Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sử dụng ma lực

Phiên bản Dịch · 1909 chữ

Một ngày trôi qua rất nhanh, theo tiếng chuông tan học vang lên, Tạ Thần không chút do dự nắm lên túi sách đi ra phòng học. Thấy thế Trần Trí cũng nhanh lên thu thập đồ đạc xong rồi đi theo.

"Hắc, lão Tạ, ngươi sẽ không thật là muốn cứ như vậy đi ra cổng trường a !? Ta nói với ngươi, ngươi có bao nhiêu cân lượng, ta là lại quá rõ ràng, ngươi đánh ba, năm người còn tạm được, còn muốn là chống lại mười mấy, ta sợ ngươi bị ăn chút thiệt thòi a. "

"ừm... Nói đúng, vậy thì thế này a !, ta đi đến trước mặt quỳ một cái, sau đó tự phế một cái tay, thế nào?" Cười nói như vậy, Tạ Thần chạy tới cổng trường học.

Mọi khi tan học, cổng trường học đông nghịt học sinh ra về , nhưng hôm nay bên phải cổng trường lại có vẻ rất trống trải, tất cả học sinh đều từ bên trái cổng trường đi vòng qua, không có lý do gì khác, bởi vì đoàn của Đạo Hạo đứng chặn ngoài cổng, vài người cởi trần, trên cánh tay vẽ đầy hình xăm, ngoài miệng còn ngậm thuốc lá, học sinh không đi vòng mới là lạ.

Chứng kiến Tạ Thần đi tới không sợ hãi chút nào , Đại Hạo bĩu môi nhổ ngụm nước bọt, vứt đi tàn thuốc .

"Hảo hán, Tạ Thần, mày đã tới, tao lại cho mày lực chọn lại một lần, một là bị chúng tao cắt đứt ngươi tứ chi, để cho mày từ bây giờ làm một phế nhân, hai là chính mình trước mặt của mọi người quỳ xuống, tự đánh gãy một cánh tay của chính mình!"

Đại Hạo cổ họng rất lớn, câu này nói xuống, làm người xung quanh cơ bản đều nghe được, thiên hạ vĩnh viễn không thiếu người hóng hớt, rất nhanh một đống học sinh vây quanh đám người, chỉ trỏ nghị luận ầm ĩ.

"Vừa hay, Đại Hạo, tao cũng cho mày hai lựa chọn, hiện tại quỳ xuống cắt đứt chính mình một cánh tay, hoặc là bị tao đánh gãy tứ chi. "

Mỉm cười đem túi sách ném cho sau lưng Trần Trí, Tạ Thần nhàn nhàn nói, nghe vậy, Đại Hạo hít sâu một hơi, không những không giận mà còn cười.

"Ha ha ha... Ha ha ha ha ha ha! ! ! Tạ Thần! Mày gan lớn thật! Mày thật sự dũng cảm a! Loại này thời điểm còn dám nói như vậy, đã như vậy, người nào cũng đừng hòng can, hôm nay bắt đầu, đcmm , chết đi con chó!! !" Nói xong, Đại Hạo trên mặt nhất thời nổi gân xanh,giơ tay lên liền định vỗ về phía Tạ Thần đỉnh đầu --

"đcmm!!!!. " nhìn bàn tay của Đại Hạo hđang hướng về phía mình, đại não Tạ Thần phản ứng rất nhanh, thân thể hơi lách một cái về bên trái, tiếp lấy đùi phải nhanh như đạn pháo sút ra, lập tức liền đem Đại Hạo cho đá bay ra ngoài!

"Đá hay lắm! !" Nhìn Tạ Thần một cước này, Trần Trí nhịn không được vỗ tay khen hay, bất quá Trần Trí vẫn có chút nghi hoặc, vừa rồi sút một cước kia, dường như so với bình thường thời điểm mạnh hơn nhiều, lẽ nào trong mấy ngày này Tạ Thần lại trở nên mạnh mẽ hơn sao?

"mẹ nó, tốc độ này, không hổ là Tạ Thần!!!!- CHIẾN- thôi huynh đệ!!!!!!!. " nói, Trần Trí cũng không có đứng cầm cặp nữa, mà ném đi cặp sách của mình và Tạ Thần sang 1 bên, trực tiếp liền nhảy vào đám người.

Nhìn đánh nhau lớn như thế, nhiều tiếng kêu thảm thiết, đến ngay cả trường học bảo vệ cũng không dám vào can ngăn, chứ đừng có nói gì là thầy giá , còn một đám học sinh bên ngoài đã không biết chạy đi chỗ nào.

Một cước đá bay một thằng đằng sau, đây đã là đứa thứ 5 rồi, Tạ Thần trên đầu sớm đã có mồ hôi, những người này khác với lũ côn đồ bình thường, những người này cũng đều đã đánh nhau không biết bao nhiêu lần, đối mặt nhiều người như vậy, coi như là Tạ Thần cũng có vẻ hơi cật lực, càng chưa nói đến Trần Trí bên kia, nếu không phải thân hình linh hoạt, né tránh nhanh, chỉ sợ sớm đã bị đánh gục, kể cả có như vậy thì hai người cũng đang rơi vào hiểm cảnh.

Ý thức được tình huống, Tạ Thần hơi nhíu mày, thân thể lắc lư một cái, tránh thoát một cây ống nước đập xuống, xoay người cướp lấy vũ khí này, Tạ Thần dùng ống nước này đập ngã ba người.

"đcmn ! Thằng chó này!! Mấy anh em! Đánh chết hắn! Đừng sợ cái gì luật án, nếu không đánh chết hắn, chúng ta đều phải chết ở nơi này!!!" Không biết là người nào đột nhiên hô một câu như vậy, nghe nói như thế, "Hùng Kê " bọn người lập tức toàn bộ đều đỏ mắt: "Đánh chết hắn!! ! !"

Bởi không hề bận tâm, một tên lưu manh vung gậy đập vào đầu Trần Trí, bởi vì tốc độ vung gậy quá nhanh, tràng diện quá loạn, Tạ Thần hoàn toàn không có cách nàongăn lại, đầu Trần Trí cứ như vậy bị đập phát ra “bịch” một tiếng, tiếp lấy cả người lập tức cứ như vậy ngã trên mặt đất,, không biết sống chết.

Thấy như thế, hai bóng người mặc Vest đen từ lúc đầu đã ẩn nấp một bên định đi ra, mà đứng tại đằng sau hai người là một ông già có khuôn mặt nhăn nheo nhưng thoạt nhìn lại rất có khí chất, theo bản năng hô: "Đứng lại, chờ một chút!"

"Nhưng mà Phong gia, tiểu thư nói chúng ta bảo vệ là tên kia, nếu mà hắn bị làm sao thì……..." Một người cao to mặc Vest đen phản bác lại, chỉ là chưa nói hết đã bị lão giả phất tay một cái bay lên đập vào tường.

"Lão phu bảo các ngươi chờ đấy!"

"Vâng! Vâng!”

"Trần Trí! ! ! ! !" Bên này, nhìn thấy Trần Trí bị đánh ngã, con mặt Tạ Thần lập tức trừng lớn, nhìn về phía tên côn đồ vừa mới xuất thủ, Tạ Thần gầm lên đẩy ra hai người vọt tới, dùng tới khí lực toàn thân vung một quyền đánh về ngực của người kia, lúc này, không biết khi đứng ở trong đám người, vẫn lẳng lặng nhìn, Shion đột nhiên kinh ngạc, nhìn chằm chằm Tạ Thần --

Tại hắn vung ra một quyền bên trên, ẩn hiện một ánh sáng màu đen.

Oanh! ! ! ! !

Tất cả mọi người ngây ngẩn, tràng diện im lặng như tờ.

Tất cả mọi người đang nhìn chừng chừng nắm đấm của Tạ Thần.

Vừa rồi một đấm kia của Tạ Thần, bị tên côn đồ kia lách người tránh được, không có đánh trúng ngực, nhưng lại bị đánh trúng bả vai.

Cái này thì không có vấn đề gì, thế nhưng, Tạ Thần một quyền, lại trực tiếp đánh bục , xuyên qua bờ vai của hắn, nắm đấm Tạ Thần mang theo máu thịt của tên côn đồ xuyên qua người hắn, đấm vào bờ tường đằng sau, bị một quyền này đánh trúng, bờ tường rất vững chắc lại đất đá văng tung tóe, trên bờ tường có một vết lõm sâu, thiếu tí nữa là đánh xuyên cả bờ tường!!!.

"..." Đại Hạo vừa rồi mới khiêu khích Tạ Thần , bắt hắn quỳ xuống mà bây giờ lại ngẩn gười ra nhìn một màn này, cánh tay to khỏe lại có chút run rẩy, lúc này trong đầu của hắn tất cả đều là "nếu như mình bị một đấm kia trên người thì như thế nào!!".

... Nếu như đánh trúng chỗ hiểm, đại khái, sẽ chết a !? !

Đám người vẫn đứng bên cạnh xem náo nhiệt đều hít vào một ngụm khí lạnh -- con mẹ nó là lực lượng gì? ! Lại có thể một quyền đập nát tảng đá làm tường!

"Cái này, cái này không phải là đang đóng phim chứ !? !" Một người hoảng sợ hét lớn. Bên cạnh một người dùng lớn hơn thanh âm cắt đứt hắn: "Thằng ngu! Không có camera không có nhóm quay film, thế thì quay kiểu đếch gì!!?"

"Siêu nhân! Siêu nhân! Đây là siêu nhân của nước chúng ta!"

"Vcđ, võ thuật! Quả nhiên võ thuật có tồn tại ! Ta muốn bái Tạ Thần làm thầy a!"

"Ngươi cút ngay, bái cái gì mà bái, lão nương ta muốn gả cho hắn a!"

Nghe được câu này, người vây xem dồn dập nhìn sang, chỉ là khi nhìn thấy dáng dấp về sau, sắc mặt tất cả mọi người đều tái mét.

Tên côn đồ bị đánh nát bả vai bây giờ mới phản ứng kịp, ngồi bệt xuống đất ôm tay hét thảm:”a !! a!!”, Tạ Thần nắm chặt nắm đấm nhìn chằm chằm bọn còn lại.

"Còn có đứa nào muốn chết... !"

"..." Nhìn đôi mắt lạnh như băng của Tạ Thần, Đại Hạo cũng không dám nói câu nào, do dự một chút lùi về phía sau, Đại Hạo vẫy tay nói: "Rút lui! Nhanh lên rút lui! Không muốn chết đều chạy nhanh lên!"

"Biết rồi! !" thành viên Hùng Kê bị dọa sợ tái mặt, vừa nghe đến mệnh lệnh rút lui, người nào người nấy đều chen lấn nhau chạy ra khỏi trường học, chỉ hận cha mẹ không sinh thêm cho hai cái chân.

"... Tạ Thần, mày lợi hại, thế nhưng đừng tưởng rằng việc này sẽ cứ như vậy mà kết thúc, đại ca chúng ta sẽ trả thù cho chúng ta!" Chịu đựng sự sợ hãi mãnh liệt, Đại Hạo nói một câu cuối, đang định chạy, nhưng sau khi nghe câu nói của Tạ Thần hắn lại đứng ngẩn người ra, hiện rõ trê khuôn mặt là sự sợ hãi.

"Hắc... Đừng vội đi như thế chứ, Đại Hạo, đừng quên, chúng ta chưa nói xong đâu. "

Hít sâu một hơi, bây giờ Tạ Thần cũng rất khó chịu, vừa rồi khi thời điểm đánh tên côn đồ kia, trong thân thể hắn trào ra một thứ gì đó nóng bỏng, tuy là thứ này giúp hắn lực lượng thân thể mạnh hơn , nhưng mà nó cũng làm hắn có một loại đau đớn rất khó diễn tả.

Nghe được câu nói của Tạ Thần, mồ hôi lạnh trên mặt Đại Hạo chảy xuống --

"Vừa hay, Đại Hạo, tao cũng cho mày hai lựa chọn, hiện tại quỳ xuống cắt đứt chính mình một cánh tay, hoặc là bị tao đánh gãy tứ chi. " Tạ Thần lời nói, dường như vẫn còn vang bên tai, lúc đầu khi nghe Tạ Thần nói, tựa hồ chỉ là một câu chuyện hài, thế nhưng hiện tại, những lời nói lúc trước đối với Đại Hạo mà nói lại không khác nào lệnh đòi mạng!!!!

Bạn đang đọc Vô hạn Vương giả hàng lâm ( dịch ) của Phạm ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sởthiênca1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.