Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Được

Phiên bản Dịch · 2396 chữ

Kê Anh mấy năm gần đây đang nghiên cứu một loại thủ pháp luyện đan mới, chủ yếu nhất là thủ pháp thu đan, theo hắn giải thích loại thủ pháp thu đan này khá đơn giản, không có như các thủ pháp thu đan phức tạp khác, và các Luyện đan sư bình thường đi qua học tập cũng có thể nắm giữ, mà loại thủ pháp cho hiệu suất thu đan tối thiểu có thể tăng cao một hai thành.

Nhưng chớ có coi thường một hai thành này, mấy lô linh đan tuy là không nhìn ra cái gì, nhưng một Luyện đan sư trong cuốc đời luyện chế một số lượng linh đan khổng lồ, một hai thành số lượng này thật sự thêm vào tính sơ cũng là một khối của cải khủng bố.

Bởi vì cuối cùng cũng chỉ là thủ pháp thu đan, vì lẽ đó Kê Anh cũng không lựa chọn luyện chế linh đan quá cao cấp, trái lại hắn chọn một loại đan dược cấp Đạo Nguyên đẻ luyện chế,cả quá trình luyện chế tuy rằng tinh diệu nhưng cũng chỉ là phát huy bình thường.

Bên trong Đan phòng nhất thời tĩnh lặng không hề có một tiếng động,Kê Anh chăm chú luyện đan, Dương Khai cùng Hạ Ngưng Thường ở một bên quan sát, đặc biệt là Hạ Ngưng Thường cực kỳ chăm chú đôi mắt phụng của nàng không di một cái nhìn chằm chằm vào các động tác của Kê Anh, thình thoảng lại né nên vẻ căn nhắc.

Ngưng dịch, vẽ linh trận, thai nghén linh đan, rất nhanh liền đến thời điểm thu đan, Kê Anh mới nghiêm mặt. " Dương huynh nhìn cho rõ."

Vừa dứt lời, hai tay hắn pháp quyết không ngừng biến hóa,hướng tới bên trong lò luyện đan đánh ra từng đạo từng đạo Đề nguyên huyền diệu, chỉ một thoáng trong lò luyện đan mùi đan dược tỏa lên từng trận hiện ra nhưng đã bắt đầu ngưng đan.

Một lát sau, Kê Anh quát khẽ một tiếng:"Lên"!

Mở nắp lò, mấy viên lình đan tròn vo từ bên trong phi ra, hắn đã sớm có chuẩn bị kỹ càng, xoay tròn mấy cái liên tục thu vào trong bình ngọc.

Không nhiều không ít, chính là chín viên. Chín viên là số lớn nhất, một Luyện đan sư dù cho thủ pháp xuất sắc tới đâu luyện đan cáo đến mấy, một lò linh đan nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện ra chín viên, điểm này đến cả Diệu Đan Đại Đế cũng không tài nào tránh khỏi.

Kê Anh lấy thân phận Đan sư Đế cấp, luyện chế một lò Đạo Nguyên đan như vậy, cho dù khống cần thủ pháp hắn mới nghiên cứu ra cũng có thể luyện chế ra chín viên, cuối cùng dùng thủ pháp kia vẫn là chín viên.

Bất quá Dương Khai có thể nhìn ra cái thủ pháp kia quả thật có chỗ độc đáo, lúc đó tĩnh hạ tâm thần cẩn thận dư vị một trận, rồi cùng Kê Anh tiến hành thảo luận.

Các luyện đan sư thảo luận, cũng không đơn thuần hạn chế ở trên lý thuyết, tự nhiên cũng muốn động thủ thí nghiệm.

Kết quả là, Dương Khai cũng lấy ra chính lò luyện đan cùng một ít thảo dược, bắt đầu luyện chế linh đan, đến cuối cùng thời điểm ngưng đan dùng tới thủ pháp của Kê Anh nghiên cứu ra, khá là ưu khuyết.

Mấy ngày này cùng Dương Khai thảo luận quả nhiên là vô cùng chính xác, hắn phát hiện thu đan thủ pháp này còn có một chút tỳ vết, nhưng đang cùng Dương Khai chậm rãi xác minh cải tiến, điểm này tự nhiên làm hắn mừng rỡ không ngớt.

Sau 5 ngày , hai người mới thu hồi lò luyện đan, từ bên trong đan phòng đi ra.

Kê anh có thu hoạch, tâm tình sung sướng, liền mệnh lệnh cho mấy đệ tử chuẩn bị tiệc rượu, cố gắng khoản đãi dương Khai.

Điều này chính là hợp với ý của Dương Khai, Dương Khai đánh ánh mắt cho Hạ Ngưng Thường, Hạ Ngưng Thường lập tức hiểu ý, liền cầm bình rượu rót cho hai người.

Cụng chén cạn ly, rượu quá ba tuần, Kê Anh lúc này mới vỗ dầu một cái:" Thất lễ thất lễ, còn chưa thỉnh giáo vị cô nương này tôn tính đại danh.!"

Liền đứng lên nói chuyện, nhìn Hạ Ngưng thường với một vẻ mặt áy náy.

Hắn đã sớm nhìn ra Dương Khai cùng Hạ Ngưng Thường quan hệ có chút không bình thường lắm, nhưng hắn chỉ một lòng một dạ chú ý đến luyện đan bên trong, trong mắt tự nhiên chỉ có thuật luyện đan với Dương Khai luyện dan với hắn, căn bản không có tâm tư để ý Hạ Ngưng Thường.

Thậm chí ngay cả Hạ Ngưng Thường ở một bên châm rượu, cũng không có chú ý tới.

Mãi chó đến hiện tại, mới bừng nghĩ đến.

"Chuyết kinh Hạ Ngưng Thường." Dương Khai khẽ mỉm cười, mở miệng giới thiệu.

Hạ Ngưng Thường chắp tay thi lễ;"Xin chào Kê anh đại sư!" Sắc mặt có chút ửng đỏ, đây là lần đầu Dương Khai giới thiệu như vậy với người ngoài.

"Dương phu nhân?'' Kê Anh giật mình, không nghĩ rót rượu cho mình lại là Dương Khai phu nhân, mặt luống cuống nói:" Chuyện này... Phải sao mới ổn đây, mau mau mời ngồi!"

Nếu hắn sớm biết Hạ Ngưng Thường là Dương Khai phu nhân, có nói cái gì hắn cũng không để chó nafgn làm như vậy, đây không phải đánh mặt Dương Khai sao, cũng may Dương Khai cũng không có chú ý ý tứ.

"Thực sự là thất lễ, Kê mỗ có tội, này chén kính Dương phu nhân một chén, kính xin Dương phu nhân chớ nên trách tội!" Kê Anh giơ ly rượu lên, mặt hơi đổ mồ hôi lạnh.

"Kê huynh nghiêm trọng, một chút việc nhỏ mà thôi." Dương Khai mỉm cười xua tay.

Kê Anh cười khổ nhìn hắn nói: "Dương huynh ngươi cũng quá không tử tế, này mang theo đệ muội đến đây cũng không chào hỏi, hại Kê mỗ xấu mặt, sau đó tự phạt ba chén."

"Kê huynh định đoạt." Dương Khai khẽ mỉm cười, nói tiếp: "Bất quá rượu thong thả uống, ta có một chuyện còn muốn xin mời Kê huynh hỗ trợ, chính là liên quan với phu nhân ta."

Kê Anh nói: "Có gì cần ta hỗ trợ, Dương huynh cứ việc nói đến, chỉ cần Kê mỗ có thể làm được, tuyệt không chối từ."

"Việc này đối với Kê huynh mà nói, khẳng định là có thể làm được." Dương Khai tự tin nở nụ cười, chỉ vào Hạ Ngưng Thường nói: "Là như vậy, Ngưng Thường nàng từ khi học luyện tới nay, cũng là lấy luyện đan nhập đạo, yêu thích thuật luyện đan hơn là tu luyện chém giết."

"Ồ? Đệ muội cũng là Luyện đan sư?" Kê Anh nghiêm túc đánh giá một hồi Hạ Ngưng Thường, khẽ cau mày.

Hắn tốt xấu cũng là Đế cấp Đan sư, nếu là có một người đồng hành đứng ở trước mặt, hắn khẳng định là có thể nhìn ra, bởi vì Luyện đan sư trên người đều có một luồng đặc biệt khí chất, đặc biệt là quanh năm cùng dị hỏa cùng thảo dược giao thiệp với, nhất định sẽ lưu lại một ít không thể xóa nhòa dấu vết.

Nhưng hắn nhìn Hạ Ngưng Thường, căn bản không có dấu vết như vậy, nhưng cũng rõ ràng ngửi thấy được trên người Hạ Ngưng Thường có đủ loại mùi thơm của đan dược, nhất thời có chút ngờ vực.

"Chính là!" Dương Khai gật gù, "Chỉ là hạ vị diện tinh vực, điều kiện có hạn, cũng không ai có thể chỉ dậy nàng thuật luyện đan, bây giờ thật vất vả nhận lấy, ta đã nghĩ, có thể hay không để cho nàng cùng Kê huynh học tập con đường luyện đan."

Kê Anh nói: "Dương huynh ở thuật luyện đan trên trình độ hơn xa ta, hơn nữa hai người ngươi lại là phu thê, bắt đầu chỉ điểm nhất vì là thuận tiện, hà tất bỏ gần cầu xa?"

Dương Khai cười khổ nói: "Kê huynh cất nhắc, chỉ là ngươi cũng biết, ta không có quá nhiều thời gian dạy nàng."

Kê Anh vừa nghe cũng biết Dương Khai nói thật, hắn ở Lăng Tiêu Cung thời gian cũng không ngắn, có thể trên căn bản cũng là không thế nào cùng Dương Khai đối mặt, cái tên này tựa hồ quanh năm thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, nào có thời gian đi giáo dục người khác.

Khẽ vuốt cằm nói; "Nếu là như vậy, Kê mỗ đồng ý ra sức, chỉ là...''

Không chỉ là cái gì, Dương Khai liền chặn đứn câu chuyện của hắn, nhìn Hạ Ngưng Thường nháy mắt ra dấu nói:'' Ngưng Thường mau tới bái kiến sư tôn!''

Kê Anh có tu vi Đế Tôn cảnh, lại là Đan sư Đế cấp, làm sư phụ Hạ Ngưng Thường tuyệt dối có tư cách, tuy hắn cùng Kê Anh xưng gọi huynh đệ nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến Hạ Ngưng Thường.

Kê Anh là Diệu Đan Đại Đế thân truyền đệ tử, phải là cùng Diệu Đan Đại Đế con đường luyện đan, nhưng để Hạ Ngưng Thường tùy tiện với hắn học, khẳng định cũng sẽ có chút thu hoạch. Nhưng thật sự bái sư cái kia liền không giống, Kê Anh nhất định phải dốc túi dạy dỗ, lại không bảo lưu, như vậy so sánh hạ xuống, Dương Khai tự nhiên là muốn cho Hạ Ngưng Thường bái vào Kê Anh môn hạ, danh phận tuy có chút thiệt thòi nhỏ cũng không có quan hệ gì.

Đến trước, Dương Khai liền cùng Hạ Ngưng Thường chào hỏi, vào lúc này nàng tự nhiên biết nên làm như thế nào, vội vã doanh doanh bái hạ, lời còn nói không ra khỏi khỏi miệng, liền bị Kê Anh vung tay lên, một nguồn sức mạnh vô hình nâng nàng lên.

"Dương huynh. . ." Kê Anh một mặt bất đắc dĩ nhìn Dương Khai, khoát tay nói: "Không được, không được a."

Thật nếu muốn thu Hạ Ngưng Thường làm đệ tử, vậy hắn sau đó cùng Dương Khai bối phận tính thế nào? Huống chi, hắn không phải đan sư bình thường, sau lưng của hắn có toàn bộ Dược Đan Cốc, thu nhận đệ tử cũng không phải có thể thích làm gì thì làm, phải được Dược Đan Cốc thừa nhận mới được.

Hơn nữa hắn cũng không có dự định thu đồ đệ , bảo hắn giáo dục một hồi Hạ Ngưng Thường đúng là có thể, thu đồ đệ có thể là một việc lớn, không thể qua loa như vậy được dù cho Hạ Ngưng Thường có là Dương Khai phu nhân, không nói đến tư chất của nàng, Kê Anh cũng không dám tùy ý đưa nàng thu vào môn hạ, bằng không có thể là ném vào Dược Đan Cốc mặt.

Dưới tay hắn có mấy cái đệ tử, đều là rồng phượng trong loài người, có đủ thời gian sau này đều là có rất lớn có thể trở thành Đế Đan sư.

"Làm sao không được, chẳng lẽ Kê huynh không muốn?" Dương Khai nghĩ thầm lời đến nói đến mức này, nào có thể cho ngươi dễ dàng thoát thân, hôm nay hắn không thu cũng phải thu.

"Cũng không phải là không muốn, chỉ là. . ." Kê Anh xoắn xuýt cực kỳ, "Môn quy có hạn, Kê mỗ cũng không có thể tùy ý thu đồ đệ, việc này còn phải bẩm báo Đại sư huynh làm chủ mới được."

Dược Đan Cốc mặc dù là nơi thanh tu của Diệu Đan Đại Đế , nhưng Đại Đế lão nhân gia người cũng sẽ không phải tất cả chuyện gì đều quản, bây giờ chưởng quản Dược Đan Cốc chính là đại đệ tử của Diệu Đan Đại Đế , cũng chính là đại sư huynh của Kê Anh.

"Còn có cái môn quy này." Dương Khai ngạc nhiên, nhưng cũng biết Kê Anh sẽ không lừa hắn, trong lòng rõ ràng kế hoạch của chính mình sợ là xuất hiện một ít vấn đề.

"Đúng vậy, bằng không Kê Anh cũng không biết từ chối, không bằng như vậy đi Dương huynh, ta có thể giáo dục đệ muội thuật luyện đan, thầy trò danh phận liền miễn."

"Dược Đan Cốc bây giờ còn thu đệ tử sao?"

Kê Anh cái nào không biết hắn tính toán điều gì, cười khổ nói: "Năm trăm năm mới thu người mới, bất quá như có tư chất xuất sắc, nghĩ đến Đại sư huynh cũng sẽ không từ chối."

Dương Khai vừa nghe liền vui vẻ: "Ngưng Thường, đưa hai tay cho Kê huynh nhìn một cái."

Kê Anh ngạc nhiên mà nhìn hắn, có chút khó mà tin nổi, dù sao dưới cái nhìn của hắn, Hạ Ngưng Thường trên người không có nửa điểm Luyện đan sư dấu vết, có thể Dương Khai tựa hồ đối với nàng rất tin tưởng a. Bất quá việc đã đến nước này đúng là không tiện ngăn cản, cũng chỉ có thể nhìn phía Hạ Ngưng Thường, âm thầm dự định, nếu là tư chất miễn cưỡng vẫn được, liền trở về van cầu Đại sư huynh, để Đại sư huynh đem Hạ Ngưng Thường thu vào mộn hạ Dược Đan Cốc , làm sao cũng không thể từ chối Dương Khai như vậy.

"Bêu xấu." Hạ Ngưng Thường nhẹ nhàng nói một tiếng, sau đó lấy từ trong nhẫn không gian của mình ra một ít dược liệu.

Tất cả đều là Hư Vương cấp dược liệu, trong tinh vực cũng không có dược liệu cao cấp hơn

Riêng là động tác này, liền để Kê Anh nhìn sáng mắt lên.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 463

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.