Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10

Tiểu thuyết gốc · 1046 chữ

Cuộc gặp gỡ bí mật giữa Tôn Hà và Chân vương Khang Di từ sớm đã bị phát hiện bởi người của Địa giáo được Lý Nguyên bí mật cài vào quân của Tôn Hà suốt nhiều ngày qua để nắm bắt được tất cả hành động của gã Tể tướng này từ khi hắn ta bắt đầu cuộc đảo chính của mình.

Rất nhanh, tin tức được đã được đưa đến tay Lý Nguyên ngay trong đêm và cả tướng quân Trần Khang cũng đã nắm được tin tức về lần liên minh này của Tôn Hà và Chân vương Khang Di.

Và gần như không để cho liên minh Tôn Hà và Chân vương Khang Di có cơ hội hành động thì ngay trong đêm, quân Vạn Xuân của Trần gia đã bắt đầu có những hành động đầu tiên.

Ông huy động gần như tất cả quân đội của mình, 10 vạn quân ở chiến trường và 10 vạn quân tiếp viện được ông huy động, sẵn sàng tham gia chiến đấu. Và với 20 vạn đại quân đang có trong tay, liên minh của Tôn Hà chắc chắn sẽ chẳng phải là đối thủ của ông.

Ngay sáng hôm ấy, Trần Khang ngay lập tức cho quân tiến về doanh trại của Tôn Hà để hắn ta không kịp trở tay. Với 10 vạn quân trong tay, thế trận hùng hổ nhanh chóng được Trần Khang dàn ra, chuẩn bị cho cuộc đối đầu với Tôn Hà ở bên kia chiến tuyến.

“Lão họ Tôn kia, ngươi thân là người trong hoàng tộc nhưng mưu đồ bất chính, nay còn một tay dâng giang sơn cho người Khang Di. Họ Trần ta thật sự không thể nào tha thứ cho ngươi được.”

Khi còn cách doanh trại của Tôn Hà hơn chục dặm, Trần Khang cho ngươi đưa đến doanh trại của y một lá thư với nội dung như trên. Và gần như ngay lập tức, 10 vạn đại quân Vạn Xuân xông lên, hướng về phía doanh trại Tôn Hà một cách dũng mãnh.

“TIÊU DIỆT”

Trần Khang hét lớn, 10 vạn đại quân xông về phía doanh trại của Tôn Hà hệt như những con sóng dữ đánh vào đất liền. Khí thế hùng hồn ấy khiến cho từ xa, doanh trại của Tôn Hà cũng cảm nhận được sự sợ hãi và hoảng loạn.

Nhưng…..

10 vạn quân của Trần Khang xông vào bên trong doanh trại của Tôn Hà thì bất ngờ phát hiện ra rằng, doanh trại rộng lớn như vậy nhưng tại sao chỉ có chưa đầy 1000 quân đang ở bên trong doanh trại.

“Thưa tướng quân, bên trong doanh trại chỉ có hơn 1000 quân mà thôi, không thấy Tôn Hà hay tên vương gia phương Bắc đâu cả?”

“Sao? Ngươi nói sao, tại sao lại không có?”

Quân tình báo đưa tin tức ấy báo lại cho Trần Khang, tin tức bất ngờ ấy khiến cho Trần Khang rơi vào cảnh bối rối vì không biết thực sự Tôn Hà đã đi đâu và về đâu tại thời điểm này.

Và như để giáng thêm một đòn nữa lên đại quân của Trần Khang, tin tức khác cũng được báo về khiến cho ông càng thêm phần hoang mang hơn bao giờ hết. Tin tức ấy lại liên quan đến 10 vạn quân Vạn Xuân tiếp viện cho ông và cả thành Vạn Xuân, phòng tuyến của Trần Khang.

“Thưa tướng quân, 10 vạn đại quân tiếp viện của chúng ta đang bị quân Tôn Hà chặn đánh.”

“Sao, ngươi nói sao? Mau hạ lệnh rút quân.”

10 vạn quân tiếp viện của Trần Khang bất ngờ bị liên minh Tôn Hà và Chân vương Khang Di chặn đánh. Tuy số lượng 10 vạn đại quân nhưng đây đa phần là chân ướt chân ráo mới vào hàng ngũ quân Vạn Xuân nên chắc chắn sức chiến đấu sẽ không bì lại với 10 vạn đại quân do Trần Khang chỉ huy tấn công doanh trại Tôn Hà.

Ngay lập tức, Trần Khang hạ lệnh rút quân, giải cứu 10 vạn đại quân tiếp viện nhưng bản thân ông cũng thừa hiểu, chỉ có may mắn thì ông mới có thể đến nơi tập kết số quân đó kịp thời mà thôi.

Và bản thân ông cũng đã hiểu ra vấn đề, chính ông và cả Lý Nguyên đã vô tình rơi vào cái bẫy đã được Tôn Hà và Chân vương Khang Di giăng sẵn ra. “Một lưới tóm gọn” lại chính xác là kế hoạch của Tôn Hà.

Thành Đại Nam.

Ngôi thành trì này cách nơi đóng quân của Tôn Hà vài trăm dặm, bây giờ đang bị vây hãm bởi quân Tôn Hà. Người chỉ huy 10 vạn quân ấy không ai khác chính là con trai duy nhất của Trần Khang, Trần Lam.

Tuy rằng có cha là một vị danh tướng tài năng của Đại Thuận nhưng Trần Lam lại bị chính cái bóng quá lớn ấy của cha mình ngăn cản anh trở thành một vị danh tướng như cha của mình.

Văn, Trần Lam có đủ nhưng Võ, anh chỉ là “hạng tép riêu” nếu đem lên bàn cân với một con cáo già như Tôn Hà và một con hổ đói như Chân vương Khang Di. Giờ đây Trần Lam chẳng khác nào một con thỏ bé nhỏ đang bị hai con thú hung dữ vờn như một thú vui cả.

Không sớm thì muộn, ngôi thành này sẽ bị hạ bởi liên quân Tôn Hà mà thôi. Và một khi điều đó xảy ra, cái đầu của Trần Lam sẽ chính là món quà mà lão Tể tướng kia dành cho kẻ đối đầu của mình suốt nhiều năm qua, Trần Khang.

“Kẻ nào lấy được đầu Trần Lam, thưởng trăm lạng vàng.”

Tiếng hô hào ấy của Tôn Hà càng khiến cho sĩ khí của quân Tôn Hà trở nên hung hăng hơn bao giờ hết. Miếng mồi thành Đại Nam kia dường như quá nhỏ bé so với những con hổ đói với món phần thưởng hậu hĩnh được treo trên đầu.

Và lúc này, bên trong thành Đại Nam…

Bạn đang đọc Vó Ngựa Trở Về sáng tác bởi huynhu1007

Truyện Vó Ngựa Trở Về tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.