Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

42 | Nửa kỹ thuật

Phiên bản Dịch · 2762 chữ

Từ đó về sau Giang Nguyệt Bân trở thành cái tên Phùng Quý Hiên ghét nhất. Mấy hôm trước mới nhận Từ Lâm loli Thiên Sách, vốn đã phân tán thời gian Tiếu Tiếu nhà cậu, giờ hay lắm lại xuất hiện thêm một đứa. Vì thế bài học kinh nghiệm nói cho chúng ta biết, nhận đồ đệ nhất định phải cẩn thận. Vậy nên Giang Nguyệt Bân là đồ đệ cuối cùng của Giáng Tuyết Bạch Đầu.

Bé ngốc trong miệng mọi người đương nhiên là Thường Thu Giang Nguyệt Bân. Thường Thu tuy là người giỏi giang, từ nhỏ đến lớn học hành thể thao mọi thứ đều không kém, công việc cũng thuận buồn xuôi gió. Nhưng! Trò chơi vĩnh viễn là nỗi đau của chị.

Thường Thu vì muốn duy trì là một với Thường Tiếu, tới cấp 15 chọn môn phái liền vô Tàng Kiếm, vì vậy chị bắt đầu vật lộn với khinh kiếm và trọng kiếm. Vật mãi tới 30 mới nhấc đầu nổi, tốc độ thăng cấp có thể so sánh với rùa bò. Không có biện pháp, bảo Thường Thu làm báo cáo vân vân vân không thành vấn đề, trò chơi thì chịu thôi, dù là trò giải trí đơn giản trên web cũng liên tiếp game over, đến tận bây giờ vẫn đang bối rối Super Mario của chị tạo sao mãi không qua được cửa thứ 4…

Phùng Quý Hiên nhìn thấy offline cũng không nhiệt tình mấy, tuy cậu thích ra ngoài chơi, nhưng gần đây càng thích cùng Thường Tiếu một chỗ hưởng thụ thời gian hai người. Song khi thấy bọn họ đề nghị đi vào dịp Giáng Sinh, lại cảm thấy không tồi. Cậu luôn lo Thường Tiếu hay để tâm vụn vặt, nghĩ Giáng Sinh muốn dẫn anh ra ngoài chơi, đúng lúc mọi người đề nghị offline, nhiều người náo nhiệt có lẽ sẽ quên được chuyện thương tâm?

Thường Tiếu hơi do dự, chứng tỏ khoảng thời gian Giáng Sinh khiến anh không thoải mái lắm, anh vẫn luôn muốn xem ngày này là một ngày bình thường, nhưng…

Hơn nữa mọi người cũng không biết mình không thể nói chuyện…

Cuối cùng sau nửa ngày suy nghĩ, anh đồng ý.

Thường Thu về đến nhà liền bò vào game, đến hôm nay chị vẫn che giấu được thân phận của mình rất tốt, sau đó mỗi ngày làm công tác bí mật lên giám thị Thường Tiếu và Phùng Quý Hiên. Nhưng công việc giám thị này cũng bỏ đại giới đau đớn, bị trò chơi tra tấn thảm thương, còn bị mấy người trong bang trêu cười thảm thường, nhất là hai đứa Phùng Quý Hiên cùng Thường Tiếu.

Phùng Quý Hiên xem chị là tình địch, Thường Tiếu khi kéo chị cũng theo sau chỉnh chị. Mới đầu Giáng Tuyết Bạch Đầu còn che chở đồ đệ, sau đó phát hiện đồ đệ không ngờ gà hơn mình nhiều lắm, nhịn không được trêu ghẹo hai ba cái. Vì thế có một sẽ có hai, biến thành hai người cùng nhau chèn ép chị.

Nhưng Thường Thu chỉ phất tay, chờ bọn nó biết mình là ai, xem bọn nó còn dám cười?

Thường Tiếu thấy chat bang của Giang Nguyệt Bân, vội vàng mở khung bạn, nhưng tên Quý Hiên vẫn xám, có lẽ đối phương sợ thông báo bạn lên mạng nên đã xóa sạch danh sách bạn bè.

Giáng Tuyết Bạch Đầu ở Lạc Dương, hơn nữa cách Lạc Đạo không xa, vì vậy cưỡi ngựa chạy thẳng qua. Kiếm Tam không có vật phẩm dùng truy sát, không giống ít trò như Thiên Long Bát Bộ, có thể tra xét vị trí cụ thể. Anh đang nghĩ Lạc Đạo lớn thế này biết đi đâu tìm.

Nhưng khi vừa chuyển cảnh đã thấy một Quân gia dát nồi đứng phía trước, còn đang ngồi trên ngựa, chính là acc Quý Hiên kia.

Thường Tiếu trong lòng kích động, Quân gia vẫn không di chuyển, còn tưởng đang treo máy. Không ngờ Giáng Tuyết Bạch Đầu bên này lag chuyển cảnh chưa xong, acc Quý Hiên đã lập tức lao tới đẩy ngã Thiếu gia của anh.

Thường Tiếu một thân trang bị PVE không thích hợp PK, hơn nữa trang bị so với Quân gia vẫn kém hơn. Giáng Tuyết Bạch Đầu đợi hiệu ứng choáng biến mất nhanh chóng lướt ra ngoài né, sau đó xoay vòng vừa đánh vừa chạy.

Trước kia tự đánh A Tát Tân Đồng Giáp nhiều lần, tuy do kém may mắn không rớt ra trang sức Hắc Thiên, nhưng vẫn học được ít cách đánh… Đánh với cận chiến phải xoay vòng vòng không thể đứng im.

Tay Thường Tiếu đã toát mồ hôi, kỹ năng ấn lung tung, hầu như liên tục lăn qua lăn lại bàn phím. Có điều đối phương dường như thao tác cũng không tốt hơn bao nhiêu, Thiếu gia xoay hắn liền lớ mớ. Kỹ năng Thiên Sách yêu cầu đối diện mục tiêu, vậy nên Thiếu gia xoay vòng vòng hắn không thể dùng kỹ năng.

Acc Quý Hiên hiển nhiên rất khốn đốn, không có khí thế khi xông tới vừa nãy, đã nửa ngày không đánh được lấy một kỹ năng.

Thường Tiếu không khỏi mỉm cười, lần đầu tiên thấy mình cũng không tệ, tốt xấu cũng tính có nửa kỹ thuật? Nhưng anh không cười được bao lâu đã muốn khóc…

Thiếu gia tới lui chạy vòng vòng, trái ba vòng phải ba vòng rất lưu loát, càng chạy càng hép pi, kỹ năng đã nhấn mấy vòng. Còn thành công đánh trúng mông ngựa của Quý Hiên, khiến người lập tức ngã ngựa. Song đến cuối ngẩng đầu nhìn máu Quân gia, Thường Tiếu cả người lung lay trong gió, thiếu chút run tay thả Giáng Tuyết Bạch Đầu đứng im dừng chạy.

Acc của Phùng Quý Hiên quả nhiên không phải tốt bình thường, đánh nửa ngày như vậy không ngờ anh chỉ đánh được một lớp da của đối phương. Thường Tiếu không cười nổi nữa, cái này so với một mình đánh A Tát Tân Đồng Giáp còn đau khổ hơn biết không biết không, ít nhất boss Đồng Giáp sẽ không tự hồi máu, tốc độ hồi máu của Quân gia chắc hẳn nhanh hơn cả anh.

Thường Tiếu không thể bình tĩnh nữa, Quân gia vừa đánh mình mấy cái đã tụt nửa ống, mà mình đánh hắn N cái, hoàn toàn không hiệu quả, chém không xi nhê.

Thường Tiếu dứt khoát nhấn phím tự động chạy, bản thân chỉ để ý thao tác phương hướng và kỹ năng, sau đó tranh thủ phát cầu cứu trong kênh bang.

Mọi người sau khi thấy lời Giang Nguyệt Bân lập tức Thần Hành qua Lạc Đạo, cho nên không cùng điểm dịch chuyển như Giáng Tuyết Bạch Đầu chạy thẳng qua, vì vậy đến bây giờ vẫn như ruồi không đầu xoay mòng mòng.

Thường Tiếu cảm thấy những lúc thế này Phùng Quý Hiên nhà anh là đáng tin cậy nhất, không hỏi anh ở đâu mà lập tức mời tổ đội. Anh hiện tại căn bản không có tay gõ chữ…

Thao tác tên trộm acc không tốt, nhưng cũng không thể xem người ta là tên ngu, cứ xoay vòng vòng theo quy luật mãi sẽ bị bắt bài. Giáng Tuyết Bạch Đầu còn muốn xoay ra học vấn xoay ra ý tưởng mới, nếu còn tiếp tục bị đánh, không tới hai ba cái có lẽ mình sẽ chết.

Thường Tiếu giờ chỉ có thể cắn răng cố gắng, không thể để hắn chạy mất, dù sao Phùng Quý Hiên sẽ tới đây ngay.

Có điều hình như anh đã xem nhẹ một điểm…

Bạn đang đọc Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương của Vân Quá Thị Phi <云过是非>
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.