Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con đường hi vọng (2)

Phiên bản Dịch · 1979 chữ

"Ta ra 200 cái Kim tệ"

Mọi người lập tức dồn ánh mắt về nơi phát ra âm thanh, 1 cái Kim tệ là tương đương với 1 nguyên ah! Cầm 200 nguyên mua ba cái trang bị cấp thấp nhất trong trò chơi xác thực rất hiếm thấy, kể cả mấy tên rao giá khi nãy thì phần lớn là muốn săn tiểu quái không được mà muốn hốt đại quái thì càng không xong nên mới nén lòng bỏ ra hơn mười nguyên để việc săn quái trở nên thuận tiện hơn, đồng thời có thể khiêu chiến quái cao cấp hơn.

Nhưng tóm lại mà nói thì đây chỉ là trang bị cấp thấp nhất. Không ai ngu ngốc tới mức sẽ bỏ ra nhiều tiền chỉ để mua nó bởi vì ngày mai có khi nó đã nằm đầy ra cả đường thì sao ? Tiền cũng không phải thứ để phung phí như vậy. Dù sao trong trò chơi thì kẻ có tiền chỉ chiếm thiểu số, đại bộ phận đều là người chơi bình dân cho nên tất cả mọi người đều muốn nhìn thử xem cái tên nhà giàu này là dạng người thế nào.

Trong đám người liền thấy có một người tách ra đi đến quầy hàng phía trước. Lục tử giương mắt lên nhìn liền thấy sét đánh ngang tai, ôi trời ạ lại là oan gia ngõ hẹp trong truyền thuyết, còn ai có thể trồng khoai đất này, không phải chính là tên đầu lĩnh nhìn có vẻ chán chường trong cái nhóm sinh viên mà bị mình trộm cái mũ bảo hiểm kia sao ?

'' Xong rồi, xong rồi nhất định là bọn chúng đã nhận ra ta nên mới đến đây, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ ? Thật sự muốn tát bản thân mấy cái, rãnh rỗi sinh nông nổi quá mà đi bày cái quán này ''

Trong lúc nội tâm của Lục tử vừa hối hận, vừa chửi bới loạn xà ngầu cả lên thì tên tiểu sinh có vẻ chán chường kia lại nhìn xem Lục tử đang để tâm thần bay đi đâu mất rồi mở miệng nói: "Làm sao vậy anh bạn?"

Lục tử lập tức phát mồ hôi lạnh đầy trên trán mà nói: '' Không có gì, không có gì ''. Ngẩng đầu lên xem xét liền phát hiện có mấy người chơi đang len lách phía sau tiến lên, chỉ thấy một tên mập mạp đang ở bên trong. Đó là kẻ mà Lục tử đã ăn trộm, bây giờ nhìn thấy khiến cho nội tâm hắn càng là lộp bộp thoáng một phát.

Tiểu sinh chán chường thấy Lục tử ấp úng không nói lời nào, còn tưởng rằng hắn ngại cho nên mở miệng nói: "Anh bạn, 3 kiện trang bị này với giá 200 Kim tệ thế nhưng mà không ít. Nghe khẩu âm của ngươi cũng là người Đông Bắc a? Sảng khoái một cái bán giá 200 Kim tệ đi, ta liền mở ra giao dịch."

Lục tử ngây ra một lúc, nhìn xem sắc mặt mấy người này không giống đến gây chuyện, ngược lại là chân chân chính chính tới đây mua trang bị.

"Móa, là mình có tật giật mình rồi." Phù một hơi đem mồ hôi lạnh lau đi.

Mập mạp đằng sau thấy hắn vẫn không trả lời tiếng lớn tiếng mà nói: "Ta nói một cái này anh bạn, cái trang bị này của ngươi đến cùng có bán hay không? Ngươi cho cái đáp án đi chứ."

Lục tử thấy bọn họ không có nhận ra mình vội vàng nói: "Bán, đương nhiên bán đi, đều là người Đông Bắc với nhau mà. Đại ca lại sảng khoái như vậy, ta hôm nay giảm giá cho ngươi xuống còn 90% nên chỉ cần 180 Kim tệ thôi."

Tiểu sinh chán chường chợt ngây ra một lúc, một chiêu này của Lục tử rõ ràng ra ngoài dự liệu của hắn, vội nói: "Ha ha, vậy thì cám ơn anh bạn rồi." Hướng về phía Lục tử đưa tay ra: "Tự giới thiệu thoáng một phát, ta gọi là Kỵ binh Hỏa Thương."

Lục tử cười ha hả vươn tay cùng hắn nắm cùng một chỗ: "Ta gọi Đông khu Lục ca."

Hai người giao dịch hoàn tất, Lục tử nhìn trong bao mình nhiều ra 180 Kim tệ, bao nhiêu cảm giác cũng cảm thấy có chút không chân thực, đây chính là hơn 100 nguyên tiễn ah! Chính mình nhịn ăn, tiết kiệm hơn nửa năm mới tích lũy hơn 300 khối, vô cái trò chơi cái này vẫn chưa tới một ngày vậy mà đã thu vào nhiều như vậy. Nghĩ tới đây hắn không khỏi ngẫm lại hành vi vừa rồi, chính mình thế mà nhất thời kích động hào phóng với người ta, thật cảm thấy hối hận: "Vô duyên vô cớ lại đánh mất 20 mươi khối tiền." Nhưng tưởng tượng lại cái mũ bảo hiểm trò chơi này là của bọn hắn, thôi thì xem như người cho ta bánh ta trả lại tiền a!

Ở khu vực này,người chơi chung quanh xem xét không có người nào đấu giá nữa chắc sẽ không có chuyện gì náo nhiệt, thời gian trôi qua dần qua tán đi rồi. Kỵ binh Hỏa Thương kéo qua ba tên còn lại chưa có đi mà nói: "Đến đến, ta giới thiệu cho ngươi."

Trải qua một phen giới thiệu, Lục tử hiểu rõ đến tên vừa cao vừa gầy gọi là ‘ Mèo cuồng bạo ’, lớn lên cao lớn vạm vỡ, một vị có cái đầu cạo trọc kia gọi là ‘ Ô Nha không có lông ’ , cái tên mập mạp kia lập tức được Lục tử chú ý nhất, vị này đặt tên thật đúng là cùng hình thể của hắn tương xứng gọi là ‘ Tuyết Sơn phi trư ’. Tốt nha, một cái kỵ binh nhận được một đám động vật. (chú thích: Ô Nha là con quạ; còn tên của thằng mập là nhái theo đại hiệp ‘ Tuyết Sơn phi hồ ’ Hồ Phỉ của Kim Dung)

Có lẽ là hành vi giảm giá của Lục tử thắng được hảo cảm mấy người, mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ giống như bằng hữu cũ. Trong mấy người thì Lục tử đương nhiên là tên nhỏ nhất, tất cả mọi người đều gọi hắn là Lục ca quản hắn có quan tâm hay không. Mọi người cười toe toét náo loạn một hồi, Kỵ binh Hỏa Thương kéo một phát Lục ca nói: "Lục ca, về sau còn có trang bị trước hô một tiếng, giá tiền khẳng định công đạo." Lục tử cười to: "Việc này dễ nói." Nói xong hắn vỗ trán một cái: "Ngươi không nói ta còn quên, ta cái này thật đúng là còn có một bộ trang bị, nhanh đi theo ta."

Mấy người nghe nói còn có một bộ trang bị lập tức ngoài ý muốn liếc mắt nhìn nhau, ăn ý không có lên tiếng đi theo đằng sau Lục tử.

Lục tử dẫn mấy người nhanh chóng chạy về tiệm thợ may, vừa vào cửa liền hô to: "Đại thẩm thợ may, trang bị của ta đã làm xong sao?"

Đại thẩm thợ may đẩy thoáng một phát kính mắt, đánh giá cẩn thận Lục tử một phát nói: "Ah, Đông khu Lục ca nha! Đã làm tốt rồi, tổng cộng là 30 cái tiền bạc." Đại thẩm duỗi ra bàn tay khô gầy đầy nếp nhăn của nàng.

Lục tử không thể chờ đợi được liền giao tiền rồi cầm lấy trang bị xem xét, miệng lập tức cười nở hoa. Sau khi tạ ơn đại thẩm, mấy người đi đến điếm bên ngoài. Con mắt của Kỵ binh Hỏa Thương độc vô cùng, thời điểm ban đầu sớm đã chứng kiến thợ may giao trang bị cho Lục tử, hai mắt lập tức lóe lên ánh lục quang, không thể chờ đợi được mà hỏi: "Lục ca, có thể hay không cho ta xem trước một chút nha?"

Lục tử gặp mấy người đều duỗi dài cổ chờ hắn trả lời không khỏi cười nói: "Không có vấn đề." Tìm một cái nơi hẻo lánh không có người liền kéo ra quầy hàng đem 3 kiện trang bị xếp đặt đi lên:

_ Da gấu khinh giáp

Loại hình : Áo giáp

Phẩm chất trang bị : Thanh Đồng (lục)

Yêu cầu đẳng cấp : 5

Phòng ngự : 12

Sức chịu đựng +3

Độ bền : 100/100

_ Quần đùi da gấu

Loại hình : Quần

Phẩm chất trang bị : Thanh Đồng

Yêu cầu đẳng cấp : 5

Phòng ngự : 10

Sức chịu đựng : 2

Độ bền : 100/100

_ Da gấu trường ngoa

Loại hình : Giày

Phẩm chất trang bị : Thanh Đồng

Yêu cầu đẳng cấp : 5

Phòng ngự : 5

Sức chịu đựng : 2

Nhanh nhẹn : 3

Độ bền : 100/100

Mấy người trợn mắt há hốc mồm nhìn trang bị trước mắt, trang bị Thanh Đồng nha! Đây mới là ngày đầu tiên tiến vào trò chơi lại đánh ra trang bị Thanh Đồng rồi, bọn hắn mười mấy người thế nhưng mà tại khu tân thủ lăn lộn một ngày chỉ đánh tới 2 kiện áo vải. Đánh tới trang bị đều xem như tốt rồi, rất nhiều người quái đều không có kiếm đến mấy con, trang bị càng là si tâm vọng tưởng.

Tuyết sơn phi trư cái tên mập mạp kia đầu tiên kịp phản ứng, lớn tiếng khóc thét: "Nghĩ tới ta đường đường là hảo hán Lương Sơn, các kiểu kỹ năng mọi thứ tinh thông, sao lại rơi vào một tên chán nản như thế, ông trời bất công ah!" Tên này nguyên lai là người Sơn Đông ở Lương Sơn .

Kỵ binh vỗ một cái tại sau ót của hắn : "Thất kính rồi." Quay người đối với Lục tử nói: "Lục ca, không nói nhảm nữa, cái này 3 kiện trang bị ta ra 500 Kim tệ, nhưng hạn trong hôm nay, nếu qua hôm nay mới mua được trang bị thì ta chỉ có thể trả theo giá thị trường."

Lục tử gật đầu nói: "Cái này ta minh bạch."

Đây là ngày đầu tiên trò chơi bắt đầu, tất cả mọi người đều muốn sớm một chút đi giết quái Cao cấp lĩnh trước một bước, hết lần này tới lần khác quái Cao cấp một điểm đều giết không được, quái cấp thấp người đoạt còn nhiều, trang bị lại khó bạo một cách thần kỳ. Cho nên một ngày đầu này trang bị sẽ trở nên quý rất nhiều, chờ thêm mấy ngày sẽ hạ xuống trên diện rộng.

Mấy người giao dịch xong liền kết bạn với nhau, sau đó kỵ binh mang theo các huynh đệ của hắn đi thăng cấp.

Lục tử chờ bọn hắn đi xa, nhìn xem Kim tệ trong bao hoan hô nhảy một cái, hắn thấy được tương lai của mình tựa hồ xuất hiện một tia ánh rạng đông, cũng không phải là một phiến hắc ám như trước đó nữa.

Điều này cũng đã chứng minh lựa chọn của hắn là chính xác, hắn rốt cuộc tìm được một con đường thoát ly khỏi sinh hoạt hiện tại. Sau khi ra khỏi trò chơi gặp Lôi Tử vẫn còn ngủ say, vội vàng gọi hắn thức dậy. Lục tử nhịn không được muốn tìm người chia sẻ phần vui sướng này. Hai người trong phòng nhảy ah nhảy ah thỏa thích la lên.

Bạn đang đọc Võng Du Chi Chung Cực Hỗn Hỗn của Thất Ngô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi eruto103
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.