Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2736 chữ

Chương 3692: Trận chiến mở màn

Đại quân Kỷ Tử quân đâu thèm để ý xem Ma tộc phản ứng ra sao, hơn ba mươi vạn người một mực án binh bất động, nhưng khi nhìn thấy những đội quân đồng bạn ở hai bên trái phải giết ma lập công, đã sớm mất kiên nhẫn, giờ phút này thịt mỡ đưa đến miệng, không có lý nào mà lại không ăn.

Độc Hạt, Hỏa Ngưu, Thần Long ba trấn tiên phong tổng cộng gồm có tám vạn người dưới sự dẫn dắt của Tạ Vô Vị, Tê Lôi cùng Chúc Tình hùng hổ tiến đến, tổng trấn của ba trấn này một mình một ngựa đi đầu, xông vào trước nhất, đại quân đi theo sát sau lưng bọn họ.

Thiên Hồ Lạc Hoa lưỡng trấn đánh thọc vào hai bên trái phải, Linh Xà Nộ Giao phối hợp tác chiến ở trung tâm, ngoài ra còn có Thiên Phượng đánh bọc hậu.

Trong khi 60 vạn tên Ma tộc phá vòng vây ra khỏi Bàn Long đại trận vẫn còn đang choáng váng, rất nhiều tên Ma Vương phản ứng cũng không phải là chậm, vội vàng tụ tập tộc nhân, trọng chỉnh quân uy, xem xét trước sau. Sau có Bàn Long đại trận, trước có đại quân Tinh Giới trùng kích, bọn họ đều quyết định thật nhanh, chọn cách đón đầu Kỷ Tử quân đang vọt tới.

Bọn hắn đã thưởng thức qua uy lực của Bàn Long đại trận, đó tuyệt đối không phải thứ mà 60 vạn người có thể rung chuyển, so sánh mà nói, đại quân phía trước mặc dù khí thế không tầm thường, nhưng nhân số vẫn ít hơn một chút, thật sự đánh nhau, ai thắng ai thua vẫn là năm mươi năm mươi.

Đại quân xông trận, không có gì hay để nói, đơn giản chính là ngươi chết ta sống.

Không đợi hai bên tiếp cận lẫn nhau, uy năng bí bảo bí thuật của mỗi trận doanh đã bắt đầu nở rộ, oanh tạc về phía đại quân phía đối diện, hào quang đủ mọi màu sắc bay thẳng lên trời, khiến cho kiêu dương cũng ảm đạm thất sắc.

Uy năng của bí thuật bí bảo hạ xuống, chỉ trong thoáng chốc, Ma tộc tử thương hết một mảng, Kỷ Tử quân bên này, nhóm Vu Quân bắt đầu ngâm xướng những đoạn vu chú trúc trắc phức tạp, hào quang lập loè, Huyết Quang đỏ thẫm hiện ra bên ngoài thân thể của binh sĩ, hơn nữa còn có một tầng huỳnh quang U Lam sắc xâu chuỗi tất cả mọi người lại cùng một chỗ.

Uy năng bí thuật của đại quân Ma tộc tuy mạnh, nhưng có Sinh Mệnh Tỏa Liên gia trì, tướng sĩ Kỷ Tử quân mặc dù chịu thương thế nghiêm trọng, nhưng vẫn có sinh cơ cường đại tiếp tế, không đến mức lập tức chết ngay. Huống hồ trong đại quân còn có Trận Pháp Sư đi theo, từng miếng từng miếng trận bài kích phát ra, hóa thành tầng tầng phòng hộ, thủ hộ đại quân tướng sĩ an toàn.

Vòng thứ nhất giao phong tầm xa, Ma tộc tử thương hơn vạn, Kỷ Tử quân thương vong không quá trăm.

Không ngừng nghỉ một chút nào, đợt tấn công thứ hai đã được mỗi phe mạnh mẽ đánh ra.

Không ngừng xung phong, không dừng công kích, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng được kéo gần hơn.

Nếu đứng từ trên bầu trời quan sát xuống, có thể thấy được hai chi đại quân giống như là hai đầu Viễn Cổ hung thú cực lớn, hung hăng va chạm vào nhau.

Sau ba vòng giao phong tầm xa, đại địa chợt chấn động, lưỡng quân bắt đầu giao phong tầm gần.

Một âm thanh rồng ngâm rung trời vang lên, hai đầu Cự Long toàn thân hỏa hồng hiển lộ chân thân, một đầu dài hơn ba mươi trượng, một đầu dài hơn năm mươi trượng, Long Uy bao phủ tứ phương. Những tên Ma tộc xông lên trước nhất bị Long Uy kia chấn nhiếp, thân hình đều trì trệ đi.

Sự chần chờ trong nháy mắt đó đã chôn vùi vô số tánh mạng, ba trấn tiên phong là Thần Long, Độc Hạt cùng Hỏa Ngưu thật giống như hóa thành ba mũi dao nhọn, hung hăng cắm vào trong trận doanh của Đại quân Ma tộc, nơi tướng sĩ ba trấn đi qua, Ma tộc người ngã ngựa đổ, máu chảy thành sông.

Vị Ma Vương xông vào trước nhất tránh đi một cái thần thông, sau đó chợt nghe thấy những tiếng kêu la thảm thiết của các tộc nhân, trong lòng liền cả kinh, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Vốn tưởng rằng số lượng địch nhân không nhiều lắm, phe mình sẽ nắm chắc thắng lợi, nhưng đến khi tiếp xúc lẫn nhau thì hắn mới phát hiện, chi đại quân Tinh Giới này tuyệt không phải là thứ mà đại quân Ma tộc của hắn có thể ngăn cản, bởi vì số lượng cường giả của đối phương thật sự quá nhiều.

Trong khi tâm thần vẫn còn đang hoảng hốt, hắn chỉ cảm thấy một cỗ cự lực tràn trề đánh vào đầu mình, ngay cả phản ứng cũng không kịp, đầu hắn liền bị đập thành bột mịn, thi thể không đầu lay động vài cái, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.

Tê Lôi bừng bừng ra tay, trong miệng chửi bới một tiếng, cặp mắt nở rộ Huyết Quang đỏ thẫm, một thân yêu khí cuồn cuộn, nhìn cũng không nhìn tên Ma Vương đã bị mình giết chết, thế không thể đỡ giết vào trong đại quân Ma tộc. Những nơi hắn đi qua, quân địch đều bị tàn sát giống như chém dưa thái rau.

Trên bầu trời, hai tỷ đệ Chúc Tình Chúc Liệt biến ảo chân thân, ngửa đầu, há miệng phun ra Liệt Diễm cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt tới nơi Ma tộc tụ tập dầy đặc nhất,.

Hỏa Long thổ tức có uy lực cường đại đến cỡ nào, ngay cả Ma Vương bị phun trúng cũng đừng mơ tưởng toàn thân trở ra. 60 Vạn Đại quân Ma tộc, lại có thể có bao nhiêu Ma Vương tọa trấn, Ma tộc bị Long Tức nhiễm phải, sẽ lập tức bị đốt thành than cốc.

Mấy ngụm Long Tức phun xuống, đại quân Ma tộc liền lộ ra một mảnh đất trống.

Kỷ Tử quân thế như chẻ tre, bẻ gãy nghiền nát đổi thủ, nhân số của đại quân Ma tộc mặc dù gần gấp đôi Kỷ Tử quân, nhưng đối mặt với một đám sài lang mãnh hổ như vậy, bọn chúng quả thực không hề có lực hoàn thủ. Chỉ trong vài phút ngắn ngủn, quân trận thật vất vả mới tụ tập được lại bị đánh tan, mấy chục vạn Ma tộc biến thành một mảnh hỗn loạn.

Hỏa Ngưu, Độc Hạt, Thần Long ba trấn đi đi về về, bôn tẩu giết chóc trong đại quân Ma tộc, càn qua chiến trường một lần lại một lần. Không thể địch lại, Ma tộc bắt đầu sợ hãi chạy trốn, thế nhưng Thiên Hồ Lạc Hoa lưỡng trấn ở hai bên trái phải đã đánh thọc tới, chỉ chừa lại Bàn Long đại trận ở sau lưng bọn họ, có thể nói cục diện của đại quân Ma tộc trong thời khắc này, quả thực là lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Thắng bại đã định!

Trận chiến mở màn của Kỷ Tử quân, đối mặt với cường địch số lượng gấp hai lần mình, những vẫn dùng một loại tư thái nghiền ép, hung hăng chà đạp Ma tộc, thật sự đã đánh ra uy phong thật lớn.

Nhưng trên chiến trường, cho tới bây giờ cũng không phải chỉ phân thắng bại là xong việc, 60 vạn đại quân Ma tộc tứ cố vô thân, hơn nữa Hào Tự đã hạ lệnh truy cùng diệt tận, cho nên chỉ cần còn một tên Ma tộc còn đứng vững, sự giết chóc của Kỷ Tử quân sẽ không đình chỉ.

Giết đến cao hứng, nhóm Yêu Vương đến từ Man Hoang Cổ Địa nhao nhao hóa ra chân thân, yêu khí tàn phá bừa bãi, tung hoành ngang dọc trên chiến trường.

Móng vuốt sắc bén nhuộm máu đào, một đường xông, một đường giết, vọt tới cuối đường, vòng trở lại, lại công kích, lại giết!

Đừng nói là Ma tộc bình thường, ngay cả những Ma Vương kia giờ phút này cũng đã sợ giảy nảy lên, một thân thực lực cường đại của bọn chúng hoàn toàn không phát huy được khi đứng trước mặt Kỷ Tử quân, rất nhiều Ma Vương còn chưa kịp phát lực, liền bị rất nhiều Yêu Vương cùng Đế Tôn cảnh khác chém chết tại chỗ.

Trinh sát của Phi Ưng trấn không ngừng báo cáo về tình hình chiến đấu phía trước, Hào Tự tọa trấn ở trung quân chợt lộ ra vẻ mỉm cười.

Không có việc gì khiến hắn hưng phấn như việc nghe tin trận đầu đại thắng. Dương Khai vung tay làm chưởng quầy, đem Kỷ Tử quân phó thác cho hắn, hắn bỏ ra thời gian vài chục năm để lôi kéo, hình thành một chi đại quân, hao phí lượng tinh lực cùng tâm tư người ngoài khó có thể tưởng tượng được. Hiện tại nghe thấy những chiến báo này, hắn lập tức cảm thấy vài chục năm vất vả này là đáng giá, Kỷ Tử quân cũng không phụ uy danh Tinh Giới đệ nhất quân đoàn a!

Duy nhất không được hoàn mỹ chính là... Dương Khai không có ở đây.

Kỷ Tử quân nói cho cùng cũng thuộc về Dương Khai, Hào Tự thật ra cũng muốn cùng ai đó chia sẻ một chút về sự vui sướng trong lòng mình vào giờ phút này, bất quá hắn thân là chưởng quân, tự có uy nghiêm, cũng không thể oanh oanh yến yến, bày tỏ sự vui sướng trong nội tâm mình với Dương Tiêu cùng Dương Tuyết được.

Nhìn qua chiến trường phía trước, Hào Tự híp mắt, bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Đại nhân có hồi âm không?”

Dương Tiêu vội vàng nói: “Tạm thời còn không có.”

Khóe miệng của Hào Tự chợt co quắp lại, trong nội tâm mắng Dương Khai như máu chó xối đầu. Thằng này thân là quân đoàn trưởng, bình thường không lộ diện thì cũng thôi đi, trận chiến mở màn của Kỷ Tử quân mà cũng không hiện thân, thật là có chút quá phận, 30 vạn tướng sĩ đẫm máu phấn đấu chiến đấu hăng hái, không có quân đoàn trưởng tọa trấn, cảm giác vẫn thiếu một chút gì đó.

Âm thầm quyết định, lần sau gặp lại hắn nhất định phải hảo hảo mắng tên kia một trận, chức quân đoàn trưởng này nếu như đối phương làm không được, Hào Tự ngược lại rất là vui lòng làm thay.

Đúng vào lúc này, hắn chợt cảm thấy da thịt phát lạnh, một cỗ nguy cơ lớn lao bao phủ lấy hắn, một cỗ khí tức tử vong chụp xuống đầu hắn.

Hào Tự kinh hãi, chỉ trong chốc lát liền cảm giác được một cổ sát cơ mờ mịt như có như không tập trung vào mình. Hắn tuy là Đế Tôn cảnh tầng hai, thực lực không tầm thường, nhưng thẳng đến khi sát cơ nở rộ, Tử Thần hàng lâm thì hắn mới phát giác ra nguy cơ, huống hồ hắn giờ phút này đang ở trung quân, đại quân vờn quanh bốn phía, địch nhân vậy mà vẫn có thể lặng yên không một tiếng động chui qua ám sát hắn, từ đó có thể thấy được địch nhân đang tới mạnh mẽ đến mức nào.

Mình tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương! Hào Tự trong nháy mắt liền minh bạch chênh lệch giữa mình và người tới, nguy cơ sinh tử trước mắt, đầu óc của Hào Tự bỗng trở nên tỉnh táo lạ thường.

Một đạo thân ảnh quỷ dị như có như không xuất hiện tại sau lưng Hào Tự, một thanh chủy thủ lập loè hàn quang đâm vào lưng hắn, chủy thủ chưa đến, hàn ý đã lan tràn khắp toàn thân.

Hào Tự không hoảng hốt, vội vàng thúc dục Đế nguyên, một mặt thuẫn bài trong suốt hiển hiện sau lưng hắn. Hoa quang lưu chuyển trên mặt thuẫn bài kia, không ngừng xoay quanh thân thể hắn, vừa nhìn liền biết không phải là phàm vật.

Thân là con trai của Đại Đế, Hào Tự sao lại không có bảo bối bảo vệ tính mạng trên người? Thậm chí có thể nói, đồ vật phong ấn thần thông Đại Đế cùng loại với lệnh bài quân đoàn trưởng, Hào Tự có tới vài kiện ở trên người.

Thích khách lựa chọn hắn để ám sát, quả thực là thất sách lớn nhất. Bất quá cái này cũng không thể trách được hắn, Kỷ Tử quân danh tiếng mạnh mẽ, Hào Tự tọa trấn ở trung quân phía sau quá mức nổi bật, vừa nhìn liền biết là nhân vật trọng yếu. Giết một vạn tạp binh, sao có thể bằng giết chết một tên thống lĩnh?

Chủy thủ cùng mặt thuẫn bài vô thanh vô tức va chạm vào nhau, hào quang chói mắt chợt ảm đạm đi, mặt thuẫn bài đột nhiên vỡ ra, thế công của chủy thủ giảm một chút, sau đó tiếp tục đâm về phía trước.

Nhưng nháy mắt trì hoãn này, lại đủ để cho Hào Tự đào thoát khỏi Quỷ Môn quan, thân hình hắn nhào về phía trước, tránh đi một kích trí mạng kia.

Không ngờ thanh chủy thủ kia vẫn như giòi trong xương, truy hắn cho bằng được, thanh chủy thủ bị một đạo thân ảnh mơ hồ nắm trên tay, căn bản là không thấy rõ diện mạo người tới.

Khi thanh chủy thủ kia sắp sửa cắm vào lưng của Hào Tự, một cái đại thủ bỗng nhiên lăng không thò ra, chụp được vào đầu của thân ảnh kia, dữ tợn cười một tiếng: “Chờ ngươi đã lâu!” Theo ngữ khí của hắn, giống như sớm đã dự liệu về lần ám sát này vậy.

Chưởng phong phần phật, yêu nguyên tuôn ra, khi một chưởng kia chụp trúng, thiên địa biến sắc.

Một tiếng kêu đau đớn vang lên, khiến cho cả thế giới yên tĩnh xuống.

Cho tới giờ khắc này, Dương Tiêu Dương Tuyết một mực canh giữ ở sau lưng Hào Tự mới hồi phục tinh thần lại, Dương Tiêu biến sắc, vội vàng đánh về phía Hào Tự, Thời Gian pháp tắc nhàn nhạt quanh quẩn bên người hắn, cảnh giác dò xét bốn phía.

Dương Tuyết rút kiếm, thần niệm khuấy động, điều tra tình hình quân địch.

“Chạy!” Lão Cùng nhíu mày, hừ lạnh nói: “Cũng thật là trơn trượt.”

Người vừa rồi ra tay nguy cơ trước mắt, dĩ nhiên là là Cùng Kỳ rồi. Lão Cùng thân là Viễn Cổ hung thú, thực lực cường đại, trong đám Thánh Linh trên thiên hạ, kẻ có thể áp hắn một đầu đoán chừng cũng chỉ có hai trưởng lão Long tộc trên Long đảo.

Bất quá hắn mạnh thì có mạnh, nhưng lại không có ở trong biên chế của Kỷ Tử quân, sở dĩ thủ ở chỗ này, chủ yếu là vì thủ hộ hai vị Thiếu chủ Dương Tiêu cùng Dương Tuyết.

Hắn che giấu khí tức, dấu diếm núp ở một bên, ngay cả tên thích khách đến đây đánh lén cũng không thể phát giác, không đề phòng bị hắn phản đánh lén một kích, chẳng những không thể giết chết Hào Tự, mà còn ăn một trận thiệt thòi.

Đang lúc nói chuyện, Cùng Kỳ cúi đầu nhìn thoáng qua mặt đất, trên đó đang có điểm điểm máu tươi như giống như hoa mai nở rộ vậy.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.