Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mong chờ đã lâu lão hổ

Tiểu thuyết gốc · 1969 chữ

Tiệm lương thực

- Bạch lão bản, ngươi nói thật sự?

Lâm Thiên kích động nhìn Bạch Mãi.

Vừa rồi cùng Huyết Sắc Tường Vi đám người chia tay, đợi cho các nàng đều vào truyền tống trận biến mất, Lâm Thiên liền đi tới tiệm lương thực tìm Bạch Mãi.

Bạch Mãi thế mà báo cho hắn một tin vui. 101 đầu lão hổ đã gom góp đủ.

- Khách quan, ta còn có thể lừa ngươi không thành?

Bạch Mãi cười tủm tỉm nói

- Ngày hôm qua mới nhận được tin tức. Hàng hóa đã gom đủ.

- Bạch lão bản, vậy mau vận chuyển đến ngoại thành a.

- Khách quan...

Cười cười, Bạch Mãi xoa nhẹ bàn tay.

Lâm Thiên hiểu ra thì hỏi

- Không biết lần này gom đủ... muốn bao nhiêu tiền?

- Bởi vì để gom góp đủ số lượng, Bạch thị thương hội giá cao hơn bình thường cũng thu mua... 100 đầu lão hổ giá 6 vạn lượng bạc. 1 đầu hổ Vương giá 1000 lượng.

- 6 vạn 1000 lượng bạc? 610 lượng vàng... Có thể.

Lâm Thiên ra cửa chỗ Hoa Mộc Lan cùng mấy người hộ vệ chờ mà lấy tiền rồi mang vào.

Bạch Mãi cắn cắn kiểm tra vàng, vui vẻ nói

- Khách quan chờ chút, ta liền đi viết thư gửi về tổng bộ.

- Bạch lão bản, lão hổ ta muốn tiếp tục thu mua. Thương đội có bao nhiêu ta mua bao nhiêu. Trăm đầu lão hổ chúng ta lại giao dịch.

- Khách quan còn muốn mua? Có thể a. Ta sẽ thêm vào thư gửi tổng bộ.

Bạch Mãi rất nhanh gửi thư đi. Mà Lâm Thiên thì xem xét một chút danh sách hàng hoá. Cũng không thấy có gì mới.

Hai người sau đó liền trò chuyện mà chờ đợi Thương đội vận chuyển hàng đến.

Trò chuyện một hồi, Lâm Thiên nghĩ đến chuyện gì, nói

- Bạch lão bản, thương hội có bán nha hoàn sao? Có thể múa, có thể tự vệ các loại...

- Khách quan muốn là cao cấp nha hoàn?

- Cao cấp nha hoàn?

Gặp Lâm Thiên mê mang, Bạch Mãi thì giải thích

- Cao cấp nha hoàn là những nha hoàn được huấn luyện từ nhỏ. Biết võ, biết ca hát, nhảy múa, cầm kỳ thư họa các nàng không gì không biết.

- Hơn nữa còn được huấn luyện đặc biệt, phục thị giường lúc đặc biệt biết chơi...

Khuôn mặt xụ xuống, Lâm Thiên trợn tròn mắt

- Bạch lão bản, cần thiết nhấn mạnh phục thị giường chiếu như vậy sao?

- Khách quan, ta làm giới thiệu đi. Giới thiệu cho nam giới đều là như vậy...

Bạch Mãi không biết xấu hổ mà cười đáp.

- Giá đâu?

- Cao cấp 40 lượng bạc 1 người. Bất quá cao cấp phía trên còn có cực phẩm. 100 lượng bạc một người.

- Nha hoàn cũng bán đắt như vậy?

Lâm Thiên nghe xong báo giá thì cau mày

- 100 lượng bạc liền bằng 1 tên tài năng huyện lệnh? Bằng 1 đầu lão hổ?

Hắn là có tiền. Bất quá nha hoàn giá cả thực sự là....

Nói, Lâm Thiên dự định mua nha hoàn về thay thế tiểu đội Hộ vệ dọn dẹp Phủ Thành chủ.

Lần này có lão hổ rồi, tiểu đội Hộ vệ người sẽ bận rộn luyện tập cưỡi hổ.

Mà muốn nha hoàn cũng không phải chỉ biết dọn dẹp Phủ Thành chủ. Còn cần có nhất định sức tự vệ cùng với có thể múa hát.

Lâm Thiên dự định mỗi cuối tuần vào buổi tối sẽ tổ chức một buổi văn nghệ ca múa nhạc, xem như chương trình giải trí cho mọi người trong Thành.

- Khách quan, đây là cực phẩm nha.

Bạch Mãi trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười

- Mua về rồi, khách quan sẽ cảm nhận được như thế nào là cực phẩm... 1 người nhẹ nhõm đánh mấy tên hộ vệ không lực hoàn thủ. Dáng múa như tiên nữ...

- Bật mí cho khách quan, cực phẩm nha hoàn phương pháp huấn luyện đào tạo liền giống như trong hoàng cung hầu hạ phi tần nha hoàn như vậy.

- Thật sự là đa tài đa nghệ?

- Khách quan không nên nghi ngờ Bạch thị thương hội.

- Ta muốn...

Lâm Thiên cắn răng, nói

- 20 người.

- 2000 lượng bạc. Khách quan muốn một hồi nhận hàng cùng lão hổ sao?

- Ân. Làm phiền Bạch lão bản. Còn có 6 tên thợ thủ công tinh anh là quà tri ân...

Bạch Mãi lại đi viết thư.

Rất nhanh thư thì được gửi đi.

Nhìn xem quay về ngồi đối diện với mình, cười tủm tỉm Bạch Mãi, Lâm Thiên vốn định không nhìn thấy thì tâm không phiền. Bất quá sau đó hắn nhớ đến một chuyện mà lại mở miệng dò hỏi

- Bạch lão bản, có hạt giống các loại cây trái đặc sản hay bản vẽ đồ cao cấp sao? Phục vụ cho trong cung đình loại kia?

- Có. Khách quan muốn loại nào?

- Có danh sách sao?

- Khách quan chờ phút chốc.

Lại qua vài phút, Bạch Mãi trở về đưa một quyển sách nhỏ cho Lâm Thiên.

Trà Tiến Vua hạt giống

Ngũ Sắc Quả hạt giống

Gốm Men Xanh công thức

Rượu Cung Đình công thức

Hoàng Kim Lương hạt giống...

Lâm Thiên lật xem liền thấy thật nhiều thật nhiều loại. Từ hạt giống đến công thức.

Cân nhắc một hồi, hắn liền chọn Rượu Cung Đình công thức cùng Hoàng Kim Lương hạt giống.

....

- Bạch lão bản, cho nên nói nha hoàn cực phẩm tốt cuộc là có cái gì đặc biệt?

Ngoài thành, Lâm Thiên quan sát 20 vị cực phẩm nha hoàn vài phút, sau đó ánh mắt nghi ngờ mà nhìn xem Bạch Mãi.

- Khách quan, cái này cần ngươi chính mình tìm hiểu a

Bạch Mãi cười ha hả nói.

2000 lượng bạc mua 20 người nha hoàn, chuyện này như để Mộ Nam biết còn không xách đao chặt hắn?

Lâm Thiên cảm thấy chính mình quá xúc động.

20 vị cực phẩm nha hoàn này ngoại trừ người nào người nấy xinh đẹp như hoa, khuynh quốc khuynh thành ra thì hắn cũng không nhìn ra có gì đặc biệt.

Thở dài, cũng lại không nhìn xem nhóm nha hoàn, Lâm Thiên đưa mắt nhìn sang hơn trăm chiếc xe ngựa kéo, vận chuyển 101 cái lồng bị vải đen che phủ cùng với mấy xe chở giáp lưới....

Vươn tay mở ra một tấm vải đen. Bên trong thì là một con Bạch hổ với hình thể khổng lồ đang nằm ngủ trong lồng.

Con này Bạch hổ so với hắn trước đó làm thịt đại lão hổ kia còn lớn hơn.

Nhìn xem một chút thì Lâm Thiên cũng thả vải đen xuống, đi tới lật lên vải đen ở một cái lồng khác.

Trong lồng cũng là một con hổ cực lớn. Bất quá kích thước không bằng Bạch hổ...

- Khách quan, xe ngựa thì miễn phí rồi.

Bạch Mãi dặn dò Lâm Thiên vài câu, lại đưa cho hắn một quyển sách chăm sóc nuôi dưỡng hổ rồi mới dẫn người rời đi.

Nhìn xem trên trăm cái xe ngựa rồi lại nhìn xem chỉ có hơn 30 người, Lâm Thiên có phần không chắc chắn mà nói

- Các vị, người nào biết đánh xe thì xung phong a. Chúng ta chia nhau ra đánh xe....

Vận chuyển quá trình tương đối vất vả. Người ít mà xe ngựa nhiều.

Bất quá còn may là người nào cũng biết đánh xe.

Đến tối muộn thì cũng về đến Lâm Gia Thành.

Bởi vì chưa có xây dựng chuồng chắc chắn, cho lên hơn trăm con hổ cũng chỉ có thể nhốt ở trên xe. Cho ăn thịt, nước uống các loại....

Sau đó trời cũng đã muộn, cho lên lão hổ cũng không vội bàn giao cho tiểu đội hộ vệ.

Mấy tên thợ thủ công tinh anh thì để cho nghỉ ngơi trước, ngày mai lại đăng ký các loại.

20 vị cực phẩm nha hoàn thì vào ở Phủ Thành chủ...

Kết thúc mệt mỏi một ngày, Lâm Thiên cũng chỉ giao phó qua một hồi thì tắm rửa ăn uống đi ngủ.

....

Buổi sáng

Quân doanh bên trong

- Chính mình đeo dây cương mặc giáp cho đồng bạn của mình sau này a.

Lâm Thiên nhìn xem tiểu đội Hộ vệ mỗi người đều đứng cạnh một cái lồng hổ, nhẹ giọng nói

- Sau đó kết thân, tập cưỡi liền chính các ngươi giao lưu. Ta cũng không biết...

Hoa Mộc Lan chắc chắn là sở hữu đầu hổ Vương. Cũng là con Bạch hổ kia.

Cũng không có bao nhiêu lo lắng, nàng trước tiên vươn tay vào trong lồng sắt vuốt ve bộ lông của Bạch hổ. Lại trò chuyện giao lưu mấy câu rồi đem cửa lồng mở ra.

Bạch hổ từ bên trong lồng đi ra. Nó nhìn trái nhìn phải, bước trái bước phải mấy lần rồi đi tới bên cạnh Hoa Mộc Lan.

Bạch hổ kích thước hình thể quá lớn. Hoa Mộc Lan ở bên cạnh thì lộ ra đặc biệt nhỏ bé. Đỉnh đầu của nàng còn chưa cao đến lưng của Bạch hổ.

Vuốt vuốt lông Bạch hổ mấy lần, Hoa Mộc Lan cầm lấy một miếng thịt chừng 2kg trong thùng gỗ bên cạnh đút cho Bạch hổ.

Bạch hổ ăn xong sau đó thì nhích lại gần, ngửi ngửi lại lè lưỡi liếm liếm khuôn mặt của Hoa Mộc Lan.

Trước tiên là đeo dây cương.

Dây cương hổ không quá giống dây cương ngựa.

Dù đều làm bằng da, thế nhưng là sẽ không chuyên qua mũi hay mồm của hổ.

Dây cương chỉ quấn quanh đầu, thoải mái không gian để cho hổ há miệng các loại...

Đeo xong dây cương, Hoa Mộc Lan lại lấy một miếng thịt đút cho Bạch hổ

Nàng chỉ chỉ vào bộ giáp ở bên cạnh. Nói chuyện giao lưu...

Bạch hổ giống như nghe hiểu như thế mà dụi dụi cái đầu khổng lồ của mình vào cổ Hoa Mộc Lan vài lần rồi chậm rãi nằm xuống.

Chiều cao hạ thấp, Hoa Mộc Lan nâng bộ giáp lưới đến, cẩn thận từng chút một, nhẹ nhàng mà khoác bộ giáp lên người Bạch hổ....

Toàn trình nhìn xem Hoa Mộc Lan thao tác, khi thấy mặc giáp xong thì tiểu đội Hộ vệ những người khác cũng bắt đầu làm theo.

Lão hổ hung mãnh, có không ít người tỏ ra e sợ. Bất quá cũng không có ai cuống lên mà lùi bước...

Ước chừng hơn một giờ, tiểu đội Hộ vệ nhóm người cũng thành công đeo cương mặc giáp, cưỡi lên trên lưng hổ.

1 giờ này đám hổ đều bị các nàng đút no thịt.

Bộ giáp lưới là có chế tạo liền chỗ ngồi, có dây vòng qua đùi của người ngồi trên làm dây an toàn. Có cả bàn đạp chân giống như ngựa.... Thiết kế rất chắc chắn cho người ngồi trên.

Lâm Thiên một mực nhìn xem. Đến khi tiểu đội hộ vệ bắt đầu điều khiển lão hổ chậm rãi đi bộ thì mới rời đi.

Lão hổ mua về rồi. Thế nhưng Lâm Thiên phát hiện một vấn đề rất lớn.

Đó là lão hổ ăn đặc biệt nhiều thịt tươi.

101 đầu lão hổ này một ngày phải ăn hết cả tấn thịt a.

Nhớ đến quyển sách Bạch Mãi đưa cho, hắn vội vàng chạy về Phủ Thành chủ nhìn xem.

Nhìn thấy thức ăn pha chế hướng dẫn sau đó, Lâm Thiên thì thở dài một hơi.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.