Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá Long Thành, Hoạ Phù

Tiểu thuyết gốc · 1491 chữ

Lạc Trường Sinh.

Tu vi: Đại Võ Sư Trung Kỳ.

Pháp Bảo:

Tài Sản: 59 viên Tinh Thạch.

Tiến đến Phá Long Thành, thành trì to lớn hơn Lạc Trường Sinh hắn nghĩ nhiều, thầm so với các thành trì ở Huyền Tiên Đại Lục mà nói là không kém một cái nào, thậm chí còn hùng vĩ hơn.

Ngoài cửa thành có mấy thủ vệ canh gác ra vào, người ra vào cũng rất nhộn nhịp, mỗi lần vào thành đều phải nộp 2 Viên Tinh Thạch.

Cũng biết được từ Lưu Hào thành trì này do một vị Võ Tông làm thành chủ. Mấy trăm năm nay mở rộng địa bàn rất nhiều, cũng là nơi mua bán trao đổi chính của các tông phái lân cận.

Chân Võ Đại Lục chia làm ba khu vực chính.

Bắc Vực - Trung Vực - Nam Vực.

Trong đó Phá Long Thành chính là một thành trì có tiếng ở Trung Vực.

Ngoài ba vùng chính còn có Sa Đảo.

Phá Long Thành rất nghiêm ngặt, kẻ phạm tội trong thành không kể môn phái hay thế lực, đều bị xử lý đúng theo luật Thành, nên các tán tu thường lấy nơi đây làm nơi lui tới, nên số thành trì này lúc nào cũng đông đúc.

Sau khi nộp bốn viên tinh thạch liền tiến vào Phá Long Thành. Bên trong tấp nập người qua lại, Hai bên đường đi cửa tiệm đủ loại rao bán.

Đi vào sâu hơn là các bày bán dưới đất, bọn họ bày bán ngoài đường, đây đúng là một cái chợ đúng nghĩa, Đông đúc nhộn nhịp, rộn ràng tiếng trả giá cùng mời chào hàng.

Ở đây có rất nhiều người đi tìm bảo vật, bình thường bán ở đây một số món đồ không giá trị, cũng có một số món có giá trị, cả hai đều là không nhìn ra công dụng của nó nên đem bày bán ra.

Người mua được bảo vật, đem bán lại cho các cửa tiệm, hoặc đem đi đấu giá nếu đồ đó tốt, chẳng mấy chóc mà giàu trong một đêm. Nhưng cũng đòi hỏi người mua phải có mắt nhìn, thường sẽ mua trúng đồ dổm nhiều hơn là hàng xịn.

Mua trúng hàng dổm cũng không được trả lại, lựa chọn là do mình, giao dịch sòng phẳng.

Những người này là săn bảo vật, Lạc Trường Sinh hắn cũng nhìn trúng vài món, cơ mà lại không có Tinh Thạch, trong tay hắn bây giờ chỉ có 55 viên tinh thạch cũng chỉ đủ mua một ít vật tư.

Hắn là đang kiếm con đường phát tài, nhìn lui nhìn tới mấy gian hàng, hắn nhìn trúng tới một cái thiết côn dài tầm 1m.

" Cái này bán như nào " Lạc Trường Sinh chỉ vào cái bình cũ.

" 20 Tinh Thạch "

" Ngươi ăn cướp à, thế còn cái này " chỉ vào một trận bàn "

" Mắt nhìn tốt đấy, lấy ngươi 300 viên tinh thạch "

Lạc Trường Sinh nghĩ nghĩ rồi ra giá " 50 "

Chủ tiệm nhìn hắn nghĩ lấy đây là cái gì trả giá, có ai trả như ngươi à.

Lưu Hào cũng một bên nhìn hết nói nổi, làm như không quen biết Lạc Trường Sinh bộ dạng.

Trả giá một hồi đánh lạc hướng, hắn cuối cùng cũng lấy được cái thiết côn 50 Tinh Thạch.

Thấy Lạc Trường Sinh sờ soạng cái thiết côn Lưu Hào tò mò hỏi " Lạc Ca ngươi là từ đầu nhắm tới cây côn này rồi "

cười lấy một cái " Đồ Tốt "

Hắn chưa nói hết liền nhìn tới một đống bùa trắng, nghĩ nghĩ một hồi hắn liền gọi Lưu Hào mua lấy đống bùa đó, còn mua thêm một cây bút chuyên dụng để vẽ bùa và một mực thỏi.

Tinh thạch là Lưu Hào trả đến, Lưu Hào tiếc đến đau ruột.

Lưu Hào cũng biết chủ ý của Lạc Trường Sinh là muốn luyện phù, nhưng hắn nào tin tưởng được.

Phù sư là nghề hiếm thấy dù là ở đâu, lại bị thất truyền qua nhiều thế hệ, phù sư càng ngày càng xuống dóc, chẳng mấy chóc những lá phù chỉ tìm lấy trong các di tích cổ, còn những phù sư hiện nay cũng chỉ hoạ ra vài cái cấp thấp.

Tối đến cả hai thuê tới một căn phòng nhỏ, Lưu Hào mài mực nhìn tới Lạc Trường Sinh đang cầm lấy thân bút, Lạc Trường Sinh bắt đầu luyện phù.

Cầm lấy thân bút chậm rãi truyền vào chân lực, chân lực đi vào bút, bút liền sáng lên văn tự trên thân bút, chấm lấy mực từ Lưu Hào.

Rồi hoạ lên lá phù từng đường nét cực kỳ chuyên nghiệp, Lưu Hào cũng lấy đó làm ngạc nhiên, nghĩ thầm chẳng lẻ thật sự là một phù sư.

Hoạ phù một lúc thì cầm lên lá phù, Lưu Hào lấy làm phấn khích trố mắt nhìn, liền Lạc Trường Sinh thấy không ổn, vung tay ném lá phù đi ra, một tiếng nổ nhỏ liền vang từ lá bùa.

Lưu Hào kì lạ nhìn lấy Lạc Trường Sinh " Đây là uy lực hay là thất bại rồi "

Không nói cũng biết cái này là thất bại, làm gì có phù nào nổ nhỏ như vậy, hắn tiếc trong lòng hơn 200 tinh thạch tích lũy để mua dụng cụ vẽ phù, nhưng thấy được tài nghệ của Lạc Trường Sinh cũng tin tưởng hắn biết vẽ phù, nên an tâm không ít.

Vẽ đến 6,7 lá phù thất bại cháy nổ phía sau liền có một lá thành công, linh phù lấp lóe ánh sáng, cảm thụ được chân lực cuồn cộn trong nó.

" Thành "

" Thật sự Thành " Lưu Hào cầm lấy lá phù vừa vẽ xong vui mừng, hưng phấn hơn cả.

Lạc Trường Sinh đắc ý vanh mặt " Tiếp tục mài mực "

Lạc Trường Sinh vốn là cái Võ Đế không thể tiến bậc tiếp, bao năm hắn chỉ tìm cách để tăng thêm sức mạnh Võ Đạo của hắn, liền từ hoạ phù, luyện đan, luyện khí, pháp trận hắn đều thử qua từng thứ.

Không tinh thông nhưng cũng có đất dùng.

Một lần hoạ phù này hết 1 tháng thời gian, Lưu Hào đem bùa ra chợ bán, bán hết lại chạy về lấy, cứ thế ngày qua ngày. Lạc Trường Sinh cảm thấy đủ rồi nên dừng lại chuyện vẽ bùa, còn vẽ nữa dễ khiến người khác chú ý.

Lạc Trường Sinh cũng đã đổi một bộ đồ ra dáng, Lưu Hào thì càng nghe lời, cung kính hơn.

Làm ăn ra, cả hai cũng thuê một Động Phủ gần đó tu luyện, động phủ này một tháng hết 10 ngàn viên tinh thạch, bên trong đầy đủ lò luyện đan luyện khí, làm chổ tu luyện tốt.

Linh khí nồng đậm.

" Lạc ca, ngươi xem chúng ta kiếm được nhiều tinh thạch như thế, ngươi giúp ta mua một viên đan dược đột phá có được không à? " Lưu Hào nói vẻ mặt chờ mong.

" Loại đan dược này cũng cần đến hai ngàn viên tinh thạch à " Lạc Trường Sinh trả lời.

Lưu Hào nghe thấy lời này khuôn mặt có chút rầu đi, hắn theo Lạc Trường Sinh buôn bán linh phù trước giờ chưa giấu lấy đi một đồng nào từ bán phù, hơn nữa thu nhập tháng này cũng hơn 40 ngàn viên tinh thạch, bỏ 2 nghìn viên tinh thạch ra mà nói cũng chả mất mát gì nhiều.

Bỏ 10 ngàn tinh thạch thuê động phủ trên tay hắn còn hơn 30 ngàn viên tinh thạch. Lạc Trường Sinh lấy giấy bút ra ghi gì đó rồi ném ra giữa bàn 20 ngàn viên tinh thạch nói " Ngươi đem 20 Ngàn viên tinh thạch này mua dược liệu ghi trong giấy, ta giúp ngươi luyện đan "

" Lạc ca người còn biết luyện đan " Lời nói vừa ra để Lưu Hào vui mừng khôn xiết, vội vàng cầm lấy 20 ngàn tinh thạch đi mua dược liệu.

Bây giờ hắn thiếu chính là tài nguyên tu hành, nói gần hơn chính là đan dược tu bổ, 20 ngàn viên tinh thạch dùng để mua một số dược liệu rẻ tiền.

Vốn những dược liệu này đặt ở Huyền Tiên là hàng hiếm, nhưng ở đây lại không biết cách dùng đến, số lượng lại nhiều, nên để hắn được hời.

Sau khi mua dược liệu về đầy đủ hắn tiến bước vào phòng luyện đan, Lưu Hào cũng tiến vào xem, bây giờ chính là luyện cho Lưu Hào đan trợ lực đột phá Đại Võ Sư.

....

Bạn đang đọc Vô Tận Võ Cảnh sáng tác bởi ducmotgame
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ducmotgame
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.