Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 48

Phiên bản Dịch · 1352 chữ

Chương 48: Giải độc

Từ đâu, một đám người đem lại một vạt dầu sôi. Vạt dầu đầy nước sôi ùng ục dưới ngọn lửa đỏ rực mạnh mẽ cháy. Nhìn thấy thế, nàng cuối cùng chịu đứng đây cho hắn gãi ngứa cũng có thành quả. Mỉm cười nhẹ nhưng ẩn chứa hữu ý. Tốt rồi, chỉ chờ có thế thôi. Đôi đồng tử ánh lên tia ngoan độc. Mọi thứ chuẩn bị bắt đầu thôi.

Cởi hết xích trói tay và chân nàng ra, hắn đẩy nàng thẳng thừng xuống vạt dầu không một giây suy nghĩ. Trong đầu hắn, cái chết thê thảm của nàng hiện ra: đau đớn trong vạt dầu van lạy hắn tha cho, da thịt đỏ lên, rống lên đau đớn, cả than người từ từ chin trong đau đớn, nàng từ từ chết đi trong sự kinh hoàng tột đỉnh.

Nhưng bất quá, đó chỉ là do hắn vọng tưởng. Nàng thực sử chẳng hề hấn gì, dường như vạt dầu sôi này chỉ là cái ao tắm nước nóng. Thậm chí trên gương mặt phong tình vạn chủng của nàng còn hiện lên thoải mái, có chút gì đó gọi là khoái cảm. 2 má nàng phớt hồng, đôi đồng tử đen lim dim, môi anh đào nhếch nhẹ khó hỉu. Thực sự là quá yêu nghiệt đi.

Lý Tịch Nhan cuối cùng cũng không thoát khỏi lưới tình của nàng giăng ra. Hắn si ngốc, hắn bị mê hoặc.

Không biết từ khi nào, từ người nàng toát lên một thứ mùi hương khiến vạn vật chìm đắm trong tình sắc. Một mùi hương mang theo sự khoang khoái tận xương tủy, mang theo sự lâng lâng tê dại đầu óc, mùi hương quá ư là ngọt ngào khiến tim Lý Tịch Nhan nhất thời tim đập loạn nhịp. Nàng là ai? Chính là Cữu VỈ Hồ Ly với sắc đẹp muôn loài khó tranh, nàng là hiện thân của Hồ Ly Tinh Đắc Kỷ trong truyền thuyết, nàng chính là một mảnh hận thù ngút trời. Thử hỏi thế gian có ai tranh được ngôi vị này?

Nhưng, mùi hương đó không phải để quyến rũ Lý Tịch Nhan, mà chính là để giải kịch độc trong người các võ lâm cao thủ kia. Từ khi ngửi được Giải Hương đó[Mùi hương kì lạ chính là Giải Hương], các tế bào thần kinh không ngừng hoạt động dữ dội. Máu trong cơ thể chảy điều hòa hơn, giản gân giản cốt. Đặc biệt, GIải Hương đấu tranh vô cùng mạnh mẽ với thứ chất lỏng chết người đó, chất lỏng đó không tiêu tán, nhưng nó lại bị vô hiệu hóa không thể quành hành, kinh mạch cũng không còn bị phong bế nữa.

Vận nội công, các võ lâm cao thủ một chưởng “ầm ầm ầm” phá tan cửa lao bằng sắt thép. Tiếng động lớn làm tỉnh lại người trong mộng, Lý Tịch Nhan giật mình hoảng hốt. Chưa kịp phản ứng thì trong vạt dầu, nàng cũng mạnh mẽ tung ra một chưởng, lại “ầm” một tiếng, hang ngàn mảnh vỡ tan. Nước nóng đang sôi cũng theo đó văng ra ngoài. Nhưng chưa kịp rơi xuống đất thì đã bị nội công của nàng cuốn lên, theo đó nàng tung ra tiếp tục một chưởng. Toàn bộ số nước đang ở 100oC trực tiếp giáng lên người Lý Tịch Nhan.

Mọi việc diễn ra quá nhanh, thậm chí hắn còn không thấy được từ khi nào khối nước sôi ấy bị đánh ngược trở về mình, nhanh như chớp. Không kịp trở tay, hắn lãnh trọn cả khối nước sôi, đau đớn rống lên như một con súc sinh bị giết. Nước nóng bỏng da hắn, trên gương mặt tuấn mĩ ngày nào nay lởm chởm những vết đỏ đáng sợ, chúng nhanh chóng bị phòng lên thành mũ nước, đau đớn như cắt da cắt thịt.

Nếu là nước không thì không có gì, nhưng là thứ nước nàng ngâm mình trong đó lại là một chuyện khác: trong đó có độc. Mụn nước đó như chứa axit, từ từ ăn mòn làn da, tất thịt, máu hòa lẫn với nước, có thể nhìn rõ qua lớp da cực mỏng. Té xuống đất “rầm” một cái, hắn bán thân bất toại, không cử động được nữa.

Ánh mắt khinh bỉ chứng kiến Lý Tịch Nhan đau đớn, nàng cảm thấy nực cười. Tức giận, nàng vận công, tụ khí. Từ trong không trung, những luồn không khí trắng bỗng dưng duy chuyển và tích tụ lại trong tay nàng, dần hiện rõ, là một thanh kiếm, sắc bén vô ngần. Thẳng tay, nàng phi thanh kiếm trúng phập vào lưng hắn, máu theo đó ào ạt phun ra ngoài, đáng sợ. Tứ chi hắn không ngừng co giật, rồi, ngất lịm đi. Lần này hẳn rằng tỷ số sống còn chỉ là 1%.

Giải quyết xong hắn, nàng lạnh lùng quay sang phía Mạch Trưởng lão và Huyền Cung Chủ, mọi người cùng gật đầu một cái. Di chuyển lại xích sát nhau, tất thảy cùng vận công. Những luồn lục quang, lam quang, ngân quang, huyết quang….cùng nhau phát sáng tượng trưng cho những loại võ công và những thuộc tính võ công khác nhau. Những luồn ánh sáng đó từ đi dọc quanh căn nhà lao sắt thiết này đến tụ lại thành vòng tròn chứa mọi người bên trong, đẹp lộng lẫy.

Nhưng cái đẹp này lại mang chết chốc, vì rất nhanh sau đó, tất cả mọi người cùng nhau một chưởng xuất ra. “Rầm..rầm” tiếng nổi kinh thiên động địa vang lên từ trong mật thất Thừa tướng phủ, vạn vật không yên, lay chuyển hoảng loạn, những đàn chim gần đấy cũng bị tiếng nổ kinh hoàng ấy làm hoảng sợ bay tứ loạn, bụi bay mù mịt đầy trời. Hiện giờ cả kinh thành một mảnh náo loạn.

Thừa tướng phủ thất điên bát đảo, kinh thành ồn ào không thôi. Cú nổ ấy thực sự chính là khơi ngồi của trận chuyến. Mọi thứ bắt đầu. START GAME.

Điểm đầu tiên nàng tiến đánh chính là thừa tướng phủ đây. Chốn này vô cùng rộng lớn, vô cùng xa hoa, của cải đếm không xuể, quả thực đây chính là sự gom góp tội ác của Lý Tịch Thiên để lại.

Phân chia ra hành động. Nàng sẽ trực tiếp đi nghênh chiến cùng Lý Tịch Thiên, một đấu một. Mạch Trưởng lão, Huyền Cung chủ dẫn theo một số người khác đi lấy hết lương thực nơi đây, cả vàng bạc châu báo cũng không chừa lại một mảnh. Một số người khác sẽ chia nhau đi lung sục từng ngỏ ngách thừa tướng phủ, gặp người giết người, gặp của chiếm của, không thể để lọt ra ngoài một nhân suất nào cả.

…………………………………………………………………………………….

Lý Tịch Thiên chưa khỏi kinh hoàng khi biết tin mật thất bị phá hủy, chưa hết hoang mang khi biết đứa con trai duy nhất của mình bị kẹt lại trong đó thì nàng đã xuất hiện. Lạnh lẽo như một oan hồn, đáng sợ như một ác quỷ, khát máu tựa như tu la địa ngục.

Ánh mắt kia, đôi đồng tử màu đen như hào sâu vô đáy mang theo sát khí bức người. Mang theo sự hận thù vô đối, nhưng nó lại mang nét thảm sâu ai oán bi thương cùng tận. Ánh mắt muốn giết người, nó thật sự quá đáng sợ. Tử y nhuyễn hoa bay phất phới, làn tóc đen trôi trong gió phất phơ. Nàng – Vũ Hoàng Linh bây giờ không còn mang nét ngây thơ trong mắt sư phụ, không mang nét hiền thục trong mắt nghĩa phụ, không phong tình vạn chủng của hồ ly, không khí thế oai hung của một bá chủ võ lâm. Mà giờ đây, nàng chính là hóa thân của tu la địa ngục, đến đây để đòi mạng kẻ gây thù chuốc hận nàng.

Bạn đang đọc Vũ Sát Âm Kì của shu lazy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.