Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Thôn

Tiểu thuyết gốc · 3037 chữ

Sáng hôm sau, Triệu Ngân đến nhà Thiết Thương rồi hai huynh đệ cùng nhau đến phủ Lý Lôi

" A Thương, đi mua than nhớ là loại khô đấy nhé, làm việc tập trung vào, tương lai cửa tiệm này là của ngươi phải học tập cho kĩ vào, nhanh cái tay lên" giọng Thiết Hùng phụ thân Thiết Thương, năm nay bốn mươi tuổi, làn da ngâm đen, thân hình rắn chắc đang dùng búa đập mạnh vào thanh sắt vừa nung xong, thấy Triệu Ngân đến liền dừng búa một thoáng:

" A Ngân đến đấy à, vào uống ngụm nước" Thiết Hùng nói đầy hảo sảng

" cảm ơn bá phụ " Triệu Ngân đưa tay rót cốc nước đưa lên mà uống. Nhìn hình dáng Triệu Ngân, khuôn mặt trắng sáng hoàn mĩ, tóc búi cao khoác lên người đạo bào màu trắng thập phần anh tuấn nhưng Thiết Hùng lại không thấy vậy, đối với y đại trượng phu là phải to lớn làn da phải ngâm đen, nhiều lần đều khuyên hắn nên vận động để cường tráng hơn, nhưng Triệu Ngân chỉ cười cười mà bỏ qua. Thiết Thương từ nhà đi ra thấy Triệu Ngân đến " lão tam đến tìm ta à".

" hai ta đến nhà lão đại xem thế nào, ngày mai đã là lễ thành nhân rồi" Triệu Ngân cười cười

" tiện đường a " Thiết Thương cười ngây ngô rồi qua qua Thiết Hùng mà nói " phụ thân con sang lão đại ".

Đến nơi, thấy Lý Lôi đã khỏe, còn đang múa kiếm, Thiết Thương và Triệu Ngân thở phào nhẹ nhõm, " lão đại, đã khôi phục hoàn toàn chưa"

" đã hết, hồi phục được chín phần rồi" Lý Lôi điềm nhiên đáp.

Trong ba huynh đệ Triệu Ngân thông minh, suy nghĩ thấu đáo, Thiết Thương thì ngờ nghệch hiền lành chân chất còn Lý Lôi như là một thanh lợi kiếm sắc bén, làm người khác cảm thấy thâm tàn bất lộ. Ba huynh đệ đến phòng Lý Lôi:

" Đại ca, lễ thành nhân ngày mai đã chuẩn bị xong chưa" Thiết Thương lên tiếng hỏi.

" Sự tình đại bá Lý Phát Đức trở về, cha ta quyết định dời ngày lại, để giải quyết chuyện này trước" Lý Lôi trả lời. Nghe vậy hai người Triệu Ngân cùng Thiết Thương gật đầu, sự việc trọng yếu không thể không lo trước. Bỗng Triệu Ngân nghiêm túc nói"

" đại ca, nhị ca ta được Mục đại nhân thu làm đệ tử, dự định hai hôm nữa xuất phát trở về Vô Hồn tông" nghe xong Lý Lôi và Thiết Thương sững sốt, đan điền Triệu Ngân bị phá không phải là bí mật gì, nhưng thân làm huynh đệ họ chưa bao giờ đề cập đến tránh làm Triệu Ngân phiền lòng, hôm nay nghe tin Triệu Ngân sẽ rời đi không khỏi có chút cảm giác mất mát. Lý Lôi là người đầu tiên lên tiếng:

" Cũng tốt, dù không tu tiên được nhưng đệ cũng đã hoàn thành được tâm nguyện của mình"

Thiết Thương thì không như vậy, hai hốc mắt ươn ướt,dù gì ba huynh đệ cũng cùng nhau lớn lên bây giờ từ biệt không biết khi nào gặp lại. Một hồi an ủi Thiết Thương,Triệu Ngân mới hỏi " đại ca, huynh nói xem thiếu niên đả thương huynh là tiên nhân lại đến trấn này, còn đả thương huynh"

" Ngày mai các vị trưởng lão ở kinh thành trở về sẽ giải quyết chuyện này, nghe phụ thân nói tám phần thiếu niên đó không phải là con của đại bá, lúc hắn ra tay rất dứt khoát giống như dạo chơi, ta rút kiếm còn chưa đụng đến cả vạt áo thì đã lâm vào hôn mê, tư vị bị tiên nhân đã thương không dễ chịu chút nào a" Lý Lôi nói tay xiết chặt lại

Ba huynh đệ nói chuyện một lúc lâu thì bên tai Triệu Ngân vang lên giọng nói của Mục Chân Tà " tiểu tử, qua đây ta có việc cần nói" thoáng bất ngờ Triệu Ngân đứng dậy nói với huynh đệ Thiết Thương một tiếng rồi nhanh chóng chạy đến đại sảnh, " sư phụ, đệ tử đã đến". Mục Chân Tà cũng không vòng vo nói ngay " ta vừa nhận được pháo cầu cứu của đệ tử tông môn, phải lập tức đến cứu trợ ngay, ngươi nói với Lý Động đợi ta trở về tuyệt không hành động hấp tấp, hai ngày sau vẫn khởi hành về tông môn, còn nữa đây là phi kiếm định tặng ngươi khi hồi tông nhưng hôm nay cho ngươi" nói rồi phất tay ý bảo Triệu Ngân lui còn lão thì thân ảnh vô thanh vô tức biết mất. Triệu Ngân ngay lập tức bái kiến Lý Động đem sự tình Mục Chân Tà dặn dò nói ra, nghe xong Lý Động lập tức bái kiến trưởng lão trong tộc, còn Triệu Ngân thì trở về phòng Lý Lôi đem phi kiếm trên tay ra xem, phi kiếm nhỏ nhưng vô cùng sắc bén chập chập phát ra ánh sáng vàng nhìn rất đẹp, Triệu Ngân yêu thích không thôi, Lý Lôi và Thiết Thương cũng thập phần thích thú.

Bên trong gian phòng nhỏ mà Lý Phát Đức đang ở, một giọng nói âm trầm phát lên " ngươi nói sao, có một kẻ tu tiên khác đang ở phủ" Lý Phát Đức đứng một bên cung kính đáp " thưa đại nhân, nhờ tứ trưởng lão nghe được hắn tên là Mục Chân Tà, nhưng hiện tại đã không đi đâu không biết sợ rất nhanh sẽ trở lại"

" Mục Chân Tà" thiếu niên độ tầm mười sáu tuổi, đôi mắt nhỏ dài, làn da trắng bệch tay đang cầm quạt, nghe tên Mục Chân Tà con ngươi co rút lại miệng lẩm bẩm " tam đại thiên tôn của đại lục Vĩnh Hằng Mục Chân Tà, Mục thiếu đế thì làm sao, ta có được bảo vật còn sợ một thiên tôn hay sao", nghĩ một lúc lâu hắn nói " Lý Phát Đức, sự tình đến đây ta không thể làm theo kế hoạch của ngươi, tối nay ta sẽ hành động"

" nhưng, nhưng ta sinh ở Lý gia dù có chuyện gì cũng ngàn lần không muốn tộc nhân bị cuốn vào chuyện này" mong ngài cho tiểu nhân thời gian, ta sẽ đi thuyết phục Lý Động và các trưởng lão lần nữa.

" thuyết phục, ngươi nên nhớ thông tin mật tàng và bảo vật là ngươi đưa cho ta, thỏa thuận ban đầu ta leo lên ngôi vị tộc trưởng mở ra mật thất chỉ lấy đồ mình muốn còn tất cả sẽ giao ngươi, bây giờ vẫn vậy ta chỉ cần " thứ kia" tất cả là của ngươi, có được rồi ta lập tức trở về Cương quốc, sự việc đang cấp bách đợi Mục Chân Tà trở về, ta và ngươi không còn mạng chứ đừng nói gì hăm he đến bảo khố Lý gia các ngươi, sau khi xong việc ta lập ngươi là Thái Công của Cương quốc cả đời hưởng vinh hoa phú quí để ý chi đến một thôn trấn nghèo nàn này, ngày đó phụ thân ngươi đem quyền cho Lý Động có thèm để ý gì đến ngươi, cần gì ngươi phải quan tâm nữa, xong việc ngươi muốn quyền lực hay nữ nhân tất cả đều có, nào cho ta biết vị trí mật thất và cách mở" thiếu niên lên tiếng dụ hoặc, đưa đôi mắt tươi cười nhìn Lý Phát Đức.

Nghe vậy Lý Phát Đức cắn răng, Lý Động là ngươi ép ta, Lý gia là các ngươi ép ta, hắn quay đầu nói " được ta đồng ý, hi vọng đại nhân giữ đúng lời hứa" nghe vậy thiếu niền cười hắc hắc " rất tốt",

" mật thất nằm sâu trong phòng ngủ của tộc trưởng, cần ba đồ vật mới có thể mở, là chìa khóa hiện tại do Lý Động nắm giữ, la bàn do đại trưởng lão và xương khúc do nhị trưởng lão cầm. Khi có đủ ba đồ vật thì cần máu của con cháu Lý gia làm vật dẫn mới xung kích ra được"

" rất tốt, rất tốt, ta hứa sẽ đưa xác ngươi vào bảo khố để ngươi hưởng phú quí " nghe xong Lý Phát Đức trợn trừng mắt " ngươi, ngươi", thiếu niên vẫn nhàn nhã tười cười mà nói " nếu không phải ngươi có một tầng phong ấn kí ức trong đầu thì ta đã sớm sưu hồn ngươi, rồi giết sạch trấn này lấy ra thứ cần tìm, một phàm nhân còn dám ra điều kiện với ta, giết ngươi như giết con sâu cái kiến" phất phất tay một phi kiếm nhỏ sắc bén từ ống tay áo thiếu niên bay ra chém vào cổ Lý Phát Đức thân thể hắn đổ xầm xuống, đôi mắt trợn trừng không cam tâm cứ thế mà vẫn lạc.

Thấy mặt trời đã khuất bóng, Triệu Ngân phải trở về đễ tiến gia gia lên đường, chào Lý Lôi một tiếng, hắn chầm chầm bước đi, tay không quên đưa phi kiếm lên nhìn nghĩ đến việc mình trở thành tiên nhân mà cười ngây ngốc. Lát sau Triệu Phát cũng lên đường, một hồi dặn dò Triệu Ngân về phòng, hắn hồi tưởng lại mọi việc xảy ra bất giác mỉm cười, lâng lâng một hồi thì chìm vào giấc ngủ. Bỗng một tiếng nổ " ầm ầm" làm cả thôn rung chuyển, Triệu Ngân tỉnh dậy nhanh chóng bật ra ngoài xem tình hình thì hỡi ơi, hình ảnh thôn trang yên bình bị thay thế bởi tiếng kêu cứu, nhà cửa hàng quán đều sụp đỗ, ngon núi cao Thanh Sơn phía sau đã hoàn toàn rung chuyển từng đợt đá cứ lăn lốc mà xuống đè chết hàng chục người dân.

" đã có chuyện gì " việc đầu tiên Triệu Ngân nghĩ đến là hai huynh đệ của mình, nhanh chóng chạy đến nhà Thiết Thương, nhà cửa hoàn toàn đổ nát không thấy hình bóng một ai, hắn liền chạy nhanh đến Lý Lôi, Lý phủ một thời hiển hách đứng đầu Thanh Sơn thì hôm nay đã trở thành một đống hoang tàn, mặt đất vô số thi thể tộc nhân, máu chảy thành sông. " chuyện, chuyện gì thế này".

" lão tam, mau lại đây" nghe tiếng gọi quen thuộc Triệu Ngân mừng thầm, quay lại là Thiết Thương và Lý Lôi, hắn nhanh chóng chạy đến, hỏi ngay " đại ca, nhị ca có việc này là". Lý Lôi xiết nắm đấm khuôn mặt anh tuấn không toát nổi bi thương " là do thiếu niên đại bá dẫn về, lúc mọi người trong tộc đang họp thì hắn bước vào, lập tức sát hại đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão, phụ thân vì bảo vệ cho ta mà lao lên, tất cả tất cả đều đã chết" nói đến đây Lý Lôi nghiến răng " là tứ lão hắn thông đồng cùng Lý Phát Đức ta phải giết hắn " giọng nói âm trầm, đầy thù hận đôi mắt đã đỏ như máu. Triệu Ngân một bên nghe, chuyện này đã quá sức Mục Chân Tà đã rời đi, cách giải quyết duy nhất là phải đợi lão về, sợ Lý Lôi làm càn Triệu Ngân vội lên tiếng " lão đại, chúng ta không thể, đợi Mục sư tôn về, ta sẽ thỉnh sư tôn tru sát bọn chúng ". Thiết Thương một bên cũng ra sức " đại ca, lão tam nói đúng chúng ta mau đi, hắn mà trở lại thì chỉ có đường chết a" nói đoạn kéo Triệu Ngân cùng Thiết Thương chạy về sau núi. Cả ba dùng tốc độ nhanh nhất, lựa chọn sơ qua một sơn động mà bước vào. Trên cao nhìn xuống, chồng chất thi thể mùi máu tanh nồng theo gió cuốn đi bất giác Triệu Ngân quay đầu nôn mửa, cảnh tưởng vừa rồi quá kinh hoàng, một thiếu niên mười bốn tuổi như hắn chưa thể nào tiếp nhận được.

" phụ thân phụ mẫu, không biết họ còn an toàn không" giọng nói không dấu được vẻ lo lắng của Thiết Thương. " không sao đâu, bá phụ bá mẫu phước lớn mệnh lớn hẳn đã tìm được nơi an toàn ẩn nấp" một bên an ủi Thiết Thương một bên quan sát, nhìn qua Lý Lôi chỉ thấy y trầm mặc, đả kích vừa rồi sao có thể chịu đựng nổi. Bỗng vệt sáng không biết từ đâu xuất hiện, bay với tốc độ khó tin nhập thẳng vào mắt trái Triệu Ngân, một cơn đau khủng khiếp, mắt trái bắt đầu chảy máu, bất giác quì xuống như không chịu nổi cơn đau này mà bắt đầu rên rỉ. Một thân ảnh xuất hiện, không ai khác đó là thiếu niên đã tiêu diệt Lý gia, tru sát tộc nhân rồi lấy được tất cả chìa khóa để mở bảo khố thế nhưng " vật kia" lại không nhập được vào người, hắn cố cưỡng ép cố nhỏ máu đều không được, ngây ngốc một hồi thì nó vụt bay mất mà chạy, một đường đuổi theo thì đến nơi này. Thấy cừu nhân trước mặt Lý Lôi không kiềm được rút kiếm mà lao lên, Triệu Ngân đau đớn đưa tay cản Lý Lôi miệng thều thào " đại ca, không được, đừng" nhưng không kịp. " rạp rạp" thân thể Lý Lôi cứ thể mà ngã xuống, Thiết Thương đau đớn hét lên " đạ ca, không, đền mạng cho đại ca ta" rồi lao đến. Triệu Ngân bàng hoàng lao lên nhằm ngăn cản, Thiết Thương đẩy hắn ra mà lao nhanh đi, chỉ thấy thiếu niên nọ phất tay phi kiếm lóe lên chém Thiết Thương, một tiếng kêu thảm rồi tắt liệm. Triệu Ngân cố gắng kéo thân thể đang đông cứng vì đau đớn từ mắt trái về hướng Lý Lôi và Thiết Thương, giọt nước mắt thống khổ rơi xuống miệng lấp bấp " đại ca, nhị ca, không", những hình ảnh ba huynh đệ hiện lên trong đầu hắn, " ta là Lý Lôi từ hôm nay ta sẽ bảo vệ đệ" nụ cười trầm ấm của Lý Lôi, khuôn mặt ngờ nghệch chất phát của Thiết Thương, rồi ngất đi.

" cái gì là huynh huynh đệ đệ, lũ sâu kiến phiền toái" thiếu niên đưa tay đến mắt trái Triệu Ngân, không chút do dự mà móc ra chợt một luồng khí từ mắt trái bắn ra làm thiếu niên bay thẳng vào động,đứng dậy khóe miệng chảy máu kinh hãi " nhận chủ rồi, thế thì giết ngươi đi " vật kia sẽ lại vô chủ", hắn lật tay một thanh trường kiếm màu xanh dài xuất hiện, vận lực vào luồng khí màu vàng vây quanh mặt kiếm mà chém mạnh về Triệu Ngân, phi kiếm trong áo Triệu Ngân rung mạnh như được điều khiển bay lên mà chém lên trường kiếm, hai luồng khí va chạm mạnh vào nhau cả không gian như muốn nổ tung, chợt thiếu niên khuôn mặt khuôn mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu, kinh hãi " đồ vật của thiên tôn không ngờ lại mạnh mẽ đến vậy" biết đại sự không ổn, hắn thu người mà bỏ chạy trên đường đi còn không quên hóa kiếp cho những người may mắn sống sót. Mục Chân Tà đang ở biên giới Lã Mã quốc và Triệu quốc, chầm chậm bay về Thanh Sơn trấn chợt phi kiếm lão cho Triệu Ngân rung lên, biết đã xảy ra việc lập tức tỏa ra thần thức mà trở về. Thuấn di qua ba lần Thanh Sơn trấn đã ở trước mặt, một thiếu niên đang cưỡi phi kiếm lao nhanh về hướng Triệu quốc, Mục Chân Tà lập tức dùng chân khí khóa lại, thần thức đi đến người Triệu Ngân thấy hắn không sao lão chợt thở dài một hơi, nhìn thiếu niên mặt trắng đang đứng yên mà hỏi " đây là do ngươi làm",

" kính Mục Chân Tà tôn quí, ta là Bạch Kiến tam hoàng tử của Cương quốc, vì rơi một kiện pháp bảo ở đây nên quay lại tìm nhưng đám phàm nhân lại không giao trả, thế nên có làm chút hành động dạy dỗ, mong thiên tôn nể tình phụ vương mà bỏ qua" thiếu niên mặt trắng Bạch Kiến hành lễ nói. Theo hắn, một đám phàm nhân chắc Mục Chân Tà cũng không để ý mà bỏ qua thôi.

" hừ, không giao trả, phàm nhân thấy tiên nhân không cung kính thì thôi, đằng này còn giữ đồ vật, ngươi cho ta là con nít" Mục Chân Tà trừng mắt nhìn, luồng sát khí xông thẳng đến Bạch Kiến làm thân thể hắn tái nhợt, run rẩy. " sự việc phàm nhân ta không truy cứu nhưng ngươi dám làm thương tổn đến đệ tử ta, dù phụ thân ngươi đến cũng không còn mạng mà về huống hồ là ngươi. Mục Chân Tà dùng linh hồn lực xông thẳng vào đầu Bạch Khiết lão muốn sưu hồn, lập tức một đụng một tầng bảo vệ trong thức hải, Mục Chân Tà gia tăng linh lực muốn đánh sập tầng bảo vệ này, điều này làm Bạch Khiết đau đến mức thừa sống thiếu chết. Một khắc sau thân thể thiếu niên mặt trăng hóa thành tro bụi. Mục Chân Tà nháy mắt xuất hiện bên người Triệu Ngân dùng linh lực âm thầm kiểm tra rồi lẩm bẩm " đây là có thể là cơ duyên của ngươi", rồi ngồi xuống chờ đợi đến khi Triệu Ngân tỉnh dậy.

Bạn đang đọc Vô Hồn Chi Giới sáng tác bởi laohautuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laohautuan
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.