Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái Sư

Tiểu thuyết gốc · 2042 chữ

Sau khi đưa Mục Chân Tà về đại sảnh, Lý Động trở về phòng của nhi tử, thấy vết thương đã khép lại đôi mắt không còn đen nữa y thở dài một hơi, lần này nhân họa đắc phúc, không những thương thế đã khỏi mà còn gặp gỡ với một tiên nhân nguy cơ lần này có khả năng được hóa giải rồi. Thấy Lý Động trở về Triệu Ngân trầm ngâm một hồi rồi hỏi:

"Bá phụ, Lý đại ca là do ai đả thương"

Suy nghỉ một hồi, Lý Động đành mở miệng mà nói

" Chuyện này phải nói về hai mươi năm trước, ta và huynh trưởng Lý Phát Đức được chọn để trở thành tộc trưởng Lý gia, thân là con trưởng về tình và lý chức vị lần này là của y thế nhưng phụ thân ta nhận định " Lý Phát Đức là con người tham lam chỉ biết đến lợi ích của bản thân mà không quan tâm đến phồn vinh gia tộc, người sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ trấn áp các trưởng lão ủng hộ Lý Phát Đức lập ta lên làm gia chủ, sau việc ấy Lý Phát Đức oán hận bỏ đi cho đến nay, sự việc năm ấy sớm đã quên thì hai ngày trước hắn trở về còn dắt theo một thiếu niên nhận là nhi tử của mình, đòi lập nó lên làm gia chủ. Ta đương nhiên không đồng ý, lấy cớ đợi các trưởng lão ở kinh thành về rồi mới quyết định, Lý Phát Đức đồng ý thế nhưng y muốn để con mình cùng Lý Lôi tỉ thí một phen và rồi Lý Lôi thua chỉ với một chưởng"

" cái gì, một chưởng " Triệu Ngân và Thiết Thương há hốc. Thân thủ Lý Lôi thế nào thì hai huynh đệ hắn hiểu rõ chuyện này quá nghịch thiên rồi.

Lý Động nở nụ cười khổ rồi lắc đầu rồi nói tiếp " nếu tài không bằng người thua không có gì để nói, đằng này ta không biết Lý Lôi thua ở đâu, tất cả quá nhanh, sau khi nhìn Mục đại nhân chữa thương cho Lý Lôi, ta đoán tám phần thiếu niên đó chính là người tu tiên. Nhưng trời cao có mắt, ta vì nóng lòng lo cho thương thế nhi tử vội vàng chạy lên kinh thành may mắn gặp được Mục đại nhân đang chữa trị cho dong đoàn khác, biết là gặp cao nhân nên xin người về đây,"

" A Ngân cháu thông minh từ nhỏ, giúp bá phụ giữ chân Mục đại nhân, ta lên kinh thành thông báo cho các vị trưởng lão, sự việc không được chậm trễ chỉ biết nhờ đến con" Lý Động lên tiếng, sau Lý Lôi và thuộc hạ thân cận thì y lại hết sức tín nhiệm Triệu Ngân.

" vâng bá phụ, cháu cầu còn không được" Triệu Ngân vui vẻ đáp ứng ngay, trong đầu hắn đang có hàng nghìn câu hỏi để thỉnh giáo Mục Chân Tà.

Thấy Triệu Ngân đáp ứng, Lý Đông nhanh chóng lên ngựa phóng đi như bay. Mắt nhìn thấy Lý Lôi đã ổn Thiết Thương cũng tạm biệt Triệu Ngân mà trở về. Triệu Ngân cũng không suy nghỉ nhiều lê bước về đại sảnh, đến nơi thấy Mục Chân Tà tay trái đang cầm bầu rượu mà tu ừn ực tay phải thì cầm đùi gà ăn nhồm nhoàm, bất giác Triệu Ngân cười khổ " một vị tiên nhân mà ăn như mấy năm nhịn đói, thế giới đúng là nhiệm màu a"

Thấy có người đến Mục Chân Tà chỉ đưa mắt nhìn thoáng một chút rồi lại tiếp tục ăn. Triệu Ngân đứng một bên yên lặng chờ đợi. Một canh giờ sau lão đứng dậy tay vỗ vỗ lên bụng mà xoa nhẹ một hơi thỏa mãn" rượu này quá nhẹ, lão tử lần này lỗ vốn rồi, lỗ vốn rồi"

Thấy Mục Chân Tà ăn xong Triệu Ngân lúc này mới hành lễ " kính chào tiên nhân, tiểu tử Triệu Ngân xin được bái kiến"

Lão nhướng mày nhìn một chút rồi cười hắc hắc:

" tiểu tử có phải thấy ta anh minh thần võ, tinh thông vạn vật mà muốn tiếp cận, được được Mục đại gia ta luôn là nguời rộng rãi, có việc gì nhờ giúp đỡ cứ nói, cứ nói a, chi phí chỉ vài bầu rượu ngon"

" việc nhờ thì không có, nhưng tiểu tử vốn là người thích tìm hiểu, học hỏi hôm nay gặp được tiên nhân rất mong lão nhân gia ngài kể cho nghe một ít về thế giới ngoài kia" Triệu Ngân điềm tỉnh trả lời.

Nghe xong Mục Chân Tà thoáng ngây người rồi cười phá lên:

" Ngươi rất may mắn, bản tọa hôm nay tâm trạng rất tốt nhưng trên đời không có bữa cơm nào miễn phí, như vầy đi ta kể ngươi nghe một chuyện, người đưa ta một bầu rượu à không không ba chuyện đi, ta kể ngươi nghe ba câu chuyện người đưa ta một bầu rượu, thế nào" lão nhẩm nhẩm tính như sợ bản thân bị thiệt thòi.

Triêu Ngân thoáng ngạc nhiên, tiên nhân tính tính quái gỡ hôm nay được thấy rồi, Sau khi dùng qua rượu của Lý bá mà vẫn còn bảo nhẹ gặp quỉ rồi. Chợt mắt hắn sáng lên " có rồi, gia gia có chôn rượu dưới đất, nghe đâu đã rất lâu chắc hẳn là rượu ngon" quay lại nói với Mục Chân Tà" một lời đã định" chưa để lão trả lời Triệu Ngân chạy như bay về nhà.

" con mẹ nó, lão tử bị lừa rồi, thái độ như vậy tên nhóc đó có rượu ngon. Mục Chân Tà ngươi cả đời oanh liệt đến lão thiên còn bị ngươi tính toán qua, thế mà bây giờ lại để vụt mất mấy bình rượu ngon. Mục Chân Tà ta hận ngươi" la xong lão đưa tay đánh xuống đùi bộ dạng thập phần không cam lòng.

Một lát sau Triệu Ngân chạy tới, trên tay cầm ba bầu nhỏ, để ý trên thành bầu có khắc hai từ " Càn tửu". Mục Chân Tà đang nằm trên đất, chân trái gác lên xoay xoay nghe có tiếng động lão ngồi bật dậy đôi mắt sáng lên nhìn chằm chằm bầu rượu trên tay Triệu Ngân " giỏi, giỏi tiểu tử ngươi rất giỏi, ba bầu rượu này ngươi muốn ta làm gì cũng được" đưa tay giật lấy, nhanh như chớp mở nắp một mùi men nồng nặc sộc thẳng đến, lão nhanh tay đưa lên miệng mà uống: hảo tửu, rượu ở Thúy Liễu cốc cũng chỉ chừng này"

Nghe Mục Chân Tà khen, Triệu Ngân thả lỏng người, hít một hơi sâu rồi tiến đến ngồi cạnh lão mà ôn tồn:

" ba bầu ta có thể được chín câu hỏi của tiên nhân rồi" Thấy Mục Chân Tà bộ dáng không thèm quan tâm, hắn cười khổ " đem mỡ cho kẻ nghiện mỡ, đầu óc ngươi xem như hỏng rồi". Trong lòng nhớ đến sự tình của Lý Lôi hắn liền hỏi ngay" độc trên người Lý đại ca là độc lan phấn có thể lợi hại như vậy, không biết khi người giải xong có để lại họa ngầm nào khồn"

" lợi hại cái rắm, bản tọa đã không ra tay thì thôi, một khi đã làm thì triệt để, ngươi yên tâm đại ca ngươi không sao, mai hắn sẽ tỉnh" lão vân vê bầu rượu như bảo vật trân quí.

" Mục tiên nhân, người bị vỡ đan điền còn cách nào để tu tiên không" hít một hơi, Triệu Ngân hỏi, biết là không được nhưng một tia hi vọng hắn cũng muốn cầu thử một phen. Nghe hỏi Mục Chân Tà lần đâu tỏ ra vẻ nghiêm túc " là ngươi" Triệu Ngân yên lặng gật đầu, thấy vậy lão đưa đặt trên bụng hắn, lập tức một dòng khí ấm tràn vào nhất thời làm Triệu Ngân cảm thấy vô cùng thoải mái như vết thương lâu ngày được chữa trị, một thoáng Mục Chân Tà rút tay về lại bình tĩnh mà cầm bầu rượu uống nhưng nội tâm thì kinh hãi " đan điền bị hủy lão đã từng thấy qua rất nhiều, nhưng phá vỡ để thân thể không bị ảnh hưởng đồng thời còn phong ấn chặt không cho linh khí lọt vào, thủ pháp như vậy hẳn tu vi phải kinh người. Tiểu tử này rốt cục là ai" khà một hơi dài nhìn Triệu Ngân:

" tu tiên quan trọng nhất là tư chất theo thứ tự thiên linh căn, địa linh căn và phàm phẩm linh căn, trân quí và hiếm gặp nhất là thiên linh căn và linh căn biến dị ngũ hành, tự nhiên sinh ra năm thuộc tính cơ bản hỏa, lôi, phong, thủy và " tân". Tân là thổ tỉ lệ xuất hiện một trên một nghìn. Thiên linh căn mệnh tân là kinh khủng nhất. Tư chất không đại biểu cho tất cả nhưng nó chiếm đến tám phần, tư chất càng tốt hấp thu linh khí trời đất càng nhiều và nhanh hơn. Hấp thu thì phải có chỗ chứa đan điền chính là nơi lưu giữ linh khí, một khi tích đủ sẽ phát sinh tình trạng "no" và rồi đột phá, mỗi lần đột phá đan điền sẽ tăng lên về kích thước và chất lượng

" Mục Chân Tà nhẹ nhàng nói ra, lại đưa bầu rượu lên mà hớp một hơi " người đan điền bị vỡ thì không thể tụ linh khí, có thể cưỡng ép một ít linh khí vào thân thể, như vậy chỉ đạt đến đến tình trạng thân thể mạnh hơn so mới phàm nhân một chút mà thôi" lắc lắc đầu, rồi từ trong ngực lấy ra một quả cầu nhỏ trong suốt to bằng nắm tay người lớn rồi lại nói tiếp " đây là Hàn Lôi cầu dùng để xem tư chất, người thử đi" đưa tay nhận lấy Triệu Ngân hồi hộp, lần đầu tiên được thấy đồ vật của tiên nhân làm sao hắn bình tĩnh cho được hít một hơi dài, Triệu Ngân đưa tay cầm lấy bên tai là giọng nói của Mục Chân Tà " tập trung tinh thần, rồi áp tay phải lên" phun ra một hơi trọc khí Triệu Ngân đặt tay lên Hàn Lôi cầu mắt nhắm nghiền lại tập trung cao độ, một khắc, hai khắc trôi qua quả cầu vẫn trong suốt không một gợn sóng. Triệu Ngân không cam lòng, khao khát tự do khám phá những điều mới mẻ, không như Lý Lôi và Thiết Thương bằng lòng với cuộc sống hiện tại thì hắn một lòng cầu đạo, muốn một ngày tìm được lai lịch của chính bản thân mình, muốn được gặp Triệu Hoa, muốn được giúp đỡ gia gia, bất chợt hắn nghiến răng lại một luồng khí từ đan điền mạnh mẽ phát ra kèm theo là một cơn đau dữ dội. Hàn Lôi cầu phút chốc phát sáng, luồng sáng mạnh mẽ kèm theo năm màu đặc trưng của năm thuộc tính tự nhiên chưa hết một luồng uy áp như có như không phát ra từ người Triệu Ngân, Mục Chân Tà trợn to mắt lẩm bẩm " thiên linh căn năm mệnh, linh lực chưa tu luyện qua đã là trúc cơ kì, con mẹ nó lão tử bị hù chết rồi". Duy trì được một lát, Triệu Ngân rã rời buông tay ra vô lực mà ngã xuống thở hồng hộc, đưa tay xoa bụng cơn đau vừa rồi thật khủng khiếp, đưa đôi mắt khao khát nhìn qua Mục Chân Tà một màn vừa rồi Triệu Ngân không thê thấy được hắn chỉ biết mình đã cố hết sức.

" tiểu tử, ngươi có muốn bái ta làm sư phụ không" Mục Chân Tà nhẹ nhàng nói ra.

Bạn đang đọc Vô Hồn Chi Giới sáng tác bởi laohautuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laohautuan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.