẽ là hơi đáng tiết, tuy có vẻ vẻ ngoài xinh đẹp là thế nhưng nàng lại mang cái gọng kính cận một phần nào đó phong ấn nhan sắc thật sự của cô nàng

Nghĩ là vậy chứ Đạo không thực sự không quan tâm tới nàng ta cho lắm, hắn xoa xoa thái dương của mình nghĩ xem đã gặp cô nàng chưa

Nghe giọng của cô nàng chắc cô ấy thật sự biết hắn.

Giáo sư La thấy biểu cảm của hắn thì phì cười nói với cô nàng

"Xem kìa người mà em quan tâm, còn không nhớ em ra là ai nữa, mà bạn học này nếu đã khỏe thù báo cho người ta một tiếng, để lớp trưởng Trịnh đây chạy đôn chạy đáo tìm em đấy"

Nghe lời Giáo sư La nói, Đạo không bất giác xấu hổ, ấy nấy nhìn lại lớp trưởng Trịnh rồi xin lỗi nàng

"Làm phiền bạn rồi Lớp trưởng Trịnh, tớ xin lỗi vì đã không báo trước, ưm thì, còn sức khỏe là do em mấy hôm trước em bị trúng thực nên,... Sáng giờ em phải đi tiêu nên đã bớt rồi ạ?"

Đạo Không lại xoa xoa gáy của mình rồi cười gượn gạo, giờ đây hắn chỉ muốn đấm chết mình, thật xấu hổ khi giải thích chuyện không đâu trước mắt người khác, mặt dù đúng là sự thật mấy hôm nay hắn khá thảm do phản phệ và làm bạn với nhà wc khá thường xuyên

Nghe lời giải thích của. Hắn bạn học trịnh có hơi đỏ mặt, chắc do cô nàng tưởng tượng ra thứ gì đó

Còn giáo sư La thì nhìn thái độ của 2 người thì oh lên châm chọc thầm nghĩ đúng là thanh xuân, nghĩ về mình cô thấy quảng thời gian trước của mình cũng không kém rồi mĩm cười xoa xoa chiến nhẫn trên ngón áp út ở tay trái

Trở lại hiện thực, cô nhìn tràng trai trước mắt có nét khá anh tuấn và gương mặt trắng trông khá điển trai rồi nói

"Để tôi kê lại đơn thuốc cho em, trong thời gian này em cũng phải kiểm tra sơ qua, bạn học Trịnh nhờ em Khám cho bạn học Hoàng giùm cô nhá, cô tin vào khả năng của em"

"Vâng cứ cho em thưa giáo sư"

Nghe lời nói của hai người họ, Đạo không giật mình có hơi thắc mắc hỏi lấy cô nàng

"Này lớp trưởng trưởng Trịnh, Không lẽ cậu cũng có hứng thú với y khoa sao"

"Um, đứng vậy! Kỳ thi tuyển sắp tới tôi muốn xét tuyển vào trường y hằng đầu ở khu năm"

lớp trưởng Trịnh vui vẻ cười tươi trả lời hắn, đạo không nghe thấy thế thì cảm thấy đồng đạo thì vui vẻ trả lời nàng

"Nếu vậy chúng ta có cùng mục tiêu rồi, tôi cũng muốn thi vào trường y hằng đầu, bất quá với thành tích ngoài top 10 trong lớp thì tôi cảm thấy hơi xa xôi"

Nghe lớp hắn nói thì cô nàng lắc đầu

"Không sao, nghe nói năm nay điểm đầu vào thấp hơn mấy năm trước, tớ cảm thấy với thành tích xủa cậu chắc chắn sẽ vào được thôi"

"Hể cậu tự tin thế ư"

"Tự tin chứ, nếu cậu không phụ vào sự cố gắng của chính mình"

Nghe những lời hùng hồn của cô nàng, đạo không nhìn về nhũng lúc một mình lặng lẽ ở nhà tự mình nghiên cứu sách y học, mong một ngày có thể tiếp bước trên đường ủa bố mẹ mình

Tuy mấy hôm nay hắn bị mấy chuyện kì dị hảo huyền, như sự xuất hiện vủa những người tu tiên tự xưng là luyện khí sĩ và biết rằng tương lai nhân tộc có thể tu luyện

Không,... Không phải bây giờ hắn đang trong quá trình tu luyện đó ư, nên Đạo Không chắc rằng cái thứ gọi là người tu tiên thật sự đã xuất hiện ở trong xã hội này từ lâu, chả qua họ thật sự quá mạnh đến mức hắn đoán bộ máy chính trị của Đế Quốc hiện tại đã bị những kẻ đó kiểm soát

Nghĩ đến chuyện xa xôi không phải trong tầm với của hắn. Đạo Không lắc đầu Bỏ qua mọi thứ đó, nếu không trải qua những sự việc đó hắn bây giờ vẫn chỉ là kẻ trong vô số người bước đi theo vòng lập cuộc sống của mình

"Chắc nếu không chứng kiến mọi sự việc đó, mònh lúc này đang chuẩn bị cho kì thi cuối cấp cùng buổi thi đại học nữa"

"Hể cậu nói gì thế"

Lớp trưởng trịnh nghe lời lầm bầm hắn nói, nàng chỉ nghe vài câu rồi không hiểu gì đành hỏi lại cậu ta

"Không có gì tôi chỉ nghĩ rằng chúng ta vùng có một mục tiêi thôi"

Nghe lời hắn nói vô nàng mĩm cười tự tin đưa tay trước ngực tự tin nói

"Tôi chắc sẽ đậu thôi, nên cậu cố gắng lên nhé"

Đạo không thấy thái độ tự tin của nàng. Ai nhìn vô không rõ sẽ tưởng nằng tự ngao rồi cười cười nói

"Tôi cũng sẽ cố gắng, nên cậu cũng cố lên để chúng ta cùng nhau tới trường nhé"

Lớp trưởng trịnh nghe llời hắn nói rồi đỏ mặt nàng kho khan thầm nói trong miệng, "không công bằng"

Nhìn thái độ lạ của nàng Đạo Không thầm nghĩ cô.Nàng thú vị rồi 2 người cung nhau tiếng tớ bàn làm việc của giáo sư La rồi khám sơ qua

Sau một tiếng rình, bắp mạp, đo huyết áp, thì hắn đã hoàn toàn đựơc cho là khỏe mạnh, cũng không có gì bẳt ngờ chỉ cần hắn hiền định một lúc là có thể kiểm tra từng mạch máu trong cơ thể của mình

Có gì bất thường hay không là hắn hiểu rõ nhất.

Bạn đang đọc Vũ Tiên sáng tác bởi Saiya_yuuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Saiya_yuuki
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.