Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3362 chữ

Trời đang đổ mưa lớn, tiếng gió rào rào thổi mạnh ở ngoài trời, cơn mưa đã kéo dài được 1 tiếng cũng dần nhỏ lại như vẫn còn rào rạt muốn lớn trở lại

Một lúc lâu sau ca làm cũng đã xong, đạo không dọn dẹp và bàn giao cửa hàng cho người trực ca tiếp theo, nhìn vào đồng hồ ảo trên màn hình Aruna bây giờ đã là 9h khuya Đạo Không cảm thấy có chút mệt mỏi và buồn ngủ hắn hận bây giờ thật sự chỉ muốn ngã vào chiếc giường thân yêu ở nhà rồi ngủ thiếp đi

Oápppppp!!

Đạo không ngáp dài chảy nước mắt mệt mỏi, hắn nhìn cơn mưa còn chút rào rạt ở ngoài trời, đợi một lúc hắn thấy cơn mưa nhỏ dần rồi vào cửa hàng mua một cây dù giấy ô dầu sử dụng một lần, và kèm theo một số đồ ăn để dự trữ cho buổi sáng ngày mai, Hắn ể oải thanh toán bằng Aruna rồi rất nhanh cầm chiếc ô giấy bung ra rồi tiếng ra khỏi khu mua sắm, từ từ bước đến trạm thuê ván lướt năng lượng

Vù vù

Tiếng mưa ào ạt tạnh dần, nhưng những cơ gió xe lạnh vẫn nổi lên làm Đạo không rùng mình vì cái lạnh, nhìn bầu trời cơn mưa đen vẫn đang kéo tới làm hắn cũng hơi vội chạy tới trạm thuê ván năng lượng

Nhưng hắn thất vọng vì trạm gần khu mua sắm đã bị người khác thuê hết rồi, hắn nhớ là phải tới trạm cách đây hơn 300m mới có một trạm thuê gần nhất, thấy vậy hắn thầm than xui xẻo rồi bước đi cùng chiếc ô giấy trên tay

Ánh đèn và những con phố sáng rực sặc sỡ ở khi mua sắm ở phố trung tâm vẫn như mọi ngày làm nổi lên sự hào nhoán thật sự ở thành phố được cho là trung tâm của minh việt, nhưng hôm nay khác với vẻ hối ha ngược xôi và sự đông đúc của mọi hôm, khu trung tâm hôm nay có hơi vắn lặn hơn mọi ngày, phải nói sau cơn mưa đổ xuống khu trung tâm thực sự chỉ còn vài người lác đát cầm ô vội vả chạy trên đường giống như hắn vậy

Đạo Không cảm thấy kì quái hắn thật sự không quen với bầu không khí vắng vẻ ở nơi đây. Dù cho mấy hôm trước dù cho về trể đến đâu thì mọi thứ ơ nơi này vẫn đông đúc và trán lện như mọi hôm mới phải

Nhưng bây giờ hắn cảm thấy không khí ở đây vắng vẻ, tịch mịt đến đáng sợ, cho dù đạo không cảm thấy đèn sáng và khung cảnh vẫn như mọi ngày nhưng bầu không khí ở đây có chút quỷ dị và nặng nề nữa

Cầm chiếc ô giấy dầu đi dưới cái bầu trời tâm tối mưa rào nặng hạt hắn cứ vậy mà không để ý đến xung quanh mà cứ đi về phía trước thì bỗng. bạch!, bạch!, tiếng bước chân nặng nề phát ra ngày càng gần về phía của hắn

Đạo Không nhíu mài nhìn về phía trước hắn thấy có một bóng dáng gầy hùng thịt mang một chiếc áo choàng đen đang bước ra từ trong bóng tối của một con hẻm cụt của hai tòa nhà lớn. Tiếng gió rít rào con hẻm nhỏ từ tòa nhà đi ra thổi tung vạc của chiếc áo bào đen rách rưới thủng lỗ trổ lắc lư theo cơn gió, hắn thấy có một vết rách dài và trên mép áo bào chổ bị hủn lỗ trổ và bị rách toan ra có nhiều vết máu loan lổ ở trước ngực của vạt áo đang lắc lư đang phần phực trong gió, trông khá ưu dị và có phần gì đó rất ngầu

Trước khung cảnh này làm hắn nhớ một vài nhân vật của những bộ anime của đông đô cũng ngầu như vậy,

Người mang áo bài đen đang bước từ từ về phía hắn, đạo không bình tĩnh nhìn vào gương mặt dối phương thì thấy Đó là một thanh niên có một gương mặt đang mang chiếc mặt nạ quỷ có phong cách quỷ Atula của đại quốc, mặt quỷ hung ác có nhiều ranh nanh lòi ra từ hàm trong khá là ưu dị, đặc biệt trên mi tâm của chiếc mặt nạ quỷ đó hắn nhìn thấy có một chữ "thực" ở phía trên, hai người đang từ từ tiếng bước về phía đối phương, thanh niên lạnh lùng, hắn cũng hẫn hờ bước ngang, từng bước, từng bước, hai người tiến bước chân dậm đạp trên nước ung dung lướt qua người đối phương.

Ngay khoản khắc khi thấy chữ thực trên mi tâm của tên thanh niên ấy làm Đạo không giật mình, hắn biết phong cách chữ trên mặt nạ ấy nó là đế tự và phong cách viết lên đế văn trên mặt nạ quỷ là của một tổ chức PK khét tiếng ở nguyệt thần, cũng nói ở đâu xa trong kho đồ của hắn cũng có một cái, nhưng khi bất giác nhắc nhớ lại vụ kho đồ ấy làm trái tim Đạo không đau như cắt cầu mong con game khi ra chính thức các vật phẩm của hắn sẽ xuất hiện trở lại, nhưng rất nhanh hắn cũng nhớ ý nghĩa của đế văn của chiếc mặt có viết chử thực đó

(Một trong thành viên trung tâm của luân hồi)"tuy mặt nạ đó không giống nhưng mình nhớ đó là súc sinh của luân hồi điện"

Đạo không suy nghĩ cũng bất giác thì thầm câu cuối ra khỏi miệng của mình, làm cho thanh niên lướt qua hắn đang từ từ thò cự trảo từ tay áo bào đen rộng hùng hình của mình về phía hắn, nhưng khi nghe những lời hắn nói thầm rút tay lại rồi tăng tốc chạy về phía trung tâm mua sắm

Đạo không ngớ người một lúc lâu, hắn cũng tính hỏi thanh niên hóa trang ấy có phải là người quen của hắn không, vì hắn cũng từng tham gia luân hồi điện với tư cách thành viên đánh thuê, nhưng chưa kịp hỏi gì thì thanh niên hóa trang ấy cũng đã biết mất tâm trong một khoản khắc

Hắn cứ thế chớp mắt khó hiểu khi thấy thanh niên ấy biến mất một cách nhanh chóng như thế,nhìn một lúc lâu thầm nói "có thể mình suy tư quá nhiều" rội tiếp tục chạy đến trạm ván năng lượng tiếp theo cách đây 300m

Đạo không cứ tiếp tục đi bộ một lúc lâu, thì hắn thấy khá là kì quặc ở phía trước lại có một người hóa trang nửa xuất hiện, nhưng lần này là một trung niên có một mái tóc đen truyền được trải khá là ngay ngắn, gương mặt ông ta sáng sủa tuấn lãng nhưng lại để một chồm râu mới mọc lên thật sự là khá xuề xòa không một chút căn xứng với cái đầu dược trải gọn gàng của ông ta, còn nửa ông ta đang mặc một chiếc áo yukata màu xanh lam từ phải sang trái và chiếc đai lưng đen được buộc cẩu thả kèm combo chiếc quần soóc để lụi ra đôi chân đầy lông ra ngoài, trong khá bếch bác nhưng lại hợp với ông ta một cách lạ thường

Đạo Không thật sự không bất ngờ gì và nghĩ ông ta là người hóa trang. Bằng chứng là trên người trung niên mang theo một thanh kiếm năng lượng của quân đội trên eo của mình

Người trung niên mặc yukata xề xòa bước vội về phía Đạo không, ông ta giơ tay lên cười lớn như đã quen hắn từ lâu hớt thanh hớt hả nói

"Này nhóc, cậu có thấy một kẻ khả nghi nào mới đây xuất hiện trên con phố này không, hình dáng là một tên thanh niên mang mặt nạ quỷ và choàng một chiếc áo màu đen tiếng ra cung đường này không"

Người đàn ông dồn dập hỏi Đạo Không, ông ta có vẻ vội tìm người, hắn nghĩ dựa vào câu hỏi tìm người mà ông chú này nói tám chín phần là cái tên thanh niên hóa trang lúc nãy đi ngang qua hắn

Đạo không đứng hình suy nghĩ mất 5 giây rồi xoa tay về người đàn ông trung niên ăn mặc xề xòa trước mắt nói

"Chú cần tìm người này làm gì thế?"

Người đàn ông trung niên nghe câu hỏi của hắn là đoán ra, Đạo không đã gặp người mà hắn muốn tìm, ông ta nắm vai hắn lắc lư cơ thể hắn dồn lắc lư người hắn như con lật đật nói

"Ở đâu, cậu gặp hắn ở đâu và tên khốn đó đã đi hướng nào"

Đạo không nhíu mài lếu lưỡi khi bị người đàn ông xề xòa trong không có vẽ lực lưỡn này nắm vai làm cho hồn phiên phách đảo, làm hắn bực bội không hôi, hắn nắm tay nuốn đẩy ông ta ra nhưng khi động thủ thì không thể nào nhắc lên nổi, đôi lự chảo của ông ta như 2 cây kiềm chặt bóp vào vai hắn làm hắn hoảng sợ không thôi với combo hướng nội của hắn nữa thì thậy sự đúng là cơn ác mộng

"Đau đau, ông bác này bỏ tôi ra, bộ ông muốn giết người hay gì"

Người đàn ông trung niên

Cosplay

mang thanh kiếm của quân đội, thấy mình quá đà, hắn ta ho khan buôn tay khỏi vai Đạo không làm vẻ ấy nấy nói

" xin lỗi thanh niên vù có vẻ ta có thôi vội, nhưng mà,,," nói xong ông ta nhìn đánh giá Đạo không đánh giá rồi cười vổ vào vai hắn " haha gầy quá, thanh niên bây giờ thật yếu đuối, ta khuyên nhóc từ bây giờ luyện tập để lấy chút cơ thịt đi"

Đạo không lùi lại xoa xoa vai của mình, hắn tham thầm lão già khỉ đột này đâu ra, Tự nhiên bóp vai hắn làm suýt nữa làm hắn trẹo cả xương,câm hậm hơn là ông ta còn nhìn hắn rồi đánh giá nữa chứ, "đúng là một tên kì quặc" Đạo không chửi rủa trong bụng, nhưng hắn ó một hói quen xấu khi chửi ai trong bụng liền sẽ bất giác nói ra ngoài, nên lúc này người đang ông

Cosplay

nghe hắn nói xấu mình thì chỉ biết ngớ người nhìn hắn thầm nói (lời ngươi hốt ra ta có thể nghe thấy đấy)

Trung niên Cosplay nhìn vào đạo không đang muốn rời đi, hắn nhìn thấy bóng lưng của chàng thanh niên đang quay lại từ từ tiến về phía đối diện, nhưng rất nhanh ông liền nhớ ra việc quan trọng cần phải hỏi chàng thanh niên trước mắt đang muốn rời đi này.

Bởi lẽ tên mà ông đang tìm kiếm là một tên rất nguy hiểm, nếu cho hắn chạy thoát thì khu vực này sẽ có vài người sẽ bỏ mạng vào đêm nay, dù sao hắn cũng là một trong những kẻ khủng bố tấn công khu nghiên cứu thứ 8 và hắn cũng không phải là người thường nữa, bởi vậy chàng thanh niên trước mắt đây mới có thể giúp ông tìm ra tên khốn đấy sớm nhất có thể

Nghỉ thế trung niên Cosplay vội kéo áo Đạo không lại, hắn bị một lực kéo không nhẹ cũng nặng nhưng thật kì quái hắn không thể nào thoát nổi sức lực của ông ta, hắn bị cánh tay của lão ta, ông ta mạnh mẽ kéo lại một lần nữa làm hắn bực bội giãy giụa quát

"Chiết tiệt, ông làm cái gì vậy hả, có tin là tôi báo thiết vệ quân hay không, thả ra đồ khốn khiếp, ông biết ở đây rất đông người hay không, bới người ta có kẻ thành hung người"

Người đàn ông niên dùng cánh tay thô lớn nhất bổng hắn lên, cứ mặc cho đạo không cứ giãy dụa uốn éo như nào vẫn không thoát khỏi cánh tay ông ta

Nhìn lúc này hắn như một tiểu hài tử bướn bỉnh bị người phụ thân cao to của mình nhất lên như đã vi phạm đều gì đó, người xung quanh qua đường đàm cầm theo ô giấy với đầy đủ màu sắt đi trên đường khi thấy 2 người liền chỉ nghỉ là 2 cha con đang cãi nhau liền không quan tâm nữa

Thấy đạo không đang giãy dụa như một xon lươn trước mắt mình làm ông ta không biết bộc lộ cảm xúc gì, nhìn tên thanh niên ẻo lả này mà lắc đầu không thôi, thầm nói tên này thật sự cần phải luyện tập một chút cơ bắp

"Ehem, này nhóc không cần phải gọi thiết vệ quân đâu"

Nó xong ông ta đưa một tấm thẻ lên trước mắt hắn, trên đó là quốc kì của minh việt và một thông tin của trung niên Cosplay

Thanh quân tử, sỉ quan trung bộ cấp liên ngành. Thấy thế Đạo không trợn mắt nhìn trung niên hờ hững đang nâng hắn lên sát mặt nhìn vào thẻ ngành của mình, hắn ngơ ngác nhìn vài tấm thẻ ngành của ông ta nhìn vào mặt gương kì quặc của Thanh quân tử và nhìn vào gương mặt trong trẻ hơn trên thẻ ngành ông ta thầm nói ( uk. Giống như nước cống và nước cất vậy)

Rõ ràng thanh niên trong ảnh là một người nhìn vào là một nam tử mắt phượng tinh anh gương mặt chính khí anh tuấn, chứ không phải là trung niên xề xòa mắt cả chết chứa đầy quần thâm dưới mí kèm theo bộ râu xề xóa mới nhú chưa cạo sạch nữa, thì giống nhau ở điểm nào

Người trung niên Cosplay tên thanh quân tử, nghe lời nói xấu của hắn nói ra khỏi miệng thì hm một tiếng nói

"Nhóc đấy là thời trẻ của ta thôi, thời đấy ta muốn phục vụ cho quân đội mới học vào trường quân sự rồi mới tốt nghiệp trở thành thiết quân"

"Vậy còn bây giờ thì sau" Đạo không tò mò hắn vảnh lổ tai lên thiếu kì nói.

Thanh quân tử khi nghe hắn hỏi đúng chổ ngứa của mình, làm hắn có cảm giác cục tức không muốn bài tỏa với ai thì bây giờ đã có liền thao hao bất tiệt nói

"Vì 5 năm trước ta bị nghiện một con game, nói ra ngươi cũng biết còn gì là Nguyệt thần ấy, năm năm trước ta bỏ qua các nhiệm vụ của thiết vệ quân đắm chìm cào game nên bị cắt chức trục xuất khỏi quân đội bị kết án vài năm tù, nhờ năm đó có một số chiến công rồi được đặc xá, nếu không bây giờ ta đã có một chút thành tựu nếu không bây giờ là kẻ tù tội rồi"

Nghe vậy đạo không cảm thấy kì quái, ông ta đã bị truật xuất khỏi quân đội thì tại sao còn dám mạo nhận làm thiết vệ quân, bộ ông ta không sợ bị bắt sao.

Đạo không nghe ông kể chuyện thao thao bất tuyệt về mình, làm hắn bực tức khi nghe nói ông ta không phải là thiết vệ làm hắm cảm thấy bị tên điên từ đâu ra này xoay như con dế vậy

"Nếu ông không phải là thế vệ quân thì chào nhá tôi về đây"

Dạo không xoay người quay đầu vội bỏ đi, nhưng rất nhanh hắn bị tên khốn trung niên túm cổ lôi lại lần nữa, hắn nghiến răng kèn kẹt xoay người 360 độ tung một cú đấm về phía gương mặt của ông ta, nhưng "bụp!" một pháp đấm đấm của hắn bị bàn tay khô ráp to lớn của ông ta chụp lấy một cách nhẹ nhàn,

Thanh quân tử cười châm chọc với sự bất lực yếu đuối của chàng thanh niên trước mắt nó

"Quá yếu, ta khuyên nhóc tập luyện cơ bắp một chút, thời đại sắp tới thật sự sẽ rất khó cho những kẻ yếu đuối như nhóc đâu"

Thanh quân tử phì châm trọc hắn, đạo không thấy không biết nói sau, hắn nghiến răng bất lực với những kẻ như ông ta, nhưng rất nhanh hắn điều chỉnh tâm trạng không tốt trở lại trạng thái khuất phục không cam nói

"Này ông chú có thả tôi xuống được không, tôi sẽ dẫn ông tìm người mà ông nói"

Nghe thế người đàn ông cười ha hả buôn tay cho hắn xuống đất, nhảy xuống đạo không nhặt lên chiếc ô giấy của mình đang lông lóc dưới đất nhìn thanh quân tử trước mắt nói

"Như nói trước nếu kẻ mà ông tìm kiếm là một nguy hiểm thật ông mới thật sự là kẻ nguy hiểm, thì mọi chuyện xảy ra điều không liên quan tới tôi"

Nghe lời đạo không nói thanh quân tử gật đầu khen tiểu tử nắm bắt mọi chuyện rất nhanh, ông ta gật đầu nhìn hắn cười nói

"Được, nhưng tiểu tử mau dẫn ta đến phương hướng mà tên kia đã đi, mau lên không thể mất dấu bọn khốn đó quá lâu"

Đạo không nhíu mài, thầm nghỉ thật sự người thanh niên cosplay thật sự nguy hiểm như ông ta nói, hắn nghe Thanh quân tử cũng là một trong những kẻ khủng bố khu nghiên cứu thứ tám mới đây làm hắn có chút bất an

Nghĩ thế hắn nhìn thanh quân tử đang hối hả nhìn về phía trung tâm, đạo không chỉ biết han khổ thầm nói hôm nau xúi quẩy rồi bước tới trạm ván luót năng lượng thuê một tấm ván

Thanh quân tử nhìn hắn lề mề không chần chờ được nửa nói

"Này nhóc ngươi lề mề thêm nửa thật sự sẽ mất dấu tên đó mất"

Đạo không hững hờ không nhanh không chậm bướt lên tấm ván năng lượng đã được khởi động nói

" này ông chú đi ván nhanh hơn đi bộ, ông chú cũng mau thuê một tấm đi"

"Khỏi cần ta chạy còn nhanh hơn mấy tấm ván ấy"

Nghe thanh quân tử nói Như một câu truyện hư cấu thật sự làm đạo không bật cười, bởi vì tốc độ trung bình của ván năng lượng là 150k một giờ có thể chạy bộ còn nhanh hơn thì chỉ là nói phét không biết ngượn

" vậy tiến về phía trước thôi, nói trước tôi sẽ không chờ thôi"

Thanh quân tử nghe lời kêu ngạo thốt  ra từ tên nhóc này chỉ biết cười phì nói

"Được, như kẻ nhìn mông ta mới phải là nhóc"

Nói thể ông ta vọt về phía trước, như một cơn gió phi thân về phía trước với tốc độ kinh người, Đạo không ngớ người nhìn ông ta phá tốc bước đi mà không thể tin vào mắt mình, hắn vuốt chán của mình thầm nghĩ

"Có nên nói với ông ta tên kia đi đến hướng khu tàu điện ngầm chứ không phải là khu công viên trung tâm không nhỉ"

Hắn chỉ thế rồi mặc kệ, dù sao hắn là người dẫn đường chỉ cần tới đích là có thể về mà không cần quan tâm có dẫn ông ta tới chổ hay không

Nghỉ thế đạo không nhìn lên vai áo đã ướt sủng của mình và hướng đi của thanh quân tử rồi nhíu mài, nhưng rất nhanh hắn điều khiển ván lướt đi theo hướng ngược lại đi về phía một lối tắt xuyên qua khu mua sắm tới khu tàu điện ngầm

Bạn đang đọc Vũ Tiên sáng tác bởi Saiya_yuuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Saiya_yuuki
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.