Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

38 | Ông mày yêu qua mạng rồi

Phiên bản Dịch · 2033 chữ

“Sự kiện Nutri” cũng không thần bí được bao lâu vì Vương Vũ Trạch rất nhanh nhìn thấy dòng chữ to viết bằng bút lông trên thùng, Sở Tiêu Thiệu.

Sở Tiêu Thiệu? Ai vậy… Nhưng thông qua nét chữ vặn vẹo của đối phương, cậu lờ mờ nhớ tới một đàn anh lúc sáng, cái vị cũng từng viết mấy chữ vặn vẹo giống vậy lên bảng. Đừng hỏi tại sao cậu nhớ rõ thế, dù đã quên chữ khi ấy là gì nhưng kiểu chữ “đặc biệt” này cậu lại khắc sâu trong đầu, lý do vì… người đẹp mà sao chữ xấu thế!

Cuỗm mất của mình một túi nutri, giờ lương tâm cắn rứt đền lại một thùng? Vương Vũ Trạch chưa từng tin trên đời có chuyện cho không bao giờ, cậu đá cái thùng, là thật, không phải chỉnh mình chứ? Nhưng mình và đối phương đâu có thù, mỗi lần gặp mặt rất lịch sự lễ độ mà! Hay là vô tình đắc tội anh ta ở đâu?

Cô giáo đứng bên không kiên nhẫn, “Rốt cuộc em có muốn nhận không?”

“Cô ơi… Cô mở ra kiểm tra giúp em được không?” Nói xong cậu còn lùi ra sau mấy bước.

“Học nhiều quá ngu người hả?” Cô giáo cầm chìa khóa nghi thằng nhóc này đầu óc không bình thường, “Lấy lẹ đi, cô phải lên lầu kiểm tra vệ sinh nữa.”

Được rồi, dù đàn anh có thần bí hơn nữa cũng không thể là thành viên tổ chức khủng bố được, chỉ cần không phải bom, thứ khác còn không xử lý được sao?

Thế là La Tường đang nằm lười trong phòng thấy bạn cùng phòng vừa xuống lầu lại lội trở lên, còn mang theo một thùng gì đó.

“Ủa? Mày không lên lớp à?”

“Mẹ ơi, tên nutri lần tước tặng tao một thùng nutri mày ơi!”

“Nutri? Ông hôm trước ngồi cạnh mày?”

“Ừ…” Vương Vũ Trạch ngồi xổm xuống đất bóc thùng rất khó hiểu, “Mày nói xem tự nhiên anh ta gửi tao một thùng nutri làm gì? Lần trước còn cuỗm của tao một đống!”

“Nutri tặng mày nutri…” Từ trong chăn nhô đầu ra, La Tường thận trọng đánh gia bạn cùng phòng, “Đây không phải đại biểu là, ổng đem mình tặng cho mày à?”

“Hả?” Lấy trong thùng ra một chai, lắc lắc, “Hình như là thật, chắc không phải muốn báo thù tao…”

“Trạch Trạch!” La Tường kích động, nhảy bật khỏi ổ chăn, “Đây là tình yêu đích thật! Thật lãng mạn! Ông nutri đảm bảo thích mày mới tặng bản thân cho mày!”

Đập thẳng cái chai đang cầm trong tay vào bạn cùng phòng đang hăng tiết gà, “Khùng, làm gì có chuyện đó?”

“Tao cũng thấy không có khả năng lắm.” Thuận tay chụp chai, hô hô, giật lấy, “Tao nói giỡn thôi, chắc ổng cắn rứt lương tâm, thấy quá đáng khi lấy mấy chai nutri của mày.”

“Ờ…” Chỉ có thể giải thích như vậy, trong lòng lại như có cái gì liên kết với nhau, nhưng khi muốn nghĩ sâu hơn thì không tài nào nghiệm được. “Mau mặc đồ vô… Ở truồng không tốt, tao không có hứng với mày.”

“Ông cho mày nhìn free còn chê!” Bực bội chộp áo ngủ khoác lên, “Không biết thưởng thức!!!”

“Ai thèm thưởng thức mày?” Khinh bỉ.

La Tường xoay người thì thầm, “Tên biến thái kia thèm…”

——————–

Từ khi phân chia giới hạn rõ ràng với Say Theo Năm Tháng và [Vô Hạn], Rex sống những ngày rất nhàn rỗi. Mà nhàn quá thì sinh ra chán, chán quá thì sinh ra ức chế, ức chế lâu sẽ thành biến thái. Rex đã thành công tiến hóa đến trình độ biến thái, vào Anh Lạc Mộc lột hết quần áo đứng bên đường khiêu vũ đã là chuyện cơm bữa. Cậu đang tìm kiếm niềm vui thú mới, ví dụ như dụ Tiểu Tra cùng lột đồ múa giữa phố, đương nhiên, bị đối phương kiên quyết từ chối.

[Đội] Anh Lạc Mộc: Chán quá chán quá chán quá, ông muốn PK, ông muốn chém quái!

[Đội] Hoa Diễm: Đoạn thời gian trước không phải có rất nhiều người tới cửa đòi solo sao?

[Đội] Anh Lạc Mộc: Gần đây ứ có ai, sư phụ đã bị mọi người quên lãng, rời khỏi võ đài lịch sử, chỉ thấy người mới cười chẳng ai để ý người cũ khóc a a a a!

[Đội] Phong Hành Giả: Đây là hiện tượng tốt chứ? Mỗi ngày bị người ta chửi bị người ta chặn đường, có gì hay?

[Đội] Anh Lạc Mộc: Hai đứa không hiểu như thế rất vui sao?

[Đội] Hoa Diễm: Không hiểu.

[Đội] Phong Hành Giả: No.

[Đội] Anh Lạc Mộc: Tới chửi, tôi có thể đấu võ miệng với họ. Tới đánh, tôi có thể hành họ ở đấu trường, cuộc sống quá hoàn mỹ!

[Đội] Phong Hành Giả: Biến thái…

[Đội] Anh Lạc Mộc: Tra Tra~

[Đội] Zachary: …

[Đội] Hoa Diễm: Cả Tiểu Tra cũng không giúp sư phụ. Sư phụ tỉnh lại đi!

[Đội] Phong Hành Giả: Có phải cậu cố ý tìm người vạch trần mình là nam không…

[Đội] Anh Lạc Mộc: Đương nhiên không! Giả gái bán manh ghẹo trạch nam vui lắm nha!

[Đội] Phong Hành Giả: Biến thái trong đám biến thái.

[Đội] Anh Lạc Mộc: Hầy, thiên tài cứ luôn bị hiểu lầm…

[Đội] Hoa Diễm: Hội chứng mong đợi quá mức của sư phụ đã được nâng cấp. Giám định hoàn tất.

[Đội] Anh Lạc Mộc: Chỉ Hoa Hoa hiểu sư phụ.

[Đội] Anh Lạc Mộc: Chú đây thật cô đơn, ai đến an ủi chú nào? T0T

[Đội] Zachary: Tôi.

[Đội] Phong Hành Giả: …

[Đội] Hoa Diễm: …

[Đội] Phong Hành Giả: Bà mịe, hai người bớt liếc mắt đưa tình được không?

[Đội] Anh Lạc Mộc: Ợ.

[Đội] Hoa Diễm: Sư phụ, có thể hỏi sư phụ một vấn đề không? Con nhịn lâu lắm rồi, hy vọng sư phụ không bận tâm.

[Đội] Anh Lạc Mộc: Ừ?

[Đội] Hoa Diễm: Sư phụ trước kia thật sự thích Say Theo Năm Tháng à? Anh ta là nam mà?

[Đội] Anh Lạc Mộc: Ừ. Thằng đó nam không sai. Sư phụ cũng nam. Mấy đứa bận tâm hả…

[Đội] Hoa Diễm: Nam với nam ấy hả? Con với chuyện tính hướng không kỳ thị.

[Đội] Phong Hành Giả: Tôi muốn bày tỏ, ngày ngày thấy cậu liếc mắt đưa tình với zai, đã quen rồi…

[Đội] Anh Lạc Mộc: →_→

[Đội] Zachary: Tôi không bận tâm cậu.

[Đội] Zachary: Nhưng tôi bận tâm tên Say Theo Năm Tháng.

[Đội] Hoa Diễm: Tỏ tình đáng yêu quá.

[Đội] Anh Lạc Mộc: …

[PM] Anh Lạc Mộc: Sư phụ chưa xác định rõ có phải thích hắn không thì đã bị bóp chết từ trong trứng…

[PM] Hoa Diễm: Hai người từ nhỏ đến lớn ở bên nhau, sư phụ còn chưa xác định? Sư phụ thật ngây thơ!

[PM] Anh Lạc Mộc: Sư phụ chưa từng thích ai, không biết thích là thế nào.

[PM] Hoa Diễm: Vậy để người từng trải có vô số kinh nghiệm phong phú con đây nói cho sư phụ biết!

[PM] Hoa Diễm: Thích một người á, là sẽ rất vui khi thấy người đó, mong luôn được ở bên người đó.

Hình như… Hình như mấy ngày trước vừa giận ai kia về chuyện nghỉ game…

[PM] Hoa Diễm: Không cần nói nhiều vẫn có thể hiểu đối phương nghĩ gì.

Hình như… Ai kia không thích nói chuyện, nhưng mình vẫn hiểu được người ta nghĩ gì…

[PM] Hoa Diễm: Chỉ cần bên nhau, làm gì cũng thích.

Hình như… Mình và ai kia hay cùng treo máy, cùng ngẩn người, cùng ngắm phong cảnh? Vẫn thấy rất thoải mái…

[PM] Hoa Diễm: Không tự chủ được mà tốt với người đó.

Hình như… Có trang bị tốt nào cũng muốn đưa ai kia, đây là không tự chủ được phải không…

[PM] Hoa Diễm: Quan trọng nhất là, sẽ ghen!

Hình như… Chưa có dịp thử điều kiện ghen này… Nhưng mà…

[PM] Anh Lạc Mộc: Nếu đối phương ghen thì sao?

[PM] Hoa Diễm: Vậy chúc mừng sư phụ. Thế tức là sư phụ không phải đơn phương, hai bên cùng có tình cảm rồi!

Hình như… Mới vừa rồi ai kìa vừa ghen xong, gì mà bận tâm không bận tâm…

[PM] Anh Lạc Mộc: Vậy à… Hoa Hoa , cám ơn ý kiến tham khảo của cưng.

[PM] Hoa Diễm: Vậy nên? Sư phụ đã có kết luận chưa? Sư phụ có thích Say Theo Năm Tháng không?

[PM] Anh Lạc Mộc: Say Theo Năm Tháng?

[PM] Hoa Diễm: Ừ, không phải sư phụ đang cân nhắc vấn đề này à!

[PM] Anh Lạc Mộc: Sư phụ quên rồi…

[PM] Hoa Diễm: Vậy nãy giờ sư phụ nghĩ cái gì?

[PM] Anh Lạc Mộc: Sư phụ thấy, chắc sư phụ, thích, người khác…

[PM] Hoa Diễm: Oạch, sư phụ nhảy tư duy xa thật… Nhưng nếu không tự chủ mà nghĩ đến người đó, vậy tức sư phụ thích thật rồi…

[PM] Anh Lạc Mộc: Vậy… Nếu người đó cũng tốt với sư phụ, rồi khi sư phụ tìm người đó, dù chỉ im lặng ngồi một chỗ người đó cũng đồng ý ngồi với sư phụ, tùy lúc gọi đến gọi đi, còn ra mặt giúp sư phụ, còn ghen nữa, vậy có phải nói lên người đó cũng thích sư phụ?

[PM] Hoa Diễm: Ừ, khoảng 90%.

[PM] Anh Lạc Mộc: Vậy sư phụ có thể đi tỏ tình rồi chứ?

[PM] Hoa Diễm: … Sư phụ thật thẳng thắn.

[PM] Anh Lạc Mộc: Được không?

[PM] Hoa Diễm: Đi đi, Tiểu Tra sẽ đồng ý.

[PM] Anh Lạc Mộc: !!! Cưng làm sao biết là Tiểu Tra???

[PM] Hoa Diễm: Nhìn ra từ lâu rồi, hai người suốt ngày líu lo với nhau, JQ đầy ra. Chỉ mỗi đương sự không nhận thấy.

[PM] Anh Lạc Mộc: @_@ hiểu rồi, Hoa Hoa, cám ơn cưng chỉ điểm.

[PM] Hoa Diễm: Không có gì, thì cũng như trò chuyện với khuê mật thôi, lần sau có vấn đề gì cứ tìm con nha.

[PM] Anh Lạc Mộc: …

[PM] Hoa Diễm: Yên tâm, con vẫn rất sùng bái sư phụ, việc này không ảnh hưởng cái nhìn của con với sư phụ đâu. Đương nhiên trên phương diện kỹ thuật thôi.

[PM] Anh Lạc Mộc: … Sư phụ muốn nói cám ơn thôi.

[PM] Hoa Diễm: Không cần khách sáo.

Kết thúc buổi “tâm tình” với Hoa Hoa, Rex thấy như được khai sáng, hóa ra ông đây không phải không ai thèm, chẳng phải chỗ này còn có một người hiểu và thích ông sao? Ách, tuy chỉ 90%. Chẳng phải đây là yêu qua mạng trong truyền thuyết? Chưa gặp qua người thật đã để ý luôn? Thích luôn? Yêu luôn? Dù chỉ yêu qua mạng, song tình trạng độc thân 22 năm cô đơn của ông cuối cùng đã được phá bỏ? Nhưng mà, hình như quên mất, mình còn chưa tỏ tình? ORL Tra Tra sẽ đồng ý một đứa con trai chứ? Dù Hoa Hoa nói chắc 90%… Cầu Hoa Hoa phù hộ! Amen.

[PM] Anh Lạc Mộc: Tra Tra, cho anh ba sự lựa chọn, phải chọn một!

[PM] Zachary: Ừ.

[PM] Anh Lạc Mộc: 1.Anh thích tôi, 2.Anh thích tôi, 3.Anh thích tôi?

[PM] Zachary: …

[PM] Zachary: Tôi thích cậu.

Nhìn mấy chữ đối phương đánh ra, Rex cảm thấy như đang có một thiên sứ nho nhỏ tung bông trong lòng…

Cái tên này cả tỏ tình cũng nát như vậy… Anh Sở ở đầu kia màn hình mỉm cười. Không uổng công mình mua một thùng nutri…

———————

Méo liên quan nutri của anh đâu →_→

Mọi người làm theo hướng dẫn của Hoa Hoa, có phát hiện mình thích ai chưa? =))

Bạn đang đọc Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội của Ẩn Nặc Lan San《隐匿阑珊》
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.