Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Củng Cố Hậu Phương

Tiểu thuyết gốc · 2724 chữ

"Hơn 5 năm rồi, ta vẫn chưa về thăm gia đình, không biết khi cha mẹ gặp lại ta thì sẽ như thế nào nhỉ ?" Lâm Thiên tủm tỉm cười.

Cưỡi ngựa rãi bước trên đường ở huyện Trần Lãng, có rất nhiều người dân nhận ra được Lâm Thiên mà vẩy gọi, bàn tán.

Lâm Gia Trang.

Lâm Hùng và Ngọc Như đang ngồi uống trà trong đại sảnh.

"Bà nghe tin gì chưa ? Mới ngày hôm qua thôi, thành chủ Đông Đô thành Hoàng Lân đã bị ám sát rồi. Ta nói cứ an nhàn mà sống có phải tốt hơn không, bon chen hơn thua với đời làm gì" Lâm Hùng trò chuyện.

Đột nhiên, một tên gia nhân chạy lại nói: "Ông chủ ơi, thiếu gia đã trở về".

"Cái thằng con bất hiếu đó cũng chịu lết cái xác về rồi đấy à" Lâm Hùng nói.

Một lúc sau, Lâm Thiên đã về tới Lâm Gia trang.

"Cha mẹ, con đã về" Lâm Thiên hô lên.

Lâm Hùng mỉa mai: "Sao ngươi không đi luôn đi ? Cứ bỏ mặc hai bộ xương già này ở đây đi".

"Ta nghe nói vào môn phái tu luyện thì khó khăn thiếu thốn đủ thứ, ngươi cứ lăn lộn ở bên ngoài làm cái gì ? Về quản lý cái gia nghiệp giúp lão già này cũng được mà".

Ngọc Như lên tiếng: "Con mới về đến nhà mà ông cứ cằn nhằn mãi thế".

"Thôi con cứ vào nhà nghỉ ngơi trước đi".

Lâm Thiên vừa tiến vào trong, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.

"Lâm Thiên ca ca, huynh đã về rồi à".

Vừa quay sang, Lâm Thiên đã nhìn thấy một thiếu nữ 15 tuổi đang chạy đến.

Lâm Thiên vui mừng nói: "A Tử, muội đã lớn như vậy rồi sao ?".

A Tử được Lâm Thiên ôm vào lòng và khóc nức nở.

Vào trong nhà Lâm Thiên hướng đến cha mẹ mình và nói:

"Đây là 'Thọ Bì Nam Sơn Công' và 'Diên Niên Ích Thọ Công' mà con vừa mua được, võ học này tu luyện sẽ giúp tăng tuổi thọ. Đây món quà con giành tặng cho cha mẹ".

Nói xong Lâm Thiên tiếp tục lấy thêm một túi vải lớn.

"Còn nữa, đây là Dưỡng Nhan đan dành cho mẹ và đan dược luyện thể dành cho cha".

Lâm Hùng kinh ngạc nói: "Ta có nghe mấy tên bạn già nói 'Thọ Bì Nam Sơn Công' có giá lên tới 10000 lượng vàng, nhiều hơn cả sản nghiệp của Lâm Gia trang chúng ta. Còn Dưỡng Nhan đan thì ta cũng từng mua cho mẹ con rồi, nó cũng có giá trị liên thành. Con lấy đâu ra nhiều tiền như thế".

Lâm Thiên giải thích: "Con đã làm việc chăm chỉ nên kiếm được rất nhiều tiền để mua những món quà này tặng cho cha mẹ. Vì nó có giá trị lớn nên cha mẹ phải giữ kín chuyện này đề phòng kẻ gian".

"Lâm Thiên à, ta đã già rồi con hãy cưới vợ rồi quản lý cái sản nghiệp này, cha mẹ thấy hàng xóm con cháu xum vầy mỗi dịp tết lại thấy chạnh lòng" Ngọc Như nói.

"Thời gian con không có ở đây, đứa nhỏ A Tử đã chăm sóc cho hai tấm thân già này. Nó là một đứa trẻ ngoan và hiểu chuyện ta không muốn gả nó đi sang nhà khác. Qua năm sau, ta sẽ tổ chức hôn lễ cho con và A Tử".

Lâm Thiên bất ngờ thốt lên: "Mẹ làm vậy sao mà được ?".

"Ý ta đã quyết con đừng nói thêm" Ngọc Như quả quyết.

Lâm Thiên biết trong nhà này lệnh mẹ là lớn nhất, Lâm Hùng cha hắn đã từng đứng lên kháng chiến chống lại áp bức từ Ngọc Như, nhưng chỉ nhận lại là một sự im lặng lạnh lẽo đến đáng sợ. Cuối cùng Lâm Hùng chỉ còn cách dơ cờ trắng đầu hàng và xin lỗi 999 lần.

Nghĩ lại cảnh đó Lâm Thiên cảm thấy rùng mình.

"Thời gian này để ổn định lại hậu phương vậy" Lâm Thiên thở dài.

"Với Phúc Bá, ta chính là đệ tử chân truyền Hoa Sơn. Với Sát Thần, ta là Hoàng bài sát thủ cảnh giới Kinh Hồng cảnh. Còn nhìn lại bản thân thì Lâm Thiên ta chỉ là một tên thanh niên lông bông mà thôi".

Buổi tối hôm đó, Lâm Thiên bắt đầu tu luyện võ công.

Thiên Ý lên tiếng: "Tử Hà Thần Công là bản thiếu của Tiên Thiên Công biến hóa mà thành. Nên thuộc tính Tử Hà sẽ trùng với Tiên Thiên, nếu chủ nhân luyện Tiên Thiên công thì chân khí sẽ chuyển từ màu Tím sang màu Ám Kim".

"Nếu như vậy ta sẽ không luyện được Tử Hà Vực, Tiên Thiên công mạnh như thế nào ?" Lâm Thiên thắc mắc.

Thiên Ý trả lời: "Tiên Thiên khí mạnh gấp đôi so với Tử khí và gấp 3 lần so với chân khí thông thường. Khi vận Tiên Thiên khí điều trị nội thương sẽ có hiệu quả gấp đôi, nó còn tăng hiệu quả cho các võ công trị liệu. Ngoài ra, Tiên Thiên công có thể đả thông kỳ kinh bát mạch cho người khác, nếu người luyện thành 'Tiên Thiên công' sinh con ra thì khi mới chào đời đứa trẻ đó sẽ có tu vi đạt đến Ý Tồn cảnh nhất trọng".

"Lợi hại như vậy sao ?" Lâm Thiên kinh ngạc.

Thiên Ý tiếp tục nói: "Vậy mới xứng danh là Ám Kim võ học tuy nhiên môn công phu này rất khó luyện, điều kiện đưa ra là kẻ đó phải có khí vận 'Kỳ Tài Võ Học' hoặc được kẻ mang khí vận đó hướng dẫn".

Lâm Thiên hỏi tiếp: "Vậy phải luyện trong bao lâu ?".

"Ba năm, chủ nhân có thể luyện cùng với 'Long Tượng Bàn Nhược Công'" Thiên Ý đưa ra ý kiến.

Một năm lặng lẽ trôi qua, trong khoảng thời gian này Lâm Thiên cùng A Tử hâm nóng tình cảm. Đôi khi Lâm Thiên còn ra bên ngoài để làm nhiệm vụ của tông môn và La Sát giáo.

"Bùm Bùm Bùm".

Tại Lâm Gia Trang, pháo hoa bắn rợp trời.

"Chúc mừng, song hỷ lâm môn".

"Chúc mừng Lâm gia đã có con dâu ngoan hiền"

"Hahaaha, mau mang lễ vật lên".

Tiếng cười nói vui vẻ rộn ràng khắp Lâm Gia Trang, vì hôm nay chính là lễ thành hôn giữa Lâm Thiên và A Tử. Tố Mai và phụ mẫu của Lâm Thiên trò chuyện vui vẻ.

Thiên Ý trêu chọc nói: "Vậy mà chàng nói yêu ta, bây giờ đã tay trong tay với người khác rồi".

"Hahaaha, sau khi ta đúc thân thể cho nàng, ta sẽ kêu A Tử nhường chức bà cả lại cho nàng" Lâm Thiên vui vẻ trả lời.

"Hức, Ai mà thèm" Thiên Ý ngượng ngùng

Đêm đó, trong căn phòng tân lang tân nương xuân sắc ngập tràng.

Sau khi lần đầu làm chuyện đó, Lâm Thiên thì thầm vào tai A Tử:

"Anh còn nhiều việc phải làm nên chuyện con cái để sau nhé". Lâm Thiên đã xuất ra ngoài.

A Tử mặt đỏ nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu anh, chúng ta còn trẻ chuyện sinh con đẻ cái để sau cũng được. Em còn chưa biết phải chăm con như thế nào. Hì hì".

Hai năm lại trôi qua, trong khoảng thời gian này Lâm Thiên dùng tu vi Ý Tồn cảnh đánh đông dẹp tây khiến cho Lâm gia trở thành một thế lực ở trong Đông Đô thành. Rất nhiều khách điếm, quán ăn, y quán, ruộng đất đều về tay của hắn. Nhiều cao thủ Linh Động cảnh cũng về phò tá Lâm gia.

Lâm Thiên lúc này đã 27 tuổi, y đã luyện thành Tiên Thiên công, Long Tượng Bàn nhược công cũng đạt đến tầng 8. Chân khí công phá bình cảnh khiến tu vi đột phá lên Kinh Hồng cảnh Ngũ trọng.

Ngoài ra, các chiêu thức võ công đều được luyện đến viên mãn. Khiến cho Kiếm vực và Quyền vực đạt đến 5 tầng, khai sinh Âm vực và Hỏa vực.

"Ta đã có Hỏa vực bây giờ có thể dùng 'Hỏa Đỉnh Phần Thiên công' để luyện thể rồi, Kiếm vực dung hợp cùng Âm vực, Trảo vực, Ám vực có thể đạt đến 8 tầng". Lâm Thiên suy ngẫm.

Lâm Thiên đã dùng Tiên Thiên chân khí đả thông kỳ kinh bát mạch cho Hùng Lâm, Ngọc Như, Tố Mai, A Tử giúp bọn họ đột phá Ý Tồn cảnh nhất trọng, sau đó lại hướng dẫn họ luyện "Tiên Thiên công"

Như vậy ngoài Lâm Thiên ra thì Lâm Gia còn ẩn giấu 4 cao thủ Ý Tồn cảnh. Hiện tại vì bảo vệ bí mật thì chỉ có Lâm Hùng biểu lộ ra tu vi của mình, còn những người khác phải đợi thời điểm thích hợp.

Vài ngày sau, Lâm Thiên phi ngựa đến Lạc Dương thành nhận nhiệm vụ của La Sát giáo.

Khi tiến vào căn cứ bí mật, Đà chủ Trung Khôi đã đến gặp hắn.

"Dạo này thành tung ngươi bí ẩn nhỉ ? Mỗi năm chỉ gặp ngươi được một lần, tìm ngươi thật là khó đấy".

"Đó không phải là việc của ngươi" Lâm Thiên lạnh nhạt trả lời.

Trung Khôi cười trừ: "Sắp tới Tiềm Long hội được tổ chức. La sát giáo chủ muốn mời ngươi làm người đại diện tham gia".

"Sao lại là ta ?" Lâm Thiên hỏi.

Trung Khôi nhún vai đáp: "Đơn giản ngươi là người thích hợp nhất".

"Cứ 50 năm một lần, Tiềm Long hội được Thiếu Lâm tự tổ chức để cho các nhân tài võ học có dịp giao lưu võ công trao đổi kinh nghiệm nhằm tạo động lực cho chúng phát triển. Thành phần tham dự là những cao thủ có tên trên Tiềm Long bảng, muốn được ghi tên trên đó thì phải trong top 100 cao thủ Kinh Hồng cảnh mạnh nhất từ 30-50 tuổi".

Lâm Thiên liền nói: "Ta không có tên trên Tiềm Long bảng".

"Hahaaha, La Sát giáo cũng đã chuẩn bị cho điều đó rồi, vì mục tiêu ám sát của ngươi năm nay là thiên tài của Vô Lượng Phái, Vô Thanh top 30 trên Tiềm Long bảng" Trung Khôi vui vẻ nói.

Lâm Thiên thắc mắc: "Một tên sát thủ như ta tham gia một cuộc tỉ võ công khai thì có nguy hiểm gì không ?".

"Hỏi hay lắm. Ngươi yên tâm đi, cuộc thi này do Thiếu Lâm tổ chức ai lại dám chọc giận một môn phái có hơn 30 cường giả Hóa Nguyên cảnh chứ. Người tham dự chỉ là thiên tài trên Tiềm Long bảng dù là trưởng bối của họ cũng không được vào. Kết quả cuối cùng sẽ được Thiếu Lâm công bố" Trung Khôi đáp.

Lâm Thiên trong lòng kinh sợ nói: "Hơn 30 cường giả Hóa Nguyên cảnh sao ? Gấp 10 lần Võ Đang".

"Đại Kim quốc ưu chuộng Phật giáo hơn Đạo giáo, đến cả quốc sư trong triều đình cũng chính là sư tăng của Thiếu Lâm, đến thời đại này Võ Đang đã xuống dốc rồi" Trung Khôi giải thích.

Trung Khôi tiếp tục nói "Ngươi có cần La Sát giáo chuẩn bị giúp ngươi cái gì không ?"

"Ta cần một cây đàn cầm tốt" Lâm Thiên nở nụ cười.

Một tuần sau, tại một khu đất trống gần Vô Lượng phái.

"Ngươi chính là kẻ đang bị triều đinh truy nã, kẻ nào đã sai ngươi đến đây ?" Vô Thanh nói lắp bắp trong sự hoảng loạn.

Vì đối diện hắn là một tên hắc y nhân đang ung dung ngồi trên lưng người hộ vệ của hắn cũng chính là chưởng môn nhân Vô Lượng phái, Kinh Hồng cảnh Bát trọng.

"Kẻ bảo vệ ngươi chết rồi thì ngươi nghĩ ngươi đủ sức chạy trốn không ?".

Vô Thanh tức giận nói: "Tay chân của ngươi chỉ còn lại da bọc xương thôi ngươi đã dùng bí kỹ để tăng sức mạnh, và chưởng môn bị đánh bại do ngươi bất ngờ dùng 'Độc Cô cửu kiếm' để phá chiêu".

"Ta liều chết với ngươi"

Nói xong Vô Thanh bộc phát tu vi Kinh Hồng cảnh Ngũ trọng lao lên tung ra "Vô Lượng Kiếm pháp".

Nhưng mọi chiêu kiếm phóng đến Lâm Thiên như gặp phải bức tường sắt cứng nên đều tan biến trong không trung.

"Không thể nào, rốt cuộc hắn sở hữu bao nhiêu tầng Kiếm vực ?" Vô Thanh bất mãn.

Vô Thanh dồn hết lực lượng tung ra sát chiêu.

"Vô Lượng Quy Nhất – Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp – Nhất Kiếm Phá Vạn Kiếm".

Một đường kiếm đầy mạnh mẽ như có thể xuyên thủng bất cứ thứ gì lao đến Lâm Thiên.

Nhưng vẫn như cũ, đường kiếm ấy vẫn vỡ nát trong không trung.

Lâm Thiên nhẹ nhàng chỉ ngón tay trỏ về phía Vô Thanh sau đó từ từ hạ ngón tay xuống cùng với uy áp của 8 tầng Kiếm vực.

Vô Thanh bị đè ép đến ngộp thở không thể nhúc nhích.

"Ta đã xem đủ ngươi có thể chết được rồi" Lâm Thiên lạnh nhạt nói.

Sau khi xử lý xong, Lâm Thiên lục lội thi thể lấy được "Thái Ất Sư Tử Quyết" và Tiềm Long lệnh.

Tiềm Long lệnh được phân phát cho các thiên tài, có rất nhiều người ẩn nhẫn giống Lâm Thiên thừa cơ hội mà đánh cướp. Thiếu Lâm tự chỉ nhìn lệnh bài không nhìn người.

Lâm Thiên thở dài: "Từ một môn phái xuống dốc không có nổi một cường giả Hóa Nguyên cảnh được trời ban cho một thiên tài trẻ tuổi có thể vực dậy được tông môn. Nhưng thông minh quá mà không có bối cảnh thì cũng chết sớm thôi, nghiệt ngã thay".

"Tiềm Long hội lần này, ta không thể sử dụng 'Long Tượng Bàn Nhược công', 'Tiên Thiên công', 'Tu La Thủ' hay là 'Phân Tâm Nhị Dụng'. Nếu không bọn chúng sẽ nhận ra ta chính là hung thủ đã ám sát các chưởng môn nhân Ngũ Nhạc. Thôi kệ, cái gì càng khó thì mới càng thú vị chứ".

Vài ngày sau, Lâm Thiên đã đem thủ cấp của Vô Thanh về Lạc Dương thành nhận thưởng.

Trung Khôi đưa đàn và túi vải cho Lâm Thiên rồi nói "Làm tốt lắm, đây là Hàn Nguyệt cầm, dây đàn rất bén nếu người không có nội lực đụng vào sẽ đứt cả ngón tay đó. Giáo chủ còn tặng thêm cho ngươi một món quà".

Lâm Thiên mở túi vải ra thấy bên trong bao gồm ngân phiếu 3000 lượng vàng cùng với một quyển bí tịch có tên là "Huyết Ma Vọng Hồn Cầm pháp".

Lâm Thiên cười phá lên: "Hahaaha, giáo chủ thật là có ý tốt đấy, ta mà thi triển cầm pháp tà ma ngoại đạo này tại Tiềm Long hội, thì chắc ta không còn nguyên vẹn để mà trở về đâu".

"Đây là môn cầm pháp hầu như không có ai học được, khi tiếng đàn ngân lên có thể khiến người luyện rơi vào tâm ma. La Sát giáo chủ thấy ngươi yêu thích đàn cầm nên muốn để cho ngươi thử" Trung Khôi giải thích.

Một tháng trôi qua, Lâm Thiên đã đến Thiếu Lâm Tự.

Ngước lên nhìn ngọn núi cao hùng vĩ trước mắt, Lâm Thiên hào hứng.

"Tiềm Long Hội, ta tới chơi".

...

Hôm nay em có việc bận và chương sau đánh nhau khá nặng nên hôm nay em chỉ ra có 1 chương. Mong mọi người thông cảm, cùng đón chờ hai chương đánh nhau vỡ đầu vào ngày mai nhé.

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Bạn đang đọc Võ Nhân Giang Hồ sáng tác bởi Despottt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Despottt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.