Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phá sản ngưu

Phiên bản Dịch · 2234 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi xảy ra chiến đấu, Phí Vân Lai đang lái xe sang trọng của mình rời khỏi trường học. Hắn vô cùng ngạc nhiên nghe thấy tiếng nổ vang bên dưới.

- Là ai trâu bò như vậy? Dám làm loạn ở cổng trường đại học Minh Đức, bộ không biết trường này có hai dân binh đoàn mang trọng trang sao?

Phí Vân Lai thoáng thu hồi ánh mắt, tiếp tục ngồi trên xe phi hành. Hắn thoáng nhìn qua, tình hình bên dưới hẳn là đã được khống chế. Hai đội tinh anh 5A, thêm vào hai người máy phòng ngự Cấm Vệ Quân cấp 6 đã đánh vào trong trạm tàu hỏa. Trừ khi bên trong có cấp thiếu tướng, nếu không là ai cũng chỉ có thể bị trấn áp. Nhưng Phí Vân Lai không cảm nhận được khí tức của “rồng”.

Lúc này, một thanh âm nữ tính dễ nghe đang “thút thít” trong xe.

- Chủ nhân, ngài định bán em thật à?

Phí Vân Lai nghe vậy thì sắc mặt tối sầm lại:

- Không phải ta bán ngươi! Ngươi là AI phụ trách quản gia cho ta, ta bán ngươi làm gì chứ? Mà người khác cũng không cần mua ngươi đâu! Ta muốn bán là phòng ốc, cổ phiếu, tất cả tài sản của ta, giờ ta đang cần gấp một khoản tiền. Đúng rồi, còn có mấy cái xe trong gara nữa, bán hết đi, Kim Cương Trạc à, không có cách nào khác, tình huống dị thể của ta rất ác liệt. Hiện giờ thật vất vả mới tìm được một bác sĩ đáng tin chút, ta phải cố gắng cấy thêm thực trang mạnh mẽ, tăng thêm chiến lực.

Phí Vân Lai hít sâu nói:

- Yên tâm, trong thời gian này ta sẽ tìm server để ngươi ở lại. Nhiều nhất một năm, không, ba năm, chúng ta sẽ có nhà mới.

Kim Cương Trạc:

- Nhưng chủ nhân, ngài cũng không bán được bao nhiêu tiền đâu, tiền thuê nhà ngài còn chưa trả. Ta tính toán chỉ bán được chừng sáu trăm triệu.

Sắc mặt Phí Vân Lai đen xì:

- Im mồm! Tóm lại mau chóng bán sạch là được rồi, giúp ta hỏi các ngân hàng lớn xem có vay được thêm tiền không.

Kim Cương Trạc:

- Chủ nhân, vấn đề là thực trang chiến long của ngài sẽ sao đây? Không có thiết bị duy sinh, thực trang chiến long của ngài rất khó duy trì chiến lực mạnh mẽ.

Phí Vân Lai lại thấy đau đầu, hắn suy nghĩ một lát rồi quyết định liên hệ sư muội Dư Phỉ Thúy.

Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Sư muội, trường học của em còn trang bị duy sinh chiến long không?

Phỉ thúy chi tâm (Dư Phỉ Thúy): Còn á, nhưng anh hỏi làm gì?

Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Anh muốn đưa thực trang chiến long đến trường học bảo tồn, chừng ba đến năm tháng.

Phỉ thúy chi tâm (Dư Phỉ Thúy): !!!

Dư Phỉ Thúy không thể tưởng tượng nổi, trường học đương nhiên có trang bị duy sinh chiến long, nhưng kém xa bộ trong nhà của sư huynh. Phí sư huynh xảy ra chuyện gì vậy? Dư Phỉ Thúy gần đây nghe được không ít lời đồn rằng tình hình của sư huynh nàng ở Thiên Cực tinh không tốt, chẳng lẽ đây là thật?

Phỉ thúy chi tâm (Dư Phỉ Thúy): Em có thể nói với Phương Nhiễm Nhiễm, nhưng sẽ có ràng buộc đó, dù sao trang bị duy sinh chiến long mỗi tháng ngốn cả trăm vạn tiền điện, trừ khi anh nguyện ý thiếu nhân tình nàng ta.

Sắc mặt Phí Vân Lai tối thui, hắn không muốn nợ ân tinh nha đầu kia! Cha Phương Nhiễm Nhiễm là hồ ly ăn người không nhả xương, dù nàng ta có tốt hơn thì cũng có hạn thôi!

Phỉ thúy chi tâm (Dư Phỉ Thúy): Như này đi, em có thể bố trí cho anh chức vụ giáo sư, đảm nhiệm huấn luận viên chính cho võ đạo xã đoàn, không phải trên danh nghĩ đâu đấy! Như vậy anh có thể sử dụng tài nguyên của võ đạo xã đoàn.

Phí Vân Lai sau khi xem xong thì khẽ vuốt mũi, xem ra sư muội đã biết tình cảnh khốn khó của mình. Nhưng như vậy cũng tốt, nếu có chức vị ở võ đạo xã đoàn, hắn có thể dùng phần lương này để vay thêm tiền.

Lúc này, AI quản gia của hắn lại nhắn.

Kim Cương Trạc: Chủ nhân, ta đã hỏi mấy ngân hàng lớn, bọn họ hoặc là từ chối cho vay, hoặc đưa ra lãi suất rất cao. Ta cho rằng chủ nhân đang bị người nhắm vào, không chỉ là ở Thiên Cực tinh, mà cả ở căn cứ số 9 nữa, ngài bây giờ rất khó thu được vốn, thật không biết chủ nhân chọc phải ai nữa.

Kim Cương Trạc: Đề nghị ngài mau chóng gia nhập một thế lực, ta cho rằng giờ chúng ta chỉ còn cách này.

Phí Vân Lai khẽ hừ một tiếng, hắn mở vòng tay trí năng, một hình ảnh 3D hiện ra trước mặt hắn. Đó là một quân nhân, mặc trang phục nguyên soái ba sao. Hắn híp mắt lại, thầm nghĩ người nhắm vào ta là ngươi sao, nguyên soái? Ngươi định làm gì đây?

Trong nhà ga tàu hỏa, Lâm Duệ đang đuổi theo trên đường ray tàu không buông tha.

Kẻ địch của hắn gan to bằng trời, đang chạy trốn theo đường ray tàu. Nhưng dưới hai thanh Ngạo Mạn liên tục bắn, tử nhãn Hoen và bộ cơ giáp kia đều chịu ảnh hưởng rất lớn.

Súng ngắn của Lâm Duệ đẫ đến cấp tông sư, hắn còn đổi thêm chiến thuật đơn binh cấp chân lý, súng trong tay chỉ đâu đánh đó, có thể đoán trước ý đồ của đối phương, bắn vào nơi đối phương không thoải mái nhất. Phương pháp di chuyển và né tránh của hắn cũng rất cao cấp.

Lâm Duệ phát hiện trước kia mình khinh thường kỹ năng “chiến thuật đơn binh”, kỹ năng này giúp hắn phối hợp các năng lực võ đạo, không chỉ tăng lên diện rộng thương thuật, còn giúp hắn xử lý chiến đấu hợp lý hơn, từ đó gián tiếp tăng lên chiến lực. Cho nên Nguyên Cực kia, thật ra mạnh hơn hắn tưởng nhiều, đáng tiếc tên này lại nghĩ quẩn, chạy đến đoạt xác hắn.

Lâm Duệ không dám cậy võ lực tới gần, chỉ dùng súng và phi kiếm toàn lực dây dưa quấy nhiễu.

Lúc này chiến phủ Lữ Hồng đang điều khiển cơ giáp cũng đầy khó tin, đang chửi um lên trong kênh chat.

Chiến phủ: Má nó nữa! Tên này dùng súng quá tốt, căn bản không đề phòng được, đầu gối của ta đã trúng ba súng, nếu ăn thêm ba súng nữa thì vỡ vụn mất, ngươi xác định đó là mục tiêu của chúng ta? Tử nhãn, ngươi giết hắn một lần rồi à?

Tử nhãn: Ta cũng rất tò mò, thương pháp của hắn rất tốt, năng lực chiến đấu cũng vô cùng lợi hại, nếu không phải do tuổi tác, thậm chí ta còn hoài nghi hắn là bộ đội đặc chủng Mãng Xà của Tây Liên Thể, rất nhiều động tác của hắn mang theo dấu vết của đội Mãng Xà.

Chiến phủ: lính đặc chủng Mãng Xà cũng không lợi hại như hắn. Bọn họ không có mấy người nắm giữ Vực Sâu, đúng là hỏng bét mà, ta hối hận không nên dùng bộ cơ giáp dự bị này, lần này khả năng ta bị ngươi liên lụy chết mất, Hoen à.

Lư Hồng còn có một bộ cơ giáp cấp 5 mạnh mẽ, nhưng vì kiêng kỵ quân cảnh nên không vận chuyển vào căn cứ số 9 được. Thứ kia thể hình quá to, cao đến mười hai mét, rất khó tìm được nơi bố trí thích hợp.

Hoen nhìn đường tàu, tình thế giờ rất tồi tệ, xung quanh đã có xe cảnh sát bọc thép đến gần, còn có cơ giáp chuyên dụng của cảnh sát nữa.

Mấu chốt là ở hướng trạm tàu hỏa, hai đội hành động đã quét ngang phòng ngự, sắp gia nhập chiến đấu. Đáng sợ hơn cả là hai người máy phòng ngự cấp 6 kia, nó có thể đối kháng chính diện với cấp thiếu tướng. Nếu tiếp tục như này, hai người họ sẽ chết!

Cũng may, ở một miếng cống phía trước họ tám mươi mét, đột nhiên một người nhảy ra, hắn mang theo một gói thuốc lá, là ống đạn đạo cải trang.

Tử vong tuyên cáo: Đi mau! Nhanh!

Hoen tinh thần phấn chấn, đó là tay súng bắn tỉa của đội, tử vong tuyên cáo – Khương Đông!

Nháy mắt này, Khương Đông kích hoạt ống đạn đạo, dẫn nổ ngoài 200m.

Lâm Duệ thấy vậy thì hơi kinh hãi, hắn vội mượn nhờ tường xi măng và chiến giáp chống lại năng lượng xung kích và mảnh đạn. Cũng may đám đạn đạo này chỉ chứa thuốc nổ, nhưng điểm xấu là còn dung nhập kỹ thuật phù văn của Thiên Cực tinh nữa.

Lâm Duệ dù vượt qua được luồng sóng nổ, nhưng phần vai và chân chiến giáp suýt bị nổ vỡ vụn. Khi sóng xung kích đi qua, Lâm Duệ phi lên không, đi tới bên miệng cống đã mở ra. Hắn nhìn đường ngầm bên dưới, rộng ba mét, sâu không thấy đáy thì nhíu mày khó chịu. Hắn biết đường ống này chắc chắn đi thông “khu dưới”, đó mới là căn cứ số 9 ban đầu.

Nước cộng hòa Đông Á khi mới xây dựng căn cứ số 9 thì đào vô số đường hầm bên trong vệ tinh, về sau mới xây dựng thành phố khổng lồ bên trên. Cho đến năm trăm năm trước, khi khu bên trên xây dựng xong, mọi người chuyển hết lên trên. Nhưng mấy trăm năm nay, theo nhân khẩu tăng mạnh và tội phạm lan tràn, dần dần có người xuống khu dưới, phạm vi cũng được mở rộng dần.

Phía dưới không có mặt trời nhân tạo, đường ống hỗn loạn vô cùng, hệ thống duy sinh đã lâu không được tu sửa, hoàn cảnh vô cùng ác liệt. Ở đó là khu dân nghèo, thế lực bang phái, trị an hỗn loạn gấp trăm lần khu tầng trên. Lâm Duệ lúc trước nếu không qua được kiểm tra dị thể thì sẽ bị chính phủ an bài đến khu tầng dưới sinh hoạt, cho đến ngày hắn có địa vị xã hội hoặc đầy đủ tiền.

- Lâm Duệ, em điên rồi!

Lúc này Tiết Lăng Tuyết đã bay đến gần, một tay đập lên vai hắn, hung dữ nói:

- Em có biết bọn họ là ai không? Là đội sát thủ đứng đầu căn cứ số 9 đấy, Lâm Duệ, em không muốn sống nữa à? Hay là tinh thần em có vấn đề đấy, chị thấy em nên đi kiểm tra tinh thần đi!

Tiết Lăng Tuyết hận không thể kéo lỗ tai đối phương. Dù cho ban đầu cha nàng nhận nhiệm vụ của Cục An Ninh, tiếp xúc với Lâm gia, nhưng lúc nhỏ nàng không hề biết. Khi nhỏ nàng quả thật coi Lâm Duệ, Lâm Hi như em mình. Vừa rồi, khi Lâm Duệ lẻ loi một mình xông pha, tim nàng như ngừng đập.

Thằng nhóc này quá điên cuồng, quá mạo hiểm. Dù chiến lực thằng nhóc này thể hiện để nàng kinh ngạc.

Lúc này, Vương Thành cũng tới gần. Hắn thật ra đầy bất đắc dĩ, khó chịu với hành động mạo hiểm của Lâm Duệ, nhưng vẫn nhíu mày nói với Tiết Lăng Tuyết:

- Cảnh sát Tiết! Lâm tiên sinh là nhân vật quan trọng của tập đoàn Thiên Lam, xin ngài bảo trì lễ phép.

Tiết Lăng Tuyết lạnh lùng nhìn hắn, khẽ cười lạnh:

- Lâm tiên sinh của ngươi đã vi phạm luật pháp Liên Bang, gây nguy hiểm công cộng, sử dụng súng ống, cố ý tổn thương người khác, làm hư hại tài sản công. Hiện giờ ta muốn dẫn hắn về cục cảnh sát hỏi tội.

Lâm Duệ không khỏi vuốt vuối mũi, hắn không thể nói với Tiết Lăng Tuyết, tử nhãn Hoen kia chính là người giết chết "Lâm Duệ"!

Cũng vào lúc này, giáo sư Hàn nhắn tin cho hắn.

Phong hỏa liên thành (Hàn Khả Đạo): Lâm Duệ, em có hứng thú nhận chiêu mộ của Cục An Ninh Liên Bang không? Nếu như em đồng ý thì không cần huấn luyện, trực tiếp nhận cương vị thiếu tướng, tôi có thể giúp em tranh thủ đến thực quyền, ít nhất là một khoa hành động đặc biệt 3S, nắm giữ 3 đến 5 đội hành động cấp 5A.

Lâm Duệ xem xong tin nhắn thì ngây người, thầm nghĩ sao giáo sư Hàn lại hỏi hắn như vậy?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.