Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1587 chữ

“Chấn Long ngươi thật sự mười hai tuổi sao? Nhưng sao nhìn ngươi như đám 15, 16 tuổi. Cha, mẹ cho ngươi ăn gì? Mà ngươi lại phốp phát như vậy?” Duy Tùng nghi hoặc hỏi.

“Ta đúng thật là mười hai tuổi. Ta sống với sư phụ không có biết mùi vị thức ăn cha mẹ cho ta ăn là như thế nào. Ta lần này đi thi cũng có một mình thôi sư phụ ta cũng bỏ đi rồi không có quay lại nữa.” Vũ Long vẻ mặt hơi ủ rũ nói.

Vũ Long nói vậy là vì nhằm tạo dựng thân phận cho bản thân mình. Thân thế của một tên học viên không cha mẹ bị sư phụ bỏ lại, nên cậu phải diễn với mọi người xung quanh, mặc dù cậu không thích làm việc có chút lừa dối mọi người này tí nào, nhưng hoàn cảnh của cậu bắt buộc cậu phải làm vậy.

Duy Tùng nghe thấy vậy thì biết mình dường như động chạm đến chỗ nhạy cảm của người khác thì im bặt không có lên tiếng nữa cậu ta sợ nếu mình tiếp tục nói thì sẽ càng làm tâm trạng của Chấn Long thêm không tốt.

Các học viện luôn tra xét khá kỹ càng về thân thế của các học viên mới vì họ cần đề phòng nội gian thâm nhập vào học viện qua con đường tuyển chọn đệ tử. Các thế lực thù địch cài cắm mầm mống nội gian đó từ khi còn nhỏ khiến cho việc phát hiện nội gian trở lên rất khó khăn, điều này rất nguy hiểm với anh ninh cùng sự ổn định căn cơ của quốc gia. Mà bản thân Vũ Long lại có xuất thân không rõ ràng không thể kiểm chứng nên sẽ bị tra xét rất kĩ. Đối khi vì lý do xuất thân không rõ ràng mà không được nhận vào học viện.

Vũ Long vẫn luôn lo lắng khi được nhận vào học viện và đối mặt với việc tra xét về xuất thân của mình bởi những người có trức trách trong Lôi Chấn học viện. Vũ Long lo sợ mình làm không tốt để lộ sơ hở. Tuy nhiên qua biểu hiện của Duy Tùng cậu thấy mình đã làm khá tốt lên có chút yên tâm.

Thấy Duy Tùng có vẻ áy náy Vũ Long chủ động nói: “Cũng sắp đên lượt chúng ta rồi Duy Tùng đại ca không biết người bao nhiêu tuổi vậy đã là Võ Đồ tầng mấy rồi?”

Duy Tùng thấy Vũ Long Chủ động nói chuyện với mình thì hớn hở nói: “Ta 16 tuổi đã là Võ Đồ tầng 9 cũng xem là có chút lợi hại à. Nhưng cũng không dám nhận làm đại ca của ngươi đâu. Chấn Long nhìn ngươi chí ít cũng phải Võ Đồ tầng 7 mà mới có mười hai tuổi, ta so về tu luyện thì chắc chắn không bằng ngươi rồi hồi mười hai tuổi ta mới chỉ là một Võ Đồ tầng 5. Nên việc ngươi gọi ta là đại ca không ổn mà chúng ta đâu phải anh em gì chứ?”

“Thì ta ở với sư phụ có một mình buồn chán nhiều lúc vẫn luôn muốn có một ông anh nên rất thích gọi vậy. Mà Duy Tùng đại ca cũng đoán gần chuẩn rồi đấy nhưng lại ăn bớt của ta mất 1 tầng tu vi, chính xác thì phải là tầng 8.” Vũ Long giọng mang chút bỡn cợt Duy Tùng nói.

Duy Tùng có chút ghen tỵ: “Có ta gọi ngươi một tiếng đại ca thì có đồ quái thú, quái thú từ thân hình cho đến tu vi, tu vi thì cũng khủng bố y như cái thân thể mi có lẽ sau này ta còn bước vào Võ Sĩ sau cả đại ca Chấn Long ngươi thì có. Mà thôi cái bộ dạng cười cợt của ngươi đi, ta cũng không có quan trọng cách xưng hô, miễn đừng có gọi ta là Duy Tùng đại ca nữa nghe mà ta sởn hết cả da gà. Chỉ cần ngươi có thực lực ngang hàng với ta thì gọi tên ta là được rồi không cần để ý đến tuổi tác. Duy Tùng huynh hay Duy Tùng đại ca ta nghe thấy có chút khó chịu. Gọi ta Duy Tung là được rồi. Mà thực lực thì…hừ hừ không biết có quái thú như tuổi và tu vi không nữa, mong là quái thú đi đừng làm ta mất mặt khi xưng hô ngang hàng với 1 tên nhóc mười hai tuổi trong một cái xác to lớn. Mà nhìn ngươi cũng tuấn tú đấy chứ khuôn mặt không có quái thú là tốt rồi sau này hai chúng ta làm một đôi song sát tán gái trong học viện ngươi thấy sao?”

Vũ Long không phải biết nói sao với cái tên Duy Tùng này. Lúc trước vẫn đang nói với một cái chất giọng có phần đường hoàng, chưa đầy được 1 phút đã lập tức ba lăng xăng được rồi. Nhưng mà Vũ Long lại cảm thấy khá thích thú với cái tính cách này của Duy Tùng nó làm cậu cười suốt từ lúc bắt đầu nói chuyện với Duy Tùng cho đến giờ.

Vừa nói chuyện với Duy Tùng vừa tiến bước theo hàng chốc lát Vũ Long đã tiến sát đến khu lều trước cổng đấu trường. Lúc này Vũ Long mới để ý thấy trong khu lều có một hàng cột đá kỳ lạ với năm cây cột. Cứ năm thì sinh một được gọi vào đứng quay lưng áp sát vào cột đá. Cột đá phát ra một thứ ánh sáng nhàn nhạt bao bọc lấy thí sinh sau 30 giây thì ánh sáng đó biến mất. Ở đối diện với năm cột đá đó có năm vị giám khảo ngồi trên một dãy bàn mỗi người cầm trên tay một thiết bị hình chữ nhật phẳng mỏng gì đó quan sát. Thiết bị này có lẽ liên quan với 5 cột đá phát sáng kia. Năm vị giám khảo sau một hồi nhìn vào chiếc bảng thì gọi năm thí sinh vẫn còn đang đứng ở gần cột đá đi về phía mình sau một hồi hỏi han những thí sinh đó được dẫn đi trong sô họ có bốn người được đưa vào bên trong đầu trường còn một thí sinh thì bị dẫn ngược ra ngoài. Thí sinh này có lẽ không đủ điều kiện lên bị loại và được dẫn ra bên ngoài.

Vũ Long sau khi quan sát thì cậu khẳng định năm cột đá đó được dùng để kiểm tra thuộc tính của thí sinh còn vật hình chữ nhật phẳng mỏng trên tay các vị giám khảo chắc là thiết bị hiển thì thông tin từ các cột đá đó. Mỗi một cột đá sẽ tương ứng mà hiển thị nên trên thiết bị hình chữ nhật của từng vị giám khảo tương ứng.

Một hồi sau thì cũng đến lượt Vũ Long kiểm tra cậu và Duy Tùng là hai trong số năm người của đợt kiểm tra này. Hai anh em nhà sói được các giám sát dẫn qua một bên chờ trong khi Vũ Long vào kiểm tra.

Vũ Long đứng sát và quay lưng vào cột đá cao tầm 2m này cậu bắt đầu thấy một lớp ánh sáng nhạt nhìn kỹ thì ánh sáng này có màu xanh lam nhạt nếu từ bên ngoài nhìn vào thì sẽ không thể thấy được ánh xanh nhạt nhòa đó giống như khi nãy từ ngoài nhìn vào Vũ Long chỉ thấy một thứ ánh sáng trắng nhạt nhạt bao quanh đám thí sinh. Cái ánh sáng nhạt nhòa đó bắt đầu thẩm thấu vào cơ thể cậu giống như một dòng nước mát từ từ sâm chiếm lấy cậu.

Vị giám khảo đối diện với Vũ Long trên khuôn mắt ông ta đang quan sát thiết bị cầm trên tay, bỗng vị giám khảo khẽ run lên sau đó vị giám khảo này không có nhìn vào thiết bị đó nữa mà hướng ánh mắt nhìn Vũ Long. Sau vài giây vị giám khảo quay ra nói gì đó với những vị giám khảo bên cạnh, những vị giám khảo này bắt đầu chuyền tay nhau xem thiết bị của vị giám khảo nọ. sau khi tất cả các vị giám khảo đều đã xem thiết bị đó một hồi. Họ bắt đầu hội ý nhau điều gì đó.

Duy Tùng đứng gần Vũ Long thấy kỳ quái vì sao đợt kiểm tra của họ lại lâu thế nên tiếng hỏi Vũ Long: “Này sao đợt kiểm tra của chúng ta lại lâu vậy ta thấy đám người lúc trước chỉ kiểm tra có tầm 5 phút thôi mà chúng ta đứng đây cũng đã 15 phút đồng hồ rồi đấy.”

Vũ Long nhún vai tỏ vẻ không biết gì.

Mấy vị giám khảo sau một hồi hội ý thì cũng đã bắt đầu dừng lại gọi 5 người Vũ Long tiến về phía trước, tường người được các vị giám khảo hỏi về các thông tin cá nhân. Trong khí đó Vũ Long thì lại không được vị giám khảo của mình hỏi han gì cậu chỉ biết đúng trước mặt vị giám sát đó chờ đợi.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.