Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

2| Dụ dỗ đồ đệ

Phiên bản Dịch · 1305 chữ

Thường Tiếu nhìn tên của nhân vật cấp 1 cầm cây kiếm cùi, nhếch miệng cười cười, để Quý Hiên sao?! Lười đặt tên đến mức này… nhưng thế lại rất phù hợp tính cách cậu ấy.

Góc trái giao diện còn có một hình nhân vật khác, là bạn cùng đội, một acc nữ cấp 3, Cổ Tích Pha Lê. Trên màn hình ngoài mấy NPC ra không còn ai, chắc hẳn vẫn còn ở Tân Thủ Thôn, xung quanh rất vắng vẻ.

Đột nhiên thấy hơi hâm mộ bạn nữ kia. Có thể ở bên người kia, dù chỉ cùng chơi trò chơi cũng rất tốt. Hoặc nên nói, có lẽ ở thế giới ảo gặp gỡ cậu ấy càng tốt hơn?

Thường Tiếu nghĩ tới đây lập tức cầm đồ ra khỏi văn phòng của Phùng Quý Hiên, đặt mông xuống chỗ của mình, mở web hỏi Baidu! —— Ở đâu bán tài khoản trò chơi Hiệp Khách Kỳ Duyên 3! Anh cũng muốn chơi game với người kia, vô cùng muốn.

Lắc qua lắc lại cả buổi, cơm trưa cũng không kịp ăn. Mới chọn được một tài khoản, chưa kịp mua đã bị chị hai hùng hùng hổ hổ xách dao chém tới mắng cho một trận, không ăn trưa không nghỉ ngơi, cho mình là tiên à blablabla.

Tâm tình Thường Tiếu đang cực kỳ tốt, bị mắng vẫn cười ha ha, khiến chị hai bó tay. Đợi người đi rồi cấp tốc trả tiền mua acc. Sau khi mua xong mới nhớ chưa down client, lật đật tải bộ cài đặt về.

Lại nói anh chưa từng chơi Kiếm Tam, càng đừng nói đến chuyện biết môn phái nào dễ thao tác. Chiến giới đồ đạc gì gì đều xem không hiểu, vậy nên chọn đại một cái. Thường Tiếu nghĩ, chủ yếu là tên dễ nghe một chút, mấy tên độc anh không cần.

Cuối cùng chọn được một acc giá 400 đồng, nam Tàng Kiếm, cấp 80. Về sau anh mới biết acc này cùi đến mức nào… nhưng cùi cũng không phải chuyện xấu.

Lúc tan ca Thường Tiếu đặc biệt tích cực, theo chị hai vui vẻ vào ga-ra lấy xe, dọc đường cứ cười hì hì. Về đến nhà lập tức chạy ào lên phòng, đóng cửa bật máy, cài đặt trò chơi.

Nhập tài khoản và mật khẩu, đợi một lúc thì thấy một nhân vật nam sau lưng đeo trọng kiếm tay cầm trường kiếm —— Giáng Tuyết Bạch Đầu (Tuyết Đỏ Đầu Bạc). Chẳng qua quần áo trên người nhìn như người rừng…

Đăng nhập vào, khung cảnh bản đồ xung quanh rất đẹp. Thường Tiếu đường nhiên không biết mình ở nơi nào, nhưng đây không phải trọng điểm, trước tiên phải thêm bạn Phùng Quý Hiên đã, bằng không lấy gì dụ dỗ đây.

Tìm cả buổi cuối cùng thấy được chỗ thêm bạn, đánh hai chữ Quý Hiên vào, Thường Tiếu hít thở sâu một lúc, chuẩn bị tốt tâm lý mới nhấn xác nhận. Có điều mất công hưng phấn nửa ngày, đối phương không có hồi đáp.

Nhìn trong khung bạn trơ trọi một tên duy nhất —— Quý Hiên, cấp 5. Thường Tiếu cười toét miệng, ấn chuột phải rồi chuột trái lại chuột phải vào hai chữ kia, xem chừng vui đến nở hoa.

Chợt thấy chữ “Thu đồ đệ”, lòng khẽ dao động, nhấn xuống. Vốn tưởng sẽ vẫn không có hồi đáp, nào ngờ trong khung chat đột nhiên xuất hiện mấy dòng, hình như là thu đồ đệ thành công gì đấy…

Thường Tiếu giật mình, vội vàng rê chuột nửa ngày mới nhìn rõ mấy chữ kia, hưng phấn đến mức nghẹt thở, tay sắp run lên. Luống cuống muốn chat mật với Phùng Quý Hiên, nhưng loay hoay đến gần 10 phút mới tìm được cách pm.

Bạn nói nhỏ với [Quý Hiên]: Chào cậu

Tin phát đi, đối phương không trả lời, nhưng trên màn hình rất nhanh xuất hiện một khung thoại mời tổ đội. Thường Tiếu hai mắt sáng rực, vội vàng nhấn đồng ý, vào đội.

Thường Tiếu đang lo không biết bắt chuyện thế nào, hai chữ “Chào cậu” thật sự chẳng có nghĩa gì. Không nghĩ tới Phùng Quý Hiên chủ động nói chuyện với mình, nhanh chóng đánh chữ, sợ chậm một giây người kia sẽ đi mất.

Hiện tại Thường Tiếu trừ “Được” và cười ra thì không biết làm gì khác, nhấn xác nhận, chuyển cảnh xong lập tức thấy một nhân vật nam trên đầu hiện hai chữ “Quý Hiên” đứng bên cạnh, chỉ khác quần áo không giống lúc trưa.

Thường Tiếu hít một hơi, mở to mắt chuẩn bị giúp Phùng Quý Hiên dọn dẹp sạch quái xung quanh. May mà cấp bạc của anh cao hơn bọn quái kia rất nhiều, chạy đến chém thường cũng có thể chết quái.

Cứ thế người rừng trên màn hình, lưng đeo trọng kiếm, tay nâng trường kiếm, xoắn theo hình chữ S xông lên, gặp quái liền dập một đống kỹ năng.

Giáng Tuyết Bạch Đầu vốn muốn dừng lại nhưng không biết ấn trúng kỹ năng gì “vụt” một phát lủi thẳng về trước, bị tảng đá trước mặt chặn ngang mới dừng lại.

Thường Tiếu lau lau trán, anh thật sự không quen với thao tác và thiết lập của trò chơi. Hơn nữa mấy kỹ năng để trên thanh phím tắt anh cũng chưa kịp nghiên cứu.

May mà Quý Hiên đằng trước đi đứng cũng xiêu vẹo, so ra tám lạng nửa cân với anh. Cả hai xông xáo ngang dọc một hồi, không ai cảm thấy người kia có gì không thích hợp.

Vì đều là lần đầu tiên, hai người làm nhiệm vụ khá chậm. Đợi khi lên đến cấp 10 đã gần 11 giờ.

Nhìn lựa chọn trong Xa Phu, Quý Hiên đã có thể rời Tân Thủ Thôn đến một trong ba thành Dương Châu, Lạc Dương, Trường An. Anh cũng không biết đi nơi nào thì tốt, đành nói đại.

Thường Tiếu vừa muốn nhấn xuống, cùng Quý Hiên chạy đến Lạc Dương tiếp tục đánh quái thăng cấp, bên ngoài chị hai đã gầm thét, “11 giờ hơn còn chưa ngủ hả, hôm qua đã ngủ muộn rồi.”

Thường Tiếu nhìn mấy chữ trên màn hình, tim đập lỗi mấy nhịp. Dán mắt vào ba chữ “tôi chờ anh” kia rồi ngoác miệng toe toét cười. Có lẽ ở trong một thế giới ảo thế này mới có thể tự nhiên như vậy.

Tắt máy, Thường Tiếu ôm gối ôm lăn mấy vòng trên giường rồi mới chạy đi tắm rửa đánh răng. Nằm lên giường lại không sao ngủ được. Quơ tay ôm con gấu bông ở đầu giường vào lồng ngực, “chụt chụt” hôn hai cái. Cũng không ngại gấu to chiếm giường, cứ thế ôm nó từ từ nhắm mắt, mai còn phải đi làm đó.

Bạn đang đọc Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương của Vân Quá Thị Phi <云过是非>
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.