Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu đồ

Phiên bản Dịch · 2213 chữ

“Tiểu tử thối, có người tìm ngươi này!”

Trong Thức Hải đột nhiên chấn động, giọng nói của Quỷ Sư văng vẳng truyền tới.

Lý Hạo cau mày, theo những cây cao chót vót bên cạnh leo lên, nhìn về phía rừng Tô Mộc vẻ mặt ngưng trọng.

Trong đêm đen sâu thẳm, một ánh lửa yếu ớt sáng lên, dày đặc, chiếu sáng cả một mảnh rừng Tô Mộc. Trong ánh lửa, trăm bóng người mơ hồ lập lòe, chậm rãi thăm dò nơi sâu trong Tô Mộc.

“Xem ra hai người đó vẫn không bỏ qua cho ngươi, thậm chí còn triệu tập nhiều người đến như vậy!” Yêu Sư hả hê nói.

“Chết tiệt, nhiều người như vậy!” Lý Hạo cau mày, cơ mặt bất giác nhíu chặt. Chỉ là khi đó hắn mới nhận thức sâu sắc thế lực của Chu gia và Ngụy gia ở Hoàng Linh thành, với uy thế của nhà họ, trong thời gian ngắn cũng đủ để quy tụ hàng vạn người. Cho dù địa hình của rừng Tô Mộc rộng và hiểm trở, cũng không thể chịu được sự thăm dò của hàng ngàn người, tung tích của hắn rất nhanh sẽ có thể bị tìm ra.

Lý Hạo nhìn đám người hỗn loạn và bầu trời đầy lửa kia, sắc mặt có chút ủ rũ, hít sâu một hơi, kiên quyết chạy về phía đông bắc Tô Mộc.

Hắn một chút cũng không dám thả lỏng, bộ dáng không ngừng lóe lên đích trong lòng. Dưới ánh trăng, hắn như một con vượn đầy sức sống, thoải mái đi qua khu rừng. Cây đại thụ sừng sững hóa ra lại là chiếc ô che chở cho bóng hình ẩn dật của hắn, che giấu hắn trong đêm đen.

"Tiểu tử thối, ngươi đi đâu vậy? Ta đã cảm nhận được thần thức của hai tên biến thái kia đang thăm dò, không bao lâu nữa sẽ tìm được ngươi!" Quỷ Sư nhìn về phía phương hướng Lý Hạo đang chạy, càng ngày càng cách xa Đại Hoang Sơn, không khỏi có chút nghi vấn hỏi. Theo hắn thấy, trước sự vây ráp của rất nhiều người, chỉ có thể bằng cách trốn trong vùng cấm địa Đại Hoang Sơn, có sự yểm trợ của nó, mới có thể thoát khỏi sự truy đuổi của bọn chúng.

“Tiểu tặc, xem ngươi chạy đi đâu!”

Trước khi lời nói của Yêu Sư rơi xuống, Lý Hạo đột nhiên cảm giác được hai cỗ thần thức cường đại quét ngang không trung, giữa không trung vang lên một tiếng rống giận dữ. Hắn không khỏi quay đầu nhìn một cái, liền sửng sốt.

Dưới ánh trăng sáng, Chu Minh và Ngụy Thiên Cương sắc mặt vô cùng gớm ghiếc, hung hăng nhìn chằm chằm bóng dáng liên tục chớp động của hắn.

"Ta sớm đã nói rồi mà, chỉ có tiến vào Đại Hoang Sơn mới có thể thoát khỏi kiếp nạn, nếu không sẽ không thoát khỏi sự truy lùng của hai tu giả Cửu Trùng Thiên. Bọn họ có căn cơ tu luyện phi thường, có thể ngự không mà đi, tốc độ nhanh hơn ngươi mấy lần... Chẳng lẽ đến thời khắc sinh tử này ngươi vẫn không tin ta sao?” Yêu Sư trong Thức Hải tức giận nói. Lúc này mối quan hệ giữa hắn và Lý Hạo như con châu chấu buộc chặt vào sợi dây, trong ba năm đối trọi, linh hồn của hai người sớm đã phụ thuộc vào nhau, nếu thân thể Lý Hạo mất đi sức sống thì hắn cũng sẽ theo đó mà chết đi.

“Câm miệng cho ta. Dám truy sát tiểu gia ta như thế, tiểu gia nhất định sẽ cho bọn chúng có đi mà không có về!” Lý Hạo gằn từng chữ.

"Ngu ngốc, hiện tại ngươi chỉ có tu vi Nhị Trùng Thiên. Hai tên biến thái kia chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi, còn để bọn chúng một đi không trở lại. Ngươi bị ngốc thật rồi à!" Quỷ chủ tức giận mãnh liệt, rống lên giân dữ trong Thức Hải.

“Ngươi có gan đánh cược với ta một trận không?” Lý Hạo khịt mũi khinh thường nói.

“Đánh cược như thế nào?” Cảm nhận được sự tự tin trong lòng của Lý Hạo, lão quỷ không khỏi tò mò hỏi.

“Không cần mượn Đại Hoang Sơn, ta cũng có thể khiến cho hai người bọn chúng có đi không về, đánh cược chính là, ngươi sau này không được tranh giành quyền khống chế thân thể với ta nữa!” Lý Hạo cười ranh mãnh nói.

Yêu Sư sửng sốt trong chốc lát, không khỏi bật cười. Thì ra Lý Hạo không biết mình đã không còn cách nào thôn phệ linh hồn của hắn, cũng không biết sinh mệnh của hai người vướng vào nhau. Nghĩ đến đây, Yêu Sư cười quái dị, nhẹ nhàng nói: “Được, nếu ngươi không làm được thì phải ngoan ngoãn giao thân thể cho ta!”

“Một lời đã định!” Hình bóng của Lí Hạo không ngừng lóe lên giữa rừng cây, cười lớn...

“Một lời đã định, nếu ta không tuân thủ ước định, Đạo Tâm của ta sẽ tan nát, đời này tu vi ta vĩnh viễn không tiến lên được!” Yêu Sư không khỏi thầm nở nụ cười. Mặc dù không thể nuốt chửng linh hồn của Lý Hạo một lần nữa, nhưng chỉ cần Lý Hạo bằng lòng từ bỏ thể xác của mình, hắn vẫn có thể dễ dàng giam cầm linh hồn Lý Hạo và điều khiển cơ thể Lý Hạo một cách hoàn hảo.

Hai người đều có những tính toán riêng, đều tinh ranh như nhau.

Lý Hạo cười lạnh một tiếng, nhanh chóng lao qua khu rừng.

“Đồ khốn khiếp, ta xem ngươi có thể chạy đến khi nào!” Hai người đàn ông đuổi theo phía sau giận dữ hét lên. Dưới tán cây rậm rạp, bóng dáng của Lý Hạo không ngừng lóe lên, khiến cho hai người bọn họ hết lần này đến lần khác để Lý Hạo trượt khỏi tay mình, đã nổi cơn thịnh nộ.

Thần thức cường đại không ngừng bay trên không trung, hai người tức giận tiếp tục khám phá khu rừng, không để lọt kẽ hở nào. Lý Hạo mồ hôi nhễ nhại, nhưng không dám thả lỏng. Theo cảm ứng thần thức của hắn, áp lực hai đạo thần thức cường đại đang càng ngày càng gần, gần như đã bao trùm lấy hắn, trong lòng hắn rõ ràng chỉ cần bị đối phương nhốt lại, hắn sẽ không cách nào thoát ra được.

“Tìm được ngươi rồi, đi chết đi!”

Tiếng gầm như sấm, nổ tung trời cao.

Lý Hạo sắc mặt đại biến, hắn liều mạng nhảy ra khỏi tán cây cổ thụ cao ngất.

Đúng lúc này, một ngọn lửa to lớn mãnh liệt xông tới, mang theo toàn lực thiêu đốt, nện ở trên cây lớn. . Cây to có bán kính khoảng ba mét lập tức bị bao phủ bởi ngọn lửa, chỉ trong thời gian một hơi thở đã biến thành cát bụi.

“Tiểu tử thối, bị phát hiện rồi!” Quỷ Sư thần tình ngưng trọng nói . Vừa rồi Lý Hạo tự tin cùng hắn đánh cuộc, hắn cho rằng Lý Hạo thật sự có biện pháp tốt. Nhưng không ngờ rằng kế hoạch vẫn chưa được thực hiện thì đã bị phát hiện rồi. Hai người bên ngoài hiển nhiên đã vô cùng tức giận, không còn muốn bắt sống bọn họ nữa, hạ quyết tâm trực tiếp giết chết Lý Hạo. Nếu như vậy, chỉ sợ bọn họ còn chưa tới đích, liền đã thành tro bụi như cây cổ thụ kia.

“Ta không những không chết mà còn phải để cho những kẻ đã từng sỉ nhục ta trả giá đắt!” Lý Hạo nghiến răng nghiến lợi. Hắn mặt mày đã tái mét, run rẩy không kiểm soát được. Tuy nhiên, hắn vẫn băng qua khu rừng, bỏ qua những vết thương trên cơ thể đã bị va chạm đau rát. Con đường hắn ta chạy hoàn toàn không phải là một đường thẳng mà là một hình dạng ngoằn ngoèo, cơ thể hắn hết lần này đến lần khác đột ngột chuyển hướng không do dự, tránh những đòn tấn công nguy hiểm hết lần này đến lần khác. Tất cả những điều này đều là nhờ vào thần thức của hắn lúc này, cho dù không nhìn lại cũng có thể dễ dàng cảm nhận được phương hướng công kích.

Màn đêm càng sâu, vầng trăng sáng tựa tấm bạc treo phía chân trời, tỏa ánh trăng dịu dàng. Trên eo của một ngọn đồi nhỏ cách đó không xa, một con sói hoang to lớn đang ngẩng cao đầu, hú lên khi trăng tròn.

Nghe thấy tiếng sói tru bên tai, vẻ mặt Lý Hạo vui vẻ, không khỏi ngẩng đầu nhìn con sói hoang đằng xa. “Cuối cùng cũng đến rồi!” Lý Hạo hưng phấn nói.

Trước khi lời nói đó rơi xuống, một ánh kiếm chiếu xuống trên không trung.

“Bùm!”

Kiếm quang sắc bén từ giữa không trung đổ xuống, giống như thác nước cao vạn mét, lợi dụng Lý Hạo phân tâm, lao xuống.

“Chết tiệt, tiểu tử, ngươi lại nợ ta thêm một mạng nữa!”

Yêu Sư trong Thức Hải sắc mặt đại biến, hắn còn chưa kịp giải thích đã run lên rồi đột ngột biến mất.

Cùng lúc đó, Lý Hạo chỉ cảm thấy sau lưng đau thấu tim, không nhịn được mở miệng mắng...Cùng với tiếng kêu đau đớn của hắn, một đôi cánh to lớn duỗi ra sau lưng đập mạnh mạnh, toàn thân bay đi một cách thần kỳ, lao đi hàng trăm mét trong nháy mắt. Phía sau hắn, dưới ánh kiếm khổng lồ, mọi thứ trong bán kính mười mét đều bị phá hủy, thậm chí không còn sót lại một chiếc lá nào.

“Chết tiệt, tiểu tử, nếu thật sự trốn thoát được thì phải bù đắp cho ta, hồn lực của Quỷ Sư đại nhân rất trân quý đó!” Trong Thức Hải, sắc mặt của Quỷ Sư tái nhợt, thân thể yêu dị một trận thấp thoáng, thế mà đã mờ đi mấy phần.

Sau khi hoàn hồn, Lý Hao không thể nhận ra được niềm vui khi bay vừa rồi, nở một nụ cười gượng gạo, rồi lại lao về phía đích.

Chỉ sau vài trăm mét nước rút, hắn chợt thấy đích đến đã ở ngay trước mặt. Thần thức của anh điên cuồng tìm kiếm về phía trước, hắn rõ ràng đã phát hiện ra một bầy sói đang di chuyển trong rừng sâu, với hàng trăm con dày đặc.

"Chết tiệt, làm cả nửa ngày, ngươi cũng chỉ vì đi tìm những con sói này? Bọn chúng thì có thể làm gì? Còn chịu không nổi một kiếm của hai tên biến thái!" Trong Thức Hải, Yêu Sư nhìn về đàn sói phương xa, hơi đờ đẫn, giận dữ nói. Mặc dù có đông đảo sói, nhưng chúng cũng chỉ là thần thú bình thường, đối mặt với hai cường giả Cửu Trùng Thiên, bọn họ hoàn toàn không thể gây ra tổn hại gì, nhiều nhất sẽ trì hoãn một thời gian.

“Hừm, cứ chờ xem!” Lý Hạo khóe miệng tự tin cười nói. Hắn liên tục di chuyển, lao vào bầy sói không chút do dự.

Hắn thản nhiên nhặt một hòn đá nhọn, lắc mạnh. Tảng đá lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, hóa thành sao băng bay về phía vách núi cách đó không xa. Ở đó, một con sói khổng lồ đang ngẩng cao đầu, đang gầm rú trước ánh trăng rằm.

“Oa!”

Một tiếng gầm lê, con cự lang bị viên đá ném vỡ đầu, máu huyết tràn ra đầy đất.

Bầy sói hoảng sợ một hồi, trong nháy mắt, tiếng hú lần lượt kéo đến. Một tiếng gầm thống khổ lao thẳng lên bầu trời, nó như có phản ứng dây chuyền, khiến vô số con sói phản ứng lại. Trong nháy mắt, tất cả rừng cây phía đông nam đều bị bao phủ bởi tiếng sói tru.

Nhìn thấy bầy sói bị giết, hàng trăm con sói khổng lồ lần lượt xông lên, tạo thành một vòng vây, bao vây lấy Lý Hạo.

“Haha, đồ khốn kiếp, chạy đi, sao không chạy nữa đi!”

Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên trong tiếng hú của con sói khổng lồ. Lý Hạo quay đầu nhìn, liền thấy giữa không trung có hai bóng người phi nước đại, vẻ mặt dữ tợn nhìn hắn.

“Trò hay bắt đầu!” Lý Hạo cười lạnh một tiếng, hai chân khuỵu trên mặt đất, không chút do dự lao về phía sâu trong bầy sói.

Động tác của nhắn nhanh nhẹn, thân thủ linh mẫn, nhanh chóng nhảy múa giữa hàm răng sắc nhọn và móng vuốt của con sói khổng lồ, với sự trợ giúp của bầy sói, hắn đã biến mất trong nháy mắt.

Bạn đang đọc Vô Thượng Thần Đồ của Kỷ Kuật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 帅气小烊子
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.