Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thợ thủ công tinh anh

Tiểu thuyết gốc · 2001 chữ

Bạch Lương tiệm lương thực phía sau hậu viện

Chủ tiệm lương thực Bạch Mãi im lặng uống trà nhìn đang lật xem danh sách đồ quân giới Lâm Thiên.

Nhiều năm bán hàng kinh nghiệm, Bạch Mãi chỉ cần nhìn xem biểu lộ cũng đoán được mua bán có thành hay không.

Thấy Lâm Thiên hai mắt sáng lên, Bạch Mãi cũng liền hơi nhếch mép.

Mặc dù không biết Lâm Thiên vừa ý món đồ gì, thế nhưng lần này chắc chắn có giao dịch.

Mà Lâm Thiên lúc này cũng không có tâm tư để ý đến Bạch Mãi.

Hắn đang nhìn chằm chằm vào vũ khí công thành danh mục.

Vũ khí công thành cũng chia làm chưa hoàn thiện, hoàn thiện cùng tinh lương.

Lâm gia Trấn sàng nỏ thuộc về hoàn thiện phẩm chất.

Mà trong danh sách vũ khí công thành ngoại trừ phần nhiều là chưa hoàn thiện thì cũng có một số bản vẽ phẩm chất hoàn thiện.

Ví dụ như bị Lâm Thiên để mắt đến máy ném đá bản vẽ.

Máy ném đá bản vẽ (hoàn thiện)

Có thể để cho thợ mộc học tập chế tạo...

Tầm bắn 250m.

Giá bán: 40 lượng bạc.

Máy ném đá... So với sàng nỏ, máy ném đá còn mãnh hơn. Đại sát khí. Lâm Thiên nhất định mua bản vẽ này. Không có chút do dự nào.

Nhìn qua danh sách vũ khí công thành cũng lại không có gì đặc biệt, Lâm Thiên lật tới bản vẽ chế tạo thuyền.

Trong danh sách không có thuyền đánh cá. Chỉ có thuyền vận tải cùng thuyền chiến. Cũng không có tinh lương bản vẽ mà chỉ có chưa hoàn thiện cùng vài tấm hoàn thiện.

Thuyền chiến bản vẽ (Hoàn thiện)

Thợ mộc có thể chế tạo.

Loại 2 cột buồm thuyền chiến. Không phải phẩm chất hoàn thiện sàng nỏ các loại vũ khí vũ khí hạng nặng không thể phá.

Trên thuyền tác chiến binh lính tối đa 300 người. Có thể lắp đặt sàng nỏ, máy ném đá các loại lên thuyền.(Chú: Lắp đặt vũ khí cỡ lớn sẽ giảm bớt không gian tác chiến của binh lính)

Giá bán 100 lượng.

Chưa hoàn thiện phẩm chất bản vẽ Lâm Thiên tự nhiên là không thèm để ý.

Mà phẩm chất bản vẽ đã hoàn thiện Lâm Thiên cũng liền chọn lựa được 1 tấm trên.

Thuyền vận tải Lâm gia thôn đã có. Thiếu chỉ là thuyền chiến bản vẽ.

Mà mấy tấm bản vẽ thuyền chiến tấm trên là đắt nhất, cũng là đặc biệt nhất.

Đặc biệt là vì trên thuyền có thể lắp đặt sàng nỏ cùng với máy ném đá các loại vũ khí.

Có thể là bởi vì nguyên nhân này cho lên giá cả cũng là đắt nhất.

Lúc này gặp Lâm Thiên gập quyển sách lại, Bạch Mãi cũng đem chén trà trong tay để xuống bàn. Lại nở nụ cười tủm tỉm hỏi

- Khách quan đã lựa chọn được đồ ưng ý?

- Bạch lão bản, giá cả có thể....

- Khách quan, Bạch thị thương hội từ trước đến nay bán vật phẩm đúng giá, không có mặc cả.

- Vậy được rồi.

Đem quyển sách để xuống bàn, Lâm Thiên cắn môi nói

- Ta muốn máy ném đá bản vẽ cùng thuyền chiến bản vẽ. Phẩm chất đều là hoàn thiện.

Vài giây thời gian, Bạch Mãi nở nụ cười mà nói ra giá tiền

- Máy ném đá cùng thuyền chiến phẩm chất hoàn thiện... Khách quan cần trả 140 lượng bạc.

Bạch Mãi cũng không nhìn danh sách. Có thể là giá cả vật phẩm đã ghi khắc trong đầu....

- Bạch lão bản, ta còn chưa mua sắm xong đâu.

Bạch Mãi vốn nghĩ Lâm Thiên chỉ mua như vậy. Giờ nghe nói hắn còn muốn mua thêm, trên mặt ý cười là rạng rỡ hơn một chút

- Ha ha... Là ta vội vàng. Khách quan mời nói

- Ta còn muốn 500 người bình thường.

Nói, Lâm Thiên liếc mắt nhìn xem Bạch Mãi.

Bạch Mãi tủm tỉm mỉm cười bựng ly trà lên, biểu lộ như là ta uống trà, ngươi tiếp tục như vậy.

Cắn răng, Lâm Thiên từng chữ từng chữ phun ra

- Giá trị cao nhất 1 vạn người quan văn kia, ta muốn.

Phốc....

Lời vừa nói ra, Bạch Mãi vừa uống vào trong miệng nước trà liền phun ra. Nhìn xem Lâm Thiên hai mắt hiện rõ không thể tin.

....

- Khách quan mua sắm bản vẽ máy ném đá, bản vẽ thuyền chiến. 500 người bình thường cùng 1 người giá trị cao nhất quan văn.... Số tiền phải chi trả là 1 vạn lẻ 240 lượng bạc.

Bạch Mãi lấy giấy chuẩn bị ghi hợp đồng đồng thời cùng Lâm Thiên xác nhận lại.

Hai bên không có ý kiến thì liền ký tên.

- Bạch lão bản chờ đã...

Mắt thấy Bạch Mãi muốn ghi hợp đồng, Lâm Thiên nhanh chóng ngăn cản

- Bạch lão bản còn chưa nói cho ta thời gian địa điểm nhận người đâu? Còn có phải đặt cọc trước sao?

- Thật xin lỗi khách quan, là sơ sót của ta. .

Bạch Mãi vội vã nhận sai. Cũng không che giấu mà nói

- Từ khi đến huyện thành Nam Dương đến bây giờ, đây là giao dịch lớn nhất của tiệm... Xin khách quan thông cảm.

Lâm Thiên nghe vậy thì cười cười biểu thị không sao.

Vừa rồi cộng thêm trước đó một ngụm trà phun ra kia... Hắn có chút hoài nghi đây là hợp đồng lớn nhất từ trước đến giờ của Bạch Mãi.

Bất quá chuyện này không quan trọng.

- Không biết khách quan muốn ở nơi nào nhận người?

- Ngoài cổng thành Nam a. Trong rừng cây....

- Bởi vì chúng ta cần vận chuyển người từ tổng bộ đến, cho lên trưa ngày mai ở cổng thành Nam khách quan có thể nhận người.

- Có thể.

Lâm Thiên gật đầu.

Bạch Mãi cười tươi rói nói tiếp

- Bạch thị thương hội có quy định giao dịch dưới 1000 lượng phải đặt cọc một nửa. Dưới 1 vạn lượng phải đặt cọc một phần ba. Trên 1 vạn lượng cần đặt cọc một phần năm.

- Giao dịch của khách quan là 1 vạn lẻ 240 lượng. Cần đặt cọc 2048 lượng.

Gật gật đầu, Lâm Thiên kiểm tra tiền trên người

- Bạch lão bản, ta chỉ mang theo 10 lượng vàng...

10 lượng vàng tương đương với 1000 lượng bạc.

Sở dĩ hôm nay Lâm Thiên mang trên người nhiều tiền như vậy là bởi vì trước đó Mã An nói chuyện Bạch Mãi, hắn liền mang nhiều một chút để chuẩn bị. Không nghĩ đến còn không đủ.

- Khách quan....

Bạch Mãi nhìn xem vangd trên tay Lâm Thiên, do dự do dự thật lâu rồi mới cắn môi nói

- Bởi vì khách quan lần đầu làm giao dịch lớn với cửa tiệm. Ta liền làm chủ... Khách quan cọc trước 1000 lượng bạc a.

- Thật cảm tạ Bạch lão bản.

Cười nói, Lâm Thiên cũng đem vàng đưa tới.

(Kỷ Nguyên) Bên trong dân bản địa phân biệt vàng bạc bằng phương pháp vô cùng xưa cũ. Đó là dùng răng cắn...

Xác định đều là vàng thật sau, Bạch Mãi vui vẻ mà bắt đầu ghi hợp đồng.

Lâm Thiên ở bên cạnh nhìn xem. Đột nhiên hắn nhớ đến một chuyện

- Bạch lão bản, ta tiêu phí quá 1 vạn... Tri ân chuyện kia...

- 1 tên thợ thủ công tinh anh. Khách quan muốn nghề nghiệp nào?

- Kiến trúc sư có thể sao?

Lâm Thiên suy nghĩ suy nghĩ, cuối cùng vẫn là lựa chọn kiến trúc sư.

Hiện tại Lâm gia Trấn chưa có chỗ nào cần sử dụng đến nghề nghiệp tinh anh.

Trong tay Lâm Thiên cũng liền có một tấm bản vẽ Đô thành cấp bậc tường thành.

Bản vẽ này hẳn là tinh anh cấp kiến trúc sư có thể chỉ huy xây dựng.

Cũng không có ý gì đặc biệt. Đợi cho Lâm gia Trấn lên cấp huyện thành, hắn liền muốn xây Đô thành cấp bậc thành trì... Ha ha...

Được rồi, trước tiên cần đem tinh anh kiến trúc sư lấy vào tay.

Ở tiệm nông cụ, chủ tiệm lão bản nhưng nói kiến trúc sư là nghề nghiệp quý hơn bình thường nghề nghiệp....

Cũng không biết thương hội lớn có khác biệt cách đánh giá loại nghề nghiệp đặc thù hay không.

- Kiến trúc sư ngày mai sẽ đi chung với đoàn người.

Rất nhanh, câu trả lời của Bạch Mãi để cho Lâm Thiên thở ra một hơi.

Kiến trúc sư ở Bạch thị thương hội vậy mà không phải là nghề nghiệp đặc biệt....

Bạch Mãi một hồi sau liền viết xong hợp đồng.

Lâm Thiên kỹ càng nhìn xem nội dung rồi ký tên điểm chỉ.

Rời khỏi tiệm lương thực, hắn liền dắt Đại Hắc ra khỏi thành. Tiếp đó chạy về Lâm gia Trấn.

Trong huyện thành người bình thường không được phép cưỡi ngựa, phải dắt ngựa. Đây là quy định.

.....

Phòng trưởng Trấn

- Mộ Nam, ngày mai ta muốn 9240 lượng bạc. Cũng là 92 lượng vàng 40 lượng bạc.

- Ân?

Lâm Thiên vừa mới nói ra, Mộ Nam thật nhanh từ trên ghế nhảy dựng lên, không chút do dự hướng về phía hắn đánh tới.

- Ngươi đứng lại, xem lão nương có đánh chết ngươi hay không...

- Ta mới không đứng.

Lâm Thiên chạy quanh nhà, Mộ Nam một đường đuổi theo phía sau.

Cứ như vậy chạy vài vòng quanh nhà, Mộ Nam bỗng nhiên dừng bước.

Ở dưới ánh nhìn của Lâm Thiên, nàng đi tới chỗ cái giá gỗ nhỏ đặt đao...

Đao ra khỏi vỏ, sáng loáng lưỡi đao lấp loé lấp loé...

Lâm Thiên nuốt nước bọt một cái, liền đứng yên bất động.

Đợi cho Mộ Nam đi tới gần, hắn dứt khoát quỳ xuống, tay ôm lấy cặp đùi đẹp trắng nõn của nàng

- Mộ Nam, trước tiên nghe ta nói?

Mộ Nam rút đao, Lâm Thiên không nói hai lời liền quỳ.

Nam nhi đầu gối là hoàng kim?

Nực cười. Mạng không có còn hoàng kim sao?

- Nói a. Ta phá gia chi Trấn trưởng đại nhân.

- Lần này ta thực sự là không phải loạn dùng tiền.... Mộ Nam. Ta cam đoan nhiều nhất trong vòng 2 tuần có thể đền bù số bạc này.

- Không tính mỗi tuần khoản thu vào kia?

- Không tính... Không tính.

2 tuần bù vào số tiền hơn vạn lượng này, Lâm Thiên nghĩ nghĩ thì cũng chỉ có thể trước hạn đem một chút sàng nỏ chất lượng kém bán đi.

Gặp Lâm Thiên cam đoan, Mộ Nam cũng là hơi nguôi ngoai xuống.

Nàng nhưng là rất rõ ràng bản lĩnh kiếm tiền của hắn.

Mỗi tuần một lần đem số vũ khí trang bị kém cỏi mang đi rồi mang tiền về...

Không sai, chưa hoàn chỉnh bộ vũ khí trang bị trong mắt Mộ Nam chính là kém cỏi.

Coi như là không biết kiến thức về vũ khí, nàng chỉ cần đem vũ khí trang bị Hoa Mộc Lan mấy người đang mặc mang ra so sánh cũng đã đủ biết tốt xấu....

- Còn không đứng lên?

Gặp Lâm Thiên còn quỳ, Mộ Nam biểu lộ hung hung mà trừng trừng mắt

- Đều là Trấn trưởng rồi còn dễ dàng quỳ xuống như vậy....

Lâm Thiên một bộ không thèm để ý mà nói

- Ta quỳ phu nhân của ta a... Cũng không phải là chuyện mất mặt gì.

- Thích quỳ liền quỳ. Nha....

Mộ Nam đột nhiên khẽ kêu lên một tiếng. Đôi mắt đẹp mị ý dập dờn mà nhìn xem Lâm Thiên.

Chỉ thấy Lâm Thiên vậy mà đã mò tay vào bên trong mép váy của nàng....

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.