Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1577 chữ

Mấy tên vệ binh đi đến nhưng không có để ý đến lời Vũ Long nói mà khom người hành lễ với Thư Kiên nói: “Thư Kiên thiếu gia người ở đây làm gì vậy? Có cần thuộc hạ giúp đỡ gì không?” Tên dẫn đầu đám vệ binh nói với vẻ nịnh nọt Thư Kiên.

Vũ Long giờ hiểu tại sao tên Thư Kiên kia lại ngang ngược như vậy mà không lo sợ gì, đến cả đám vệ binh tuần tra mà cũng phải xu nịnh thế kia. Thì tên Thư Kiên này có bối cảnh thế nào đây? Muốn giải quyết rắc rối này không dễ rồi Vũ Long nghĩ đến đây thì bị tiếng nói của Thư Kiên làm cho cậu không biết phải nói gì về cái tên Thư Kiên này nữa.

“Tiểu đội trưởng người tới thật đúng lúc người này thật không biết lý lẽ à, hai con linh thú này của hắn đi trên đường va trạm với ta hắn định bỏ đi mà không nói một lời nào. Tiểu đội trưởng người cũng biết trong khu vực dưới sự quản lý của quốc gia va trạm xảy ra xung đột phải chịu trách nhiệm đó. Mà tiểu đội trưởng người tên gì vậy?”

“Thiếu gia người cứ gọi ta là tiểu Nham là được.”

Thư Kiên nói: “Thì ra là Nham tiểu đội trưởng. Người xem giúp ta giải quyết chuyện này.”

Nham độ trưởng lúc này mới chú ý hai con linh thú của Vũ Long khi hắn nhìn thấy Tiểu Ngao và Tiểu Thiên lúc đầu hắn cũng không có nhận ra Tiểu Thiên và Tiểu Ngao là loài Tuyết Lang Vương. Nhưng sau đó hắn thật sự bất ngờ khi phát hiện ra điều này, giờ thì hắn đã hiểu tại sao Thư Kiên lại kiếm chuyện vời chủ nhân của hai con yêu lang.

Nham tiểu đội trưởng biết loài Tuyết Lang Vương là linh thú quý đến thế nào, hắn biết nếu như thành công giúp Thư Kiên chiếm được hai con linh thú này thì ông nội của Thư kiên chính là thống lĩnh vệ binh ngoại thành tây biết mình giúp cháu ngài chiếm được hai con linh thú tốt như vậy có lẽ sẽ cất nhắc mình nên vị trí cao hơn. Nham độ trưởng suy nghĩ đến đây liền đánh chủ ý nói, vị thiếu gia này chuyện người cùng Thư Kiên thiếu gia xảy ra xích mích trên đường mời người theo chúng ta về vệ binh trạm làm dõ sự việc.

Nghe thấy Nham tiểu đội trưởng nói vậy Vũ Long đã thấy không ổn rồi. Theo họ về vệ binh trạm sẽ không biết sự việc sẽ tiến triển đến mức nào. Tuy đám người nay không dám gây nguy hiểm đến tính mạng của mình nhưng việc tìm một lý do chèn ép giam giữ có lẽ cũng không khó. Sau đó dù mình có kiện cáo thì cùng lắm đám người này chỉ bị trách phạt mà thôi. Vũ Long có chút hoảng loạn suy nghĩ.

“Nham tiểu đội trưởng giữa ta và Thư Kiên đâu có xich mích gì ta chỉ muốn Thư Kiên không chặn đường đi của ta…” Vũ Long có chút lo lắng nói.

Vũ Long vẫn đang nói thì bị Nham đội trưởng ngắt lời, “Cái này có đứng hay không ta cần phải điều tra nên mời theo ta về vệ binh trạm làm dõ sự việc hoặc thiếu gia và Thư Kiên thiếu gia tự giải quyết với nhau, vệ binh chúng ta cũng sẽ không nhúng vào chuyện mâu thuẫn của hai người nữa.” Nham tiểu đội trưởng thật ra không hề muốn dẫn Vu Long về vệ binh trạm, hắn làm đến chức đội trưởng một tiểu đội vệ binh cũng không phải là một tên ngu, hắn sao không nghĩ được Vũ Long có hai con Tuyết Lang Vương há là người đơn giản, tuy vậy hắn vẫn dám trợ giúp Thư Kiên vì ở đây trong khu ngoại thành phía tây thành Gia Định nơi này ông nội của Thư Kiên là người có quyền thế. Hắn nói muốn dẫn Vũ Long về vệ binh trạm chỉ là muốn dồn cậu phải chấp nhận khiêu chiến của Thư Kiên mà thôi.

Vũ Long biết lúc này mình chỉ có con đương nhận khiêu chiến của Thư Kiên thì mới có thể khiến đám vệ binh này không tham gia vào việc này nữa.

Vũ Long quan sát Thư Kiên phát hiện ra Thư Kiên là một Võ Đồ tầng 9 cao hơn mình một tầng tu vi mà thôi, điều này làm cậu không cảm thấy lo lắng nhưng điều khiến cậu lo lắng là hắn có hai linh thú cấp 2 tầng 3 nếu nhận khiêu chiến của hắn trong thi đấu Thư Kiên sử dụng chúng thì mình thua là cái chắc Vũ Long suy nghĩ một hồi liền lên tiếng nói: “Thư Kiên tuy ngươi tìm ta gây sự nhưng ta có thể chấp nhận khiêu chiến của ngươi nhưng bất quá ta có điều kiện. Thứ nhất nếu ta thắng người không được kiếm ta gây phiền toái nữa. Thứ hai người phải có vật đặt cược tương xứng. Ta thua thì phải để lại hai linh thú cho ngươi, nhưng lại không có nhắc đến việc nếu ta thắng thì được cái gì. Vậy không phải ta chịu thiệt sao? Thứ ba chúng ta trên võ đài chỉ phân định thắng thua không làm tổn hại đến đối phương vì ta còn phải thi tuyển vào học viện ta không muốn bị thương. Thứ tư là chúng ta đơn đả độc đấu không được dùng linh thú trợ giúp. Nếu ngươi đồng ý thì ta chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi?”

Thư Kiên nghe thấy Vũ Long sẽ nhận lời khiêu chiến thì mừng rỡ đồng ý với lời của Vũ Long ngay, mà không cần để ý xem Vũ Long nói điều kiện gì. Thư Kiên tin tưởng với thực lực của mình thì việc đánh bại Vũ Long là điều đương nhiên, hắn đã quan sát tu vi của Vũ Long rồi chỉ tấy Vũ Long là một Võ Đồ tầng 8 căn bản hắn không để vào mắt. Có những lúc tu luyện thực chiến Thư Kiên một mình đánh lại 3 người Võ Đồ tầng 9 mà còn làm cho 3 người mình đầy thương tích nữa là đánh với một Võ Đồ tầng 8 thì tốn bao nhiêu thời gian chứ. Mang cái gì ra đặt cược nhằm dành lấy hai con Tuyết Lang Vương thì có gì mà không đáng. Chưa kể phần thắng đã chắc trong tay mình rồi thì vật đặt cược cũng không mất được. Vậy còn phải lo gì mà không đồng ý điều kiện của Vũ Long đây.

Thư Kiên trấn tĩnh lại trong sự vui sướng nói: “Vậy ngươi muốn ta lấy cái gì đặt cược? Một binh khí Huyền Binh cực phẩm hay là gì? Hôm nay ta đi ra ngoài không mang nhiều đồ chỉ có ít linh thạch thôi.”

Vũ Long nói: “Hai linh thú của ta chỉ đáng giá một món Huyền Binh cực phẩm thôi sao? Nếu vậy thì Thư Kiên ngươi coi rẻ chúng quá à. Vậy không biết Thư Kiên ngươi có bao nhiêu linh thạch vậy?” Vũ Long nghĩ nếu Thư Kiên đã tìm mình phiền toái, muốn chiêm lấy linh thú của mình thì không cần khách khí với hắn rồi, đã vậy thì phải vơ vét của hắn một phen. Có nhiều thêm thứ tốt càng giúp mình phát triển nhanh hơn.

Thư kiên cũng sảng khoái trả lời ta có 3000 linh thạch như vậy đã đủ chưa?

“Chưa đủ ta muốn 10000 linh thạch cùng một món Huyền Binh cực phẩm.” Vũ Long dứt khoát nói. Vũ Long không ngốc đám người này muốn chiếm linh thú của mình thì chắc chắn Tiểu Thiên và Tiểu Ngao có gì đó đặc biệt. Giá trị của chúng sao có thể thấp được, tuy cậu không có biết bên ngoài linh thú được mua bán thế nào, nhưng cứ nhìn từ việc Thư Kiên lấy một kiện binh khí Huyền Binh cực phẩm ra đặt cược là biết được. Huyền Binh cực phẩm giá trị chắc chắn là không rẻ Vũ Long từng nghe Lão Bá kể một thanh Huyền Binh cực phẩm có giá lên đến cả trăm nghìn linh thạch ý chứ.

Trương Quan thấy Vũ Long nói vậy liên thấy khó chịu lớn tiếng nói: “Chấn Long cậu quá tham lam đi cậu có biết một kiện Huyền Binh cực phẩm bên ngoài có giá bao nhiêu không ít nhất cũng một trăm nghìn linh thạch đấy, đó là còn tùy vào việc sử dụng hết bao nhiêu nguyên liệu quý.” Không chỉ cảm thấy Vũ Long tham lam mà Trương Quan còn cảm thấy vị thiếu gia của mình Thư Kiên đúng là ngốc tự nhiên lại mang hẳn một kiện Huyền Binh cực phẩm ra làm vật đặt cược không phải là đi nói cho người ta biết linh thú của hắn rất đáng giá sao, người ta không biết được điểm này mới lạ đó. Nhìn cái giá mà Vũ Long hô thì chắc là biết điều này rồi.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.