Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dọn nhà

Phiên bản Dịch · 1244 chữ

Lâm Viện đứng trên bậc thềm và nhìn chiếc xe mà Tô Dư đang ngồi rời đi, mãi cho đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm nhìn bà mới quay trở lại biệt thự. Một nụ cười thoải mái và tự mãn nở trên môi.

“Mẹ nuôi, chị dâu thế nào lại mang theo hành lý lên xe?” Mục An Nam bước tới chỗ Lâm Viện, vẻ mặt khó hiểu hỏi. “Bà nói rằng Tử Viên ở quá xa bệnh viện nên cô ấy sẽ chuyển đến Vịnh Thiển Thủy.” Lâm Viện rất vừa lòng với sự hiểu biết về bản thân của Tô Dư.

Bà xoay người lại, nắm lấy tay Mục An Nam trìu mến nói: "An Nam, bây giờ cơ hội tốt như vậy đang ở trước mặt, nhất định phải nắm bắt lấy."

Mục An Nam đương nhiên biết Lâm Viện nói cơ hội gì, nhưng khi nghĩ đến thái độ của Hoắc Đông Thành đối với cô tối hôm qua, cô vẫn có chút rụt rè, "Mẹ nuôi, Đông Thành có vẻ không thích con lắm."

Anh không những không thích cô cho lắm mà khi ở một chung, thái độ đối với cô luôn lạnh lùng.

Mục An Nam từ nhỏ đã được đối xử như một ngôi sao, nhưng bây giờ lại hoàn toàn bị bỏ qua, nhất thời khó có thể chấp nhận. Tuy nhiên, may mắn thay, cô là người quật cường, không chịu thua.

Lâm Viện nghe xong liền bật cười, nói: "Không phải nó không thích, mà là thái độ của nó với mọi người đều như vậy."

"An Nam, ngươi cùng Đông Thành lớn lên. Ngươi biết tính khí của nó, cho nên không quan tâm thái độ của nó đối với ngươi. Dù sao ngươi đã nhiều năm như vậy không có trở về, cũng không có liên lạc với nó."

"Cho nên! An Nam, ngươi phải chủ động. Sau khi Đông Thành quen, nó nhất định sẽ đối xử khác với ngươi."

Ngừng một chút, Lâm Viện vui vẻ tiếp tục: "Điều quan trọng nhất là, An Nam, bạn từ nhỏ đã dễ mến, hiểu chuyện lại nhu thuận, ta tin rằng sẽ không lâu nữa Đông Thành sẽ đối xử với ngươi khác."

Mục An Nam luôn tự tin rằng mình có ngoại hình ưa nhìn, từng đoạt giải Á hậu 1 cuộc thi sắc đẹp ở nước ngoài, cộng với sự động viên từ Lâm Viện vừa rồi, cô đối Hoắc Đông Thành đã là tình thế bắt buộc

"Mẹ nuôi, con sẽ cố gắng hết sức."

...

Ở bên kia, sau khi Tô Dư thu dọn đồ đạc về nhà ở Vịnh Thiển Thủy, cô mệt đến mức nằm xuống sô pha.

Cô nghĩ mình phải nói với Nguyễn Kiều Kiều về việc chuyển nhà, nhưng ai ngờ rằng sau cuộc điện thoại, Nguyễn Kiều Kiều đã làm ầm lên, yêu cầu cô mời cô đi ăn tối, nói rằng việc chuyển nhà là một việc lớn và cô ấy phải đến nhà cô để ăn mừng.

Tô Dư biết mình không thể trốn thoát, nói chọn ngày không bằng đụng ngày, liền định tối nay. Nửa giờ sau, Nguyễn Kiều Kiều đã xuất hiện ở dưới nhà của Tô Dư.

Sau khi nhận được cuộc gọi của Nguyễn Kiều Kiều, Tô Dư ngay lập tức mang một đôi giày thể thao xuống lầu tìm cô ấy, Kiều Kiều muốn ăn lẩu, sau khi suy nghĩ, Tô Dư quyết định đi ăn lẩu ở nhà, hiện tại cô cùng Kiều Kiều cùng nhau tính đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn.

Tất nhiên, vì đó là niềm vui của Nguyễn Kiều Kiều, tuy nhiên bọn họ cũng không thề ăn có hai người, trên đường đến siêu thị, Tô Dư đã gọi cho Dịch Minh và Triệu Tiểu Chiêu.

Nguyễn Kiều Kiều đợi rất lâu, nhưng không thấy Tô Dư gọi Lâm Mộ Bạch, cô nghĩ thầm, Tô Dư sẽ không quên Mộ Bạch chứ! Không, với tư cách là bạn thân nhất của cô ấy, cô đã nhắc nhở cô ấy.

Nguyễn Kiều Kiều lập tức ho hai lần, nói, "Tô Dư , cậu thậm chí đã mời Dịch Minh và Triệu Tiểu Chiêu, sao không gọi cho Mộ Bạch? Này nếu một trong hai người bọn họ tiết lộ, về sau gặp mặt cũng không thoải mái?"

"Anh ta, anh ấy không cần! Anh ấy khá bận." Tô Dư cảm thấy chột dạ. "Nếu không gọi điện hỏi thăm thì làm sao biết anh ấy rất bận? Tô Dư , mặc dù cậu và Mộ bái không thể tiếp tục mối quan hệ nhưng chúng ta có thể giữ quan hệ tốt, cũng không vì cái gì mà bạn bè cũng không làm được.''

Nghe được những lời của Nguyễn Kiều Kiều, Tô Dư do dự, “Được rồi! Tớ sẽ gọi cho anh ấy ngay bây giờ.” Có một tiếng chuông vui tai bên tai cô.

Nhất thời, đầu bên kia điện thoại cũng không có phản hồi, "Không trách được ngươi! Là hắn..."

Ách, Tô Dư chưa kịp nói xong, một giọng nói ấm áp đột nhiên vang lên từ chiếc điện thoại: “Tìm anh có chuyện gì à?” “Cũng, cũng không có chuyện gì.” Tô Dư khịt mũi trong lòng.

Nguyễn Kiều Kiều ở một bên bất lực thở dài, "Không có chuyện gì! Nếu như cậu ngại nói với anh ta thì để tớ nói giúp."

Vừa nói xong, Nguyễn Kiều Kiều nhanh chóng lấy điện thoại từ trong tay Tô Dư, "Mộ Bạch, là tôi! Nguyễn Kiều Kiều, Tiểu Dư, vừa mới chuyển nhà, buổi tối đến nhà Tô Dư ăn lẩu nhé, cậu có đến được không"

Ở đầu bên kia của điện thoại, Lâm Mộ Bạch cong môi hỏi: "Địa điểm? Mấy giờ?" "Sáu giờ rưỡi tối, Vịnh Thiển Thủy, tôi sẽ gửi địa chỉ chính xác cho anh trên mạng xã hội sau. Đúng rồi, Vịnh Thiển Thủy gần bệnh viện nơi anh làm việc." Bệnh viện rất gần, nếu anh tam làm sớm có thể tới để giúp đỡ."

"Được! Tôi biết, nếu không còn gì nữa, tôi sẽ cúp máy trước, còn một ca giải phẫu nữa phải làm. "

Nghe thấy giọng điệu bận rộn gấp gáp bên tai, Nguyễn Kiều Kiều đưa điện thoại lại cho Tô Dư, cười an ủi cô: "Tô Dư , đừng làm cho vấn đề phức tạp như vậy, cậu và Mộ Bạch đã gần mười năm rồi, mọi người cùng nhau ăn cơm có chuyện gì sao? Cho dù Hoắc Đông Thành phát hiện, ngươi cũng không phải sợ. "

Tô Dư cong môi bất lực, không nhịn được cười, "Được rồi! Là tớ làm cho vấn đề trở nên phức tạp." "Chính là như vậy!" Nguyễn Kiều Kiều tỏ vẻ lười biếng và không quan tâm, "Nghĩ đi, xuất sắc như Mộ Bạch chẳng lẽ hắn không có bạn gái ở bên cạnh sao? Vì thế! Yêu quý, hãy vui vẻ, tận hưởng lạc thú trước mắt, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì, chỉ thêm phiền muộn thôi. "

"Ừ! Mọi thứ cậu nói đều có lý." Tô Dư cong khóe môi cười.

Nguyễn Kiều Kiều nhướng mày, tự hào ngâm nga một bài hát.

Mười phút sau, họ đã cùng nhau đến siêu thị, đẩy xe hàng đến thẳng khu nguyên liệu nấu lẩu.

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.