Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ứng Tuyển La Sát Giáo

Tiểu thuyết gốc · 2766 chữ

Lâm Thiên bộc phát toàn bộ lực lượng, bên trong đan điền chân khí nghịch hành, Dược Thiện thể đang được thiêu đốt, bên ngoài luồng chân khí uy mãnh như long như tượng vờn quanh.

Kinh Hồng cảnh Lục trọng, cưỡng ép 4 loại Cảnh Vực hàng lâm: 4 tầng Quyền vực, 3 tầng Kiếm Vực, 2 tầng Thú Vực, 1 tầng Phong Vực.

Hoàng Lân không tin vào mắt mình thét lớn: "Không thể nào, 'Long Tượng Bàn Nhược Công' tầng 7, ngươi thật sự là ai ?".

Hai tay Lâm Thiên đồng thời thi triển "Vô Song Kiếm Pháp" cùng "Vô Song Quyền Pháp".

Hoàng Lân bộc phát tu vi Kinh Hồng cảnh Ngũ trọng, "Long Tượng Bàn Nhược Công" tầng 6 thi triển ra "Thần Tượng Đà Sơn Cước" cùng với "Chư Tử Kiếm Pháp" của Chu Bá, Kinh Hồng cảnh Tứ trọng nhằm đối chiến với kình lực của "Vô Song Quyền Pháp".

Hoàng Phong với lực lượng Kinh Hồng cảnh lục trọng tung ra "Thất Thức Kinh Đào Đao Pháp" khi đối mặt với "Vô Song Kiếm Pháp".

Trong khi Hoàng Phong dễ dàng hóa giải được "Vô Song Kiếm Pháp" thì Chu Bá cùng Hoàng Lân bị quyền kình đẩy lui, thổ huyết.

"Hắn còn sở hữu cả 'Phân Tâm Nhị Dụng', các ngươi không phải là đối thủ, mau chạy đi tìm viện binh" Hoàng Phong ra lệnh.

Lời vừa nói xong.

"A a a" Tiếng thét thất thanh của Chu Bá vang lên, hắn đã bị Lâm Thiên chém chết.

Lâm Thiên thi triển "Nghịch Hành Vô Song bộ pháp", tốc độ siêu việt Hoàng cấp võ học.

Hoàng Phong lao đến cầm chân Lâm Thiên: "Mọi người mau chạy về báo tin".

Cảnh vực của Hoàng Phong lên đến 9 tầng gồm 6 tầng Đao Vực và 3 tầng Thủy vực, đồng thời nhờ tác dụng của Đao Vực mà lực lượng của y đạt đến Kinh Hồng cảnh thất trọng.

Thủy Vực: Tăng uy lực các chiêu thức thủy hệ, và giảm tốc độ của đối thủ (bao gồm cả tốc độ đánh lẫn di chuyển) bên trong phạm vi vực.

Lâm Thiên bị làm chậm bởi tác động của Thủy Vực, tốc độ chỉ còn tiệm cận Hoàng Cấp võ học, nhưng cũng đủ để hắn né tránh đòn tấn công từ Hoàng Phong.

Chờ Hoàng Phong tấn công, Lâm Thiên tung ra "Độc Cô cửu kiếm – Phá Đao thức" để hóa giải sau đó lại chém ra "Tổng Quát thức" về phía của hắn nhưng hắn vẫn đỡ được.

"Kinh Hồng cảnh lục trọng sở hữu Đao Vực thật là khó chơi, 'Độc Cô Cửu Kiếm' không còn gây đột biến được nữa, y luôn đề phòng cảnh giác. Ta phải nhanh lên, thời gian chỉ còn 5 phút".

Dù Lâm Thiên có tổng cộng 10 tầng Cảnh Vực hơn so với 9 tầng của Hoàng Phong, nhưng y nhờ vào Đao Vực nên lực lượng lại cao hơn Lâm Thiên nhất trọng. Nếu Lâm Thiên không có 'Nghịch Hành Vô Song bộ pháp' khi đối diện với 3 tầng Thủy Vực thì hắn đã thua rồi.

Vả lại 3 tầng Kiếm Vực khó có thể ngăn cản đòn tấn công từ 6 tầng Đao Vực, Lâm Thiên chủ yếu dựa vào bộ pháp để né đòn đồng thời vừa tung ra quyền chiêu và kiếm chiêu để dựa vào 10 tầng Cảnh Vực áp chế Hoàng Phong phần nào. Từ đó ta thấy Tinh (Số lượng cảnh vực ít nhưng số tầng lại cao) luôn được đánh giá cao hơn Tạp (Số lượng cảnh vực nhiều nhưng số tầng lại thấp).

Lâm Thiên thi triển bộ pháp lao đến nhằm giải quyết nhanh Hoàng Phong, nhưng một đao của hắn đã chặt đứt đi cánh tay của Lâm Thiên.

Cánh tay vừa rơi xuống đã khiến cho Hoàng Phong kinh ngạc.

"Là tay giả".

Một luồng kiếm ý đã đâm xuyên qua ngực của Hoàng Phong.

"Ngươi… Ngươi… Ngươi…".

Hoàng Phong lấp bấp nói rồi gục xuống.

"Nếu không nhờ vào 'Nghịch Hành Vô Song bộ pháp' cùng với 1 tầng Phong Vực tăng tốc độ thì kẻ chết chính là ta. Cao thủ sở hữu Đao Vực và Thủy Vực thật sự khó chơi, về sau ta phải lưu ý điều này" Lâm Thiên nghĩ thầm.

"Ta chỉ còn vài phút, nếu đuổi theo Hoàng Lân thật sự quá nguy hiểm, cứ để hắn giữ giùm hai quyển bí tịch 'Thọ Bì Nam Sơn Công' và 'Diên Niên Ích Thọ Công' đó đi, tham thì thâm".

Lâm Thiên vội vàng vơ vét hết tài sản trên người của Phú Bá, Hoàng Phong, Quy Tấn. Sau đó, hắn lên xe ngựa chở theo rương vàng trốn đi thật nhanh.

Buổi tối ngày hôm sau, tại một hang động trong khu rừng cách xa Đông Đô thành.

Một thân ảnh với thân thể gầy ốm, da bọc xương đang ngồi sưởi ấm bên đóm lửa. Dường như y đã dùng một bí thuật gì đó thiêu đốt cơ thể, không ai khác đó chính là Lâm Thiên.

"Muốn phục hồi lại Dược Thiện thể phải mất một tháng trời cùng với 5000 lượng vàng dùng để mua đan dược và dược thiện".

"Số tiền ta lấy được ngoài 20000 lượng vàng trong rương ra thì còn số ngân phiếu hơn 5000 lượng vàng trên người của Phú Bá, Hoàng Phong và Quy Tấn".

"Canh bạc này ta lời chặt, Hahaaha".

Lâm Thiên tiếp tục kiểm kê chiến lợi phẩm.

Mở chiếc hộp nhỏ cướp được trên người của Hoàng Phong, Lâm Thiên thấy được một con vật như con sâu có màu trắng được nhốt lại.

"Băng Tầm Ngàn Năm".

Đọc xong bức mật thư của Hoàng Phong, Lâm Thiên suy ngẫm:

"Vận tiêu chuyển hàng cho cuộc đấu giá ở Đông Đô thành chỉ là chiêu trò che mắt, không chỉ tung hỏa mù cho việc giao dịch của Trường Sinh Môn và Hoàng Lân, mà còn để che giấu đi Băng Tầm Ngàn Năm".

"Băng Tầm Ngàn Năm chính là món hàng quan trọng nhất trong chuyến vận tiêu này, được coi là loài siêu hiếm, cực quý trong thiên hạ tới mức không thể được quy đổi ra thành ngân lượng. Là một thứ không thể thiếu để đột phá và tiêu trừ tác dụng phụ của 'Băng Hỏa Trùng Sinh Kinh', một môn nội công Ám Kim của Long Môn Tiêu Cục, ngoài ra khi luyện hóa nó sẽ được cơ thể vạn độc bất xâm".

"Ta cần thu thập thêm thông tin từ Long Môn Tiêu Cục, cứ nuôi Băng Tầm thêm một thời gian vậy".

Ngoài ra, Lâm Thiên còn lấy thêm hai quyển bí tịch "Thất Thức Kinh Đào Đao Pháp" và "Chư Tử Kiếm Pháp".

Hoàng Lân đã trốn thoát, mọi thông tin về hung thủ đều được hắn kể lại. Kẻ sát nhân chính là một người sở hữu "Phân Tâm Nhị Dụng", có 4 loại Cảnh Vực gồm: Kiếm, Quyền, Thú, Phong, đã luyện Long Tượng Bàn Nhược Công đến tầng 7, có thể sử dụng "Độc Cô Cửu Kiếm".

Trường Sinh Môn, Long Môn Tiêu Cục lửa giận ngút trời tìm mọi cách thu thập tin tức, dấu vết đồng thời phái một lượng lớn cường giả truy tìm hung thủ.

Lệnh truy nã tên sát nhân được Đại Kim Quốc công bố, Độc Cô gia cũng ráo riết cho người tìm kiếm hung thủ để chứng minh sự trong sạch cho gia tộc.

Một tháng sau, Lâm Thiên trở về tông môn nhận nhiệm vụ mới.

"Cuối cùng cũng vận tiêu xong, vào khách điếm làm vài ly rượu vậy" Lâm Thiên quyết định.

Vừa vào quán trọ, Lâm Thiên đã ngửi được mùi thơm ngào ngạt.

"Mùi hương thật là dễ chịu đấy chứ".

"Khách quan từ nơi khác đến đây sao ? Đây là mùi hương đặc trưng của Hương Bảo khách điếm chúng tôi, để gây ấn tượng sâu và giúp cho thực khách thoải mái" Một tên tiểu nhị lên tiếng.

Lâm Thiên đặt một lượng bạc xuống bàn: "Cho ta một cân thịt bò và một vò rượu nữ nhi hồng".

"Có ngay, có ngay thưa khách quan" Tiểu nhị vui vẻ nhận lấy bạc và nói.

Trong thời gian chờ đợi món ăn được mang ra, Lâm Thiên ngồi hưởng thức tiếng nhạc du dương phát ra từ ông lão đang đánh thất huyền cầm.

"Một khách điếm vừa có mùi hương dễ chịu, vừa được nghe tiếng đàn hay như vậy. Thật là hiếm có " Lâm Thiên thầm nghĩ.

Một lúc sau, tên tiểu nhị mang đồ ăn ra: "Đồ ăn đến rồi đây, thưa khách quan".

Vừa đặt đồ ăn xuống bàn, một lưỡi kiếm từ ống tay áo bên trái của tiểu nhị phóng thằng đến Lâm Thiên.

"KENG".

Tiếng va chạm vũ khí vang lên.

Một lưỡi kiếm như con mãng xà từ ống tay áo bên phải của tên tiểu nhị lại lao đến Lâm Thiên.

"KENG".

Âm thanh quen thuộc lại vang lên.

Lâm Thiên đã đỡ được hết mọi chiêu ám kiếm.

Tên tiểu nhị không nhiều lời liền tấn công dồn dập Lâm Thiên, hai ống tay áo biến hóa khôn lường, mũi kiếm hai bên cánh tay liên tục phóng ra và thụt vào, thực chiêu và hư chiêu biến ảo vô cùng khó nắm bắt.

Lâm Thiên đang chống đỡ sự tấn công từ tên tiều nhị.

Tiếng đàn đang êm dịu bỗng trở nên dồn dập, một luồng kiếm khí ẩn trong âm thanh lao thẳng đến Lâm Thiên.

"Bùm".

Tiếng nổ vang trời.

Từ bao giờ, khách nhân trong quán đã chạy đi hết.

Lâm Thiên lấy một chọi hai, cuộc chiến diễn ra ác liệt.

"Trên bảng nhiệm vụ, mục tiêu chỉ mới đột phá Ý Tồn cảnh nhất trọng sao bây giờ hắn lại là Ngũ Trọng, thông tin đã sai lệnh" Tên tiểu nhị thầm nghĩ.

Bỗng nhiên, một luồng kiếm khí 9 tầng phóng đâm xuyên qua người tiểu nhị, khiến hắn mất mạng ngay lập tức.

Lão già đánh thất huyền cầm hoảng hốt: "Con mợ nó, sao lại là Ý Tồn cửu trọng, có người chơi tao rồi".

Y vứt bỏ cây đàn đồng thời thi triển khinh công để tẩu thoát, nhưng tất cả đã muộn, một luồng kiếm khí phá không đến đâm xuyên qua người y.

Lâm Thiên đang định rời khỏi khách điếm thì bỗng nhiên gục xuống và thổ huyết.

"Hahaaha, 'Tụ Lý Thanh Long kiếm pháp' hay 'Thất Huyền Vô Hình Kiếm' đều là rác rưởi. Việc gì cũng phải đến tay ta" Tên chưởng quầy cười khoái chí.

Lâm Thiên tức giận nói: "Ta vẫn chưa ăn thứ gì hay uống giọt rượu nào, ngươi đã hạ độc bằng cách nào ?".

"Từ khi ngươi bước vào đây thì mạng của ngươi đã nằm trong tay ta rồi" Chưởng quầy cao hứng.

Lâm Thiên chợt hiểu ra và thốt lên: "Hương thơm của khách điếm".

Chưởng quầy nói: "Vô Căn Hương, vô hình vô tích, lại có thể theo chân khí chở đi toàn thân. Lúc độc phát, kinh mạch toàn thân thốn liệt, thống khổ mà chết".

Đột nhiên từ đâu, các mũi ám khí được phóng về phía Lâm Thiên, cùng theo đó một tiếng nói vọng theo.

"Diêm Vương gọi hồn canh 3 ai dám để đến canh 5".

Chưởng quầy tức giận thét lớn: "Đường Bảo, ngươi dám cướp…".

Y cảm thấy phát âm khó khăn, lấy tay chặn máu phun ra từ cổ họng của mình. Vì từ bao giờ, y đã bị chém đứt thanh quản.

Đường Bảo kinh ngạc khi chứng kiến Lâm Thiên né được ám khí của mình, đồng thời chém chết tên chưởng quầy.

"Không thể nào" Đường Bảo phóng ám khí từ trong ống tay áo về phía Lâm Thiên, rồi thi triển bộ pháp chạy thụt mạng.

Băng Tầm Ngàn Năm đang được Thiên Ý dùng 'Phân Tâm Nhị Dụng' điều khiển bò ra từ trong lỗ mũi của Lâm Thiên.

Trong dòng người tấp nập đang đi trên phố, có một cao thủ với bộ pháp như ma quỷ, phiêu dật, nhanh chóng đang len lỏi trong đám đông.

Bỗng nhiên y dừng lại và nhìn xuống ngực của mình thì thấy một lỗ máu như vết kiếm đâm.

"Sao bộ pháp của hắn lại nhanh đến như vậy ?".

Sau đó y gục xuống trước sự kinh ngạc của người dân xung quanh.

"Hắn đã bị đâm chết, mau báo quan đi" Một người la toáng lên.

Trong con hẻm tại một góc phố vắng.

"Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa vang lên.

Cánh cửa vừa hé mở, tên gõ cửa liền nói: "Gặp ta ngươi sẽ chết".

"Vào đi" Âm thanh bên trong vọng ra.

Trên thượng tọa, một lão già đang ngồi xem sổ sách.

'Báo cáo đà chủ, bốn tên sát thủ Ý Tồn cảnh Ngũ trọng đều đã mất mạng trong khi làm nhiệm vụ ám sát Phúc Bá" Một tên trung niên nói.

Đà Chủ La Sát giáo phân đà, Mạnh Kiên lên tiếng: "Đúng là bọn phế vật, chỉ là một tên Ý Tồn cảnh nhất trọng mà thôi cũng lo không xong. Chắc có cường giả theo sát bảo vệ hắn, ta sẽ bàn bạc về giá cả lại với bọn Ngũ Nhạc Kiếm phái".

"Phải nâng giá cho cái mạng của tên Phúc Bá, đồng thời tăng yêu cầu tu vi cho nhiệm vụ lên Kinh Hồng Cảnh".

Mạnh Kiên vừa nói xong.

"A" Tiếng la thất thanh vang lên

Một luồng kiếm khí bắn xuyên qua người của tên trung niên đang quỳ ở dưới. Bên ngoài, tiếng nổ và tiếng la thét dồn dập.

Mạnh Kiên hiểu ra vấn đề, tức giận: "Đúng là thằng ngu, mày đã cõng rắn về nhà rồi".

Mạnh Kiên bộc phát tu vi Kinh Hồng cảnh ngũ trọng, 5 tầng Kiếm Vực hàng lâm.

Y phóng ra bên ngoài thi triển "Vô Ảnh Kiếm pháp" về hướng Lâm Thiên.

Lâm Thiên nghịch hành chân khí trong đan điền, lực lượng từ Kinh Hồng cảnh Tam trọng tăng lên Ngũ trọng. Hắn thi triển ra "Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ Thập Tam Thức" cùng với 3 tầng Kiếm Vực và 1 tầng Phong Vực.

Lâm Thiên liên tục rơi vào thế hạ phong vì thua kém về Cảnh Vực, nhưng Mạnh Kiên vô pháp đánh trúng hắn vì tốc độ của hắn quá nhanh.

Một lúc sau, Mạnh Kiên liên tục kho han và thổ huyết, y nhìn xuống thì thấy ngực mình đã bị lõm xuống.

"'Phân Tâm Nhị Dụng', cùng lúc tung kiếm chiêu và quyền chiêu, ngươi chính là kẻ mà triều đình đang truy nã" Mạnh Kiên lắp bắp nói.

Lâm Thiên đe dọa: "Nếu ta dùng lực mạnh hơn thì lục phủ ngũ tạng ngươi đã bị đánh nát rồi. Ta muốn đổi cái mạng chó của ngươi lấy một lời giới thiệu gửi đến La Sát giáo chủ. Cứ gọi ta là Sát Thần".

Vài ngày sau, tại một khu căn cứ bí mật của La Sát Giáo.

"Số 1, ngươi nghĩ sao về lời đề nghị của tên Sát Thần ?" Một lão già ngồi trên thượng tọa hướng về tọa vị bên tay phải, hỏi.

"Thật không ngờ, Phúc Bá và tên cao thủ Kinh Hồng cảnh đang bị truy nã cùng là một người. Giáo phái ta không bao giờ nhận mục tiêu ám sát vào làm sát thủ" Số 1 trả lời.

Số 2, đang ngồi tọa vị bên tay trái, nói tiếp: "Tên Phúc Bá thật sự đã chết rồi, nhiệm vụ kết thúc. Sát Thần ư ? Hahaaaha. Y thật sự là một tên rất tiềm năng và ngạo mạn, ta rất thích hắn. Cứ nhận hắn vào giáo phái đi, và trao luôn phần thưởng nhiệm vụ ám sát tên Phúc Bá cho hắn coi như là quà gặp mặt".

"Rất hợp với ý của ta" Giáo chủ La Sát giáo gật đầu và nở nụ cười.

...

Xin thông báo tin vui cho mọi người. Từ hôm nay em sẽ bạo chương nhân dịp Tết.

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Bạn đang đọc Võ Nhân Giang Hồ sáng tác bởi Despottt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Despottt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.