Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 66-4: Thiếu

Phiên bản Dịch · 957 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đúng, tớ muốn khai mộ của Y Y, lấy tro cốt đi xét nghiệm ADN.” Cơ thể Lục Tử Viễn run nhẹ, giọng nói nghẹn ngào: “Nếu như thật sự là Y Y, cô ấy sẽ không trách tớ.”

Nếu như không phải, như vậy sẽ chứng minh, Y Y vẫn chưa chết, vậy chuyện này sẽ rất kỳ lạ.

“Tớ không đồng ý.” Lãnh Nhiên lắc đầu, “Cậu như vậy là không tôn trọng người đã khuất.”

“Tớ không còn cách nào nữa, tớ chỉ có thể làm như vậy.” Lục Tử Viễn chôn khuôn mặt vào trong hai bàn tay, đau khổ lắc đầu: “Tớ nhắm mắt lại, trong đầu đều là Y Y, tớ không thể không có cô ấy.....”

Nếu như không có cô, sinh mạng của anh còn có ý nghĩa gì nữa.

“Được rồi.” Lãnh Nhiên lại yên lặng gật đầu: “Nếu cậu kiên trì, tớ sẽ đi cùng cậu.”

Trong sân nhà, Ninh Noãn Dương đứng trong sân, đứng ngồi không yên cứ đi đi lại lại. Đã mười một giờ tối rồi, Đỗ Ngự Đình vẫn chưa trở về, trước đó anh gọi điện thoại nói đêm nay phải ở lại công ty tăng ca, không cần chờ anh.

Trên đường về anh lại gửi tin nhắn, kêu cô đi ngủ sớm một chút, điện thoại di động của anh hết pin, không cần trả lời tin nhắn.

Cô vẫn chờ tới bây giờ, gọi điện thoại của công ty, thì không có ai nhận.

Anh sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?

Ban đêm, gió rất lạnh, Ninh Noãn Dương ôm hai tay đứng trong sân nhà, cho dù người hầu khuyên như thế nào cũng không chịu vào nghỉ ngơi.

Không có anh ở bên cạnh, làm sao cô có thể ngủ được.

Ánh sáng chói mắt truyền tới, Ninh Noãn Dương vui mừng bước tới: “Chồng ơi-----” Lúc này giọng nói cứng lại.

Người xuống xe là Lý Dĩnh Chi, cô ta mặc váy bó sát người gợi cảm, một tay cầm túi xách, dưới sự giúp đỡ của tài xế, đỡ Đỗ Ngự Đình từ bên trong xe ra. Đỗ Ngự Đình bước đi lắc lư lảo đảo, rất rõ ràng là đã uống rượu.

“Noãn Noãn, Đỗ Ngự Đình uống rượu, chị đưa anh ấy trở về.” Lý Dĩnh Chi đỡ Đỗ Ngự Đình vào trong phòng.

Ninh Noãn Dương giống như kẻ ngốc đi theo sau, nhìn Lý Dĩnh Chi đỡ Đỗ Ngự Đình vào trong phòng.

Hai má của Đỗ Ngự Đình ửng hồng, mùi rượu trên người rất nồng, anh nằm trên giường, khó chịu quay cổ, vẻ mặt Lý Dĩnh Chi đau lòng nói: “Người lớn như vậy còn không biết chăm sóc bản thân.” Cô ta đưa tay muốn cởi cà vạt của Đỗ Ngự Đình.

“Chị Dĩnh Chi, để em đi.” Ninh Noãn Dương chịu đựng thắc mắc đầy bụng, bước lên, vụng về cởi cà vạt của Đỗ Ngự Đình, lại tiện tay cởi hai nút áo trước ngực anh, để cho anh ngủ thoải mái một chút. Anh không cần phải quay đầu, hiển nhiên là ngủ cũng không yên tĩnh.

“Noãn Noãn, xin lỗi, đêm nay bọn chị cùng nhau ăn cơm, tâm tình của anh ấy hình như không được tốt, uống nhiều hơn hai ly, chị không khuyên được.” Vẻ mặt của Lý Dĩnh Chi áy náy búi tóc trên vai, trên khuôn mặt trang điểm cực kỳ quyến rũ.

Cuối cùng cô ta muốn ám chỉ cái gì?

“Ăn cơm?” Rõ ràng Đỗ Ngự Đình nói là đang họp?

“Em không biết sao?” Lý Dĩnh Chi hình như có chút ngạc nhiên, “Hôm nay sau khi tan ca, Đỗ Ngự Đình hẹn chị tới “Tình Thiên” ăn cơm!” Cô ta chợt nhớ tới chuyện gì đó, đột nhiên che miệng lại, giống như muốn nói chuyện gì đó không nên nói: “Noãn Noãn, em đừng nghi ngờ, Ngự Đình có thể là sợ em hiểu lầm nên mới không nói với em, bọn chị thật sự chỉ ăn bữa cơm.....”

Lý Dĩnh Chi giải thích dường như còn có ý ám chỉ gì đó.

Hai người ăn cơm, hơn nữa còn ở Tình Thiên, Tình Thiên là một trong những khách sạn tình nhân nổi tiếng nhất, hoàn toàn đều là tình nhân đi vào đấy ăn cơm.

Mũi của Ninh Noãn Dương đau xót, rõ ràng trong điện thoại anh nói là đang họp, nhưng mà tại sao Lý Dĩnh Chi lại nói là đi ăn cơm? Hơn nữa anh còn uống say rồi trở về?

“Chị Dĩnh Chi, cám ơn chị đã đưa anh ấy về.” Ninh Noãn Dương chịu đựng xúc động muốn khóc, miễn cưỡng cười: “Em kêu tài xế đưa chị về.” Hai tay nắm chặt quần áo, cả người run rẩy, đầu ngón tay cũng trở nên trắng bệch.

Anh đang lừa cô sao? Anh đang nói dối sao?

“Được.” Lý Dĩnh Chi tao nhã xoay người đi ra ngoài. Là cô ta quá coi thường Ninh Noãn Dương, cư nhiên lại không có hoảng loạn như cô ta nghĩ.

Ninh Noãn Dương ngồi trên giường, nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt, cơ thể vẫn không ngừng run rẩy.

Anh lừa cô, thật sự là lừa cô.

Anh nói điện thoại hết pin, nhưng mà khi cô mở điện thoại của anh ra, pin trên màn hình rõ ràng là đầy ô, nhưng mà lại không

Bạn đang đọc Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu của Tiểu Tề Bảo Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.