Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự mất tích của lính trinh sát (1)

Phiên bản Dịch · 1360 chữ

Trang bị của hai người cũng không tệ, phối hợp với nhau càng ngày càng tốt cho nên tốc độ giết quái không ngừng tăng lên. Trải qua cả một đêm điên cuồng đánh quái thí ống kinh nghiệm của Tống Phi đã tăng tới hơn 90% của cấp 15, Băng Thành Phi Hồ cô gái đẹp này cũng sắp đạt tới cấp 15. Do mỹ nữ muốn logout làm bữa sáng cho muội muội đến trường nên từ sớm đã không còn online . Tống Phi nhìn đồng hồ một phát thì thời gian đã là rạng sáng canh 5, nghĩ một hồi mới bóp nát hồi thành thạch (thạch = đá), tốt nhất là trở về thành nghỉ ngơi một chút. Tuy trong trò chơi sẽ không có cảm giác mệt mỏi nhưng dành thời gian dài buồn tẻ đánh quái thì tinh thần cũng sẽ phi thường mệt nhọc.

Nhìn một chút mười mấy món trang bị trong bao, Tống Phi không khỏi cười khổ. Liên tục farm quái nguyên một buổi tối vậy mà không có bạo đến một kiện trang bị nào chính mình dùng được, cũng không biết là vận khí của mình không tốt hay là chuyện gì xảy ra.

Tìm được nơi bán đấu giá đem mấy cái trang bị không có tác dụng phủ lên, nhìn nhìn sạp bán đấu giá bên cạnh thì không có đồ vật gì cho chính mình dùng, đại bộ phận đều là đồ trắng, ngẫu nhiên mới có vài món trang bị Thanh Đồng cũng là mặt hàng hết sức quý giá.

Xem ra vào giai đoạn trong game hiện nay thì người chơi vẫn là dùng đồ trắng làm chủ, trang bị Thanh Đồng còn không phải là rất nhiều.

‘ tích tích tích ’ một người tên là Tam Lưu Tiểu Tặc phát tin nhắn với hắn: "Lục ca, logout ăn cơm đi." Không cần phải hỏi, xem xét một chút thì không ai khác chính là Trần Lôi hắn gửi đấy.

Lập tức logout trò chơi xem xét, nhiều cái đồ ăn bày ra trên bàn, đối diện là Trần Lôi cũng vừa lấy nón bảo hiểm xuống, hắn đem mũ bảo hiểm hướng về phía bên cạnh để xuống rồi hưng phấn mà nói: "Bà mẹ nó, Lục ca, lúc trước nghe ngươi cùng mấy tên kia nói còn không biết là như thế nào, sau khi đi vào mới phát hiện ra trò chơi này thực con mụ nó tuyệt vời rồi. Cái bãi cỏ kia cùng đời thật rất đồng dạng nha, cái NPC kia cùng người thật cũng đồng dạng nha, cái kia..."

"Được, được, được." Tống Phi đã kịp thời cắt đứt hắn, "Ngươi đừng có cái gì cũng đều cùng sự thật giống nhau, nói mau, vì cái gì mà sáng sớm hôm nay lại làm nhiều món ăn như vậy?"

"Hắc, ngày hôm qua ta online một hồi rồi thí nghiệm thoáng một phát ý nghĩ của hai chúng ta, ngươi đoán kết quả như thế nào đây?" Tống Phi không có trả lời hắn, chỉ là gật đầu một cái ý bảo hắn tiếp tục.

Trần Lôi thấy hắn không trả lời thì cảm giác không thú vị, tại trong miệng đút một căn dưa leo, nói tiếp: "Ngay từ đầu, mấy tên NPC đại bộ phận đều không để ý đến ta, còn có mấy cái càng quá phận trực tiếp động thủ, cái gì đòn gánh cái cuốc đều lên đầu ta đây này, thiếu chút nữa cạo chết ta. Về sau ta bắt đầu giúp bọn hắn làm chút kỹ năng sống, không phải làm nhiệm vụ, chỉ là chứng kiến bọn hắn làm gì đi hỗ trợ làm theo, sau khi làm xong mấy cái kỹ năng sống thì bọn hắn đều nói chút ít cảm tạ, ta không ngu ngốc nên liền theo cùng bọn họ nói chuyện phiếm, có chút NPC vậy mà thật sự trò chuyện làm nhiệm vụ. Trong đó có một tên thợ rèn, ta giúp hắn rèn sắt, đánh cho một hồi thì hắn nói cho ta biết tư thế không đúng, một hồi nói cho ta biết góc độ ra chùy không đúng, ta liền hướng hắn thỉnh giáo như thế nào rèn sắt, hắn lập tức đưa cho ta một cái nhiệm vụ, để cho ta giúp hắn đào mấy khối quặng sắt, sau đó ta đào được liền giao cho hắn, hắn lập tức truyền thụ cho ta {Rèn thuật}, ha ha, liền đào quáng cùng rèn thoáng một phát đều học xong rồi. Vì cái phát hiện trọng đại này mà ta quyết định làm nhiều vài món thức ăn chúc mừng thoáng một phát."

Tống Phi biến sắc đứng dậy, đây cũng không phải là phát hiện nhỏ! Nhiệm vụ tất nhiên sẽ cho kinh nghiệm thật là nhiều, hơn nữa có nhiệm vụ ban thưởng rất là phong phú.

Hắn đi qua đi lại vài bước rồi đối với Trần Lôi nói: "Chuyện này ngàn vạn lần không thể để lộ ra bên ngoài, trừ ta ra cho dù là người quen nhất với ngươi cũng không thể nói, ngươi nhanh lên làm nhiệm vụ đem cấp bậc đề thăng, đã có đường tắt như vậy thì phải hảo hảo mà lợi dụng, cấp bậc là căn bản của tất cả ah."

"Cái này đương nhiên không cần ngươi nói, ta minh bạch, hiện tại ta đã đạt cấp 5 rồi, làm nhiều thêm mấy cái nhiệm vụ là có thể đạt tới cấp 10. Khi đó tiến vào nội thành, ngươi nói NPC có bao nhiêu? Nhiệm vụ sẽ không nhiều sao? Ha ha." Trần Lôi khoa trương cười to.

Tống Phi cũng không có lạc quan như Trần Lôi, NPC trong thành thị chắc chắn là rất nhiều nhưng cho dù là NPC có nhiệm vụ hay không có nhiệm vụ cũng không thể lần lượt đi thử a! Có nhiệm vụ hay không còn muốn dựa vào sự phán đoán của chính mình. Bất quá hắn không có đả kích tính tích cực của Trần Lôi, cấp 10 về sau đã đến ở bên trong thành thị thì chính hắn đã biết rõ chuyện gì xảy ra rồi.

Hai người ăn xong bữa cơm lại tiếp tục tiến vào trò chơi, nội thành bây giờ đã không còn không khí ảm đạm như trước mà đã bắt đầu tấp nập người chơi, tất cả mọi người vội vàng sửa chữa trang bị, mua sắm dược phẩm, gặp phải người chơi mà mình nhận thức chỉ là chào hỏi một cái cũng không ngừng lại. Lục tử nhìn xem mình lại nhìn xem người khác, tựa hồ chính mình vẫn tương đối nhàn nhã, chơi cái trò chơi mà! Làm gì mà phải liều mạng như thế?

Hắn thế nhưng lại không biết hai ngày vận hành đi qua lại để cho đại đa số người chơi đều bị cái trò chơi này chinh phục, rừng rậm Nguyên Thủy thần bí khó lường, đại thảo nguyên mênh mông bát ngát, trời đất rộng lớn mạnh mẽ, biển cả ầm ầm sóng dậy, hồ nước tao nhã yên lặng, sa mạc vô biên vô hạn bụi hoang, những điều này đều là chưa từng thấy qua ở cái xã hội công nghiệp hoá hiện đại hoá ô nhiễm đã sớm mất đi hình thái Nguyên Thủy.

Một cây đại thụ trong rừng rậm xanh biếc che khuất cả bầu trời, dòng sông êm ả thanh tịnh trên thảo nguyên, bờ biển xanh biếc cùng bãi cát óng ánh màu vàng kim, những di tích Viễn Cổ hoành tráng trong đại sa mạc rộng lớn. Tất cả đây hết thảy đều bị mọi người say mê, si mê như điếu đổ. Chỉ sau khi trò chơi mở ra hai ngày thì số lượng người chơi đã tăng vọt đến hơn 1000 vạn và có thể sẽ tiếp tục tăng. Điều này đã gây ra sóng to gió lớn cho cả thế giới hiện thực lẫn thế giới trong game.

Bạn đang đọc Võng Du Chi Chung Cực Hỗn Hỗn của Thất Ngô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi eruto103
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.