Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1302 chữ

Khi Vũ Long vừa cất bước rời tiệm trang phục, thì một tiếng nói không biết từ đâu trong căn phòng cất lên hỏi vị chủ tiệm, giọng nói là của một nữ nhân: “Hạo Thiên Nguyên ông mưu đồ gì khi cố gắng bán cho tên tiểu tử kia bằng được bộ trang phục đó vậy? Vụ làm ăn này ông không phải chịu ít thua thiệt sao hai kiện Huyền Binh cực phẩm cũng chỉ đáng giá nửa giá tiền của bộ trang phục đó thôi.”

“Có gì đâu chỉ là một bộ trang phục thôi mà coi như vừa bán vừa tặng đi làm chút công đức sau này xuống suối vàng cũng bớt nghiệp chướng.” Vị trung niên Hạo Thiên Nguyên nói: “So với tin tình báo mà đám gia hỏa kia cung cấp thì ta thấy tiểu tử này vẫn bị chúng đánh gía hơi thấp. Chiến lực của tiểu tử này còn mạnh hơn so với những gì cậu ta biểu hiện khi đấu với tên gia hỏa Thư Kiên của Hà gia rất nhiều.”

Vị nữ nhân nói: “Ông làm vậy có phải là vì tiểu tử này sẽ ra nhập Lôi Chấn học viện không?”

Hạo Thiên Nguyên nói: “Biết rồi còn cố hỏi làm cái gì? Chúng ta ở với nhau đã bao lâu rồi còn không hiểu tính tôi sao? Lão bà!”

Vị nữ nhân không thấy bóng dáng trong căn phòng thi thoảng lên tiếng thì ra lại là vợ Hạo Thiên Nguyên. “Lôi Chấn học viện, hừ với tôi nó chả có ý nghĩa gì hết.”

Hạo Thiên Nguyên nói: “Tiểu tử đó mà…ra nhập học viện khác thì tốt. Mà điều này cũng chưa chắc đâu tương lai ai rõ được chứ. Biết đâu cậu ta lại là một ẩn số gây đột biến thì sao?”

“Sao ông lại nghĩ vậy?”

“Bà cữ nghĩ kĩ đi 2 Tuyết Lang Vương một vị sư phụ bí ẩn liệu điều này có làm thay đổi cục diện không đây?”

“Ông nói cũng đúng với một thân phận như vậy người đó không thể để…”

“Dẫu sao chúng ta cũng là người ngoài cuộc chỉ có thể đứng nhìn mà thôi.”

“Nếu không vướng bận tôi thì, tôi nghĩ ông cũng muốn nhảy vào cuộc lắm nhỉ?”

“Dẫu sao tôi…mà thôi tôi nói tiếp thì chỉ sợ tối nay lại ngủ một mình mất, để tôi đưa bà đi thưởng trà vậy.” Chủ tiệm thoáng cái đã biến mất khỏi chiếc ghế.

Vũ Long đi trên đường vẫn còn đang băn khoăn việc chủ tiệm ứng xử với mình, thì cậu bị sự huyên náo ở góc con đường thu hút. Điều này xuất phát từ một đám đông đang bàn tán về việc tuyển chọn học viên của Lôi Chấn học viện

“Lôi Chấn Học viện năm nay thật là, tuyển chọn như vậy thì có mấy người vào được đây. Mang lôi thuộc tính tinh thông trở lên đã đành rồi nhưng còn phải so đấu với một Võ Sĩ để kiểm tra khả năng chiến đấu cái này là sao đây?”

“Trong đám Võ Đồ thi tuyển nhiều đứa mới chỉ là Võ Đồ tầng 5 hay 6 mà thôi chiến đấu thế quái nào được với Võ Sĩ, mấy đứa tầng 7, 8, 9 còn có chút kỹ năng và ý chí chiến đấu đám ý mới có chút hi vọng à. Vậy là đứa nhỏ nhà ta có lẽ phải đợi lần sau thôi.” Một tu sĩ than thở.

“Chưa chắc đâu, có lẽ Lôi Chấn học viện làm vậy chỉ là muốn kiểm tra ý chí chiến đấu của đám nhỏ thôi. Họ muốn tuyển chọn những đứa nhỏ có ý chí kiên cường không biết sợ hãi, kể cả khi phải đối mặt với kẻ địch mạnh hơn. Có lẽ năm nay họ tìm kiếm những đệ tử có phẩm chất như vậy nên mới đặt ra bài thi này.” Một tu sĩ nói.

“Đúng đấy, đúng đấy. Vì học viện cũng không yêu cầu thí sinh phải thắng mà? Có lẽ chỉ là kiểm tra ý chí chiến đầu cùng kĩ năng thôi, vậy thì phải nhắc nhở mấy đứa nhỏ rồi, dù đánh không được cũng phải đánh, đánh bằng hết sức thì thôi.”

“Nhưng vẫn còn một lần kiểm tra nữa mà, các vị không nhớ sao, cái này mới là thật sự khó này.”

Một đám tu sĩ nghe đến đây thì mặt có vẻ buồn trầm xuống.

“Cửa trước đã khó cửa sau còn khó hơn, biết làm sao được học viện người ta là học viện, mạnh nhất, quyền uy nhất Đình Chấn quốc, học viên sao có thể là loại soàng sĩnh được.”

“Cửa ải cuối cùng là phải giao đấu với ít nhất 2 con khôi lỗi mà mỗi con đều có cấp ngang với chính bản thân thí sinh mà nghe đâu thí sinh khi thực chiến với Võ Sĩ biểu hiện càng tốt thì số khôi lỗi mà thi sinh đó phải thi ở vòng sau càng nhiều có thể là 3, 4 thậm chí là 5 con.”

“Ài cũng thật khó, biểu hiện không tốt thì bị loại mà biểu hiện quá tốt thì vào vòng sau mà gặp nhiều khôi lỗi thì cũng không xong à.” Một tu sĩ oán thán.

“Không hiểu sao năm nay học viện Lôi Chấn lại ra đề thi khó vậy có người lên tiếng hỏi?”

Rồi một đám nhốn nháo cả lên với những câu trả lời như: “Hỏi vậy thì tôi hỏi ai.” hay “Có thánh mới biết được họ nghĩ cái gì?”

Vũ Long nghe đám tu sĩ bàn tán cũng không có vì vậy mà cảm thấy việc mình thi tuyển làm học viên Lôi Chấn học viện có gì khó khăn. Từ cuộc trò chuyện với ông nội cậu đã biết được với lôi thuộc tính hoàn mỹ thì dù cậu có không vượt qua các bài khảo hạch phía sau thì người ta vẫn tuyển chọn cậu với một lý do rất đơn giản “Ngọc thô vẫn có thể mài dũa được chỉ có điều có tìm được một viên ngọc thô quý giá để mà mài dũa nó hay không thôi.”

Vũ Long nhanh chóng để việc đó sang một bên điều cậu băn khoăn lúc này là cuộc sống bên ngoài làm cậu cảm thấy quá mới lạ có chút gì đó không thích ứng hay chính xác hơn là cậu không hiểu được. Nhất là sau khi cậu trải qua tiếp xúc với Thư Kiên, Trương Quan, Hà Trung Đức, Lý Quách hay ông chủ tiện trang phục không biết tên. Vũ Long cảm thấy cuộc sống không đơn giản như những gì cậu biết lòng người bên ngoài thật khó hiểu.

Thư Kiên Hà gia cho Vũ Long thấy một thế giới cá lớn nuốt cá bé nơi mà con người chèn ép nhau cướp đoạt của nhau để sống. Điều mà cậu nhiều lần đã được cha mẹ dặn dò khi ra bên ngoài sống phải lưu ý.

Lý Quách, ông chủ tiệm với tính cách có phần quái gở thì lại khiến Vũ Long cảm thấy họ là người tốt, Vũ Long chỉ có chút khó hiểu với cách mà Lý Quách có phần lạnh lùng khi nói cậu có thể vào thành rồi thái độ khác hẳn với lúc trước khi nói chuyện dường như Lý Quách không còn bận tâm đến cậu nữa. Cái cảm giác đó Vũ Long lại bắt gặp lần nữa khi đã trao đổi xong bộ trang phục với ông chủ tiệm. Lý Quách và ông chủ tiệm hai người đem đến cho Vũ Long nhiều điều phải suy nghĩ.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.