Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

50 | …

Phiên bản Dịch · 2566 chữ

Tối Thường Tiếu vẫn cùng Phùng Quý Hiên ngủ ở biệt thự, may thay không tiếp tục chuyện khiến kẻ khác phấn khích, hôm sau dậy khá sớm, lúc rời giường thắt lưng và chân còn hơi chút đau, nhưng chỗ nào đó phía sau đã không khó chịu nữa.

Hai người ăn sáng xong thì cùng lái xe đi làm. Phùng Quý Hiên mở loa trong xe, đột nhiên cảm thấy nếu cứ thế này, mỗi ngày dậy sớm đi làm sẽ không còn là điều khó khăn phiền chán, “Tiếu Tiếu, anh nói xem chị anh khi nào thì đồng ý cho chúng ta sống chung?”

Thường Tiếu xấu hổ, dứt khoát quay đầu không nhìn tới cậu.

Phùng Quý Hiên mất một buổi chiều thứ hai ở phòng làm việc gọi điện hẹn bác sĩ khám cho Thường Tiếu. Tuy Phùng Tứ thiếu trước kia có phần đại gia ăn chơi lêu lổng, song tốt xấu đám mèo mã gà đồng cũng có chút mặt mũi, về sau có tác dụng không ít. Đáng lẽ hẹn trước phải đợi hơn một tháng, cuối cùng sắp xếp chuyển được đến ngày mai.

Hôm sau Thường Thu cũng muốn đi theo, nhưng việc của chị mỗi ngày chất đống, không nhẹ nhàng như Phùng Quý Hiên. Phùng Quý Hiên lần nữa tỏ ý mình đi cùng Thường Tiếu hoàn toàn không thành vấn đề. Thường Tiếu cũng xem như phối hợp, rất ngoan ngoãn để Phùng Quý Hiên đưa đến bệnh viện.

Thật ra thì chuyện Thường Tiếu nghẹn lâu như vậy nói được với Phùng Quý Hiên cũng tính đã nhẹ lòng. Đôi khi anh thấy mọi người tung hứng trên YY, cũng nghĩ nếu mình có thể nói chuyện có phải tốt hơn không? Như vậy ít nhất có thể song ca một bài với Phùng Quý Hiên. Thường xuyên nghe thấy bọn Bất Chu Hầu Phỉ Tiểu Phong hát, anh cũng sẽ hơi hơi ghen tị.

Gặp bác sĩ, Thường Tiếu có chút căng thẳng, nhưng khám xong anh ngược lại càng căng thẳng.

Năm giờ chiều hơn mới từ bệnh viện đi ra, bác sĩ nói rất lạc quan, nếu phối hợp hoàn toàn có thể phục hồi. Chẳng qua Thường Tiếu vẫn không thể thả lỏng được, giờ đã là chiều thứ ba, mai không phải phải đến nhà Phùng Quý Hiên sao? Anh vừa nghĩ đến chuyện gặp người lớn trong nhà Phùng Quý Hiên thì càng căng thẳng hơn.

Phùng Quý Hiên lái xe đưa anh về nhà, vì Thường Thu dặn nhất định phải đưa về, nên Phùng Tứ thiếu cũng không dám đem người về chỗ mình.

“Về rồi lên game đợi em. Sớm mai em qua đón anh.” Phùng Quý Hiên hôn lướt lên môi Thường Tiếu, nhìn anh xuống xe vào chung cư rồi mới đi.

Khi Thường Tiếu lên nhà Thường Thu chưa về, anh biết Phùng Quý Hiên đã báo cáo với chị mình nên không cần lo lắng. Đi thẳng vào phòng ngủ mở máy chơi game.

Thời gian còn rất sớm, nhưng anh không muốn làm hằng ngày cũng không muốn làm hoạt động, nghĩ đến mai thì hoàn toàn không có tâm tình.

Người trong bang quả nhiên đã hiểu lầm, nghĩ Giáng Tuyết Bạch Đầu muốn chờ Sói Thích Ăn Gà login mới làm hằng ngày, vì vậy tỏ vẻ hiểu ý. Chẳng qua Thường Tiếu hiển nhiên không phải vì nguyên nhân này.

Phùng Quý Hiên vẫn chưa online, Thường Tiếu rất căng thẳng, ngồi trong bang tìm kiếm an ủi. Thấy bọn họ hỏi thì trả lời.

Thường Tiếu bị dọa nhảy dựng, cũng may Sói Thích Ăn Gà login khá trễ, chắc không thấy đoạn chat trước đó của họ, vì vậy nhanh chóng đổi đề tài.

Hang Pháp Vương cũng không khó đánh, mọi người đi bí cảnh đã lâu đương nhiên không thành vấn đề. Có điều nơi Hang Pháp Vương này hồi đầu đã để lại cho bọn họ bóng ma tâm lý khó có thể phai mờ.

Hồi đầu, Nhị thiếu Giáng Tuyết Bạch Đầu luôn bị chuột gặm chết. Chuột mà bắt đầu lủi tán loạn, nếu buff không thêm máu thì Nhị thiếu cam đoan là người nằm đầu tiên. Cho nên, trước đây nơi này là phụ bản Giáng Tuyết Bạch Đầu chuyên cạp đất.

Mà buff cùi Thích Ăn Đùi Dê Nướng cũng không khá hơn chút nào, đánh chuột buff chết một đám người. Đánh đến dơi, con dơi này sẽ tùy chọn người chơi để hút máu, không cần phải đoán, lần nào cũng bắt cô, mà máu cô mỏng, bị bắt là chết không nghi ngờ, mất buff tất cả chết hết. Sau đó mọi người rất bình tĩnh, thấy dơi bắt cô lập tức tản ra, chạy thoát thân.

Thường Tiếu quên tắt người chơi, người đến tổ đội trước cửa Hang Pháp Vương rất nhiều, còn có người cắm điểm giết người ở đây, vậy nên khá lag. Anh nghe được tiếng leng keng, nhưng lag quá không đổi qua kênh mật được. Đợi khá hơn chút thì thấy lời mọi người trong bang.

Nhìn vào giao diện, quả nhiên có một Quân gia đội tên “Quý Hiên”. Hơn nữa có vẻ sắp chết, tuy đồ Quý Hiên khá tốt, nhưng nhiều người cùng đánh thì xem cũng như bị hội đồng.

[Quý Hiên] nói nhỏ với bạn: Đoán xem em là ai 3

Thường Tiếu vừa xem pm liền choáng váng, giọng điệu kiểu này chắc chắn không phải tên trộm acc mắng mình trước kia. Không lẽ Phùng Quý Hiên đã lấy được acc về?

[Quý Hiên] nói nhỏ với bạn: Đậu, bọn họ điên rồi à

[Quý Hiên] nói nhỏ với bạn: Vừa lấy lại được acc, đây là cách thức hoan nghênh sao

Quý Hiên đương nhiên không đánh trả, nếu không vài nhát đã có thể giết chết Thích Ăn Đùi Dê Nướng máu mỏng. Thường Tiếu thấy dòng pm mới, không nể tình bật cười.

Khi Giáng Tuyết Bạch Đầu lên tiếng trong kênh bang, Quân gia Quý Hiên đáng thương bên kia đã bị vài người đánh chết, thảm thương nằm trước cửa Hang Pháp Vương.

Quý Hiên đáng thương bị giết nằm ngay đơ mấy giây mới đứng lên, sau đó được thêm vào đội…

Nước Chảy Không Thối là đội trưởng, cho Quý Hiên vào đội, sau đó tất cả vào phụ bản. Khi Thường Tiếu vào trong thì thấy mọi người vẫn đang nói chuyện.

Thường Tiếu thấy cũng cười, không biết có phải vì nguyên nhân này không, nhưng lời bọn họ nói cũng có lý.

Mọi người vừa chat vừa chạy về chỗ boss, vì vậy Nước Chảy Không Thối đang nói rất hép pi đụng trúng quái, vài nhát liền lật. Những người còn lại thật ăn ý nhân cơ hội chạy ngang qua cô, thuận lợi tới điểm tập kết.

.

Bạn đang đọc Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương của Vân Quá Thị Phi <云过是非>
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.