Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thợ mộc đã đến

Tiểu thuyết gốc · 1855 chữ

- 6000 bao lương thực đếm đủ sao?

- Đã đủ a Thành chủ.

Một tên Thủy tặc có chút kích động đáp.

- Vậy được rồi. Các ngươi lên đường về Trại a. Giúp ta cùng Từ trại chủ chào hỏi một chút, nói nạo vét đáy sông giao dịch của chúng ta xong rồi.

Lâm Thiên mỉm cười cùng tên Thủy tặc nói.

Lần này nạo vét đáy sông đúng hạn hoàn thành.

Thủy trại cuối cùng đưa đến làm việc gần 3 ngàn người.

Trong quá trình làm việc cũng chết trên trăm người.

500 bao lương thực tăng thêm xem như là an ủi...

Mấy ngàn Thủy tặc đi thuyền rời đi.

Lâm Thiên quay đầu cùng với kiến trúc sư mấy người nói

- Bắt đầu vận chuyển vật liệu dùng cho xây dựng bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền a. Cùng Lý bộ trưởng nói ngày mai bắt đầu, làm như kế hoạch đã nói trước đó.

- Tuân lệnh, Thành chủ.

Cao cấp bản vẽ là cần Tinh anh cấp kiến trúc sư chỉ đạo xây dựng.

Thành nhỏ bên kia cũng đang xây dựng, bất quá chỉ cần chuyên nghiệp kiến trúc sư chỉ huy là được.

Thành nhỏ liền giống như bản thành trì chưa hoàn thiện. Chưa cần phải là kiến trúc sư Tinh anh chỉ huy....

Trần gia thôn gia nhập, người cùng vật mấy ngày trước đều chuyển đến Lâm Gia Thành.

Chỗ nhà ở cùng khu rừng nhỏ tự trồng cũng nhanh bị phá hủy. Cải tạo thành đồng ruộng.

Mấy ngày nay Lâm Sơn lại phải vất vả vất vả.

Thủy trại chỗ quặng mỏ phẩm chất tốt mỗi ngày cũng đang cật lực khai thác vận chuyển về Lâm Gia Thành.

Bởi vì số lượng không nhiều, cho lên Lâm Thiên suy nghĩ sau cũng liền không có để cho thợ rèn chế tạo tinh lương vũ khí trang bị.

Trước mắt chỉ có một cái quặng mỏ phẩm chất tốt. Khai thác ra quặng sắt cứ tích trữ lại, đợi có được hoàn chỉnh bản vẽ vũ khí trang bị phẩm cấp tinh lương thì lại dùng chế tạo.

Dù sao bây giờ chỉ có lẻ tẻ bản vẽ. Chế tạo cũng không khỏi quá lãng phí.

Nhà giàu nhiều tiền, Lâm Thiên là không có khả năng để cho binh của mình sử dụng ghép nối vũ khí trang bị.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là trước mắt. Nếu như lâu dài còn không có tin tức về hoàn chỉnh bộ vũ khí trang bị phẩm cấp tinh lương thì hắn cũng chỉ có thể sử dụng bản vẽ riêng lẻ.

Vũ khí trang bị hơn một cái phẩm cấp là hơn vô cùng nhiều lực chiến.

Kiểu như tinh lương đao có thể chém gãy chưa hoàn thiện đao.

......

Ngày thứ hai

Bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền cao cấp bắt đầu thi công. Mà thương đội cũng đã đến.

Lần này thương đội biệt tăm hơn mười ngày, có thể là do gom góp thợ mộc các loại. Cho lên Lâm Thiên cũng không có trách cứ ý.

- Lâm Thành chủ, hơn 200 người thợ mộc đã đưa đến đầy đủ. Còn có 5 chiếc thuyền vận tải chở khối đá...

- Bạch tiểu thư vất vả rồi. Một hồi chuyển hàng xuống thuyền, người bên dưới sẽ tính toán tiền bạc.

Lâm Thiên cười ha hả cùng Bạch Linh Linh đi vào trong doanh trướng.

- Bạch tiểu thư hôm nay đi một mình?

Không gặp Bạch Linh Linh nha hoàn, Lâm Thiên tùy tiện hỏi kéo câu chuyện.

- Tiểu Nguyệt mấy ngày này bận rộn đi mua sắm vật liệu cho Thành chủ đâu.

Bạch Linh Linh khẽ cười nói

- Thành chủ vừa ý nàng?

- Cũng không phải. Ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút.

Lâm Thiên cười lắc đầu, nói

- Hôm trước đến Bạch gia bái phỏng...

- Không gặp nam giới... Lâm thành chủ cảm thấy kỳ lạ?

- Đúng a. Ta xem như ở Bạch gia hơn nửa ngày, chỉ thấy hộ vệ ngoài cổng là nam... Có chút tò mò, không biết Bạch tiểu thư có thể giải hoặc?

- Chuyện này cũng không phải là bí mật. Bất quá nói ra sợ là để cho thành chủ chê cười

Lắc đầu, Bạch Linh Linh cũng lại không giảng giải

Lâm Thiên thấy vậy thì cười cười không hỏi nữa.

- Vừa mới ở trên thuyền nhìn thấy phía trên một mảnh thoáng đãng, ven bờ xếp đầy các loại vật liệu... Thành chủ là muốn khởi công xây dựng thêm bến thuyền?

- Bạch tiểu thư tuệ nhãn như đuốc. Ta cùng thương đội bàn bạc chuyện, trở về tự nhiên dốc sức mà làm.

- Lần sau Linh Linh đến, hy vọng là đúng dịp khai mở bến thuyền.

- Cầu còn không được ha ha. Ta cũng hy vọng có thương đội khai trương bến thuyền, mọi việc sau này thì thuận lợi

Cười nói khách sáo vài câu, chuyện chính liền bắt đầu

- Bạch tiểu thư, ngoại trừ đá khối, ta cũng muốn mua sắm một chút các vật phẩm dành cho nữ. Tỷ như trâm cài tóc, son phấn các loại...

- Thành chủ muốn mua nhiều ít?

- Mỗi thứ vài ngàn a. Trong thành trước đây không có bán những vật này, bây giờ xem như là mở ra thị trường.

- Thành chủ, Linh Linh có một chủ ý...

- Bạch tiểu thư mời nói

- Linh Linh muốn mở một vài nhà cửa hàng ở trong Thành...

- Thật xin lỗi Bạch tiểu thư.

Không đợi Bạch Linh Linh nói hết lời, Lâm Thiên đã lắc đầu

- Hàng hoá cần dùng trong Thành đều do Phủ Thành chủ bán ra. Giá cả sẽ một mực giữ giá... Nguyên nhân tiểu thư hẳn là biết a.

Bạch Linh Linh im lặng nhìn xem Lâm Thiên.

Đây là sợ thương nhân lũng loạn thị trường. Gây ra tình trạng cạnh tranh, tăng giảm giá mất kiểm soát... Tạo thành ảnh hưởng đối với Thành trì.

- Thành chủ, cửa hàng như được mở trong Thành, Linh Linh cam đoan sẽ không có hiện tượng lũng loạn. Hơn nữa cửa hàng cũng sẽ không buôn bán những gì Phủ Thành chủ bán ra...

- Bạch tiểu thư rất có hứng thú buôn bán trong thành của ta a?

- Thành chủ, đây là Linh Linh công việc.

- Không phải chỉ một mình thương đội của Bạch gia, Lâm Gia Thành sau này cũng sẽ không có bất cứ một thương nhân nào từ bên ngoài được vào kinh doanh.

Lâm Thiên lắc lắc đầu, sau đó cười trêu ghẹo

- Đương nhiên, nếu như Bạch tiểu thư quá có hứng thú kinh doanh trong lãnh địa của ta, Bạch tiểu thư có thể gia nhập vào a. Ta có thể đảm bảo Bạch tiểu thư được phụ trách toàn bộ hạng mục kinh doanh của Lâm Gia Thành.

- Thành chủ vừa ý Linh Linh... Muốn cùng Bạch gia thông gia?

Bạch Linh Linh lời nói để cho Lâm Thiên sửng sốt.

- Bạch tiểu thư dung mạo xinh đẹp như hoa... Người nào không thích đâu. Bất quá ta cũng không có ý này.

- Vậy ý của Thành chủ là?

Nhìn xem Bạch Linh Linh cười như không phải cười biểu lộ, Lâm Thiên nhất thời không biết nói như thế nào.

Hắn bắt đầu chỉ là trêu ghẹo một chút. Bạch Linh Linh hiểu sai, sau đó còn là đuổi cùng giết tuyệt.

- Ta... Bạch tiểu thư sau này chán buôn bán thương đội rồi, có thể gia nhập vào lãnh địa của ta... Chính là ý này.

- Đây chính là Thành chủ tự mình nói a. Linh Linh nhớ kỹ.

Bạch Linh Linh khẽ cười nói

- Thành chủ vừa ý Linh Linh thì cũng là chuyện tốt đối với Linh Linh. Bất quá xem ra không phải...

- Bạch tiểu thư nói đùa rồi. Thiên hạ này tài tuấn vô số...

- Trước mắt Linh Linh chỉ có Thành chủ một người.

- Bạch tiểu thư, tùy tiện ngắt lời người không phải là thói quen tốt.

- Là lỗi của Linh Linh. Xem như xin lỗi Thành chủ, Linh Linh liền lấy thân....

- Bạch tiểu thư, chúng ta nói việc chính.

- Thành chủ mới nói ngắt lời người khác không phải là một thói quen tốt đâu.

Trừng mắt nhìn Bạch Linh Linh, Lâm Thiên bây giờ xem như xác định nàng chính là một tiểu ma nữ.

Khẽ ho khan một tiếng, hắn trầm giọng nói

- Thời gian sắp tới ta cần dùng tài nguyên, cụ thể là khối đá. Mong Bạch tiểu thư cùng thương đội có thể tăng thêm thuyền vận tải.

Xây dựng quá nhiều, mặc dù trong Thành có đội khai thác, bất quá vẫn là cung không đủ cầu.

Mỗi lần Mộ Nam nói đến khối đá sắp cạn kho, Lâm Thiên chỉ mong muốn xung quanh có thêm vài cái mỏ đá.

Mỏ đá số lượng nhân công khai thác là có hạn. Không phải là có ngàn người liền cho ngàn người vào khai thác.

Muốn đẩy nhanh tốc độ khai thác cũng chỉ có thể ra tay ở chỗ vận chuyển. Chính là thêm người vận chuyển

Liếc liếc mắt, Bạch Linh Linh dò hỏi

- Thành chủ muốn tốc độ giống như trước kia?

Tốc độ giống như trước kia là khi Bạch Hoạ còn cùng Lâm Thiên giao dịch. Khi đó đang xây dựng thành trì...

- Như vậy thì không cần. Như bây giờ lại tăng thêm vài chiếc thuyền vận tải là được. Thêm thuyền khi về cũng có thể chở được nhiều hơn lương thực...

- Chuyện này Linh Linh trở về sẽ mượn thêm thuyền vận tải...

- Ân?

Nghe vậy, Lâm Thiên thì nghi ngờ nhìn Bạch Linh Linh

- Thương đội thiếu thuyền?

- Là Linh Linh thiếu thuyền.

Bạch Linh Linh khẽ cười nói

- Thành chủ có thể chưa biết, nhà chúng ta mỗi người đều có một đội thuyền riêng, một tuyến đường kinh thương riêng. Đội thuyền trước đó là của Bạch Hoạ... Đội thuyền bây giờ là của Linh Linh. Thuyền là tài sản riêng của mỗi người mà không phải là dùng chung.

- Đương nhiên, trong nhà quan hệ tốt là có thể mượn thuyền của người khác. Lần trước nghe nói Bạch Hoạ mượn thêm thuyền của mẹ nàng.

- Đây là mỗi người tự mình kiếm ăn?

- Thành chủ có thể hiểu như vậy. Thương đội cung cấp hàng hóa, chúng ta lấy tiền vận chuyển cùng hoa hồng...

Lâm Thiên cũng không hiểu lắm về chuyện gia tộc loạn loạn ăn chia kinh doanh này.

Hắn cũng lại không tò mò mà nhiều hỏi.

- Sau này Linh Linh có nhu cầu, còn mong Thành chủ bán rẻ cho vài chiếc thuyền vận tải.

- Bạch tiểu thư nói đùa rồi. Thương đội sẽ phải hướng người ngoài mua thuyền?

- Thành chủ, thương đội cũng không phải cái gì cũng có.

- Ha ha... Nếu như là Bạch tiểu thư đặt thuyền vận tải, ta liền lấy giá thấp hơn thị trường 1 phần.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.