Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điệu Múa Nóng Bỏng

Tiểu thuyết gốc · 4059 chữ

Chương 32: Điệu Múa Nóng Nảy.

Rồng, hình dạng như thằn lằn cỡ lớn, cánh dơi, có vuốt và biết phun lửa - đại diện cho sự xấu xa, quyền lực, tham lam - đó cũng chính là những từ ngữ khái quát nhất để miêu tả một con rồng phương Tây.

Tuy nhiên, có một đặc tính nổi bật của rồng mà hiếm có ai đề cập đến, đó chính là rồng vốn rất dâm. Theo truyền thuyết từ thời xa xưa, một con rồng hung hãn hợp cách thì đều sẽ đi bắt cóc công chúa của một quốc gia nào đó.

Lúc nhỏ Thiên Long vốn nghĩ rằng việc bắt công chúa chỉ như một cách thể hiện quyền uy bá đạo của bọn chúng hoặc là để các dũng sĩ có thêm công ăn, việc làm.

Song, hóa ra sự thật không phải như vậy. Nếu rồng không làm gì công chúa thì tại sao lại có truyền thuyết người rồng? Hơn nữa, đám bán long, nửa rồng nửa thú lại sinh ra từ đâu?

Tựu chung lại, nếu có thẳng thang đo cấp độ hứng tình của muôn loài, thì rồng chắc chắn là một trong những sinh vật thuộc cấp cao nhất.

…..

Thiên Không Tù Lung tầng thứ sáu.

Aris đứng chính giữa luồng sáng lấp lánh tựa như tiên nữ, hoàn cảnh xung quanh mặc dù đã bị phá hủy toàn bộ nhưng cũng không thể che lấp được vẻ đẹp kỳ lạ của Aris.

Ngay giờ phút này Aris chính là tiêu điểm của toàn trường. Nhan sắc không lung linh, cuốn hút như Cửu Sát, không thông thường như Tiểu Thiên Sứ, cũng không hề quyến rũ chết người như Yến Linh. Vẻ đẹp của Aris là một thứ gì đó khác hẳn, gương mặt mang vết sẹo dài, ánh mắt vàng rực tà dị, làn da bánh mật cùng mái tóc trắng bạc đem đến cho mọi người một loại cảm giác khác hẳn, một nét đẹp tuyệt vời, phi nhân loại, ngỡ như chỉ có trong tiểu thuyết hoặc phim ảnh.

Trận chiến giữa mười hai thánh sứ và các NPC đã dừng lại. Nhân mã hai phe trộn lẫn vào nhau chẳng phân địch ta, điểm chung duy nhất là cả bọn đều đã gục xuống mặt đất, nửa bò nửa quỳ, đến vũ khí còn chẳng cầm nổi.

Cách Aris không xa chính là ngục trưởng Vũ Linh Nhi, giờ phút này ả ta vẫn đang cố gắng chống cự bằng cách chống thanh kích lên đất, một phần ba chuôi kích đâm xuống dưới, ả run rẩy một cách quái dị, gương mặt đỏ bừng trong khi hai chân siết chặt với nhau.

Ngay cả Cửu Sát vốn là chủ nhân của Aris cũng chẳng ngoại lệ, mặt mũi đỏ hồng, giữa hai chân đã bắt đầu rỉ nước.

“Aris! Đừng dùng kỹ năng vào ta!” Cửu Sát vội hét lên, hắn có chút đánh giá thấp độ kinh khủng của Aris, đầu óc sắp sửa bị phá cho hỏng bởi lửa dục.

Ánh mắt Aris lúc này đã mê ly nhưng vẫn nghe lời chủ nhân. Nó vội vàng điều khiển giao thức cảm xúc bỏ qua Cửu Sát.

“Má… thật ghê gớm.” Cửu Sát bật dậy, vỗ vỗ lên ngực mà lòng thầm cảm thán. Tốn công gọi Aris đến đây quả nhiên là quyết định chính xác.

Hắn bước từ từ về phía Vũ Linh Nhi, trên nét mặt hiện lên vẻ trêu tức.

“Sao nào vị tu sĩ? Có cảm thấy khó chịu lắm không?”

“Tên chó… mày… chúng… mày… đã làm… gì?” - giọng nói của Vũ Linh Nhi đứt quãng, hơi thở dồn dập còn hai má ả đã đỏ bừng. Bên trong lớp giáp sắt màu tím than là một cơ thể đang cực kỳ mẫn cảm, đầu nhũ hoa cương cứng cạ vào lớp kim loại khiến ả cực kỳ khó chịu, bên dưới ngứa râm ran rồi lại nóng dần lên theo thời gian. Mồ hôi bất giác chảy ròng ròng khắp cơ thể, cảm giác rít rịt vô cùng khốn khiếp.

Vũ Linh Nhi có thể thề, trong suốt cuộc đời hắn chưa bao giờ thèm khát đến mức kỳ cục như thế này.

“Làm gì sao?” - Cửu Sát mỉm cười nói: “Thì làm cho mày hứng. Có phải ban đầu mày chống cự được giao thức cảm xúc vì đẳng cấp của tao quá thấp hay không? Hay vốn cơ thể mày cũng có kháng tính nhất định với các loại chất độc đến từ bên ngoài? Tao nhớ được mày là một luyện dược sư còn gì.”

Vũ Linh Nhi cắn chặt răng không trả lời, tuy nhiên thì lời Cửu Sát nói hoàn toàn chính xác. Sự thật thì lúc đầu Vũ Linh Nhi cũng có một chút ảnh hưởng, tuy nhiên khi lén lút sử dụng một ít thuốc thì đã khác hẳn.

Vũ Linh Nhi vốn luôn giấu đầy đủ thuốc giải độc, thuốc bơm máu, vân vân và mây mây trong cơ thể dưới dạng những túi nước nhỏ bên trong làn da. Mỗi khi cần sử dụng tới thì ả lại dùng đấu khí để làm thủng túi nước, dịch thuốc sẽ theo máu rót thẳng vào trong cơ thể chứ không cần phải nuốt bằng miệng theo cách thông thường. Đó là một thủ đoạn, cũng là phương pháp bảo mệnh do ả tự nghĩ ra.

Ấy thế mà, tình huống bây giờ lại cực kỳ nguy cấp, bao nhiêu thuốc cũng chẳng có chút tác dụng nào để giải quyết dục vọng. Cho dù sử dụng loại thuốc có tính hàn cũng chỉ xua tan được đôi chút rồi đâu lại vào đấy.

Cửu Sát thấy sắc thái của Vũ Linh Nhi ngày càng kỳ dị thì biết đã đến lúc thêm chút sức. Hắn quay đầu nhìn Aris rồi gật gù ra hiệu.

Aris gật đầu đáp lại.

Sau đó…

“Quý vị khán giả, xin mời đến với vũ điệu nóng nảy, nếu thích hãy thả tim nhiệt tình.” Cửu Sát nói rồi bắt đầu thảnh thơi ngồi xuống để quan sát.

Về phần Aris, hiện tại trên cơ thể trần truồng của nó xuất hiện thêm những mảnh lụa mỏng manh màu đen, che lấp trên những vị trí hiểm hóc, tuy nhiên những thứ đó cũng chỉ tăng thêm mị lực cho Aris, nửa kín nửa hở bao giờ cũng nóng mắt hơn là khỏa thân hoàn toàn.

Mặt đất dưới chân Aris độn lên một cái sân khấu to lớn, bốn phía xung quanh có treo những ánh đèn nhấp nháy đủ màu sắc. Hai cặp loa thật lớn bắt đầu phát nhạc. Ngoài ra sương khói từ đâu kéo đến, mờ mờ ảo ảo theo một cách thật tà dị. Ngay sau đó chín hư ảnh xuất hiện trên sân khấu, chúng giống Aris y như đúc từ hình dáng cho đến động tác.

Đương nhiên những thứ này đều là tác phẩm của Tiên Lệ, cái Tạo Hóa Tiên Khí quả nhiên thứ gì cũng biến ra được.

Bản nhạc không lời, dịu dàng bắt đầu vang lên, theo sau là những động tác khiêu khích mời gọi của Aris. Nó đương nhiên không hề biết nhảy, mà đang giao cơ thể cho Tiên Lệ điều khiển.

Thân thể thon dài chuyển động, cái eo mảnh khảnh lắc lư theo điệu nhạc, từ chậm rãi trở nên nhanh dần. Cặp chân trần thon thả đưa đến trước mặt, những ngón chân đung đưa rồi rụt về phía sau. Kế đến Aris sử dụng đôi tay thon dài mạnh mẽ thể hiện từng động tác uyển chuyển, cặp núi đôi đồ sộ cũng nảy tưng tưng theo nhịp điệu.

Rồi đột ngột, Aris xoay một vòng tròn thật duyên dáng, lấy chân phải làm trụ còn chân trái nâng cao khỏi mặt đất, người xem dĩ nhiên thấp thoáng thấy được mép thịt nhẵn nhụi giữa hai chân Aris, ánh sáng tán xạ xuống khiến cho họ còn có thể nhìn rõ được cả từng giọt nước long lanh chảy ra.

Bản nhạc bất giác chuyển sang nhanh hơn và sôi động hơn, động tác của Aris dần trở nên táo bạo hơn cả.

Aris sử dụng dải lụa trước ngực như một sợi dây mỏng manh, điều khiển nó nhảy múa trong không khí, khi thì hình lốc xoáy, lúc lại tựa như một con rồng đang bay lượn. Hai đầu nhũ hoa của nó khi ẩn khi hiện, hấp dẫn đến mức ai nấy đều phải nuốt khan nước bọt.

Lát sau đó, trường đoạn cao trào đã đến.

Những đường vân màu trắng đột nhiên xuất hiện trên khắp cơ thể Aris, vừa giống hình xăm và cũng tương tự như những tàn tích của lớp vảy. Điều đó thể hiện rằng cơ thể của con rồng cái cũng đang rất phấn khích. Nó kéo dải lụa che phần thân dưới ra khỏi cơ thể, tay phải dần dần vuốt ve từ vùng bụng rồi kéo dọc xuống phía dưới.

Bóng nhẫy, trơn trượt, nước nhờn chảy ra không thể kiểm soát nổi.

Aris sử dụng đầu ngón tay thấm ướt chút dâm thủy rồi cứ thế đưa lên miệng. Thế rồi nó mút ngón giữa của bản thân một cách cực kỳ khiêu khích, nước bọt tạo thành một đường chỉ dài vắt ngang không trung.

Cái gì gọi là quyến rũ? Chính là Aris.

Cửu Sát đứng phía dưới xem đến mức nhập thần, nhẽ ra hắn sẽ là người thực hiện điều này để quyến rũ tất cả song kế hoạch luôn chẳng bao giờ đúng như dự định. May mắn rằng Aris và Tiên Lệ cũng không khiến cho hắn thất vọng.

Lúc này, Aris đã quỳ hai chân xuống mặt sân khấu, bò về phía trước tựa như một con chó, con ngươi vàng rực đã xuất hiện sắc thái khác lạ. Nó mím môi, nhìn chòng chọc về phía Cửu Sát tựa như van xin, nài nỉ, đầu nhũ hoa cương cứng trên cặp ngực thòng xuống đầy dụ dỗ.

Thời cơ vẫn chưa hề đúng nên Cửu Sát lắc đầu, ý bảo Aris hãy nhảy thêm lát nữa.

Ánh mắt của Aris trông rất u oán nhưng cũng đành chịu. Lần nữa nó đứng lên, lắc mông một cái, sau đó tự bản thân vỗ cái đét khiến vùng da thịt tại vị trí đó in hằn lên cả năm dấu tay.

Ngay sau đó, từ đốt sống cụt của Aris xuất hiện một cái đuôi mỏng, dài tựa như đuôi rắn. Trên đầu nó mọc ra hai cái sừng nhọn. Đây dĩ nhiên là một phần cơ thể của Aris, nó đã đạt đến cấp độ biến ảo tùy ý.

Aris mọc thêm đuôi và sừng thì lại càng tăng thêm phần kích thích, trong quá khứ nhân loại từng sản xuất rất nhiều S toy có dạng đuôi và tai của các loài vật chính là minh chứng.

Bản nhạc lần nữa chuyển sang dịu dàng, âm điệu piano du dương bắt tai.

Trong khi đó, Aris vẫn quay mông về phía khán giả, cái đuôi dài đung đưa như ngọn roi, sau đó nó chạm vào chỗ kín, tự vuốt ve mơn trớn bộ vị mẫn cảm của chính mình bằng cách trượt lên trượt xuống.

Người xem trong vũ trụ và cả các NPC tại đương trường trừng to mắt, gắt gao theo dõi như sợ bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào. Không thể không nói việc Aris đang làm quả là có ý tưởng đột phá, nào có ai đã từng được xem chuyện này bao giờ.

Thân thể nóng hổi trên sân khấu dần trở nên quằn quại, động tác nhảy nhót sau cùng chẳng thể làm nổi bởi vì cơn hứng tình dạt dào đã dâng lên bên trong cơ thể. Vũ đạo của Aris dần trở nên trúc trắc và xấu đi trông thấy, tuy nhiên không một ai cảm thấy phiền lòng mà ngược lại còn thêm phấn khích. Lẽ dĩ nhiên họ cũng ưa thích được chứng kiến những gì chân thực nhất.

Đoạn, những dải lụa trên cơ thể Aris lại biến ảo, chúng lơ lửng trong thoáng chốc rồi tổ hợp lại thành Tiên Lệ như lúc ban đầu.

Aris hưng phấn đưa tay ra nắm lấy cây xúc xích đen ngòm, sau đó bắt đầu chấm mút.

Cái lưỡi chẻ quái dị vòng trên thân Tiên Lệ, len lỏi trên những đường gân sống động. Đôi môi đỏ au sau đó mở ra, hút lấy thứ đồ chơi vào bên trong miệng.

Hương vị quả thật rất lạ lùng, Aris có cảm giác bản thân thật sự đang ngậm một cây xúc xích bằng da bằng thịt trong cổ họng, mùi vị của Tiên Lệ rất có tính xâm lược, vị ngon trên đầu lưỡi trở thành ấn tượng khó phai.

Nước miếng ứa ra dữ dội, Aris như đang ăn một thứ gì đó trân quý nhất thế gian, sự thèm thuồng đã đạt đến đỉnh điểm thông qua nét mặt hứng tình của chính nó.

Chốc sau đó, Aris không thể chịu đựng nổi bèn dùng tay phải thoáng an ủi bản thân, mấy ngón tay bất giác sờ xuống một vùng da thịt đã ướt đẫm.

Hai mép thịt nhẵn nhụi được tách ra, ngón giữa chạm vào điểm nhỏ ngay chính giữa, chỉ vừa day nhẹ vài cái thì tâm linh của Aris đã trở nên trống rỗng.

“Ahhh!”

Rồng cái khẽ kêu, cơn sướng bắt đầu chạy dọc trong cơ thể.

Với cái kỹ năng mà Aris đang sử dụng thì chẳng biết bao nhiêu người cũng tự nhiên rên theo nó.

Vũ Linh Nhi cuối cùng cũng đổ gục xuống đất, há miệng thở dốc, trong đôi mắt đầy tơ máu, trán nổi gân xanh. Ả dù rất cố gắng khống chế song sau tất cả cũng không thể nhịn nổi dục hỏa tràn lan, đốt cháy từ trái tim cho đến mọi bộ phận khác.

Độ hứng tình cứ thế như một vụ hỏa hoạn, cháy đì đùng và cần phải có rất nhiều lính cứu hỏa với vòi nước lớn để có thể dập lửa.

Cửu Sát quay lại thấy thế thì cười tà, bảo: “Sao nào ngục trưởng? Muốn không?”

Vũ Linh Nhi ngẩng đầu lên, ánh mắt rực cháy nhưng chứa đựng biết bao nhiêu sát khí, ả khó nhọc lên tiếng: “Thôi… đừng… làm… nữa… tao… tao… chịu… thua… tha… cho… tao… đi…”

Cửu Sát không đáp, nhìn sang đám thập nhị thánh sứ cũng đang vất vả chống cự, nói: “Tao biết mày ghét đàn ông và thích phụ nữ. Hay là mày chọn đi, tao có nên cho Ma Kết đâm mày không nhỉ?”

Trong mắt Vũ Linh Nhi hiện lên sự sợ hãi, ả nói: “Không… đừng…” - Ả dĩ nhiên sợ Cửu Sát làm thật, nếu phải làm với tên nhân mã kia thì thà chết còn hơn.

Cửu Sát tỏ vẻ nghiền ngẫm, lại nói: “Hoặc là mày sẽ làm với Aris. Thế nào? Tuy nó là thú cưỡi của tao nhưng nhan sắc lại quá tuyệt vời đúng không? Vả lại… nó vẫn là phụ nữ…”

Vũ Linh Nhi không dám cứng, việc hắn chịu thủ phục dưới chân Thần đã nói lên tâm tính nhát gan sợ chết của hắn.

“Được… miễn là nữ thì đều được…”

“Muốn thì cũng được thôi… ” - Cửu Sát ngồi xổm, tay chạm khẽ vào cằm của Vũ Linh Nhi rồi nâng lên - “... tuy nhiên, trước tiên cô em cứ phải khai ra vì sao bản thân lại trợ giúp Thần đi cái đã…”

Đầu óc của Vũ Linh Nhi quay cuồng, thoáng chốc đã mụ mị bởi những ngón tay của Cửu Sát cùng gương mặt tuyệt thế ngay trước mặt, trong lòng ả chỉ hận bản thân không đủ sức để lao lên đại chiến ba trăm hiệp.

Hai má bỗng nhiên đỏ bừng, Vũ Linh Nhi cắn răng rồi thành thật khai báo: “Bởi vì Thần nắm giữ… một phần… phần… linh hồn… của… tôi… ahh… Cho nên… tôi phải… nghe lời… hắn…” - giọng nói ngắt quãng, thi thoảng trong cổ họng ả lại bật ra những âm thanh kỳ quái.

Cửu Sát vỗ nhẹ lên má ngục trưởng, lại hỏi:” Nếu thế thì các tù nhân và NPC còn lại đâu? Cô làm cách nào để… à để che giấu sự dò xét của tôi?”

Lúc này Cửu Sát mới thật sự đưa ra nghi vấn. Lúc trước khi Tiên Lệ dò xét ở tầng một để tìm Vũ Linh Nhi thì dù tầng nào cũng có rất nhiều người, thế nhưng trên đường đi Cửu Sát nào thấy một ai. Hơn nữa, số lượng sinh linh mà hắn đã gặp không khớp với số liệu mà Nhất Kiếm Phá Ma đã điều tra. Ban đầu Cửu Sát cho rằng có thể toàn bộ người chơi đã thoát ra để xem tiết học của hắn, tuy nhiên nhìn đám Giang Hồ bị khống chế thì rõ, cam đoan là không thể chui ra ngoài được.

Vũ Linh Nhi nghe thế, không biết vì sao lại cúi đầu, cắn răng không chịu trả lời.

“Mau nói! Nếu không sẽ có vài thằng đến đâm cô…” Cửu Sát vuốt nhẹ xuống phần cổ Vũ Linh Nhi - nơi chút ít da thịt lộ ra ngoài - “... tôi biết cô nhạy cảm ở chỗ nào, đừng để tôi phải vô tình vùi hoa dập liễu.”

Vũ Linh Nhi mím môi, mắt trợn ngược nhưng trong đôi mắt lại xuất hiện cảm giác vô cùng tận hưởng. Từng cái chạm nhẹ bẫng chẳng hiểu sao khiến ả cảm thấy thoải mái, ả muốn nhiều hơn… nhiều hơn nữa.

Bên trong bộ giáp kim loại là một cơ thể nóng hầm hập, mồ hôi nhễ nhại. Vũ Linh Nhi muốn cởi tất cả ra khỏi người và chìm đắm vào trong lồng ngực mềm mại ngay trước mặt.

Không rõ cố ý hay vô tình, đầu nhũ hoa cùng cặp ngực đồ sộ như trái bưởi của Cửu Sát đang ở ngay tầm mắt ả. Cái áo tù cáu bẩn cũng chẳng thể ngăn nổi ánh sáng rực rỡ của tạo vật xinh đẹp ấy.

“Ahh… ahhh… tôi…”

Cửu Sát dừng tay, đột nhiên cúi đầu xuống ghé vào tai ngục trưởng thủ thỉ: “Nói đi người đẹp… sau đó… muốn gì cũng… được hết…”

Hơi thở thơm mùi quế khiến phòng tuyến cuối cùng của Vũ Linh Nhi tan vỡ, đã thế Cửu Sát còn cố tình dùng lưỡi lướt nhẹ qua tai ả ta.

“Tôi… tôi… nhốt… tất cả… ở tầng bảy… ahh… chỗ này… này… chỉ là… nghi binh…”

“Hả?”

“Thật… thật…”

Não của Cửu Sát như bị dội một gáo nước lạnh, phỏng tính sơ sơ thì cả cái nhà tù này nhốt ít nhất cũng chừng mười ngàn tù nhân và cả NPC, cộng thêm ba ngàn nhân viên công tác, cai ngục các thể loại. Nhưng cho đến nay hắn chỉ gặp được một ngàn tù nhân cùng le que mấy mống đám thập nhị thánh sứ. Nếu như thế, chẳng phải là…

“Thế vì sao mày không đụng đến tù nhân ở tầng một?”

“Vì… chúng yếu quá… và… để che mắt… thì… mỗi tầng… tôi đều… ahh… đều để lại một phần… khí tức của… chúng… để phòng ngừa…”

Cửu Sát rủa thầm trong lòng, tự nhiên mất hẳn ý định tổ chức tiết học mà mau chóng chui xuống tầng bảy để ngăn cản Thần. Chắc chắn phía dưới cũng sẽ có kẻ còn mạnh hơn Vũ Linh Nhi đang khống chế tất cả.

Hai cái âm mưu, một hiện lên thu hút ánh mắt tất cả, một ẩn xuống dưới để hoàn thành mục đích. Quả nhiên là không chê vào đâu được.

Cửu Sát bóp mặt Vũ Linh Nhi rồi gầm lên: “Cửa vào ở đâu?”

Lúc này, Vũ Linh Nhi chợt nở một nụ cười kỳ dị, đáp: “Muộn… quá muộn rồi… cưng… à…”

“Nói!” Cửu Sát hét lên, ba máu sáu cơn dồn hết lên não.

“Muộn… quá muộn… cửa vào… chỉ hiện ra… khi… mười hai… lệnh bài tập trung một chỗ…”

“Mau giao nó ra đây!”

“Ngốc thế… chỉ có Ma Kết… và Thiên Bình… giữ… còn lại… mất… cả rồi…”

“Mẹ! Mày muốn chết?”

Bàn tay của Cửu Sát bùng lên đấu khí, đang tính sử dụng Hoang Hỏa Thần Quyền đấm vào mặt Vũ Linh Nhi thì chợt nhận ra vài điều.

Thứ nhất, cấp của hắn quá thấp không thể thương tổn được người ta.

Thứ hai, dù có thành công xuống tầng bảy thì hắn lại có thể làm gì được? Mới có mười ba tên đã khiến cho hắn chật vật, suýt thì chết mấy lần.

Đấu khí hệ lửa mới vừa bùng lên đã vội tắt ngúm, những ngón tay đang siết chặt lên cổ Vũ Linh Nhi cũng giãn dần ra. Cửu Sát nhận ra bản thân chẳng thể làm gì khác ngoài việc trơ mắt nhìn.

Trong lồng ngực lần nữa dâng lên cảm giác bất lực sâu sắc. Hắn vẫn còn quá yếu ớt.

m nhạc sôi động vẫn vang lên, mọi người lúc này vẫn còn đang chìm sâu trong dáng vẻ đầy dụ hoặc của Aris, chẳng một ai chú ý đến hắn cả.

Cửu Sát lơ đãng quay đầu nhìn lại, ánh mắt đăm đăm tiếp tục suy nghĩ đối sách. Bất chợt, một ý tưởng quái dị xuất hiện trong cái não đầy nếp nhăn của hắn.

“Khoan cái đã! Aris đang sử dụng giao thức cảm xúc. Nếu nó cũng dùng kỹ năng đó lên người ta và ta lại sử dụng chính giao thức cảm xúc để đánh xuyên qua tầng sáu để đến tầng bảy thì sẽ thế nào? Hẳn là dù dưới đó có bao nhiêu kẻ đi chăng nữa cũng không thể thoát khỏi ngọn lửa tà dâm?”

Càng nghĩ lại càng cảm thấy có lý. Aris không có linh niệm nên phạm vi của kỹ năng cũng chỉ có hạn độ. Cửu Sát thì không như vậy, nếu hắn muốn thì bản thân có thể khiến giao thức cảm xúc bao trùm lên một vùng không gian bán kính chừng mười cây số.

“Aris! Lần nữa sử dụng kỹ năng lên người ta. Mau lên!” Cửu Sát không do dự truyền âm cho Aris.

Bạn rồng cái tuy miệng vẫn đang mút Tiên Lệ nhưng vẫn rất nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh.

Trong miệng bất chợt có cảm giác vi diệu, Cửu Sát hô: “Nhả nó ra đi! Đừng có liếm nữa!”

Thì dù sao trong xương máu Cửu Sát vẫn chính là Thiên Long, hắn đương nhiên không muốn ngậm củ chuối nào hết, dù cho đó chỉ là đồ giả.

Aris u oán, mím môi tiếc hờn rồi buông tha cây kem ngon lành.

Cửu Sát vờ như không thấy. Hiện tại cơ thể đã tiếp nhận hoàn toàn cảm giác của Aris và biết bao người chơi nên cũng đã sắp không thể nhịn nổi. Chẳng qua, trước khi sa đọa theo tiếng gọi của dục vọng. Cửu Sát vẫn kịp sử dụng kỹ năng.

Một màn sáng xanh lục tỏa ra xung quanh, kéo xuống dưới theo đúng phương thẳng đứng. Trong chốc lát đã xuyên qua tầng đất đá dày nặng đến được tầng bảy.

Hai cái kỹ năng cùng loại trùng điệp chồng lên nhau, tác dụng không chỉ đơn giản một cộng một bằng hai mà kiểu như thăng lên theo cấp số nhân.

Cửu Sát không biết điều bản thân đang làm có thành công hay không. Đúng hơn là hắn cũng chẳng cần biết.

Bởi vì hiện tại, trước mặt Cửu Sát chính là Vũ Linh Nhi.

Chẳng hiểu sao… khuôn mặt phiếm hồng của ả ngục trưởng mạnh mẽ lại bỗng nhiên… dễ thương đến lạ lùng.

Cái lưỡi hồng vươn ra khỏi khuôn miệng, bất giác liếm đôi môi khô khốc.

Lời Nhắn Chương 32
Xin chào các bạn, tác đã trở lại, mỗi năm mươi chương thì sẽ nghỉ 1 tuần để chỉnh sửa lại toàn bộ lỗi cũng như là sạn các kiểu. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ.
Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.