Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma tu

Phiên bản Dịch · 1108 chữ

"Đúng rồi, hôm nay bản bộ khoái tới đây, còn có một chuyện quan trọng muốn báo.” Triệu bộ khoái nói tiếp,

“Dịp gần đây, huyện Trừng xuất hiện một tên ma tu, giết người gây án ở khu vực chung quanh đây, tính riêng ở huyện Trừng đã có ba người bị hại."

"Nghe nói tên ma tu này còn từng là đệ tử của Huyền Thanh cung, tu vi không thấp, nhưng chẳng biết tại sao rời bỏ tiên môn, đầu nhập vào ma đạo. "

"Bản huyện huyện lệnh đã viết một lá thư phái người mang đến Huyền Thanh cung, hi vọng bọn họ có thể sớm một chút phái người xuống núi, diệt trừ tên phản đồ của tiên môn này, cũng làm bách tính xung quanh an tâm!"

"Diệp ca nhi, ngươi cũng giúp đỡ nhắc nhở một chút các thôn dân, ngày bình thường chú ý an toàn, buổi tối lúc đi ngủ đóng kỹ cửa.”

"Bản bộ khoái cũng phải chạy một vong quanh thôn, nhìn xem có thể phát hiện tung tích của tên ma tu kia không!"

Lại có quan hệ tới Huyền Thanh cung, chung quanh đây tựa hồ cũng chỉ có một cái Tiên Phủ là cái này Huyền Thanh cung.

Sau khi Triệu Chí Cao uống trà xong, liền bắt đầu tuần tra ở trong thôn, nhưng việc này cũng chỉ là làm theo quy trình thôi, coi như thật sự gặp được tên ma tu kia, hắn ta cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.

Sau khi Triệu Chí Cao rời đi không lâu, danh sách nhiệm vụ của Tống Diệp xuất hiện một cái nhiệm vụ mới là【tìm chó】.

【tìm chó】: con chó vàng nhỏ của thôn trưởng bị mất, hãy giúp đỡ tìm về.

Hắn đợi nhiệm vụ này mãi, làm xong nhiệm vụ này thì hôm nay hắn mới đủ chỉ tiêu ba cái nhiệm vụ.

Tống Diệp nói với ông lão ngồi cạnh cửa quán trà: "Thái Thúc, trông quán trà giúp ta một lát, ta có việc phải rời đi một lúc!"

Thái Thúc chất phác gật gật đầu.

Tống Diệp rất nhanh đã tìm được con chó vàng nhỏ kia, đang lúc bế nó đi về phía nhà thôn trưởng, nhưng đột nhiên, trước mắt xuất hiện một cái đại hán râu quai nón, ngăn cản hắn: “Chó nhỏ thật non mềm, đúng lúc có thể giúp bổn đại gia ta lấp cái bụng đói!"

đại hán râu quai nón giơ thanh đao to trong tay lên: "Tiểu tử, buông con chó kia xuống ta sẽ tha cho ngươi một mạng!"

Tống Diệp lắc đầu, con chó này là “đạo cụ” để hắn hoàn thành nhiệm vụ, há có thể chắp tay đưa người,

"Không biết tốt xấu!"

đại hán râu quai nón nói xong, thanh đao to trên tay hắn thế mà lại vòng quay một đám khí đen dày đặc.

Đột nhiên, hắn biến mất tại chỗ.

Lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt Tống Diệp, đại đao trong tay chém về phía Tống Diệp.

Tống Diệp không kịp né tránh, vô ý thức giơ tay đỡ.

Đau quá đi!

Mặt Tống Diệp nhăn nhó tỏ ra đau đớn, nhưng thanh đao to này chém trúng tay phải của hắn cũng chỉ làm trầy tý da, có tý máu chảy ra, cũng chẳng nghiêm trọng gì.

Nhìn thấy một màn này, trên mặt đại hán râu quai nón lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lúc gã chém xuống nhát đao này, đã vận dụng thể nội ma tu chân khí, cho dù là một tảng đá lớn cũng sẽ bị nhát đao này bổ đôi thành hai nửa, nhưng bây giờ thanh đao này lại không thể chém đứt một cánh tay của Tống Diệp, cơ hồ chỉ làm xước tý da, rỉ tý máu.

Hắn làm thế nào có thể biết, bây giờ điểm khí huyết của Tống Diệp đã cao gấp trăm lần so với người thường, có thể nói là nắm giữ thân thể bằng sắt thép.

Đây cũng là vì sao Tống Diệp dám giơ tay không đi ngăn cản.

Lúc này, Tống Diệp cũng đoán được tên đại hán râu quai nón này hẳn là phản đồ của Huyền Thanh cung.

Sau đó, hắn buông con chó nhỏ trong ngực xuống, muốn cầm thanh kiếm tân thủ rỉ sét kia ra, chém cho tên đại hán này một nhát.

Đúng lúc này, Triệu bộ khoái không biết từ nơi nào xông ra, tay nắm lấy chuôi đao, hướng tên đại hán râu quai nón hô: "Tặc tử từ đâu tới, chớ có ở nơi đây làm ác, ta chính là bộ khoái Triệu Chí Cao của huyện Trừng, ngươi còn không nhanh nhanh bỏ vũ khí đầu hàng!"

Lúc hắn nói những lời này, hai chân đều đang run rẩy, bởi vì hắn cũng hoài nghi tên đại hán kia là tên ma tu giết người không chớp mắt kia.

Một cái ma tu giả, nếu muốn giết một tiểu bộ khoái trong huyện nha như hắn thì cũng chỉ cần giơ cái tay là xong việc.

Chỉ là tên đại hán kia đã bị biêu hiện vừa rồi của Tống Diệp làm cho đứng hình rồi, trong lúc nhất thời cũng không dám lại tùy ý ra tay.

Ngay lúc Tống Diệp đang giằng co với tên đại hán râu quai nón kia, một giọng nói lạnh lẽo như sương bỗng nhiên truyền tới từ đằng xa.

"Phản đồ, còn không thúc thủ chịu trói!"

Vừa dứt lời, một cô nương mặc váy trắng liền từ giữa không trung rơi xuống đứng giữa Tống Diệp và cái tên đại hán râu quai nón kia.

Tống Diệp liếc mắt một cái đã nhận ra, vị nữ tử mặc váy trắng này chính là Tô tiên sư hắn đã gặp từ nửa năm trước, ở phía tây thôn.

Triệu bộ khoái tựa hồ cũng nhận ra vị Tô tiên sư này, sau khi nhìn thấy nàng xuất hiện, thở phào một hơi, vừa lau mồ hôi trên trán vừa lẩm bẩm nói: "Người của Huyền Thanh cung đến rồi, được cứu. . . Được cứu rồi. . ."

Tên đại hán kia sau khi nhìn thấy Tô tiên sư thì buông thõng tay cầm đao xuống, vẻ mặt ngơ ngẩn nói: “Sư..Sư phụ…”

Sắc mặt Tô tiên sư lạnh lẽo, "Bản tôn đã trục xuất ngươi ra khỏi sư môn từ lâu, ngươi đã không phải đệ tử của Huyền Thanh cung rồi, cũng không cần lại gọi bản tôn là sư phụ!"

Bạn đang đọc Vợ Nhặt Trong Game Lại Là Nữ Ma Đầu của Mãi Nhục Uy Đản Hoàng

Truyện Vợ Nhặt Trong Game Lại Là Nữ Ma Đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.